[MAU XUYÊN] BẺ CONG HẮC HOÁ VAI ÁC

Chương 6: Bệnh trạng theo dõi cuồng cá chậu chim lồng (sáu)



Tần Tứ cầm cái nhíp gắp lên bông băng rồi dính dính một chút Povidone rồi bôi lên đùi Thời Nhiên.

Đau đớn vừa tê vừa rát làm Thời Nhiên nhắm mắt lui về phía sau, hắn lắc lắc đầu nhỏ, trong thanh âm nhiễm ủy khuất: "Đau quá a, ta không cần bôi thuốc a!"

Tần Tứ vươn lên tay còn lại nắm lại đầu gối của Thời Nhiên, vừa gắt gao nắm vừa mở miệng dụ dỗ, tay bôi thuốc cũng nhẹ đi nhiều.

"Không bôi thuốc thì sẽ càng đau, nhịn một chút."

Thời Nhiên nghe xong, vội vàng nhắm mắt lại. Hắn vươn tay bắt lấy tay Tần Tứ đặt ở đầu gối của chính mình mà cắn môi.

Ngón cái Tần Tứ câu lấy tay Thời Nhiên mà vuốt ve cái xảm xúc non mịn tinh tế kia, cuối cùng thành có chút nghiện.

Sau khi giúp nhóc con xử lý xong vết thương ở đầu gối, Tần Tứ lại đem quần cho mặc cho Thời Niên, Thời Nhiên cũng ngoan ngoan ngoãn ngoãn mà phối hợp để hắn mặc quần cho.

"Xong rồi, đi học đi." Tần Tứ giấu đi cảm xúc điên cuồng ở trong mắt, hắn nhấp khóe miệng cả người thoạt nhìn vừa tuấn dật lại lãnh đạm.

Thời Nhiên gật gật đầu, bước đi từng bước nhỏ, mới vừa đẩy cửa ra liền đã bị ba năm vị học sinh vây quanh.

"Chủ nhiệm, chính là hắn, ta vừa rồi thấy Tần Tứ đem hắn cõng lại đây! Khẳng định là do tiểu tử kia ra tay!" Một người nam sinh trong đó chỉ vào Thời Nhiên, nói năng hùng hồn đầy lý lẽ.

Chủ nhiệm nhìn Thời Nhiên rồi lại nhìn phíaTần Tứ đang cuối đầu nhìn vô cùng nặng nề như người chết ở bên trong, hỏi: "Là hắn đánh ngươi sao?"

Thời Nhiên theo ánh mắt của chủ nhiệm, hướng chỉ Tần Tứ ở phía sau chính mình, mà trong mắt một mảnh mờ mịt, hắn nghiêng nghiêng đầu, giọng điệu nghi hoặc: "Hắn vì cái gì muốn đánh Nhiên Nhiên nha? Là Nhiên Nhiên không cẩn thận té ngã, tiểu ca ca giúp Nhiên Nhiên nha!"

Mắt chủ nhiệm tỏ ra đầy khinh thường, nàng mỉm cười nhìn Thời Nhiên, tận lực làm chính mình ôn hòa một ít: "Không có quan hệ, nếu hắn khi dễ ngươi, liền lớn mật nói ra, hắn có án đế, ta rất rõ ràng hắn là người như thế nào."

Một người bị cha mẹ vứt bỏ, liền đi học đều là dựa vào chính sách hỗ trợ người nghèo của chính phủ mới có thể đi học tới giờ.

Gặp người liền một lời cũng sẽ không nói, còn đánh bạn học đến bị thương nặng, làm hại gia đình nhà người ta thiếu chút xé ngã tại trường.

Loại người này căn bản không xứng được học trường học của nàng.

"Vốn dĩ không phải..." Thời Nhiên chống eo có chút tức giận, hắn chu mở miệng nhỏ, đôi mắt to trừng chủ nhiệm, thoạt nhìn có chút hung ba ba.

"Chính là ta đánh." Tần Tứ đánh gãy lời nói của Thời Nhiên, rồi lại cúi đầu, tóc hắn lại lần nữa che khuất khuôn mặt.

"Ta liền nói miệng chó không thể mọc ngà voi được a, ngươi thật là một chút tiến bộ cũng đều không có, lần trước bởi vì ngươi là tình huống đặc thù nên trường học mới không đuổi học ngươi, ngươi lặp đi lặp lại nhiều lần đụng vào giới hạn của nhà trường, Tần Tứ, lần này ngươi sẽ không gặp may mắn được nữa đâu."

Tần Tứ mặt vô biểu tình, hắn thong dong mà từ kế bên chủ nhiệm vừa vừa nói, thanh âm thanh lãnh lại vô vị: "Vậy thì đuổi học ta đi."

Ra cổng trường, Tần Tứ đứng ở đầu hẻm, chỗ sâu trong con ngươi mang theo ý lạnh.

Nếu không có bất ngờ gì xảy ra thì mẹ nó rất nhanh liền sẽ chạy tới cho chính mình một bạt tai.

A, không đúng, nàng hiện tại hẳn là còn cùng nam nhân người đầy dầu nhớt nào đó ở bên nhau, nơi nào có công phu quản chính mình?

Tần Tứ khóe môi tràn ra ý cười lạnh.

Đúng vậy, không ai quan tâm hắn, hắn tựa như một con ác quỷ bò ra từ địa ngục, người người tránh còn không kịp, huống chi như thế nào lại sẽ quan tâm đến cảm nhận của hắn a?

Thời Nhiên chịu đựng đầu gối đau đớn mà đuổi theo Tần Tứ, hắn vọt vào ngõ nhỏ, giơ lên đầu, sắc mặt căm giận bất bình: "Cái chủ nhiệm hư kia thật oan uổng người, ngươi không thể nghe nàng nói a!"

Tần Tứ nhìn Thời Nhiên, vốn trong mắt ngập trời lệ khí chỉ trong nháy mắt lại bị áp xuống đáy lòng, ánh mắt hắn ấm lại, cọ cọ đỉnh đầu Thời Nhiên: "Ta đây nên nghe ai a?"

Thời Nhiên ưỡn thẳng bộ ngực nhỏ, mặt đầy nghĩa khí: "Nghe ta nha!"

"Chúng ta đi tìm chủ nhiệm kia đòi công bằng đi! Nói lý cho nàng ta biết!!"


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật