Thất Kiếm Anh Hùng Phần 4: Hồng Miêu, Lam Thố - Anh hùng trở lại (53 - 104)

Hồi 86: Tiểu xảo



Sáng sớm hôm sau, mọi người đến Tam Đài Các.
Trọng tài bước lên võ đài tuyên bố: "Hôm nay là nam thi đấu, xin mời mỗi đội bốc thăm hình thức thi đấu!"
Rút lên một tờ thăm, Hồng Miêu nhìn nó và nói: "Lần này chúng ta sẽ thi đấu võ thuật."
Tiểu Ly thở phào nhẹ nhõm: "Cũng may là tỉ thí võ công, nếu không thì cái thằng dở hơi như đệ chắc chết rồi."
Hồng Miêu nói: "Cho dù là Võ đấu, cũng đừng mất cảnh giác. Đừng quên, đây là trận chung kết."
Lúc này, các thí sinh đã vào vị trí của mình. Trọng tài lại lớn tiếng tuyên bố: "Trận đấu bắt đầu! Đầu tiên, Tổ Ảnh, Ngũ Không Ảnh, sẽ đối đầu với Côn Ngô từ Thiên Ly võ quán!"
Hồng Miêu và những người khác cau mày khi nghe thấy điều này. Hôm qua họ đã thấy Ngũ Không Ảnh đã không hề nương tay với đối thủ của mình, tuy đã có cơ hội chiến thắng, họ vẫn sẽ đánh mạnh.
Nghĩ về điều này, Hàn Thiên nói: "Huynh hy vọng sẽ không đối đầu với họ trong tương lai."
Trên sân khấu, bốn mắt chạm nhau, không ai dám lơi là tí xíu nào.
Tổ Ảnh cầm trên tay một chiếc quạt xếp, rõ ràng đây là vũ khí của anh ta.
Và Côn Ngô thủ một cặp đoản kiếm trong tay.
Khi bắt đầu, Tổ Ảnh nhanh chóng di chuyển vòng quanh Côn Ngô với tốc độ cực nhanh. Anh ta im lặng, liên tục thoắt ẩn thoắt hiện. Công Ngô không vì điều này mà chùn bước, anh ta dồn lực vào chân trái, tung một cước mạnh như thể anh ta đã nhìn thấu cách di chuyển của Tổ Ảnh. Nhưng Tổ Ảnh cũng dễ dàng né đòn của Côn Ngô. Đột nhiên, một tia sáng lóe lên.
Ngay sau đó, chiếc quạt xếp  của Tổ Ảnh đã chạm với đoản kiếm của Công Ngô.
Tổ Ảnh xoay người,  nhanh chóng tránh đoản kiếm của Côn Ngô. Côn Ngô không muốn cho đối thủ nghỉ ngơi, tay phải, tay trái liên tục vung lên, đôi mắt quan sát từng chuyển động của Tổ Ảnh, cố tìm ra điểm yếu.
Trải qua hơn chục chiêu, hai người có chút mất kiên nhẫn, liền tăng cường công kích.
Lúc này Côn Ngô hét lớn, nối hai thanh đoản kiếm lại, tạo thành một thanh trường kiếm. Anh dùng hết sức chém một vòng. Lần này, Tổ Ảnh hết đường thoát, dù có dùng nội lực truyền vào chiếc quạt xếp , anh cũng không thể tránh khỏi bị thương ba phần. Lạ một điều là, Tổ Ảnh vẫn đứng đó cười khẩy. Đột nhiên, anh ta phóng ra một vài chiếc phi tiêu, bay thẳng về phía Côn Ngô.
Côn Ngô nhận ra nguy hiểm, định rút tay lại đỡ. Nhưng muộn rồi chiếc phi tiêu đã cắm vào eo Côn Ngô. Anh khụm xuống.
Lợi dụng sơ hở, Tổ Ảnh mở chiếc quạt xếp, tiến về phía trước rồi thẳng tay tung một quyền vào ngực Côn Ngô, khiến Côn Ngô văng ra khỏi võ đài.
Côn Ngô ngã xuống đất, phun ra một ngụm máu, ánh mắt hiện rõ sự không cam lòng. Tổ Ảnh đi đến bên rìa võ đài, cười nhạo: "Ngươi nghĩ rằng ta chỉ có cây quạt xếp thôi hả?"
"Ngươi..." – Côn Ngô còn muốn phản bác, lại tự phát hiện mình căn bản không có tư cách.
Trọng tài tuyên bố: "Ván này người thắng là Ngũ Không Ảnh – Tổ Ảnh !"
Trên khán đài, tiếng reo hò không ngừng vang lên, trên mặt Tổ Ảnh lộ rõ vẻ tự hào.
Trong đám đông, Mạc Vũ vẫn dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn tất cả mọi chuyện, trong lòng thầm nghĩ: "Tiểu xảo này, trình độ này cũng khá tốt để đến tham gia cuộc thi Tam Đài Các."
Nhìn thấy nét mặt khinh bỉ của đại nhân, Phong Nghị chỉ âm thầm thở dài.
Cứ như vậy, hết hiệp này đến hiệp khác trôi qua, cho đến khi trọng tài tuyên bố: "Trận đấu tiếp theo, Ngũ Phượng Hoàng – Tiểu Ly đối đầu với Quy Hư của Quy Nguyệt Ngũ!"
Sau khi được gọi tên, Tiểu Ly sửng sốt: "Tại sao... tại sao lại là đệ?"
Hồng Miêu thở dài: "Không còn cách nào, cuộc thi này được bốc thăm ngẫu nhiên. Tiểu Ly, lên thôi!"
Tiểu Ly sắp mếu: "Nhưng ..."
Đinh Đương nhìn thấy sự do dự và căng thẳng của Tiểu Ly liền đứng lên đẩy cậu: "Nước đến chân rồi, huynh muốn tránh cũng không được đâu, mau lên đi!"
Lam Thố cũng nói: "Tiểu Ly, đệ chỉ cần cố gắng hết sức là được."
Tiểu Ly bình tâm hơn nhiều, thẳng người bước lên võ đài, dù gì thì cậu đã hạ quyết tâm giúp Hồng Miêu lấy được Ngọc Tịnh Nguyên.
Tuy Tiểu Ly chậm chạp, Quy Hư lại không khinh thường cậu, ngược lại, anh chưa bao giờ đánh giá thấp đối thủ của mình. Anh tin rằng những người có thể bám trụ đến trận chung kết nhất định phải có điều gì đó đặc biệt.
Lúc này, trọng tài hạ lệnh: "Trận đấu bắt đầu!"
Tiểu Ly và Quy Hư thủ thế. Trong tay cầm trường kiếm, Quy Hư hai chân hơi hơi hướng phía trước phía sau, chờ thời cơ vận công.
Về phần Tiểu Ly, cậu vẫn luôn chuyên chú vào ảo thuật, chả thiết tha gì tới võ thuật, nhìn thấy tư thế của đối phương, trong lòng không khỏi căng thẳng. Nhưng cậu lại không muốn thua khí thế của đối thủ nên giả vờ làm dáng, trên tay cầm một cây đũa phép.
Quy Hư tấn công Tiểu Ly trước, vung kiếm đâm Tiểu Ly. Tiểu Ly vung đũa, biến nó thành một thanh kiếm, nhanh chóng đỡ lấy. Nhưng dần dần, Quy Hư đánh kiếm càng lúc càng nhanh, Tiểu Ly khó có thể chịu được lâu, trán cậu đổ mồ hôi hộp.
Lúc này, Quy Hư chợt lóe lên, luồn ra sau lưng Tiểu Ly. Cậu cảm nhận được sát khi sau lưng, theo bản năng tránh sang một bên. Nhờ vậy, khi thanh kiếm tấn công, nó đã để lại một đường trên tay áo của cậu.
Tiểu Ly giật mình, la lên: "Thật nguy hiểm! Ngươi định giết ta!"
Quy Hư cười nhạt: "Trận chiến là tàn nhẫn, không lẽ ngươi hy vọng đối thủ sẽ nương tay sao?"
"Ngươi… " – Tiểu Ly á khẩu.
Các chủ nhìn thấy, khẽ nhíu mày: "Cũng là do ta khinh suất, ta đã quên cấm giết đối thủ, nếu không sẽ bị loại."
Vì vậy, ông chắp tay chào trọng tài một bên, nhỏ giọng nói vài câu.
Trọng tài gật đầu, bước lên võ đài: "Các chủ quy định, trận tranh tài này không được phép giết đối thủ, nếu không sẽ bị loại!"
Lời vừa nói ra, vẻ mặt lo lắng của Hồng Miêu và những người khác lập tức thả lỏng.
Tiểu Ly nghe vậy cũng thở phào nhẹ nhõm, đắc ý nói với Quy Hư: “Ngươi nghe đây, lần này ta sẽ không né tránh!”
Quy Hư hừ lạnh một tiếng, lao về phía Tiểu Ly. Tiểu Ly  không hề sợ hãi, vung tay lên, trên đài đột nhiên xuất hiện ba Tiểu Ly giống hệt nhau, mỗi người đều cầm kiếm trên tay, lần lượt tấn công Quy Hư.
Quy Hư cười nhạt một tiếng, đá lui ra sau, một con rối lập tức trở lại hình dáng ban đầu.
Nhưng sức tấn công của những tên Tiểu Ly này vẫn không chững lại.
Lợi dụng lúc Quy Hư không chú ý, Tiểu Ly đã dùng hết sức chưởng anh ta.
Một chưởng này, tuy rằng không có bao nhiêu lực sát thương, nhưng cũng có chút làm Quy Hư phân tâm. Dần dần, Quy Hư phát hiện ra một vấn đề khác, tự nhủ: “Không, cậu ta đang rút cạn năng lượng của mình.” Thế là Quy Hư tập trung nội lực, hét lớn một tiếng, sau đó hất tay ra, tất cả những phân thân vây quanh Quy Hư đều bị hất bay ra ngoài.
Những con rối đã biến mất, Tiểu Ly đã bị đánh đến rìa của võ đài. Tiểu Ly vuốt ngực, ho khan hai tiếng, khóe miệng còn có vết máu, không còn sức lực.
Quy Hư từng bước đi đến trước mặt Tiểu Ly, kéo cổ áo của cậu và nói: "Ngươi đã thua."
Tiểu Ly chỉ cười.
Quy Hư lòng trở nên rối bời, thầm nghĩ: “Hắn điên rồi sao? Hoặc có gì đó không ổn với thần kinh.”
Tiểu Ly lại cười nói: "Ngươi cho rằng ta thần kinh có vấn đề sao?"
Một giây sau, Quy Hư tái mét, phát hiện mình không thể động đậy, chậm rãi buông lỏng cổ áo Tiểu Ly.
Tiểu Ly đứng trước Quy Hư và nói: "Ta xin lỗi."
Nói xong, cậu đẩy nhẹ một cái, Quy Hư ngã khỏi võ đài.
Vài giây sau, Quy Hư cuối cùng cũng có thể động đậy, tức giận chỉ vào Tiểu Ly trên võ đài: "Ngươi đã phù phép gì ta?"
Tiểu Ly đắc ý: "Chỉ là một chút tiểu xảo mà thôi, vừa rồi ta chưởng ngươi, ngươi không thấy đau sao?"
Quy Hư giật mình, sau đó anh nhớ tới lúc trước bị chưởng, quả nhiên cảm thấy có chút đau.
Tiểu Ly tiếp tục: "Lúc đó, ta đã tẩm Ma Phi Tán vào cơ thể ngươi."
“Ngươi…” – Lần này, đến lượt Quy Hư á khẩu.
Hồng Miêu  cười: “Hèn chi đệ ấy đã có một hành động kỳ lạ, thật là bất ngờ.”
Lam Thố nhìn cậu và nhẹ nhàng: "Đệ ấy đã làm rất tốt." Đôi mắt cô tràn đầy niềm vui và sự ngưỡng mộ.
Hồng Miêu vỗ trán và nói: "Chỉ là lần đó huynh tình cờ sử dụng thủ thuật này với Tiểu Ly, không ngờ đệ ấy lại nhớ ra."
Lúc này, trọng tài bước lên võ đài: "Ta tuyên bố, trận này người thắng là Ngũ Phượng Hoàng – Tiểu Ly!"
“Tiểu Ly, huynh thật lợi hại!” Đinh Đương hưng phấn reo lên.
Khuôn mặt của Hồng Miêu, Lam Thố và Hàn Thiên cũng tràn đầy niềm vui. mọi người đều tận hưởng khoảnh khắc chiến thắng.


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật