Trở thành kẻ vô lại nhà Bá tước (501-700)

Chap 534: Nếu cháu thật sự muốn (1)



Dinh thự lớn của Công tước Fredo.

Tất cả Vampire liên quan đến nơi đó hiện đang ở sảnh tầng một trò chuyện với nhau.

"Có chuyện gì vậy?"

"Ai biết đâu? Tất cả chúng ta ở đây vì họ yêu cầu tập hợp lại."

Tất cả bọn họ đều có vẻ lo lắng.

Những người phụ trách nấu ăn, dọn dẹp, và cả những người bảo vệ. Ngoài họ, những người nắm giữ chức vụ chịu trách nhiệm xử lý mọi việc lớn nhỏ xảy ra ở Công quốc Ejellan. (Lãnh thổ của một Công tước, đã giải thích ở chap nhà Henituse được phong tước Công tước)

"...Nhưng những chiến binh không có ở đây sao"

"Ngươi nói ta mới chú ý. Ta chú ý thấy tất cả đều có mặt ở đây trừ những người đó."

Hội trường lớn dường như nhỏ lại khi tất cả mọi người ngoại trừ những chiến binh đều tập trung ở đây.

Trên thực tế, là có một chút nhỏ.

Một số người đã mở cửa căn phòng thông với hành lang và ở trong đó nhìn xung quanh.

"Quản gia cũng không có ở đây."

"Ta chắc là Quản gia đã đi hộ tống thiếu gia Naru!"

Thiếu gia Naru.

Những Vampire xung quanh đều ngừng ồn ào một lúc sau khi nghe điều đó.

Lý do mà tất cả họ trông có vẻ lo lắng...

Lý do cho điều đó thoát ra từ miệng của một trong những Vampire .

"...Các ngươi có nghĩ họ phải nói với chúng ta những chuyện có liên quan đến Công tước không?"

Giọng nói đầy quan tâm.

Anh nhìn về phía người bạn thân đang im lặng không nói gì và bắt đầu thì thầm.

"Không phải vừa rồi ngươi đã thấy những trị liệu sư khẩn trương chạy đến. Cái đó, nếu cái gì đó-"

"Này, im đi!"

Cuối cùng anh cũng nhìn quanh sau khi nghe thấy tiếng hét của người bạn thân.

Anh nhìn vào mắt những người trông cũng lo lắng như anh và im lặng.

White Star và những quý tộc khác đã đến thăm sau khi thiếu gia Naru vừa mới trở về ngày hôm qua.

Mọi thứ đã yên bình kể từ thời điểm đó.

Tất cả họ đều cảm thấy nhẹ nhõm vì ít nhất thiếu gia Naru đã ở đây trong khi Công tước bất tỉnh.

Đó là lý do tại sao họ đã bắt đầu ngày mới thoải mái hơn một chút so với ngày hôm qua.

'Đúng thế, chúng ta đã cảm thấy nhẹ nhõm một chút.'

Vampire, người đã im lặng sau khi bị bạn mắng, nhắm nghiền mắt lại.

Họ vừa nhìn thấy những trị liệu sư chạy đến phòng ngủ của Công tước Fredo do Quản gia dẫn đường.

Anh đã không nhìn thấy thiếu gia Narucả ngày và cũng không nhìn thấy bóng dáng của Solena-nim.

'Mình có một dự cảm xấu về việc này.'

Có chuyện gì sắp xảy ra sao?

Những cảm giác không chắc chắn đó đang dần len lỏi trong tâm trí của tất cả các Vampire bên trong dinh thự lớn này.

Công quốc Ejellan, không, Công tước Fredo, là một Lãnh chúa vô cùng quý giá đối với họ.

Đó là vào thời điểm đó.

Cầu thang dẫn xuống sảnh tầng 1.

Naru Von Ejellan xuất hiện tại chỗ đó.

Đằng sau là Solena và Quản gia Melundo và từ từ bước xuống cầu thang.

Ba Vampire bước xuống cầu thang trông nghiêm túc hơn bao giờ hết.

Những Vampire trong hội trường đứng thẳng dậy và ngừng nói chuyện.

'Đây là lần đầu tiên.'

'Chưa bao giờ mình thấy thiếu gia nghiêm túc như vậy......!'

Naru Von Ejellan luôn nở nụ cười dịu dàng trên môi.

Mặt đanh lại, không giống thường ngày.

Thình thịch. Thình thịch.

Tim của những Vampire bắt đầu đập mạnh hơn một chút.

Naru dừng lại ở giữa cầu thang.

'Có rất nhiều người.'

Naru, không, là Cale đang từ từ nhìn xung quanh những Vampire đang đứng bên trong hành lang ở cuối cầu thang.

Hm, hội trường và các phòng gần đó và nhà bếp.

Mọi người bên trong dinh thự lớn này đều tập trung tại đây.

Tất cả mọi người ngoại trừ các chiến binh.

Cale nhớ lại một mẩu thông tin tại thời điểm này.

'Đã khoảng 20 năm kể từ khi Vương quốc Endable được thành lập.'

Đó là thông tin mà Công tước Fredo đã cung cấp cho cậu.

Anh ta cũng đã nói như thế này.

'Đồng nghĩa là, trong đời này, White Star chỉ mới hơn hai mươi tuổi.'

Cale đã biết Vương quốc Endable đã bắt đầu khi cuộc sống hiện tại của White Star bắt đầu.

Tất nhiên, White Star đã chuẩn bị cho việc thành lập vương quốc này ở kiếp trước. Nó đã bắt đầu khoảng 50 năm trước.

Điều đó có nghĩa là Vương quốc Endable này đã có lịch sử khoảng 70 năm, bao gồm cả thời gian chuẩn bị.

Cale mở miệng nói.

"Cảm ơn tất cả đã tập hợp lại với nhau mặc dù có thể cũng có người có việc bận."

Những người trong hội trường ngẩng đầu lên nhìn cậu.

Cale nhìn vào ánh mắt của họ khi nhớ lại một phần cuộc trò chuyện với Công tước Fredo trước khi xuống đây.

'Con trai.'

'Cale.'

'Vâng, bạn của tôi. Cậu có thực sự định chiến đấu chống lại 'Cale Henituse' không?'

Cale đã nhún vai khi Công tước Fredo hỏi điều đó.

'Không? Tại sao ta phải chiến đấu?'

Công tước Fredo nở một nụ cười thoải mái sau khi nghe Cale nói sẽ không chiến đấu và gật đầu.

'Được rồi, con trai. Cứ làm những gì con muốn. Cha sẽ cổ vũ cho ước mơ của con trai mình!'

'Còn ngươi thì sao?'

'Nhưng điều này khá thú vị.'

Cale khịt mũi trước câu trả lời của Fredo và thản nhiên hỏi.

'Ta đoán ngươi không thích chiến đấu?'

'Tôi ghét đánh nhau.'

Câu trả lời đó không hề do dự.

Cale thấy thật kỳ lạ nên vô thức hỏi.

'Tại sao?'

Fredo hỏi ngược lại thay vì trả lời.

'Cậu đã nhìn thấy gì trên đường trên đường đến ngôi nhà này?'

Cale định trả lời ngay nhưng chọn cách im lặng một lúc sau khi nhìn thấy ánh mắt của Fredo.

Ánh mắt của Fredo dường như nghiêm túc hơn bao giờ hết.

Cale thành thật trả lời sau khi cảm nhận được sự nghiêm túc của anh ta.

'Mọi thứ như nhau.'

Như nhau.

'Ở đây và Vương quốc Roan. Giống nhau.'

Những gì cậu thấy ở lãnh địa Henituse và Khu vực 1 của Vương quốc Endable đều giống nhau.

Cale cười khúc khích và bắt đầu nói sau khi nhận ra điều này.

'Ngươi bắt Solena dẫn ta qua đó với mục đích cho ta thấy điều đó, phải không?'

'Con trai thật thông minh.'

Fredo cũng cười và tiếp tục nói.

'Đó là mong muốn của một người cha để dạy cho con trai mình một điều gì đó. Đó là lý do tại sao tôi chỉ cho cậu con đường đến dinh thự lớn này.'

Fredo quay về phía cửa sổ khi tiếp tục nói.

'Như cậu đã nói, mọi thứ đều giống nhau. Nơi này và thế giới bên ngoài.'

Mặc dù mỗi người đều có sự khác biệt nếu nhìn kỹ hơn, nhưng chúng lại giống nhau khi nhìn xa.

Họ chia sẻ yếu tố chung của cuộc sống.

'Vampire chúng tôi đã phải sống ẩn náu trong nhiều thế hệ đến nỗi chúng tôi không bao giờ có thể định cư ở bất cứ đâu.'

Fredo nhớ lại mọi thứ đã diễn ra như thế nào hơn hai mươi năm trước.

'Tôi đã nói những lời như thế này với những Vampire khác khi chúng tôi tạo ra ngôi nhà của mình ở đây.'

Khoảnh khắc đó vẫn còn sống động trong tâm trí anh.

''Ta sẽ tạo ra một quê hương mà tất cả luôn có thể trở lại trong tương lai.'.'

Anh muốn tạo ra một quê hương, một nơi ở của riêng họ cho Vampire.

'Mình nghĩ mình đã làm những gì cần làm bằng cách tạo ra một nơi để Vampire định cư, một nơi mà họ luôn có thể quay lại nếu cần.'

Anh quay lại phía Cale.

Fredo nhìn vào mắt Cale khi nghiêm nghị tiếp tục.

'Tôi không muốn đổ máu nữa.'

Cale cuối cùng cũng nhận ra kẻ thù này, Công tước Fredo, người mà cậu đã nghi ngờ, thực sự muốn gì.

Cậu hiểu tại sao anh ta muốn vị trí cao nhất.

Cậu hiểu tại sao vị Công tước này lại sống trong hình hài của một cậu bé 12 tuổi.

Cậu hiểu tại sao Fredo cố gắng kết bạn với Cale, nhóm của cậu và thậm chí cả Alberu.

Cậu hiểu tất cả.

Cale im lặng và Fredo tiếp tục nói trong khi nhìn Cale.

'Và đó chỉ là trực giác của tôi, nhưng tôi không nghĩ White Star sẽ thực sự quan tâm đến Vương quốc Endable.'

Mặt khác, Cale có thể nói Fredo thực sự quan tâm đến Vương quốc Endable.

Fredo nhìn về phía Nam từ ngôi nhà nằm ở phía Bắc của tầng lầu.

Anh có thể nhìn thấy một cung điện màu trắng.

Trung tâm của Khu vực 1. Đó là cung điện của White Star.

'White Star và Trưởng linh mục Gersey. Tôi cảm nhận được điều đó. Không ai trong số họ trân trọng nơi này.'

Một lời giễu cợt cay đắng tuôn ra từ miệng Fredo.

'Đối với ông già Dark Elf và kỵ sĩ, họ khá tham lam, nhưng họ gắn bó với vương quốc này.'

Hai trong số bốn quý tộc đầu tiên tham lam quyền lực và ảnh hưởng.

Fredo không ghét họ.

'Tôi không ghét họ. Đó là bởi vì tôi có thể cảm thấy họ coi nơi này là nhà.'

Cale nhận ra điều đó ngay lúc đó.

'Mình có thể tin tưởng tên này một chút.'

Cũng đã đến lúc phải nói với anh ta.

Cale bắt đầu nói.

'White Star đã bị nguyền rủa.'

'Tôi biết. Đó không phải là lời nguyền luân hồi sao? Tất nhiên, đó có thể là một phước lành cho hắn ta.'

'Không phải lời nguyền đó.'

Cale tiếp tục nói và Fredo bắt đầu cau mày lần đầu tiên.

'White Star không thể trân trọng bất cứ thứ gì. Khoảnh khắc hắn trân trọng ai đó hay thứ gì đó, hắn sẽ đánh mất thứ đó. Đó là lời nguyền khác của hắn ta.'

'Ha!'

Fredo khinh bỉ.

Anh im lặng một lúc và chỉ nói một điều.

'...Vương quốc Endable này chỉ là một phương tiện để kết thúc đối với hắn. Tất cả mọi thứ chỉ là một phương tiện để kết thúc.'

Cale nghĩ đến biểu cảm của Fredo khi anh ấy nói điều đó và ngừng nghĩ đến Fredo.

Thay vào đó, cậu bắt đầu nói chuyện với những Vampire đang nhìn mình.

"Cha hiện đang hôn mê."

"A."

Có người thở dài một tiếng.

"Và chúng tôi không biết khi nào ông ấy sẽ tỉnh dậy."

Bầu không khí ngay lập tức thay đổi.

Tuy nhiên, Cale tiếp tục nói trước khi mọi người bàn tán.

Giọng nói luôn nhẹ nhàng điềm tĩnh của cậu bé hôm nay lại gây náo loạn.

"Cha đã nói với ta điều này."

Chủ nhân của gia tộc này.

Cậu bé là con trai của chủ nhân đó đang nói chuyện với họ.

"'Ta sẽ tạo ra một quê hương mà tất cả luôn có thể trở lại trong tương lai.'."

Bầu không khí trầm mặc.

Những Vampire bắt đầu rơi nước mắt.

Tất cả mọi người trừ Vampire được sinh ra trong hai mươi năm qua đều nhớ những lời đó.

Họ bắt đầu nghĩ đến Công tước Fredo.

Có một lý do tại sao mọi Vampire ở Đông và Tây lục địa đều theo dõi Công tước Fredo và yêu mến người này.

Fredo Von Ejellan.

Ngài ấy luôn giữ lời hứa với mọi Vampire.

Công tước Fredo luôn nói sự thật với mọi người, những người chuyên ngụy trang, tàng hình và lẩn trốn, đồng thời đã tạo ra một nơi mà họ không cần bất kỳ thứ gì trong số đó.

Họ đến đây không phải để tin vào White Star, mà để tin vào Công tước Fredo.

Kết quả là họ đã được ban cho một cuộc sống yên bình.

Một cuộc sống bình yên vô cùng quý giá.

"Ta, Naru Von Ejellan, đưa ra mệnh lệnh này với tư cách là quyền tộc trưởng."

Và bây giờ con trai ngài ấy đang nói chuyện với những Vampire trong ngôi nhà này.

'Không.'

Mọi Vampire có thể cảm thấy nó.

Những lời này không chỉ dành cho họ ở đây, mà còn dành cho tất cả Vampire.

Đó là những gì trực giác mách bảo họ.

Cậu bé mà họ luôn coi là một đứa trẻ đang nói một cách bình tĩnh nhưng tự tin hơn bất kỳ ai khác.

"Cho đến khi cha tỉnh lại..."

Đây là một tình huống bấp bênh.

"Hãy tin tưởng và đi theo ta."

Đầu bếp, người giúp việc, bảo vệ. Tất cả các Vampire sống ở Vương quốc Endable đều nắm chặt tay nhau.

"Có thể sẽ có vài chuyện khá tệ có thể xảy ra. Mọi thứ có thể trở nên hỗn loạn."

Cale nhìn những Vampire đang nhìn mình và tiếp tục.

"Nhưng hãy tin tưởng gia tộc Ejellan của chúng ta và đi theo ta."

Cậu rất nghiêm túc.

Công tước Fredo là người mà cậu có thể tin tưởng.

'Cale Henituse. Cậu có thể làm như những gì cậu muốn. Thế nhưng, cậu phải nhớ nơi này cũng giống như Vương quốc Roan.'

'Điều đó không rõ ràng sao? Những nơi mọi người sống hầu như luôn giống nhau.

'Đúng thế, đó là điều hiển nhiên.'

Fredo đã nói như sau.

'Tôi không muốn hòa bình này bị phá hủy vì lòng tham của White Star. Hắn ta có thể sẽ bắt đầu một cuộc chiến chống lại cả Đông và Tây lục địa. Tuy nhiên, Vampire và tất cả các chủng tộc khác nhau trong vương quốc này đã phải chịu đựng rất nhiều trước khi biến nơi này thành nhà của họ. Hầu hết những người dân thường xuyên chào đón hòa bình này và hạnh phúc. Cậu có thể biết rõ điều đó nếu đi trên phố.'

Fredo có thể tự do đi lại quanh vương quốc này, gần gũi với người dân và quan sát cuộc sống của họ vì anh có thể trở thành Naru, một cậu bé hiền lành.

Vampire, Dark Elf và cả những chủng tộc khác.

Tất cả cuộc sống của họ đều bình thường ở đây.

'Tôi phải bảo vệ hòa bình này. Đó là trách nhiệm của tôi đối với những người đã tin tưởng và theo dõi tôi'.

Giọng nói của Fredo vang vọng bên tai Cale.

Cale nói một cách trung thực với tư cách là Cale chứ không phải Naru.

"Ta sẽ tự tay mình chống lại những kẻ quấy rối hòa bình của mọi người, vì vậy đừng run sợ ngay cả khi nó trở nên hỗn loạn."

Các Vampire nắm chặt tay.

Chính là nó.

Gia tộc Ejellan là một nơi như vậy.

"Hãy ghi nhớ những lời này từ hôm nay và tiếp tục sống như thể mọi thứ vẫn bình thường. Rồi mọi chuyện cũng sẽ qua thôi."

Cale sau đó đi qua sảnh và đi đến cửa chính của ngôi nhà.

Kétttt-

Cánh cửa từ từ mở ra và Cale bước ra ngoài.

Có một chiếc xe ngựa màu đen bên ngoài để đưa cậu đến cung điện.

Cale lên xe ngựa.

"Thiếu gia."

Cậu quay lại nhìn.

Solena lên xe cùng và khẽ thì thầm.

"Cám ơn rất nhiều."

Cậu có thể cảm nhận được sự biết ơn trong giọng nói của cô.

"Không cản phải cảm ơn tôi. Tôi sẽ tạo ra một buổi biểu diễn bất ngờ từ đây trở đi." (Bản Eng là 'shitshow', là buổi trình diễn chết tiệt)

Theo kế hoạch, Công tước Fredo sẽ hôn mê một thời gian, trong thời gian đó sẽ xảy ra những chuyện khiến White Star đau đầu.

Sẽ không có chiến tranh bên trong Vương quốc Endable, nhưng nó sẽ trở nên ồn ào.

Cale chỉ làm những gì cậu cần làm để đảm bảo những Vampire thậm chí còn bối rối hơn vì thủ lĩnh của họ đang hôn mê sẽ không gây rắc rối.

Một nụ cười dịu dàng xuất hiện trên khuôn mặt của Solena.

"Không sao đâu, thiếu gia. Chúng tôi sẽ có thể tiếp tục như thể mọi thứ vẫn bình thường mà không bị lung lay."

Cô dừng lại một chút và bắt đầu đóng cửa xe ngựa.

Solena có thể thấy đồng tộc của mình đang quay trở lại làm việc.

Những bước chân của họ trông ít lo lắng hơn nhiều về sức khỏe của tộc trưởng của họ.

Lạch cạch.

Cánh cửa xe ngựa đóng lại và cô ấy tiếp tục nói chuyện với Cale dưới sự xuất hiện của Naru.

"Và đó là lý do tại sao tôi biết ơn."

Cô cảm thấy cậu ấy thật lòng.

Cale đã thành thật khi nói sẽ ngăn cản những kẻ làm xáo trộn hòa bình của họ.

"...Tôi không nghĩ mình đã làm điều gì thực sự đáng được biết ơn?"

Solena mỉm cười với Cale, người đang nhìn cô với vẻ mặt cộc cằn như muốn hỏi cô đang nói về cái gì trước khi mở cửa về phía người đánh xe.

Sau đó cô nói với người nọ.

"Chúng ta đến cung điện."

"Vâng!"

Người đánh xe đáp lại một cách hăng hái và cỗ xe bắt đầu di chuyển về phía cung điện.

Trung tâm của Khu vực 1 của thủ đô Vương quốc Endable.

Cung điện trắng, nơi được cho là nơi ở của White Star.

Trung tâm của cung điện đó, trong phòng họp lớn hiện có 101 người.

'Ta bắt đầu nhé?'

Cale lén nhìn xung quanh giống như là một thợ săn với con mồi trước mặt.

Tất nhiên, cậu trông giống như một cậu bé vụng về và ngây thơ, chưa quen với kiểu ép buộc bản thân vào tình huống như thế này.


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật