Trò chơi ngôn tình ư? Tôi sẽ phá đảo nó [ AllNam ] ( Countryhumans )

Tệp 34 : Trò chuyện ngắn với USSR



Ánh nắng Mặt Trời chầm chậm chiếu vào căn nhà nhỏ của Đại Nam, khung cảnh yên bình của buổi sáng chủ nhật được dành cho việc nghỉ ngơi và vui chơi của tất cả mọi người, bên trong ngôi nhà nhỏ của Đại Nam tràn ngập tiếng cười ( :)) Không chắc lắm )

"Bố cha mày Hòa! Cởi quần ra nhanh lên!!!"

"Đ*o! Bỏ cái quần bố mày ra! Bố không thích!"

"Anh ba! Thay áo lẹ đi còn đi chơi!"

"Tao ở nhà! Tụi mày cứ đi đi!!!!"

"Ưm....anh ba! Đi chơi chung cho vui đi!"

"Ờm....được! Đưa quần đây để tao thay!"

"Yay!"

"Đổi ý thần tốc luôn à???"

Những giọng nói vừa rồi là của gia đình cậu đang thay áo để chuẩn bị đi chơi cuối tuần. Mỗi người diện cho mình một bộ áo dài mang màu sắc đặc trưng của bản thân, Đại Nam thích thú ngắm nhìn những đứa con của mình đang ngày một trưởng thành và chín chắn hơn ( trừ Hòa ra )

"Cha ơi! Sao cha vui vậy ạ?" - Cậu hỏi Đại Nam

"Không có gì đâu! Thấy mấy đứa vui vậy nên vui lây ấy mà!" - Đại Nam đáp

"Nhanh lên coi thằng Hòa này! Gia đình Russia chờ bên ngoài kìa!" - Mặt Trận nói lớn

"Anh hai ơi đừng hối ảnh! Anh ba ít khi mặc áo dài nên không quen thôi!" - Việt Minh lên tiếng

Cậu vui vẻ ngắm nhìn gia đình mình, cũng lâu rồi mới có cảm giác như này, từ khi chiến tranh ập đến và cướp lấy mọi thứ của cậu thì có lẽ đây là một khung cảnh hiếm có khó tìm.

"Cha ơi! Con ra ngoài nói chuyện với gia đình Rus chút nha!" - Cậu bảo với Đại Nam

"À được!" - Đại Nam nói

Cậu bước ra ngoài tìm gặp gia đình Rus, bóng dáng nhỏ bé trong bộ áo dài trắng mỹ lệ khiến cho ai nhìn vào cũng ngỡ là thiên thần đang dạo chơi

"Ưm....cha này...có lẽ sáng sớm con chưa rửa mặt kĩ nên nhìn nhầm chăng?" - Rus bảo

"Nhìn nhầm gì?" - USSR hỏi

"Ohohoho~ vợ ta đẹp quá nên con nhìn nhầm à Ruski?" - R.E hỏi Rus

"Vợ ông hồi nào!? Cậu ấy vợ con!!!!" - Rus hét

Cậu lon ton chạy nhảy và ngắm nhìn gia đình Rus từ xa, tới gần đấy thì hình ảnh người boss bất lực lọt vào tầm mắt cậu

"Ngài USSR sao vậy?" - Cậu hỏi

"À đừng để ý! Ta chỉ hơi bất lực trước hai con người này thôi!" - USSR đáp

Cậu nhìn hai ông cháu Rus đang cãi nhau chí chóe thì nảy ra một ý tưởng hay

"Cha tôi bảo chúng ta có thể đi trước được! Ta cùng đi nha ngài USSR!" - Cậu bảo

"Được!" - USSR nói

Cậu ôm lấy cánh tay của USSR rồi cùng ngài ấy đi trước, để lại hai con người vẫn đang đấu võ mồm kia
.
.
.
.
.
.
Trên con đường dài trải đầy hàng cây anh đào đang dần rụng xuống, cậu cùng USSR bước đi sẵn ngắm nhìn luôn cảnh vật xung quanh, cậu cảm thấy thật ấm áp và an toàn khi ở cạnh ngài ấy, mặc dù đây chỉ là một mã lập trình giống USSR nhưng nó cũng mang lại một cảm giác gần gũi nhẹ

"Ngài biết gì không ngài USSR! Tôi thật sự rất ngưỡng mộ ngài đấy!" - Cậu bảo

"Vậy à? Chắc cậu ngưỡng mộ tài buông bất động sản của ta ư?" - USSR hỏi

"Ơ....không hẳn ạ! Mà chắc ngài đừng để ý, tôi nói lung tung ấy!" - Cậu đáp

"Nếu cậu muốn biết thêm về nghề bất động sản cứ đến nhà ta! Ta sẽ dạy cậu học!" - USSR nói

"Dạ không! Ý là tôi ngưỡng mộ ngài theo kiểu khác ấy!" - Cậu bảo

"Ah....theo kiểu khác ư? Nghe khá lạ!" - USSR bảo

"Heh~ Ý là tôi ngưỡng mộ tài năng lẫn tính cách của ngài ấy!" - Cậu nói

"Hửm....vậy à? Lần đầu ta nghe thấy kiểu ngưỡng mộ ấy!" - USSR nói

"Ể? Chứ đó giờ người khác toàn ngưỡng ngưỡng mộ tài bất động sản của ngài à?" - Cậu thắc mắc hỏi
"Ta cũng không chắc nhưng cha ta bảo vậy!" - USSR đáp

Cả hai bước đi không nói gì thêm cho đến khi một chiếc xe hạng sang chạy gần vạch đường đi của hai người, tấm kính chắn gió hạ xuống, khuôn mặt USSR lộ rõ vẻ không vui

"Heh~ Coi ai đây? Giàu vậy mà lại chọn đi bộ!"

"Haizz....nhóc con nên đi bộ để nâng cao sức khỏe nếu muốn đánh thắng ta đấy!" - USSR nói

"Gì cơ? Tôi đủ khỏe để bẻ xương ông đấy lão già à!"

"Vậy thì xuống xe mà làm đi chứ đừng ở trong xe mà nổ!" - USSR bảo

"À thôi! Tôi bận rồi! Bye bye!"

Chiếc xe phóng đi mất để lại hai người vẫn tiếp tục bước đi

"Ai vậy ngài USSR?" - Cậu hỏi

"Tên nhóc nhà U.K" - USSR đáp

'Oh! Hóa ra là USA! Boss cao quá nên mình không ló đầu ra nhìn được!' - Cậu nghĩ

Cả hai tiếp tục bước đi rồi dừng lại tại một con đường nhỏ và chạm mặt một người đàn ông kì lạ, ông ta bịch kín mặt rồi khoác lên người một bộ vest màu đen

"Xin chào hai ngài! Tôi có thể xin ít thời gian của hai ngài không?"

"Ngươi là ai?" - USSR hoài nghi

"Tôi chỉ là một tên thương nhân quèn đang đi buôn đồ thôi!"

"Đồ gì?" - USSR hỏi

Ông ta móc ra một chiếc vali rồi mở nó ra, bên trong là vô số món đồ kì lạ nhưng đều có một điểm chung, nó là kí hiệu "chữ thập ngoặc" đính trên mỗi món

"Nếu không phiền thì hai ngài có thể xài thử đồ trước khi mua!"

USSR lướt nhìn một lượt qua từng món thì biết ngay trò này là của ai rồi, cái kí hiệu đó không thể là giả được, ngài ấy kéo cậu lướt qua người đàn ông đó khiến cậu bối rối một chút, người đàn ông dường như không chịu bỏ cuộc nên chạy theo chặn đường hai người

"Thôi nào! Tôi đã có lòng mời thì chí ít ngài cũng nên mua một món chứ!"

"Cải trang hay đấy nhưng không lừa được ta đâu! Sát thủ của tên Nazi à!" - USSR nói

Người đàn ông đó lộ ra biểu cảm giật mình nhưng cũng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh mà cởi bỏ chiếc mặt nạ ra, để lộ mặt một gả bị biến dạng với những vết sẹo khắp mặt

"Không hổ danh là USSR, phán đoán rất chính xác chỉ thông qua một chút manh mối"

USSR lấy thân mình chắn trước mặt cậu, người đàn ông thấy vậy nhìn gương mặt bỗng nhăn nhó lại một chút, cậu lờ mờ đoán ra được điều gì đó chăng?

"Haizz....ta đã mong là có một ngày bình yên!" - USSR bảo

Hai bên bắt đầu rút súng ra uy hiếp đối phương, cậu vẫn chăm chú nhìn nét mặt của người đó,ánh mắt ông ta hiện lên vẻ tội lỗi tột cùng cứ như thể.....ông ta đang bị ép buộc làm chuyện này

"Giao thằng nhóc kia cho tôi hoặc tôi sẽ nổ súng trước!"

"Cứ làm thử đi!" - USSR thách thức

Cậu đẩy USSR ra rồi đứng chắn ngược trước mặt ngài ấy, dang hai tay nhưng ý muốn đàm phán

"Thưa ngài! Có phải ngài đang bi ép làm việc này đúng không?" - Cậu hỏi

"Không! Do ta tự nguyện!"

"Cậu làm gì vậy hả!? Tránh xa nơi này ra, sao không lo chạy đi!" - USSR lớn tiếng

"Thưa ngài! Hạ súng xuống đi ạ! Tôi sẽ giúp ngài!" - Cậu bảo

"Giúp ư? Ngươi giúp được gì chứ!?"

"Tôi sẽ cố gắng hết sức có thể!" - Cậu nói

Người đàn ông ném cho cậu một chiếc vòng tay có đính vài viên ngọc trai trên đó, cậu chụp lấy nó rồi phân vân một lúc

"Nếu muốn giúp thì đưa thứ này cho con gái ta! Cô bé tên Mia!"

"Mia? Con gái ngài ư?" - Cậu bối rối
"Và bảo với con bé rằng ta rất yêu thương nó!"

Píp.....píp.......píp.......píp..........bùm

"Cái......" - Cậu ngớ người

Vì một lý do bí ẩn nào đó, đầu của người đàn ông kia bỗng phát nổ khiến cho khung cảnh xung quanh thật hỗn độn......nó đầy máu....mảnh vỡ của sọ.....não....và nhiều thớ thịt khác nằm rải rác khắp nơi. Chiếc áo dài trắng bị dính vài vệt bẩn trên đó

"Vậy hóa ra....là chiêu trò mới của tên khốn đó....." - USSR nói nhỏ

'Chuyện gì thế này......sao lại....' - Cậu bối rối suy nghĩ

USSR kéo cậu đi khỏi đó, may mắn xung quanh đó không có camera nên cả hai thoát được một kiếp. Cậu vẫn chưa định thần lại sau vụ lúc nãy, USSR ôm lấy cậu cố trấn an

"Bình tĩnh đi! Mọi chuyện sẽ ổn thôi mà!" - USSR bảo

"Ổn ư? Người đàn ông đấy vừa chết một cách không lý do trước mắt ta mà ta chẳng ngăn lại được đây!!!!!" - Cậu mất bình tĩnh nói

"Cậu bình tĩnh lại đi rồi ta sẽ nói cho cậu nghe điều này!" - USSR nói

"Ngài...mau nói!" - Cậu kêu

"Vụ lúc nãy ta đoán chỉ có thể là do tên Nazi gây ra! Hẳn hắn đang thử nghiệm thứ vũ khí mới nên cần vật thí nghiệm!" - USSR bảo

Cậu nhìn chằm chằm USSR không thể nói gì hơn.....thú thật thì ngoài Nazi ra thì không kẻ nào lại bệnh hoạn đến mức sử dụng vũ khí như này lên con người mà không phải trong chiến tranh.

"Trời đất ơi! Việt Nam, quần áo cháu sao vậy?"

"Huh....ngài là?" - Cậu ngạc nhiên

"Oh! Bạn của cha tôi kiêm cha của Austria và Hungary!" - USSR bảo

"Ahhh......Soviet! Thằng này thiệt tình!"

Người vừa gọi tên cậu là Austria-Hungaria hay còn gọi tắt là A.H.

"Việt Nam đi theo ta nào! Gia đình cháu tìm cháu nãy giờ đấy!" - A.H nói

"Ơ...." - Cậu ngơ ngác

A.H kéo cậu đi còn USSR thì cũng đi theo, cậu gặp lại gia đình mình và hai ông cháu rus trông tâm trạng lo lắng

"Nam này! Em đi đâu vậy? Bọn anh tìm em suốt!" - Mặt Trận bảo

"Sao mày nghịch dại vậy hả!? Biết nãy giờ tao lo muốn chết không!?" - Việt Hòa nói

"Con yêu thiệt là....con làm cha xém rớt tim ra ngoài rồi đấy!" - Đại Nam nói

"Nam....áo dài của em....." - Việt Minh bảo

"Một chút rắc rối thôi nhưng cậu ta vẫn không sao là ổn! Đúng chứ?" - USSR bảo

"Mọi người vào trong đó trước đi! Để tôi mang thằng bé đi thay đồ cho!" - A.H nói

"Ông này! Ta có nên tin tưởng một người mà ta chẳng thấy hai con mắt đâu như ổng không?" - Rus hỏi nhỏ R.E

"Cháu đừng lo! A.H có hơi lóng ngóng một chút nhưng không phải người xấu đâu! Cứ yên tâm!" - R.E đáp

A.H lôi cậu đi chỗ khác còn mọi người thì vào trong kia trước, cậu bị lôi thẳng đến nhà A.H, mở cửa ra thì bắt gặp Austria và Austrian Empire ( A.E ) đang sửa soạn trang phục của họ

"Ủa cha! Cha đưa Nam đến đây chi vậy?" - Austria hỏi

"Áo cậu ấy bị bẩn nên cha đưa cậu ấy đến đây để thay thôi!" - A.H đáp

"Vậy kiếm cái nào được được ấy! Đừng có lôi trúng cái áo rách giống hôm trước con lấy cho Austria mặc đi học!" - A.E bảo

"Ông! Có khách đến nhà mà ông làm vậy là chết con rồi!" - Austria bảo

Cậu bị A.H ném thẳng vào bồn tắm còn quần áo thì bị cởi ra sạch

"Ahhhhhh.....ngài ra ngoài đi ạ! Tôi tự tắm được mà!" - Cậu ngại ngùng nói

"Ngồi yên nào! Để ta giúp cậu!" - A.H bảo

"Không! Ngài đi ra ngoài đi! Tôi tự tắm được!!!" - Cậu dứt khoát nói

Không để cậu kịp phản ứng thì bị A.H nhấn cái bông tắm lên khắp người, cậu ngại ngùng ngồi im với trên đầu đầy một đống dấu chấm hỏi

"Đừng lo việc ta nhìn thấy cơ thể cậu! Ta bịch mắt rồi nên yên tâm đi!" - A.H bảo

"Sao tôi chắc là ngài không thấy được chứ? Ngài lấy gì để chứng minh đi!!!!" - Cậu nói

Cậu nhận ra mình có vẻ hơi bị đòi hỏi liền nhanh tay che miệng lại mà không khỏi rung người, cậu rung rẩy vì cách tắm cho người khác của A.H giống như việc ổng đang lấy tay mà sờ mó người cậu vậy

'Hmmm....không có gì đặc biệt mấy! Có lẽ mình nên tìm thêm để hiểu lý do mà R.E thích cậu ta' - A.H nghĩ

"Thưa ngài.....ngài A.H.....ngài...." - Cậu lấp bấp
.
.
.
"AHHHHHHHH! BỚI NGƯỜI TA....DÊ XỒM TRẺ NHỎ!!!!!!" - Cậu hét
.
.
.
.
.
.
.
.
.

"Ehehe~ Cha ơi! Thấy phát minh của con như nào ạ?"

"Rất tốt!~"

"Con cảm ơn! Cha thưởng cho con đi!"

"Tất nhiên rồi! Lại đây với ta nào quý cô bé nhỏ ~"

"Ưm....cha à~ cha ⓓⓐⓜ quá đấy ~"

"Con cũng vậy thôi quý cô à"

"Hehe~ vậy là ngày mà cha thống trị thế giới không còn xa nữa đâu!"

"Phải! Có một người phụ nữ vừa thông minh vừa xinh đẹp bên cạnh thì thành công chỉ là chuyện sớm muộn thôi!"

"Con sẽ ghi âm tiếng khóc của tên USSR mà làm báo thức ~"

"Hoặc dùng tiếng la hét của hắn mà làm nhạc giải trí!"

"Ahhh~ Háo hức quá đi mất!"
.
.
.
'Kinh tởm! Thứ đàn bà ⓒⓗⓞ ⓒⓗⓔt! Tôi sẽ cho cô thấy thế nào là cách mà gia tộc Thánh Chế La Mã dành chiến thắng một cách công bằng, cứ chờ đấy! Germany này đây sẽ bế Việt Nam rồi dùng chân cậu ấy đạp vào mặt mày trong lễ cưới của bọn tao!'

============================
Đm cái khúc chat chít của hai đứa bí cmn ẩn đó làm tui nổi da gà :)))
Tự viết tự cà giật
Vote đê nào mấy độc giả!
Chỉ là nếu ai có đọc truyện của tui thường xuyên thì mỗi ngày tôi sẽ cập nhật một chap mới ở một truyện bất kì á ( trừ chỗ xả ảnh :v )


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật