Trò chơi ngôn tình ư? Tôi sẽ phá đảo nó [ AllNam ] ( Countryhumans )

Tệp 33 : Cuối tuần bình yên



Ánh Mặt Trời chiếu vào căn phòng nhỏ nơi cậu trai trẻ đang ngáy ngủ trên giường

"Ỏ~ Xem người vợ nhỏ của tôi đang ngáy ngủ nè! Cưng chết đi được~"

"Hở.....vợ nhỏ...? Cái quái gì vậy trời!"

Cậu nghe thấy tiếng người nói chuyện thì nhẹ nhàng mở mắt, trước mắt cậu là hai người đàn ông đang đứng nhìn chằm chằm cậu

"A- AHHHHHHHH!" - Cậu hét

Cậu bật ngửa dậy lùi lại về phía sau, ôm cái gối hình chai nước mắm độc quyền mà la hét

"Bình tĩnh con yêu! Bọn ta làm con giật mình rồi!" - Đại Nam bảo

"Cha....Sao ngài R.E lại ở đây!?" - Cậu ngạc nhiên hỏi

"Ừm....thì là....do" - Đại Nam ấp úng

"Đúng ra là ngài Đại Nam sẽ đi chơi cùng cháu nhân dịp cuối tuần! Nhưng do ngài ấy có chuyện đột xuất nên ta sẽ dẫn cháu đi thay ngài ấy!" - R.E bảo

"Hic....muốn rủ cháu đi chơi không nhất thiết phải đi thẳng vào phòng cháu như thế đâu!" - Cậu nói

"Cha đã cố cản rồi! Nhưng ngài ấy to xác quá nên xém đè cha dẹp lép luôn!" - Đại Nam bất lực nói

Cậu rời khỏi giường tiến lại mở cửa tủ tìm quần áo cho mình

"Vậy ngài nghĩ cháu nên mặc gì để đi chơi cho hợp ạ?" - Cậu hỏi

"Ngài R.E chuẩn bị sẵn đồ cho con rồi đấy! Xuống phòng tắm đi con!" - Đại Nam bảo

"Oh! Cảm ơn ngài nhiều!" - Cậu nói với R.E

"Oho~ Cháu không cần phải cảm ơn như vậy đâu! Đây là điều mà phu quân nên làm cho phu nhân mà!" - R.E nói

Cậu hoang mang chuồn khỏi chỗ đó, Đại Nam nhăn nhó nhìn quý ngài người Nga đây như đang tán tỉnh con ông vậy
.
.
.
.
.
"CÁI GÌ VẬY TRỜI! NGÀI R.E, GIẢI THÍCH ĐI!!!!" - Tiếng hét của cậu vang lên

Đại nam nhanh chóng cùng R.E đi xuống dưới lầu, cảnh tượng trước mắt khiến Đại Nam muốn hồn lìa khỏi xác còn R.E thì trái tim bay lòng vòng

"Ngài R.E! Sao lại là váy! Đổi cháu cái khác đi!" - Cậu bảo

"Trông cháu dễ thương lắm đấy! Ta biết mà, nó rất vừa vặn với cháu!" - R.E nói rồi quay sang nháy mắt với Đại Nam

'Cái váy này.....không lẽ....' - Đại Nam nghĩ

R.E tiến lại bế cậu lên như bé em bé, cậu bất lực lấy tay đập vào ngực của con gấu Nga hoàng gia to xác kia

"Ngài kì quá!!! Tự dưng bắt người ta mặc váy! Cha ơi cứu con!" - Cậu kêu Đại Nam

Chưa kịp để Đại Nam định thần thì R.E đã đem cậu đi mất tiêu, ông nhìn đứa con trai út của mình, ánh mắt hướng về phía cửa sổ lộ ra vẻ sầu muộn

'Không ngờ được.....sao R.E lại biết mẫu váy mà mình thiết kế riêng cho Indochina chứ?' - Đại Nam bối rối suy nghĩ

"Anh đang phiền muộn chuyện gì à? Nếu có thì hãy tâm sự với em......"

"Hả?" - Đại Nam giật mình

Ông hoảng loạn nhìn ra xung quanh, nơi này chỉ có mình ông, vậy giọng nói vừa rồi là của ai? Không lẽ ông đau đầu đến mức có thể nghe thấy giọng của người chết

'Indochina......đứa con trai út của chúng ta.....thằng bé trong bộ váy đó....nó giống em đến mức kì lạ.....' - Đại Nam nghĩ
.
.
.
.
.
.
Cậu bị R.E lôi từ hàng này qua đến quán khác, cả hai dừng lại tại một tiệm cà phê mang phong cách khá cổ điển tại khu phố Vienna, vừa bước vào thì phục vụ đã nhanh chóng chuẩn bị một bàn riêng ngay lập tức, cậu giờ mới hiểu người có tiếng là như nào . Cậu cùng R.E ngồi tại chiếc bàn đã được chuẩn bị riêng
"Dạ thưa ngài! Hai người dùng gì ạ?" - Phuc vụ hỏi

"Vậy em muốn gì nào?" - R.E hỏi cậu

"Em? Ơ....em nào cơ? Bỏ qua đi! Cho tôi một ly cappuccino và một dĩa bánh torte Sacher!" - Cậu nói

"Một lựa chọn tốt~ Vậy lấy cho bọn tôi một tách cà phê Espresso, một cốc cappuccino và hai dĩa bánh torte Sacher!" - R.E bảo với phục vụ
"Dạ vâng ạ! Xin hai người chờ chút!" - Phục vụ nói rồi rời đi

Cậu có linh cảm không tốt rồi, à vâng, nó là tiếng của mấy người nhiều chuyện đang bàn tán xung quanh đây

"Ai vậy? Lần đầu tiên thấy đấy!"

"Ui! Có khi nào là vợ của ngài ấy không?"

"Có khả năng nhưng thấy họ khá chênh lệch tuổi tác một chút!"

"Ừ! Cô kia hình như chỉ mới tầm 15 thôi! Còn ngài ấy tận 30 rồi!"

"Dữ vậy! Chênh lệch tuổi gấp 2 lần nhau luôn đó!"

"Mà công nhận gu cô gái đó kinh thiệt chứ chả đùa đâu! Lái cái máy bay hơi bị to xác luôn đó!"

Cậu nhăn mặt nhìn R.E, giờ thì mọi người đều nghĩ bọn họ là một cặp đôi, R.E nhìn thấy biểu cảm của cậu thì lộ ra nụ cười nhẹ

"Em sao vậy? Đừng quan tâm họ, chúng ta chỉ nên tập trung vào buổi đi chơi thôi!" - R.E bảo

"Xin ngài đừng gọi cháu là em nữa! Cháu thấy cứ sao sao ấy!" - Cậu nói

"Vậy à? Vậy gọi phu nhân được không? Hay gọi thê tử? nương tử? hoàng hậu? lão bà hoặc ái phi?" - R.E hỏi

'Cái gì vậy trời? Rus mà biết ông nội cậu ấy muốn mình lên chức bà nội của cậu ấy chắc Rus trầm cảm mất!' - Cậu nghĩ

Người phục vụ mang món ăn họ gọi đến đặt trên bàn

( Ảnh mấy món ăn, lời khuyên không nên xem lúc đang thèm gì đó :) )
Cappuccino


Espresso

Bánh torte Sacher

"Được rồi! Vậy mời ngài ăn trước ạ!" - Cậu bảo

"À không! Em ăn trước đi!" - R.E nói

"Thôi mà! Kính lão đắc thọ, mời ngài!" - Cậu nói

"Người lớn nên nhường người trẻ! Ta mời em!" - R.E bảo

Hai người cứ nhường qua nhường lại cho đến khi có tiếng thiếu nữ vang lên

"Quao~ Vậy hai người không phiền nếu em ăn thử chứ?~?"

Quay mặt ra thì hai người đụng độ trúng cô gái âm binh báo đời, Sophia

"Gì vậy? Cô muốn ăn thì tự đi mà mua!" - Cậu bảo

Cậu bắt gặp Sophia thì cũng ăn hết ngon, vội đứng dậy kéo R.E đi khỏi quán thì đụng độ Prussia

"Chào bạn cũ ~ cậu tới đây làm gì vậy? Hay dẫn cháu gái đi chơi đây?~" - R.E hỏi Prussia

"Cụ ơi! Cháu đói ~ " - Sophia nói

Prussia đẩy hai người sang một nên chạy nhanh đến ôm cô cháu gái "bé bỏng" của hắn vào lòng

"Ngoan nào...cháu ăn gì ta mua cho?" - Prussia hỏi sophia

"Nhưng cháu hết muốn ăn rồi" - Sophia nói

"Hở...sao vậy?" - Prussia lo lắng cho ả

Cô ả lấy tay chỉ về hướng của cậu và R.E

"Tự nhiên buổi đi chơi của hai ta đụng phải hai tên đồng tính kinh tởm làm cháu không muốn ăn nữa!~" - Sophia bảo

"Cô bị ấm đầu à? Bọn tôi đi chơi thì kệ bọn tôi! Liên quan gì đến cô chứ!" - Cậu lên tiếng

"Hửm....gì đây? Một thằng đàn ông đang mặc một bộ váy của thiếu nữ! Đúng là chẳng ra thể thống gì hết! Không ngờ tên R.E lại bệnh hoạn đến mức nghĩ ra cái này!" - Prussia nói

Cậu nhìn R.E, mắt ngài ấy lộ ra vẻ phiền sầu một chút, cậu đoán chắc hẳn phải có lý do ngài ấy tặng cậu bộ váy này, bèn quyết định chơi liều một chuyến ( mấy ông nghĩ Nam định liều gì nhỉ? :) )

"Ngài thôi đi! Phu quân của tôi thấy như vậy đẹp nên mới bảo tôi mặc thôi! Phong cách ăn mặc của ai là do người ấy quyết định, chỉ cần đủ lịch sự và không trông quá hở hang là được!" - Cậu nói

Cả quán quay qua nhìn cậu một cách không chớp mắt, đến cả R.E cũng lộ ra vẻ bất ngờ

"Kinh tởm! Thứ không ra dáng đàn ông thì không có tư cách dạy đời ta!" - Prussia bảo

"Hừ....bày đặt phu quân này nọ! Mày còn chẳng phải vợ ngài ấy! Thứ bê đê xấu xí!" - Sophia nói rồi lêu lêu cậu

Cậu thấy ả như vậy thì quyết định chơi tới bên, dựa tấm thân nhỏ bé của mình vào ngực R.E rồi còn lấy tay bóp bóp vài cái chơi

"Chả qua bọn tôi đang hâm nóng tình cảm bằng cách hẹn hò thôi! Đợi khi tôi đủ 18 thì ngài ấy mới cầu hôn tôi được! Đúng không thưa phu quân?~" - Cậu hỏi R.E

R.E mặt không khỏi đỏ ửng trước lời nói của con người bé nhỏ này, quá bạo gan đi mà

"Hứ! Ghê chết đi được......" - Sophia nói

*Coong*

Mọi người bị giật mình bởi tiếng chảo vang lên, Sophia té ngửa  xuống may mắn là có Prussia đỡ kịp, một người phụ nữ trung niên với dáng vẻ quý phái xuất hiện

"Bà đây chịu cái thói hống hách của cô bé đủ rồi! Từ giờ hai người bị cấm cửa, không được đến đây nữa!"

Prussia im lặng bế Sophia đang ngất xỉu ra khỏi quán rồi biến mất, người phụ nữ ấy tiến lại gần cậu và R.E, trên tay chìa ra một tấm danh thiếp

"Xin lỗi vì hành động lúc nãy của tôi! Tên tôi là Allison, chủ của quán cà phê này kiêm một chủ một Đài Truyền hình! Tôi đang thực hiện một show thực tế về LGBT, rất mong lần tới hai người có thể hợp tác ạ!" - Người phụ nữ ấy bảo

"Oh~ ra là một show truyền hình! Cơ hội hiếm có đấy, ta nên tham gia thử nhỉ? Phu nhân?" - R.E kêu cậu

"Tất nhiên rồi! Ta nên dạy cho một số người như cô bé ấy biết tôn trọng người khác!~" - Cậu bảo

"Vậy tuần sau hẹn hai người tại công viên của khu phố này! Bữa ăn này tôi cho miễn phí, hai người không cần trả tiền đâu!" - Allison nói

Hôm nay cậu lời to rồi, được bao ăn còn được ăn miễn phí nữa chứ! Cậu ôm lấy R.E vui một cách không kìm chế nổi luôn

"Ehe~ Vợ ngài có vẻ ngọt ngào quá nhỉ? Ôm ngài không rời luôn kìa!" - Allison bảo

"Em ấy là vậy mà!~" - R.E nói

Thế là cả hai người dắt tay nhau ra khỏi quán để lại mấy người khác đang bất động trừ bà chủ ra

"Vậy ta đi đâu tiếp đây phu nhân?" - R.E hỏi

"Ra công viên đi ạ! Em muốn hít thở một chút không khí trong lành!~" - Cậu đáp

Mấy người kia nhìn theo bóng lưng một cặp đôi đang vui vẻ với nhau, họ vừa rời đi được vài giây thì cái quán bắt đầu loạn xì ngầu lên hết

"Má ơi! Tao biết mà! Họ là một cặp!!!!"

"Trời ơi! Ai đó mang cho tao tí khăn giấy!!!!"

"Ahhhh!! Má ơi boylove in real life!!!"

"Nào nào mọi người bình tĩnh đi!!!!" - Allison lên tiếng
.
.
.
.
.
Cậu đi cùng R.E một đoạn gần đến công viên thì dừng lại

"Em sao vậy?" - R.E hỏi

"Hic...tôi vừa làm gì vậy trời! Tự dưng cái thành vợ ngài luôn thế này!!!!!" - Cậu nói

"Ư...hửm...Vậy hóa ra là em giả vờ! Diễn hay lắm đấy!~" - R.E khen

" Tôi không chịu đâu! Nếu có chơi gay thì tôi phải nằm trên!!" - Cậu bảo

"Ta không chắc sức em nằm trên được! Nhưng ta nghĩ nó sẽ thú vị lắm đấy!" - R.E nói

"Rồi một ngày nào đó tôi sẽ chứng minh rằng không phải cứ lùn là sẽ nằm dưới!!!!" - Cậu tự tin bảo

"Ta chờ ngày đấy ~ Vợ nhỏ của ta!" - R.E nói thầm

"Vậy ngài cho tôi hỏi điều này được chứ?" - Cậu kêu

"Em cứ hỏi!" - R.E nói

"Sao ngài lại muốn tôi mặc chiếc váy này? Nó hẳn phải có ý nghĩa gì đấy!" - Cậu hỏi

"À...thật ra...đây là mẫu váy mà của Đại Nam thiết kế riêng cho Indochina, nhưng do cậu ấy đã đi tới thiên đàng mất rồi, chiếc váy đã mất tích từ lâu, ta khó khăn lắm mới tìm thấy nó đề thiết kế lại đấy!" - R.E đáp

Cậu ngớ người ra, vậy ra đây là lý do tại sao lúc sáng cha cậu trong thờ thẫn như thế, hóa ra nó là quà của cha cậu dành cho người mà ông ấy yêu

"Ta muốn tặng Đại Nam một món quà để kỉ niệm tình bạn bọn ta, nên mới nhọc công cố thiết kế sao cho nó giống mẫu kia nhất!" - R.E nói

"Hóa ra là vậy! Cha tôi cũng tốt số thật! Có người bạn như ngài đây!" - Cậu bảo

"Ohoho~ có gì đâu, đây là điều mà bạn bè nên làm cho nhau mà nhỉ?" - R.E bảo

Cậu nhìn R.E không biết nên nói gì thêm nữa, đây là lần đầu tiên cậu thấy cha mình có được một người bạn tốt đến vậy

"Ối chết!~ Ta xém quên việc mua thuốc cho Ruski nữa!" - R.E nói

"Thuốc cho Rus? Chắc di chứng đau bụng do uống rượu quá nhiều đây mà!" - Cậu bảo

"Sẵn ta sẽ giới thiệu cho cháu một người bạn! Cậu nhóc đấy là bác sĩ từ thiện tại khu phố này! Đi nào ~" - R.E nói rồi kéo tay cậu

Cậu được R.E đưa tới một con hẻm với một căn nhà nhỏ ở đó, R.E đẩy cửa bước vào, bóng dáng một cậu bác sĩ hiện ra trước mắt cậu

"Oh, hôm nay ngài lại đến lấy thuốc cho Rus à? Vậy chờ chút, cháu đi lấy liền!"

"Cháu hiểu ý ta quá đấy Austria! Công việc của cháu sao rồi?" - R.E hỏi

"Dạ cũng bình thường ạ! Hôm nay cháu tan làm sớm nhân dịp cuối tuần!"

Cậu nhìn anh bác sĩ trước mặt mình, đây là lần đầu cậu gặp Austria ở thế giới này, lúc đầu khi nghĩ đến bác sĩ thì lại nhớ tới Cuba nhưng có lẽ cậu đã nhầm lẫn một chút

"Quý cô này là người yêu của ngài ạ?" - Austria hỏi

"À không không! Tớ chỉ là bạn của ngài ấy thôi! Đi chơi với nhau nhân dịp cuối tuần mà!" - Cậu nói

"Vậy à? Tôi xin lỗi nha, hơi nhầm lẫn xíu tại thấy hai người hợp nhau quá! Cậu tên gì?" - Austria hỏi
"Tên tớ là Việt Nam và tớ là nam! Sao đến bác sĩ cũng nhầm lẫn nhỉ?" - Cậu bảo

Austria lấy tay che miệng cười nhẹ, cậu nghĩ đây là lần đầu tiên Austria gặp cậu nên bị nhầm lẫn thế này

"Cậu xinh thật đấy! Con gái nhìn vào chắc nghĩ cậu là chị em của họ mất!" - Austria bảo

"Chắc vậy quá! Ehe~" - Cậu nói

"Này Austria! Đống đồ ăn này là sao vậy?" - R.E lên tiếng hỏi

"Nếu ngài thích cứ lấy về ăn đi ạ! Nó là của Sophia đấy! Tuần nào con bé đó cũng đến đây chỉ để mang cho cháu ba thứ đồ vớ vẩn!" - Austria đáp

"Hửm....cậu có vẻ không thích Sophia nhỉ?" - Cậu hỏi

"Phải...cô gái đó toàn gây phiền phức, cũng tại cổ mà gia đình tớ với gia đình Germany không còn nói chuyện với nhau nữa!" - Austria đáp

"Oh.....tệ nhỉ? Mà thôi cậu đừng quan tâm cổ làm gì! Cứ phũ cổ đi là cổ bỏ cuộc à!" - Cậu nói

"Mong là vậy! Mà Việt Nam, cho cậu thứ này!" - Austria bảo

Austria lôi trong túi áo ra vài tấm vé kì lạ đưa cậu

"Chủ Nhật ngày mai có một buổi trình diễn Violin của tớ tại nhà hát trung tâm thành phố! Tớ muốn cậu sẽ đến dự!" - Austria nói

"Ồ...cảm ơn cậu nhiều!" - Cậu nói

"Vậy mai ta đi chơi tiếp chứ em?" - R.E bỗng từ đâu đó hỏi

"À vâng! Nhưng làm ơn đừng gọi cháu là em nữa! Ngại chết mất ngài à!!!" - Cậu đáp

"Hai người dễ thương thật! Vậy mai gặp lại nha!" - Austria nói

Cậu cùng R.E rời khỏi chỗ đấy, trên đường đi thì cậu bắt đầu đếm số vé mà Austria đưa, nó vừa đủ cho gia đình cậu và cả gia đình Rus

"Mai đi chơi nữa thôi! Không ngờ cậu ấy tốt đến vậy luôn! Bác sĩ từ thiện có khác ~" - Cậu nói

"Vậy mai gia đình hai ta đi xem hòa nhạc, cháu nhớ mặc bộ váy nào đẹp đẹp ấy!" - R.E bảo

"What? Đừng bắt cháu mặc váy nữa! Ngại lắm!" - Cậu nói

"Cháu mặc nó trong dễ thương mà! Ta nói thật lòng đấy!" - R.E nói
Hai người vờn qua vờn lại cho tới khi về đến nhà của cậu, cậu nhấn chuông cửa, Đại Nam mở cửa ra

"Hôm nay vui không con yêu? Trông con yêu đời lắm!" - Đại Nam nói

"Dạ vui ạ! Mai gia đình ta đi xem hòa nhạc nhe cha! Con có vé này!" - Cậu bảo

"Ừm..được rồi vào này đi con!" - Đại Nam kêu

Cậu chào tạm biệt R.E rồi bước vào nhà, mọi thứ hôm nay thật thanh bình, cậu ngồi cùng cha trên chiếc sofa

"Cha ơi! Con biết lý do tại sao ngài R.E lại muốn tặng con bộ váy này rồi!" - Cậu nói

"Ưm.....con biết rồi à! Ta cứ nghĩ con sẽ không hiểu chứ!" - Đại Nam bảo

"Vâng ạ! Cha ơi! Trông con giống Papa Indochina lắm đúng không?" - Cậu hỏi

"Ừ...cả hai đều mang nét đẹp khiến trái tim của Đại Nam đây đập thình thịch luôn...thật tình...ta đang nói gì vậy...." - Đại Nam lấp bấp

"Cha ơi! Nếu cha có phiền muộn gì hãy tâm sự với con!" - Cậu bảo

Đại Nam đứng người trước lời cậu vừa thốt ra, đúng là giống nhau thật mà, ông ôm đứa con bé nhỏ của mình vào lòng, cậu cũng ôm ngược lại ông

'Ta xin lỗi nhưng ta lại muốn yêu thương con giống với cách mà ta yêu thương Indochina!' - Đại Nam nghĩ

Ông cũng không biết mình bị gì, hay đơn giản là do cả hai có tính cách quá giống nhau....ông bây giờ lại chẳng muốn yêu thương Nam theo cách của một người cha nữa....mà ông muốn nhiều hơn thế....muốn yêu thương cậu giống với cách mà ông đã làm với Indochina
.
.
.
.
.
.
"Chào con trai! Đi làm về rồi à? Vất vả cho con rồi!"

"Dạ không có gì thưa cha! Đi làm bác sĩ từ thiện cũng vui mà, con giúp đỡ được nhiều người khó khăn lắm!"

"Ừ, vậy tốt, chứ đừng như thằng Hungary, nó suốt ngày ngoài con bé Sophia ra thì chẳng giúp gì được cho gia đình hết!"

"Ông à! Em ấy đang tuổi mới lớn nên hơi khó khăn trong việc nhận thức và lựa chọn thôi!"

"Hai người qua đây xem! R.E vừa gửi cho ta tấm ảnh này!"

"Oh..cậu nhóc này dễ thương thật! Người yêu của R.E à?"

"Cậu ấy tên Việt Nam và chỉ là bạn của ngài ấy thôi cha ạ!"

"Vậy ra là con trai của Đại Nam! Dễ thương đấy chứ?"

"Con đưa vé xem hòa nhạc cho họ chưa?"

"Dạ rồi ạ! Mai hai người sẽ có dịp trò chuyện với họ một chuyến!"

"Thưa cả nhà con về rồi!"

"Thằng cháu hư đốn! Sao mày không ở bên nhà con bé đó luôn đi!"

"Haizz...ông là gì mà căng! Cô ấy tốt tính lắm đấy! Nên mọi người đừng có coi cô ấy như kẻ thù nữa!"

"Tốt tính lắm.....chỉ số tốt của nó chắc ngang cái điểm chữ viết của mày!"

"Anh thôi đi anh trai! Chả phải anh viết chữ xấu hơn cả tôi sao?"

"Ăn nói vô ý! Austria là bác sĩ, viết chữ xấu là chuyện bình thường! Chứ không như con, hiểu chứ!?"

"Haizz....mệt quá! Con lên phòng đây!"

"Tch- sao ta lại có đứa cháu như nó nhỉ?"

___________________________________
Vl! 3398 từ v:
Lúc đầu tui định viết cái chap này là cảnh tự vả cho North Korea nhưng do bị tai nạn thể dục ( ở ngoài đời ) thế là chuyển qua gặp bác sĩ luôn
Về phần nhân vật Y/N, cổ chưa sủi đâu, tại mấy chap này là cuộc sống bình yên thôi
Mấy thím nghĩ cuộc nói chuyện ở đoạn cuối là gia đình của ai nhỉ?
Vote đê nào! Vote để tui có động lực viết cho bạn đọc nữa
Bonus cái gif
( Cre : Trong đó á )

Nó là một cái mini game, mấy thím chơi nó bằng cách chụp màn hình xem mấy thím là ai :))
Tui lúc chụp nó ra Crazy Reich :)) vl thật


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật