Trở thành kẻ vô lại nhà Bá tước (501-700)

Chap 533: Sau những ngọn núi (6)



Cale vuốt khuôn mặt mệt mỏi của mình bằng cả hai tay.

"Cale-nim, tôi hiểu rồi. Giữ bình tĩnh khi đối phó với White Star, đặc biệt là khi giả làm một cậu bé u sầu, làm như thế là rất khó. Nó khó đến nỗi tôi thậm chí không thể tưởng tượng được việc cố gắng làm điều đó."

"Choi Han! Không phải là ngươi không tưởng tượng nổi, chỉ là ngươi diễn dở thôi! Những điều tồi tệ sẽ xảy ra nếu ngươi cố gắng diễn giống như vậy!

Cale phớt lờ cuộc trò chuyện của Raon và Choi Han và thờ ơ nói với Công tước Fredo.

"Mau nói cho tôi biết."

Giọng nói khó chịu của cậu nghe rất lạnh lùng.

Choi Han và Raon lặng lẽ ngậm miệng lại trong khi Công tước Fredo nhàn nhã mỉm cười và bắt đầu nói.

"Tôi đoán cậu đang yêu cầu tôi giải thích về nơi mà họ sẽ biến White Star thành một thành viên của Quỷ tộc?"

Cale thậm chí không trả lời, giống như đang bảo đừng hỏi điều gì đó quá rõ ràng như vậy được không.

"Hm."

Công tước Fredo đưa tay vuốt cằm rồi tiếp tục nói.

"Hôm nay có một quý tộc không xuất hiện."

Cale biết đó là ai.

"Tên khốn với cái quạt à?"

"Đúng. Tên đó vừa là quý tộc vừa là Trưởng linh mục."

Công tước Fredo đã nói tên hắn ta là Gersey.

"Tôi đoán mình cần giải thích về Vương quốc Endable trước khi giải thích về tên đó."

Công tước nhìn ra ngoài cửa sổ.

Cái lỗ lớn ở phần phía Bắc của Đông lục địa.

"Vương quốc Endable được chia thành nhiều tầng. Trong số đó, những khu vực được dán nhãn 'Endable', là ba tầng thấp nhất."

Vương quốc Endable nằm trong cái lỗ khổng lồ này bắt đầu với Phần 1 ở tầng thấp nhất.

"Phần 1 này là nơi có cung điện hoàng gia và nơi ở của bốn quý tộc đầu tiên."

Tất nhiên, có một chợ và nhiều cơ sở vật chất khác nữa.

Tuy nhiên, nơi này có thể được coi là nơi quan trọng nhất trong Vương quốc Endable vì cung điện hoàng gia và bốn quý tộc đầu tiên được đặt tại đây.

"Có phải bốn người là quý tộc duy nhất không?"

"Bây giờ thì đúng rồi đó."

'Bây giờ?'

Công tước Fredo nhếch mép cười khi nhìn vào ánh mắt dò hỏi của Cale.

"Chúa thượng là một người khá thông minh."

"Tại sao?"

"Hiện tại có những 'quý tộc chờ' cao quý. Họ sẽ ngay lập tức trở thành quý tộc ngay khi Vương quốc Endable bước ra thế giới và White Star hoàn thành mục tiêu đầu tiên của mình."

Những quý tộc chờ cao quý.

Biểu cảm của Cale trở nên kỳ lạ trước khi bắt đầu nói.

"White Star sẽ sử dụng lòng tham của những kẻ muốn trở thành quý tộc làm sức mạnh của mình."

"Đúng rồi. Và có 96 người, và họ đều là những cá nhân mạnh mẽ chưa từng xuất hiện trên thế giới trước đây."

96 cá nhân mạnh.

Vai Choi Han căng lên.

"Tất nhiên, yếu hơn tôi rất nhiều."

Công tước Fredo mỉm cười, nhưng Cale chỉ làm lơ.

"Đừng cười mà không có lý do, tiếp tục đi."

"Tôi hiểu. Trời ơi, con trai tôi khó tính thật đấy."

Cale, Raon và cả Choi Han. Cả ba người họ đồng thời trừng mắt Fredo.

"Khụ. Tôi sẽ tiếp tục nói."

Công tước Fredo nhanh chóng quay lại chủ đề hiện tại.

"Tầng đầu tiên, tức là khu vực trung tâm nhất. Có nhiều đền thờ dành cho những linh mục phục vụ Quỷ tộc ở tầng hai phía trên chúng ta."

Có nhiều đền thờ khác nhau, giống như các vị thần, có nhiều chủng Quỷ tộc.

Tầng thứ ba là nơi đặt hầu hết các cơ sở nền tảng và nhà ở.

"Dù sao đi nữa, người lãnh đạo và kiểm soát các linh mục là Hầu tước Gersey. Hắn chính là Trưởng linh mục."

Công tước Fredo ngừng nói một lúc.

Một nụ cười khác xuất hiện trên khuôn mặt đó.

"Tên khốn đó là kẻ duy trì thiết bị sẽ biến White Star thành một thành viên của Quỷ tộc."

Công tước Fredo từ từ chỉ tay xuống.

"Bên dưới Khu vực 1... Có một khu vực ngầm."

Cale nheo mắt.

"Nơi đó có phải là nơi đặt thiết bị tạo Quỷ tộc không?"

"Đúng. Tôi cũng chỉ đến đó ba lần. Nhưng Gersey và White Star đến đó thường xuyên."

Cale bắt đầu cau mày.

"Làm sao mà bọn ta có thể dễ dàng thâm nhập vào một nơi mà ngươi chỉ mới đến ba lần được?"

Mục tiêu của Cale là phá hủy nơi đó.

Nhưng điều đó sẽ khó khăn nếu họ thậm chí còn gặp vấn đề.

"Con trai của tôi. Cha của con là một Vampire khá giỏi đấy."

"Tại sao ngươi không bỏ qua mấy lời tào lao đó hả?"

Fredo phớt lờ Cale và tiếp tục nói.

"Ngoài Gersey và White Star, còn có một người có thể tự do ra vào nơi đó."

'Hm? Một người?'

"Phó linh mục."

Một nụ cười xấu xa đột nhiên xuất hiện trên khuôn mặt của Fredo.

- Nhân loại! Thật là một nụ cười đáng ngờ đó! A! Nhân loại, ngươi cũng đang cười theo cách đó!

Cale cũng mỉm cười như vậy.

Phó linh mục.

Không phải rõ ràng những gì họ muốn?

Cale mở miệng nói.

"Người đó muốn trở thành Trưởng linh mục?"

"Đúng. Cô ấy cũng muốn trở thành một Hầu tước."

"Sau đó, cô ấy sẽ cần phải khiến Gersey từ bỏ vị trí của mình, hay...?"

"Làm cho hắn chết?"

Từ bỏ vị trí của mình hoặc chết.

Cale lặp đi lặp lại những từ đó trong đầu và lại nói.

"Ngươi đang định kéo Phó linh mục vào chuyện này đấy."

"Chính xác. Cô ấy và tôi có chung một mong muốn."

Cái nhìn uể oải của Fredo từ từ bắt đầu bừng sáng.

"Chúng ta sẽ thâm nhập vào nơi đó với cô ấy mà không ai biết. Sau đó, sẽ phá hủy thiết bị và nhanh chóng lẻn ra ngoài."

"Khoan đã."

Cale đã cắt ngang lời Công tước Fredo.

"Ta có một câu hỏi."

"Nếu nhiệm vụ của cha mẹ là trả lời câu hỏi của con mình, thì tôi sẽ vui vẻ trả lời câu hỏi của con trai mình."

Cale phớt lờ những lời ngu ngốc của Fredo và đặt câu hỏi.

"Ta không nghĩ ta cần thiết cho việc này dựa trên những gì ta vừa nghe được?"

Lén lút xâm nhập, phá hoại thiết bị rồi lặng lẽ tẩu thoát.

Một kế hoạch đơn giản như vậy không yêu cầu Cale hoặc nhóm của cậu phải hoàn thành.

"Không, tôi cần cậu."

Khuôn mặt Công tước Fredo nghiêm túc.

"Những người là một phần của Vương quốc Endable bị nguyền rủa để không thể phá hủy thiết bị."

Anh ta bắt đầu giải thích về lời nguyền này mà chỉ có bốn quý tộc đầu tiên, White Star và Phó linh mục biết về nó.

"Những người muốn gia nhập vương quốc này một cách chính thức phải trải qua một nghi thức."

"Đó là khi họ bị nguyền rủa?"

"Đúng. Lời nguyền rất đơn giản."

Anh lại chỉ tay xuống.

"Nó chỉ giúp họ không thể phá hủy thiết bị ở dưới đó, thứ cần thiết cho tầm nhìn vĩ đại của họ."

"Nhưng chỉ một số ít người biết họ đang bị nguyền rủa?"

"Đúng vậy. Họ chỉ nghĩ đó là một nghi thức."

Cale chỉ vào mình bằng ngón tay.

"Đó là lý do tại sao ngươi cần tôi để phá hủy nó?"

"Hoàn toàn chính xác. Con trai tôi thật thông minh."

Cale lại phớt lờ những lời vô nghĩa của Fredo và đưa tay ra.

"Phá hủy mọi thứ là chuyên môn của bọn ta."

"Nghe hay đấy."

Fredo bắt lấy tay Cale và hai người có một cái bắt tay ngắn.

'Mm.'

Choi Han rên rỉ trong lòng khi nhìn Cale và Công tước Fredo.

Có lẽ đó là vì Cale trông giống như một Fredo nhỏ, nhưng cả hai dường như khá phối hợp với nhau.

- Choi Han! Nhân loại của chúng ta và Công tước, không biết là ta có bị điên hay không mà trong hai tên đó giống nhau thế!

Choi Han không thể đồng ý với nhận xét của Raon.

"Hehe. Chúng ta sẽ phá hủy nó."

"Tôi sẽ tin tưởng cậu. Hô hô."

Có vẻ như làm như vậy sẽ khiến Cale và Fredo tạo ra vấn đề lớn.

"Nhân loại! Bây giờ ta đang nhìn White Star với ánh mắt khác đó!

"Ta cũng cảm thấy như vậy."

Cale đồng ý với nhận xét của Raon trước khi gật đầu với vẻ mặt kinh ngạc.

Cậu bắt đầu lẩm bẩm một mình với vẻ mặt trống rỗng.

"...Mình không nghĩ lại được thư giãn đến thế này."

Hiện cậu đang nằm dài trên một chiếc ghế dài.

"...Trời ạ. Mình không nghĩ sẽ thoải mái như vậy."

Đó là một chiếc ghế dài có kích thước hoàn hảo cho một cậu bé 12 tuổi nằm.

Cale đang lăn lộn trên cái ghế dài đó.

'Lý tưởng là đây.'

Tình hình hiện tại của cậu rất lý tưởng.

Cậu là con nít, thế nên không ai gọi cậu làm gì hết.

Trên thực tế, tất cả bọn họ đều đẩy cậu về phòng, nói trái tim non nớt của cậu chắc hẳn đã bị chấn động mạnh bởi sự việc này.

'Khu vực này cũng là tốt nhất.'

Phòng này là phòng bên cạnh phòng của Công tước Fredo.

Tất nhiên, nó không thực sự là phòng 'kế bên'.

'Đúng hơn là phòng kế, kế bên.'

Cale nhìn chằm chằm về phía tấm gương trên tường.

Nó giống như tấm gương trong phòng ngủ của Fredo dẫn đến khu vực bí mật.

Mặc dù nó trông khác nhau, nhưng nó phục vụ cùng một mục đích.

Phòng ngủ của Fredo - khu vực bí mật - phòng ngủ của Naru.

Đó là cách bố trí của ba phòng tạo nên toàn bộ tầng lầu này.

Do đó, phòng rất rộng và có nhiều lợi ích.

Soạtttttt- Soạtttttttt-

Đó là âm thanh thanh kiếm của Choi Han chém xuyên qua không khí.

Cale lén nhìn về phía Choi Han khi Cale nằm trên giường. Choi Han đang chăm chỉ luyện tập ở một góc của căn phòng lớn.

"Nhân loại, món này ngon quá!"

Về phần Raon, nó đang nằm trên chiếc giường lớn ở phía bên kia của căn phòng, lăn lộn và nhai những cái bánh quy, nó đang làm chúng lơ lửng trên trời bằng ma pháp, từng cái một.

"Nhân loại, bất ngờ lắm luôn! White Star không thể nếm được gì ngoài việc gửi những cái bánh quy còn ngon hơn cả những cái bánh mà Thế tử đã tặng cho ta!

'Đúng thế?'

Cale nhìn về phía góc phòng với vẻ mặt kinh ngạc.

"...Thật là một ông bác tốt bụng."

Nụ cười của Cale nhếch cao đến mức trông thật xấu xa.

Trên chiếc bàn lớn...

Có rất nhiều bánh quy và món tráng miệng trông rất ngon mắt... Trái cây sang trọng... Và thậm chí cả những bộ quần áo sang trọng và nhiều món quà khác chất cao như núi.

Tất cả đều là những món quà mà White Star đã gửi cho Naru từ cung điện.

'Hắn ta diễn rất giỏi.'

Mặc dù White Star không có ý đó, nhưng bất kỳ ai ở Vương quốc Endable nhìn thấy hành động của hắn đều sẽ nghĩ hắn là một vị vua nhân từ và rất quan tâm đến Naru.

Cậu nhớ lại những gì Công tước Fredo đã nói.

'Mọi người thậm chí còn nói White Star coi Naru như cháu ruột của mình. Đó là cách hắn ta yêu  quý mình. Đó là lý do tại sao mấy thành viên của quý tộc và thậm chí cả những quý tộc khác, những người luôn chĩa mũi kiếm vào mình, đều rất dịu dàng với Naru.'

Fredo vẫn tiếp tục nói trong khi cười nham hiểm.

'Naru là một mặt thể hiện sự trong sáng trong Vương quốc Endable.'

Không phải vì mạnh mẽ. Cũng không phải vì độc ác.

Đứa trẻ đó là mẫu người trong sáng vì tất cả đều muốn bảo vệ trái tim dịu dàng của một bé trai được mọi người yêu mến.

'Vớ vẩn.'

Cale nhịn.

'Được mọi người yêu mến?'

Dựa trên cuộc đời lâu dài với hơn 30 năm kinh nghiệm trong vai Kim Rok Soo, cậu biết không thể được tất cả mọi người yêu mến.

Ít nhất, đó là những gì cậu đã tin tưởng.

'Naru Von Ejellan. Người này là một ảo ảnh.'

Vương quốc Endable.

Đó là một ảo tưởng đối với những người muốn xâm chiếm và chà đạp lên Đông và Tây lục địa .

"Hm."

Cale đã ăn thứ gì đó trông giống như một quả nho từ những món mà White Star gửi cho cậu và bắt đầu suy nghĩ.

"Trời ạ, mình càng nghĩ xa hơn về những chuyện này..."

Có lẽ đó là vì cậu ta nghe thấy sự vui vẻ trong giọng nói của Cale ...

Choi Han ngừng vung kiếm và quay sang nhìn Cale.

Cale mỉm cười và tiếp tục nói.

Càng nghĩ về nó...

"Cái này tốt đấy."

Naru Von Ejellan.

Sự tồn tại này là khá tốt.

Công tước Fredo đã hoàn thành xuất sắc việc miêu tả mình là một Vampire vô tội.

Cậu cầm một cái bánh quy từ đống quà tặng.

Raắc!

Cái bánh quy này ngon hơn những cái bánh do Vương quốc Roan làm đã vỡ thành từng mảnh trong miệng.

"Hehe."

Tiếng cười của Cale tràn ngập căn phòng.

Raon ngừng ăn bánh quy và nhìn Cale rồi lại quay lại nhìn Choi Han.

Rồng con và kiếm sĩ gật đầu với nhau trong khi nghĩ đến Cale, người đang cười khi nhìn những cái bánh quy và những món quà trước mặt.

'Choi Han, ta nghĩ nhân loại sẽ cướp sạch hết của bọn chúng!'

'Có vẻ như vậy.'

Cale, người không nhận thấy họ trao đổi ánh mắt, nhìn vào tấm gương kết nối với khu vực bí mật trước khi ra hiệu cho Choi Han và Raon.

"Đến đây."

Cale gần như thì thầm với hai người họ đã trở nên nghiêm túc.

"Chúng ta nên làm gì đó hơn nữa."

Choi Han nghiêm túc hỏi.

"Chúng ta sẽ cướp à?"

"...Hả?"

"Nhân loại, chúng ta ăn trộm đồ sao?"

"...Không?"

"Không?"

"Không? Nhân loại, ta ngạc nhiên đấy!"

Cale kinh ngạc nhìn Raon và Choi Han.

'Những tên này nhìn mình theo cách gì đấy?'

Cậu bé 12 tuổi nằm trên ghế dài với vẻ mặt bị xúc phạm khi trả lời.

"Các ngươi đều nghĩ ta luôn ăn cắp mọi thứ sao?"

Choi Han không thể nói được lời nào.

Sự im lặng của Raon cho thấy sự đồng tình của nó.

Cale nhìn hai người họ với vẻ hoài nghi trước khi hỏi.

"Các ngươi có biết tại sao những tên khốn vô tội lại đáng sợ không?"

Cale nhếch mép khi nhìn thấy ánh mắt thắc mắc của Rồng và kiếm sĩ.

"Họ có đủ can đảm để chạy mà không biết thế giới thật đáng sợ."

Choi Han cảm thấy gáy mình lạnh đi vì một lý do nào đó.

Cậu ta vô thức nuốt nước bọt và hỏi.

"...Cậu đang định làm gì vậy?"

Cale gạt mẩu bánh quy ra khỏi ngón tay trước khi đáp lại một cách thờ ơ.

"Ta sẽ đề nghị tại đại hội là chúng ta ngay lập tức tấn công và tiêu diệt Cale Henituse."

'Hm? Hả?'

Đôi mắt của Rồng và kiếm sĩ mở to.

Cale không quan tâm và nụ cười của cậu trở nên tươi tắn hơn.

Cậu bật dậy khỏi ghế dài và hét lên bằng một giọng nghiêm túc và tràn đầy năng lượng.

" 'Cale Henituse, kẻ thù độc ác nhất trên thế giới đã biến cha tôi thành con đường này! Tôi, Naru Von Ejellan, tin rằng chúng ta phải đánh bại kẻ thù này càng sớm càng tốt!' Đó là quả bom ta sẽ thả xuống đại hội đồng đang bận rộn chuẩn bị cho lễ hội!"

Ánh mắt của Cale hướng về phía Choi Han.

"Vậy, Choi Han."

"...Vâng...Cale-nim."

"Nói với Công tước Fredo hãy thư giãn và nghỉ ngơi trong vài ngày tiếp theo đi. Tên khốn giận dữ nhưng thuần khiết này cần phải đảo lộn vương quốc một chút trước khi hắn thức dậy."

Tâm trí của Choi Han thực sự trở nên phức tạp.

Có phải Cale sẽ bảo những tên đó đi loại bỏ cậu bằng chính miệng của mình?

'Cale-nim đang nghĩ gì vậy? Mình chắc hẳn cậu ấy phải có một kế hoạch rồi mới nói như thế.'

Cale không quan tâm liệu Choi Han có bối rối hay không và bắt đầu nói chuyện với Raon.

"À, cái bánh quy này ngon quá. Ta có nên hỏi White Star thêm không? Ta có cảm giác như hắn ta sẽ gửi một xe lớn đến nếu cháu trai hắn yêu cầu."

"...Tôi nghĩ ít nhất ý tưởng liên quan đến bánh quy của cậu là một gợi ý hay."

"Đúng? Hehe."

Rồng đen và kiếm sĩ tóc đen nhìn về phía cậu bé 12 tuổi đang mỉm cười với vẻ mặt dường như muốn nói họ không thể nói gì được.


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật