Trở thành kẻ vô lại nhà Bá tước (501-700)

Chap 532: Sau những ngọn núi (5)



Đôi vai của cậu con trai khẽ rung lên khi nhìn người cha yêu thương, người thân duy nhất của mình phải chịu đau đớn như thế này.

Naru đã có suy nghĩ này trong đầu.

'...Cuộc sống tội nghiệp của mình.'

Cậu cảm thấy giống như bản thân sẽ cười trong sự hoài nghi.

Việc kìm lại tiếng cười đó khiến vai cậu run lên.

Nhưng những người không biết chuyện đó chỉ nhìn cậu với ánh mắt thương hại.

Đôi mắt của hai người đang đứng trên hành lang ngay bên ngoài phòng ngủ vô cùng đẫm nước mắt.

Những người đi cùng White Star cũng là những người mà Cale biết.

Đó là người phụ nữ mặc áo giáp đen và cưỡi trên con ngựa đen.

Người còn lại là ông già Dark Elf.

Hai người họ đang mặc thường phục thay vì chiến phục.

Ông già Dark Elf bắt đầu nói.

"Tôi luôn cảm thấy như vậy, nhưng có vẻ như Naru không giống Công tước Fredo chút nào."

Có một chút giễu cợt trong mắt ông ta khi nói điều đó trước khi nó biến mất.

Người phụ nữ chế nhạo ông già Dark Elf.

"Tại sao ông không nói thẳng ra thay vì vòng vo như vậy chứ?"

"Vòng vo? Ta chỉ nói như vậy thôi."

Hai người họ nhìn nhau một lúc trước khi nhìn lại Naru Von Ejellan, người được White Star xoa đầu.

Hai người họ có cùng một suy nghĩ.

'Yếu ớt.'

Nền tảng rất yếu.

Công tước tương lai Ejellan, người sẽ lãnh đạo Vampire...

Naru Von Ejellan...

Cơ thể của cậu bé này đã yếu từ khi còn nhỏ, đó là lý do tại sao Công tước Fredo đã ra lệnh cho cậu ở trong một biệt thự để chữa bệnh và nghỉ ngơi thay vì ở lại Vương quốc Endable.

Ông già Dark Elf khẽ giấu đi nụ cười.

'Vương quốc đã ở đây được 20 năm. Và Naru luôn yếu ớt trong thời gian đó.'

Hai mươi năm là một khoảng thời gian ngắn đối với Vampire sống hàng trăm năm, nhưng đây là khoảng thời gian mà thủ lĩnh Vampire tương lai nên trưởng thành.

Tuy nhiên, Naru vẫn như lần đầu tiên họ gặp nhau và không hề trưởng thành chút nào.

Cơ thể yếu ớt nên vóc dáng cũng kém phát triển hơn.

Đây là lý do tại sao Vampire và người dân của Vương quốc Endable yêu thích sự ngây thơ trong sáng và thái độ ấm áp của Naru nhưng lại lo lắng về tương lai của vương quốc.

Tuy nhiên, điểm yếu của Naru ít nhất là nguồn vui cho hai người này.

Tất cả họ đều cạnh tranh với nhau.

Ý nghĩ về tương lai của kẻ thù của họ vụt mất thật thú vị.

"Chúng ta hãy đi vào."

"Được chứ."

Sau đó hai người vào phòng ngủ.

Bất kể họ thực sự cảm thấy thế nào, họ phải tỏ ra như thể họ đang lo lắng và khó chịu về tình trạng của đồng đội mình, Công tước Fredo.

"Mm."

Một người đang quan sát bóng lưng của hai người cũng như cảnh tượng bên trong phòng ngủ theo bản năng xoa xoa mu bàn tay.

Ông có chút nổi da gà trên tay.

Người này là Melundo, Quản gia của dinh thự này và là một trong những thuộc hạ đáng tin cậy giấu mặt của Công tước Fredo.

'Thật là một con người tuyệt vời.'

Ánh mắt của ông đã tập trung vào lưng của Cale từ lâu.

Vampire được sinh ra với khả năng tàng hình và ngụy trang.

'Ngay cả khi việc ngụy trang dễ dàng hơn vì cậu ta đã thay đổi ngoại hình bằng bảo vật của Công tước... Mình lại không ngờ cậu ấy lại tài đến vậy.'

Ông không thể che giấu được sự bất ngờ của mình trước Cale, người đã biến thành thiếu gia Naru của họ.

Cale Henituse và White Star.

Mối quan hệ của hai người họ có thể nói là tồi tệ nhất trong những điều tồi tệ nhất.

'Nhưng cậu ấy có thể hành động buồn bã, cứ như Công tước Fredo thực sự là cha của mình ngay trước mặt kẻ thù khó ưa của mình!'

Sức mạnh tinh thần thật đáng kinh ngạc.

Ông nghe nói nhân loại này năm nay hai mươi tuổi, nhưng một nhân loại trẻ tuổi như vậy làm sao có thể dùng thủ đoạn thông minh như vậy?

Ông quay sang nhìn Solena.

Cô ấy cũng đã nhìn Melundo rồi.

Hai người họ giao nhau bằng mắt và nhận ra rằng cả hai đều bị Cale làm cho bất ngờ.

Cả hai bắt đầu mỉm cười.

'Chúng ta đã chọn đúng.'

'Điều này có lợi cho chúng ta.'

Hai cấp dưới đáng tin cậy của Công tước Fredo chắc chắn họ đã đưa ra quyết định đúng đắn.

Họ từ từ hướng ánh mắt về phía sau của Naru Von Ejellan, cậu bé được gọi là con trai của Công tước Fredo... Chà, Cale Henituse, người đã trở thành cậu ta.

Hai đồng minh Vampire này đang nhìn Cale...

Hai kẻ thù đang nhìn Cale trong khi khinh thường.

Cale, người đang nhận được tất cả những ánh mắt này, đã há hốc mồm kinh ngạc mà không biết chuyện gì đang xảy ra sau lưng mình.

'Thật tuyệt vời.'

Cale nghĩ về sợi dây được giấu bên trong quần áo của mình.

Công tước Fredo đã nói như sau về món đồ vật này.

'Bảo vật này thay đổi diện mạo bên ngoài của tôi và che giấu tất cả những thứ bên trong. White Star sẽ không thể nhận thấy sức mạnh cổ đại của cậu.'

White Star thực sự không nhận thấy sức mạnh cổ đại của mình như Fredo đã đề cập.

'Đó là lý do tại sao hắn ta xoa đầu mình như thế này.'

Cậu vô cùng khó chịu.

Rõ ràng là tại sao, với tình hình này.

White Star đang xoa đầu Cale không phải bằng bàn tay trái mà Cale đã đánh bay trong trận chiến ở Vùng đất chết của Vương quốc Caro, mà bằng một bàn tay mới.

'...Sẽ thật kỳ lạ nếu mình không buồn.'

Alberu Crossman có lẽ sẽ bật cười nếu chứng kiến ​​những gì đang diễn ra.

Cale đột nhiên nhớ lại vị Thế tử đã cố gắng nhịn cười và chúc cậu có một chuyến đi an toàn với ánh mắt thương hại khi Cale đến báo cáo trước khi rời đi.

Cale vô thức căng thẳng.

Đó là bởi vì cậu trở nên cực kỳ khó chịu.

White Star bình tĩnh nhìn xuống và quan sát trước khi bắt đầu nói.

"Naru."

Naru Von Ejellan, cậu bé nổi tiếng yếu đuối nhưng cũng rất tốt bụng.

Đứa trẻ đó đang nhắm mắt và lắc vai trước người bác mà nó thường rất ngoan ngoãn theo sau.

Ai cũng sẽ thấy điều này thật đáng thương.

White Star nhẹ giọng gọi một tiếng.

"Naru."

White Star có thể nhìn thấy đôi mắt màu tím của cháu mình đang cố gắng mở ra và ngước lên nhìn. Cậu ta không phải là cháu ruột của mình, nhưng cậu ta đi theo White Star giống như hắn thật sự là bác ruột.

White Star bắt đầu nói chuyện với đứa trẻ đó.

"Ta hiểu những gì cháu đang nghĩ. Người bác này sẽ khiến Cale Henituse phải phục tùng, thế nên cháu đừng lo lắng gì nữa."

"...Bác."

Giọng cậu bé run run.

White Star gật đầu như hiểu ra mọi chuyện.

"Đúng vậy, ta có thể hiểu được trái tim của cháu lúc này dù cho cháu không nói lời nào. Cố lên"

Sau đó, hắn bỏ tay ra khỏi đầu Cale và quay về phía Công tước Fredo.

Hắn nhìn màu da của Công tước Fredo một lúc rồi nói.

"Công tước. Ta hy vọng ngài có thể hồi phục nhanh chóng để cùng tôi đạt được tầm nhìn vĩ đại của chúng ta về Vương quốc Endable."

Giọng bình tĩnh nhưng thành thật.

"Ta sẽ làm hết sức để đạt được thành tựu to lớn mà chúng ta đã hướng tới bấy lâu nay trong khi chờ ngài tỉnh lại. Thế nên, hy vọng ngài có thể nhanh chóng khỏe lại."

Cảm xúc của White Star bộc lộ hoàn toàn khi nói với Công tước Fredo đang bất tỉnh.

'Ha!'

Tuy nhiên, Cale khinh thường trong tâm khi quan sát.

'Ôi trời ạ, thậm chí còn không vui chút nào.'

Cậu sửng sốt trước hành động của White Star.

White Star đã bị nguyền rủa sau khi phá vỡ lời hứa giữa Chúa tể Rồng Sheritt và Sát Long Nhân đã được truyền qua nhiều thế hệ.

Lời nguyền đó là lời nguyền mà Lãnh chúa Sheritt đã tạo ra khi thỏa thuận với Thần chết.

Hắn ta sẽ vĩnh viễn lặp lại cuộc sống và không thể có bất cứ thứ gì quý giá mãi mãi.

White Star bị nguyền rủa sẽ đánh mất bất cứ thứ gì mà hắn cảm thấy quý giá.

Những thứ quý giá đối với hắn đã phải biến mất khỏi thế giới này.

'Nhưng Công tước Fredo và Naru chưa chết.'

Điều đó chỉ có thể có nghĩa là một điều.

'Sự thật?'

Điều đó thậm chí không buồn cười.

White Star không thực sự trân trọng Công tước Fredo và Naru.

'Có lẽ hắn ta đang giả vờ thích họ bởi vì một Công tước trung thành và một đứa cháu trai biết lắng nghe đều dễ dàng sử dụng.'

Đó là lý do tại sao Cale không tin bất cứ điều gì White Star nói với nụ cười dịu dàng trên khuôn mặt.

'Tất nhiên, Công tước Fredo nghĩ White Star thực sự yêu mến Naru và bản thân anh ta.'

Cale đã không sửa hiểu lầm của Công tước Fredo.

'...Hắn là kẻ thù.'

Công tước Fredo không phải là người đáng tin cậy.

Họ chỉ làm việc cùng nhau, vì vậy sẽ không có gì lạ nếu mối quan hệ hợp tác của họ dừng lại bất cứ lúc nào.

'Nhưng vẫn còn một điều mình đã đạt được từ việc này.'

Cale đã nhận ra điều gì đó dựa trên thái độ của Công tước Fredo.

'White Star hẳn đã không nói với thuộc hạ của mình về lời nguyền của mình.'

Cậu cảm thấy có vẻ mình có thể sử dụng thông tin này để tạo lợi thế cho bản thân trong tương lai.

"Vậy thì Naru, bác sắp đi rồi."

"A."

Cale, người đang tranh luận về cách sử dụng thông tin này để đánh White Star từ phía sau, nhìn về phía hắn một cách kinh ngạc.

White Star mở rộng vòng tay giống như cảm thấy thương hại cho Cale đang ngây người ra.

"Naru. Hãy nói lời tạm biệt trước khi ta rời đi."

"...Bác?"

"Đúng."

White Star mỉm cười rạng rỡ trong khi dang rộng vòng tay.

"Uhh...cái đó...cái này......."

'Hắn ta muốn ôm, phải không? Mình ôm White Star? ...Mình có nên nhân cơ hội này giết hắn ta luôn không?'

Đây là cơ hội hoàn hảo theo một số cách.

[Không! Cale! Cậu sẽ ngất xỉu ngay khi sử dụng một sức mạnh cổ đại để cố giết White Star! Cậu sẽ rời khỏi thế giới này trong khi đã ngất đi nếu thất bại!]

Cale cúi đầu và đi về phía White Star sau khi nghe thấy Đá Tảng vội vã ngăn cản mình.

Sau đó ôm lấy hắn ta.

"Aigoo. Cái ôm này không có sức mạnh nào cả."

White Star vỗ vỗ lưng cháu trai khi nhận được cái ôm yếu ớt an ủi.

"Bác sẽ gửi đồ ăn mà cháu thích, thế nên nhớ chăm sóc bản thân như đang chăm sóc Công tước. Hiểu rồi?"

"...Vâng...Bác ạ."

'Ồ. Mình chưa từng nghĩ sẽ có ngày có thể ăn thức ăn mà White Star gửi cho mình và thả lỏng.'

Cale chưa bao giờ cảm thấy như vậy trước đây.

White Star không biết điều này đã buông Cale ra, quay đi giống như dẵ xong việc ở đây.

"Naru, không cần tiễn ta đâu. Chăm sóc bản thân. Các ngươi có thể nói chuyện với Naru và Công tước nếu có lời muốn nói trước khi ra ngoài."

"Vâng, thưa Quốc vương."

"Chúng tôi sẽ nhanh chóng theo sau."

Cale có thể nhìn thấy ông già Dark Elf và kỵ sĩ đang đi về phía mình.

'Có vẻ như bằng cách nào đó họ đã sống sót sau trận tuyết lở.'

Cale nhìn về phía hai kẻ thù trông vẫn ổn bất chấp trận tuyết lở lớn mà cậu đã làm cho phía họ trên ngọn núi tuyết phía Bắc với sự thất vọng.

Tuy nhiên, cậu phải bắt đầu nói.

Cậu đã sử dụng thông tin nghe được từ Solena và Công tước Fredo để nói chuyện với họ một cách đàng hoàng.

"Ông, dì. Chào hai người. Đã rất lâu rồi."

"Đúng."

Ông già Dark Elf nắm lấy tay Cale.

"Tình hình này hẳn là rất khó khăn với cháu. Người ông này sẽ cầu nguyện cho cháu và cha của cháu."

Cale nhớ lại những suy nghĩ của Công tước Fredo về ông già khi ông già nói điều đó.

'Tên khốn đó cực kỳ muốn đẩy tôi ra ngoài và trở thành Công tước. Hiếm khi thấy một người già như vậy vẫn còn tham lam quyền lực như vậy. Ông ấy là một ông già dễ thương.'

Tiếp theo là người phụ nữ mặc áo giáp đen.

"Cố lên."

Đó là tất cả những gì cô ấy nói.

'Cô ấy là một người đàng hoàng. Cô ấy không thể hiện bất kỳ sự thù địch nào với tôi, cô ấy chỉ nghĩ tôi thật kỳ lạ'.

Sau đó, cô nhìn Công tước Fredo một lần trước khi quay người và đi ra khỏi phòng ngủ.

"Ta cũng sẽ đi."

Ông già Dark Elf nói vài lời quan tâm với Công tước Fredo đang bất tỉnh trước khi rời đi.

Quản gia theo họ ra ngoài và Solena là người duy nhất còn lại ngoài cửa.

Cô ấy cúi đầu trước Cale và bắt đầu nói.

"Thiếu gia, xin hãy trò chuyện."

Kẹt, rầm!

Cửa phòng ngủ đóng lại.

Cale ngơ ngác nhìn cánh cửa một lúc trước khi quay lại.

"Ngươi cảm thấy thú vị?"

Cậu trừng mắt nhìn Công tước Fredo lúc này đang ngồi trên giường và tựa vào thành đầu giường.

"Ngươi nghĩ điều này là buồn cười?"

Công tước Fredo đang mỉm cười.

"Cale Henituse, cậu rất giỏi đối phó với những tình huống bất ngờ."

"Ngươi thấy vui?"

"Đúng. Nhìn thấy con người cũ của tôi nguyền rủa tôi là một điều khá mới mẻ và thú vị."

"Đồ điên."

Cale ngồi phịch xuống một góc giường.

"Dù sao thì, bây giờ White Star và những tên khốn khác đã nhìn thấy chúng ta cùng ở một chỗ, họ không nên nói bất cứ điều gì ngay cả khi chúng ta ra ngoài cùng nhau đúng không?"

"Chính xác."

Công tước Fredo gật đầu và tiếp tục nói.

"Chúng ta có thể bắt đầu hành động khi tôi thức dậy vào đêm mai hoặc sáng hôm sau."

"Vậy thì tôi đoán tôi có thể khám phá khu vực và quan sát bầu không khí hiện tại cho đến lúc đó."

"Đúng thế."

Fredo và Cale nhìn nhau.

Fredo lại tiếp tục.

"Chúng ta có thể tập trung vào việc tìm cách phá hủy địa điểm sẽ biến White Star thành một thành viên của Quỷ tộc, bắt đầu từ hai ngày tới."

Nơi sẽ biến White Star thành một thành viên của Quỷ tộc.

Nó được cho là nằm ở nơi sâu nhất trong Vương quốc Endable.

Cale gật đầu và bắt đầu nói.

"Bây giờ ngươi có thể tự do nói những điều đó."

"Tất nhiên. Các vị thần không có mắt bên trong Vương quốc Endable."

Fredo có thể nói những điều bí mật đó một cách tự do mà các vị thần không thể nhìn thấy trong vương quốc.

Tất nhiên, Cale không thể thư giãn.

'Thần Chết nên biết mình đang ở Vương quốc Endable.'

Cơ thể của Cale có một thiết bị theo dõi được gọi là Lời thề chết.

"Vậy bây giờ tôi có thể nghỉ ngơi cho đến khi ngươi tỉnh dậy, phải không?"

Cale nhìn về phía Fredo và hỏi.

"Đúng thế, cậu có thể nghỉ ngơi."

Cale cảm thấy hơi thoải mái mặc dù đây là lãnh thổ của kẻ thù sau khi nghe có thể nghỉ ngơi một chút.

Công tước Fredo bắt đầu nói đến chuyện khác.

"A. Ngoài ra, để tham khảo. Quản gia Melundo của tôi đã nói với tôi chuyện này."

'Hm? Chuyện gì thế?'

"Sẽ có một cuộc họp lớn tại cung điện vào chiều mai."

'Cái gì họp?'

"Đó là một cuộc tụ họp của quý tộc và quan chức cấp cao của Vương quốc Endable. Đó là một cuộc họp quan trọng. Cậu sẽ cần phải đi vào vị trí của tôi. Đó là điều cậu vẫn luôn làm."

'Hm?'

"Tôi chắc đó là một cuộc họp liên quan đến lễ hội của Vương quốc Endable vào mùa thu."

'Lễ hội?'

"Tại sao nhìn cậu có vẻ bất ngờ vậy? Mọi người cũng sống ở đây, vì vậy chúng ta nên tổ chức những thứ như lễ hội để họ có thể tận hưởng."

"...Tôi đoán vậy?"

"Đúng. Tình hình là thế."

'Đã hiểu rồi.'

Cale gật đầu, và nghĩ không ảnh hưởng gì đến cậu cả.

Tất nhiên, đó là một vấn đề lớn để tham dự lễ hội.

Cale lại bắt đầu cau mày.

Công tước Fredo bắt đầu nói lại sau khi nhìn thấy cậu cau mày.

"À, còn nữa..."

"Còn nữa? Còn nữa?"

Fredo phớt lờ ánh mắt cau có của Cale và chỉ tay vào đâu đó.

"Cậu có thấy cái gương đằng kia không?"

Cale chú ý đến cái gương toàn thân trên tường phòng ngủ.

"Khu vực bí mật ở bên trong đó."

Ánh mắt Cale trầm đi sau khi nghe điều đó.

Khu vực bí mật bên trong dinh thự.

Điều đó có nghĩa là bên trong đó-

"Bạn của cậu đang ở trong đó."

Choi Han và Raon, những người đã lén lút đi cùng cậu, đang ở phía bên kia của tấm gương.

"Bây giờ các người có thể ra ngoài được rồi."

Fredo nhìn vào gương và nói...

Lách cách. Lách cách. Lách cách.

Vài tiếng động kỳ lạ lấp đầy phòng ngủ và một cái lỗ xuất hiện ở giữa tấm gương cho đến khi cái gương biến mất hoàn toàn.

Cale có thể nhìn thấy một căn phòng ấm áp và đơn giản, nơi từng là cái gương.

"Hả?"

Khi Cale vô thức thở ra ...

"Nhân loại!"

Raon mở bàn chân trước mũm mĩm của mình về phía Cale đang ở ngoài gương.

Soạt.

Choi Han xuất hiện phía sau.

Cale nhìn về phía Rồng và con người đang đi về phía cậu trước khi bắt đầu nói.

"...Các ngươi đã thấy toàn bộ?"

Có phải họ đã nhìn thấy mọi thứ từ phía bên kia của tấm gương?

Họ có thể nghe thấy cuộc trò chuyện trong phòng ngủ từ bên trong gương không?

Khi Cale có những câu hỏi đó ...

"Nhân loại!"

Raon bay tới và dùng chân trước vỗ nhẹ vào lưng cậu.

"Nhân loại......."

Raon nghe có vẻ buồn.

"Ta đã nhìn thấy mọi thứ từ bên trong đó... Nhân loại... Ta biết điều đó thật khó khăn."

Raon đang an ủi Cale.

Choi Han sau đó cũng bước tới và ngẩng đầu lên.

"Cale-nim."

Choi Han hầu như không thể nói nên lời với ánh mắt cảm thông.

"...Thực sự rất khó khăn, kiềm nén cho tương lai trong khi cậu có thể cắt cổ kẻ thù. Tôi tôn trọng cậu."

Raon và Choi Han nhìn Cale với vẻ thương hại và tự hào.

"Đúng rồi! Nhân loại! Ta cũng đã thấy cách ngươi kìm nén cơn giận của mình! Nhân loại, ngươi trông thật tuyệt!"

'...Hà. Cái này thật là khó.'

Cale tránh cảm xúc của Raon và Choi Han và bắt đầu rằng ngày hôm nay khó khăn hơn hầu hết các trận chiến mà cậu phải đối mặt.


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật