Tôi Thành Một Tiểu Tang Thi Khả Ái

Chương 9: Gặp nữ 9 bạch liên hoa



Khu căn cứ ở ĐL được thành lập bởi chính phủ khi mạt thế xảy ra nữa tháng. Là khu đất rộng lớn với nhiều lương thực , khu phòng hộ đảm bảo nên rất nhiều người dân tới tị nạn. Trong đó nữ chính Cơ Ngọc lúc đầu tiên cũng là ở đây thu đàn em và fan .

Lạc An ngước nhìn cái bảng hiệu khu căn cứ ĐL mà chết lặng. Này có phải do ý niệm của cốt truyện hay không , cậu đã tránh gặp nữ chính rồi nhưng mọi người vẫn tới nơi này. Cậu cũng thật sơ ý quá , lúc mọi người bàn bạc đi nơi nào thì cậu lại trong bếp nấu ăn. Lúc đó cậu ngồi nghe là có phải không đến đây rồi không.

Cảm nhận được sự khác lạ của người bên cạnh, Âu Hạo lo lắng hỏi " Làm sao vậy? Có chỗ nào khó chịu ?"

Nhìn thấy đôi mắt lo lắng ấy Lạc An lắc đầu tỏ vẻ không sao. Âu Hạo và mọi người đều là con người, phải sống chung với con người. Còn cậu là một tang thi là một boss phản diện đáng ra phải sống một mình , tránh xa cốt truyện và tất cả mọi người. Cậu không thể chỉ vì mình mà làm mất đi sự lựa chọn của mọi người. Cậu không thể ích kỷ như vậy.

" Có tôi ở đây , sẽ không ai phát hiện cậu đâu, đừng sợ!" Âu Hạo ôm người vào lòng an ủi.

Đúng vậy , cậu còn có Âu Hạo mà. Làm sao phải sợ nữ chính , khu vực lớn như vậy chẳng lẽ cậu lại xui xẻo gặp nàng ta sao. Càng nghĩ Lạc An càng vui vẻ trở lại. Đôi mắt sáng rực nhìn chằm chằm Âu Hạo . Thật sự muốn hôn một cái quá .

Âu Hạo đã tín kĩ càng, hai chiếc xe địa hình đã đưa cho Lạc An giữ , còn họ dùng chính là những chiếc xe thông thường lề đường , trên xe chất một ít mì và bánh , để không bị chú ý.

" Mặc cái này vào đi !" Âu Hạo đưa cho Lạc An bộ quần áo thể thao rộng lớn đeo thêm chiếc khẩu trang . Nhìn như cậu chủ nhỏ lưu lạc dân giang.

Xe bước vào cổng , Trần Khải xuống tìm hiểu và biết nếu muốn vào phải có lương thực hoặc là người biến dị sẽ được miễn phí .

" Đại ca , chúng tôi có chín người , nhưng có ba thùng mì có được không?" Lê Thành vừa nói vừa nhét một gói thuốc lá xịn do Lạc An đưa.

Người canh gác thu mì và nhét vội gói thuốc vào túi áo , khoát tay cho mọi người vào. "Kiểm tra 12h nếu bình thường thì cho vào!!"

Có một người lính trẻ tuổi dẫn nhóm Âu Hạo vào khu cách ly . Mọi người đều ổn thì người lính dẫn đến khu dân thường. Bây giờ mạt thế mới bắt đầu nên cuộc sống của người dân cũng chưa đến mức khổ cực . Nhưng tất cả không biết, chỉ thêm một tháng nữa thôi thì mới biết thế nào mới là bắt đầu thật sự của mạt thế.

Lạc An nhìn những dãy nhà bên đường mà thầm thở dài, con người thật nghị lực, kiểu gì cũng cố gắng sống.

Người lính dẫn Âu Hạo đến một ngôi nhà gỗ một tầng , chỉ có phòng khách , hai phòng ngủ, một phòng bếp và một nhà vệ sinh . Đây coi là ngôi nhà cỡ trung bình. Nhóm Âu Hạo có tám người tính Lạc An luôn là chính người vừa vặn chia mỗi phòng ba người.

Lạc An, Âu Hạo, Âu Dương một phòng. Lê Thành, Trần Khải, Lý Hào một phòng. Còn Lăng Tiểu Đông, Gia Kì và Bạch Nam ở phòng còn lại.

Sắp xếp chỗ cho mọi người , Lạc An theo Âu Hạo vào phòng. Cậu có nên coi đây là hai người ngủ chung với nhau rồi không. Âu Dương còn nhỏ nên không tín là gì đâu hé . Thầm cười trộm trong lòng , Lạc An len lén nhìn Âu Hạo.

Vừa bước vào phòng Lạc An đã không chịu nổi mà nhãy lên giường nằm sẵn.

Âu Hạo lắc đầu bất đắc dĩ , đến gần vỗ đầu Lạc An " Đi tắm , ăn cơm rồi ngủ! " .

Lạc An xấu hổ nhìn Âu Hạo, cậu thật là bất cẩn mà , đi một ngày đường chưa tắm rửa mà đã muốn ngủ, có khi nào Âu Hạo nghĩ cậu ở dơ hay không . Càng nghĩ càng thấy có khả năng nghe, Âu Hạo là một người sạch sẽ cái này cậu trộm nhìn mà phát hiện .

Chạy nhanh ra phòng tắm , dùng dị năng của mình xã đầy một bồn nước , nghĩ nghĩ cậu lại chạy về phòng ,nắm tay Âu Hạo đến nhà tắm. Chỉ chỉ phòng tắm với đôi mắt long lanh nhìn Âu Hạo anh mau đi tắm a tui muốn nhìn anh tắm.

" Được rồi , nhưng phải đứng ở đây!" Quá hiểu cái tính dính người của nhóc tang thi này , Âu Hạo xoa đầu Lạc An rồi bước vào nhà tắm tắm rữa.

Lạc An cách một cánh cửa có thể nghe được tiếng nước chảy , tưởng tượng rằng dòng nước chạy thẳng xuống cơ bắp thớt thịt quyến rũ . " Ực" tự nhiên khát nước quá .

Tiếng nước dừng lại, Âu Hạo bước ra . Lạc An muốn mù đôi mắt luôn, anh ấy chỉ quấn nhẹ cái khăn quanh hông, nước đang nhỏ giọt chảy từ chân tóc đến vòng ngực căn cứng lướt xuống cơ bụng tám múi rồi biến mất sau chiếc khăn. U là trời cậu muốn sờ sờ .

" Đẹp mắt không ?"

Nghe được tiếng cười trầm thấp Lạc An giật mình , mình đang sờ ngực của người ta . Ngước nhìn khuôn mặt đầy ý cười của Âu Hạo Lạc An vùng đẩy chạy thẳng vào nhà tắm . Đưa tay lên sờ tim mình uk thì nó không đập nhưng lúc nãy cậu nghĩ trái tim đã rớt khỏi lòng ngực. Muốn ngước lên trời la một tiếng thật to Aaaaa . Lỡ anh ấy hiểu lầm cậu biến thái thì sau đây, hay anh ấy nghĩ cậu sổ sàng rồi sau .

Khi Lạc An bước ra khỏi nhà tắm thì cũng là một tiếng sau. Cậu chạy thẳng lên giường chùm mềm .Nhưng bị cái người quyến rũ cậu kéo ngồi dậy

" Lau tóc, rồi ăn cơm không được bỏ bữa!"

Những ngón tay đang xoa nhẹ máy tóc xù xù của Lạc An nhưng cậu chỉ biết lúc này mình đang cảm nhận sự tê tê do ngón tay của ai đó truyền đến da đầu chạy thẳng vào tim . Thật hạnh phúc quá đi . Chưa cảm nhận được bao lâu thì tóc đã khô nên cậu được Âu Hạo dắt đi xuống. Lúc này cậu vẫn còn lân lân .

" Hai người làm cái gì trên đó mà lâu dữ dạ . Đói bụng muốn xỉu !!"

Cái giọng la oai oải của Gia Kì làm Lạc An giật mình tỉnh dậy . Ngượng ngùng nhìn tay hai người nếu mặt cậu không liệt chắc cười không ngớt miệng .

" Ngồi ở đây " Âu Hạo xoa đầu dắt Lạc An ngồi cạnh mình . Sao đứa nhóc này lại đáng yêu như vậy . Không biết cậu ấy thành tang thi thì liệu có lớn lên xíu được không , anh muốn nuôi cậu lớn xíu .

Mọi người tính ăn mì gói nhưng tất nhiên cậu không muốn người yêu tương lai mình khổ . Nên cậu lấy trong không gian cơm được nấu trước một nồi canh chua điu hồng , thịt kho mặn với trứng chiên . Dành riêng một dĩa thịt chiên cho Âu Hạo anh ấy thích món ăn đó .

Ăn uống nghĩ ngơi một ngày , hôm nay mọi người quyết định đi dạo xung quanh xem tình hình như thế nào. Vì mục tiêu của Âu Hạo không phải ở đây mà là tỉnh H bởi vì ba mẹ anh còn ở đó.

Không hiểu sao hôm nay lòng một cậu là cảnh hai hàng dài người dân đang sắp hàng chờ phát đồ ăn. Người chính giữa trung tâm không ai khác là nữ chính Cơ Ngọc .


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật