Tôi Thành Một Tiểu Tang Thi Khả Ái

Chương 8 : Kho vũ khí



 
    Cơn mưa này kéo dài ba ngày ba đêm thì kết thúc. Cả đám Âu Hạo chuẩn bị xuất phát đến núi Vĩnh Hưng . Trong thời gian trời mưa này Âu Hạo và Lê Thành luôn luyện tập sử dụng dị năng, còn Lạc An luôn trong bếp . Chuyến này không biết bao giờ mới dừng lại, cậu phải nấu  thật nhiều thức ăn chuẩn bị cho mọi người .

    " An An , cho em một miến !"

     " Tiểu An , tôi nữa nè , một miến nữa thôi!"

    Lúc cậu nấu , luôn có mấy cái đuôi theo ăn vụng . Cho Âu Dương một miến sườn nướng , còn Gia Kì " grừ" cậu chỉ cho ăn chân gà .

    " Cũng bất công quá à, sao phân biệt đối xử , cậu đợi đi , tôi sẽ kiếm được cái áo trả cho cậu mà!" Miệng thì luôn nói , tay thì đã cầm cái chân gà . Lạc An giơ tay định lấy lại thì Gia Kì đã chạy ra khỏi phòng bếp.

    " Anh An , có phải anh thích anh hai em không ?" Âu Dương vừa ăn vừa nhìn Lạc An . Trừ việc Lạc An là tang thi thôi , còn lại mọi chuyện đều rất tốt . Tiêu chuẩn chị dâu của Âu Dương không cao chỉ cần nấu ăn ngon mà còn đẹp là đạt rồi.

    Lạc An ngạc nhiên nhìn Âu Dương , chẳng lẽ cậu biểu hiện rõ ràng vậy sao , liếc nhìn Âu Dương , cậu gật đầu . Ngượng ngùng quá , thằng nhóc này mới sáu tuổi mà rành dễ sợ, không biết liệu Âu Hạo có biết không ha .

   
     " Hai người đang thì thầm to nhỏ gì đó ?" Âu Hạo đi vào , tự nhiên xoa đầu Lạc An.

    " Em đang nói ..." Không kịp cho Âu Dương nói hết câu thì Lạc An đã nhét thêm một cọng sườn vào miệng của nhóc . Giỡn sao, lỡ như Âu Hạo không có tình cảm với cậu vậy tới lúc đó phải đối mặt làm sao. Lạc An cần thêm thời gian để chắc chắn xây dựng con đường tình yêu của mình.

      " Chuẩn bị ăn cơm rồi xuất phát!" Âu Hạo cũng không tò mò cuộc trò chuyện của hai cậu nhóc này . Toàn chuyện con nít thôi .

    Mọi người chuẩn bị xong , thì có sẵn hai chiếc xe vượt địa hình được cải tạo qua , thân xe được làm bằng kim loại cứng, kính cũng được lấp bằng kính chống đạn. ( tui cũng lên gg tìm hiểu xe nhưng cũng không hiểu gì lun mọi người thông cảm . Tự mình tưởng tượng chiếc xe giùm tui :((.  )

     Âu Hạo, Âu Dương, Bạch Nam và Lạc An chung một xe , còn lại trên chiếc xe thứ hai.

    Một đường nhờ có tang thi cấp cao là Lạc An nên chẳng có tang thi nào dám lại gần . Hầu như các nơi có vật tư đã được bọn họ và Lạc An đã thu thập trước đó. Một đường thuận lợi đến chân núi Vĩnh Hưng.

    " Ở trong xe ,cho mọi người luyện tập. " Âu Hạo xoa đầu Lạc An . Khi có cậu hầu như không có tang thi nào lại gần , anh không thể để bọn họ ỷ lại Lạc An , muốn sống trong thời kỳ mạt thế này phải đủ bản lĩnh bảo vệ bản thân mới có tư cách bảo vệ người khác.

   Lạc An cũng hiểu được điểm này , gật đầu , nhìn theo hướng họ đi . Cậu cảm nhận xung quanh đảm bảo không có tang thi cấp cao nào mới yên tâm. Lạc An lấy chiếc xe đã lâu không chạy của mình để vào thành phố quanh núi này.

     Bây giờ thành phố này tang thi rất ít trên đường, nhà nhà đều đóng kín cửa . Cảm nhận nhà nào không có sự sống , Lạc An bước vào gôm đồ kkk. Dường như cậu càng ngày càng thích đi gôm đồ như đi tìm kiếm báo vật vậy á. Do ở gần núi , mà vật sản núi rừng rất nhiều , hầu như mỗi nhà đều có thịt khô, gạo dự trữ cũng nhiều. Cư nhiên ở đây chuyên cung cấp than , cứ cách 10 nhà là đã thấy có chỗ bán . Đừng khinh thường chúng , một hai năm nữa khí hậu sẽ cực lạnh , than sẽ rất là hiếm.

     Thu hoạch rất là nhiều than và thịt khô , gạo . Ngoài những thứ đó cậu còn tìm được một ao cá , tuy ốm nhưng vẫn còn sống và đặc biệt Lạc An tìm được một nhà chuyên làm lạp xưởng , có rất nhiều hàng đã đóng thùng chuẩn bị đưa đi , vẫn còn dùng được nên Lạc An thu hết vào . Không gian của cậu cũng mới đầy một phần thôi. Mỹ mản mà chở về bên cạnh Âu Hạo , mới có chút xíu mà đã nhớ người ta rùi.

     Bây giờ tình hình trong núi cũng bình thường , do địa hình núi vắng vẻ nên khá ít tang thi . Bọn Âu Hạo dọn dẹp tang thi cũng dễ dàng .

    Đây là lô hàng mà Âu Hạo chuẩn bị giao dịch với khách hàng , nhưng mạt thế đến thì mất liên lạc nên đến bây giờ mới tìm được . Những tang thi ở trong đây đa phần là người phụ trách của lô hàng . Âu Hạo vào trước kiểm tra , hoàn toàn còn đủ , nhân lúc không có ai anh thu hơn hai phần ba vào không gian, không phải anh không tin tưởng vào họ nhưng anh phải chừa một con bài tẩy cho mình.

     Kêu mọi người chuyển vào trong xe , chuẩn bị đi đến thành phố ĐL . Lương thực của AG đã bị bọn họ thu thập hết . Mạt thế không biết đến khi nào mới kết thúc , không thể ở một chỗ với số lượng thực chết này . Anh còn phải nuôi một đứa nhỏ tham ăn .
( Hai cái người này đều như nhau, ai cũng sợ nuôi không nổi :)) )

   
     " Đi đâu thế ? Trễ là bỏ ngươi luôn " Âu Hạo nhìn cái đầu xù xù mềm mại trong ngực mình . Từ xa đã chạy lại nhào vào lòng anh.

     " Grừ.." Lạc An ngước nhìn người đàn ông ý cười đầy mắt kia , biết mình bị trêu chọc . Liếc nhìn Âu Hạo , xoay người bỏ đi lên xe , không thèm nhìn nữa. Cho dám chọc cậu.

    Âu Hạo nhìn tiểu tang thi biệt nữu trước mặt mình , thật đáng yêu.

    Thu thập xong , nhóm người tìm kiếm ngôi nhà xem là ổn ở qua đêm , trên xe Lạc An không thèm nhìn Âu Hạo một lần nào , tay cầm cái đùi gà gặm đầy bực tức. Âu Hạo nhìn không nhịn được cười . " Xin lỗi tiểu An, không trêu chọc An An nữa "

     Lạc An ngắm nhìn gương mặt đẹp trai của Âu Hạo say mê , đùi gà cũng quên ăn . Lấy tay sờ nhẹ mặt Âu Hạo , thật sự muốn gặm một miến quá. Trên đời sao lại có người đẹp trai như vậy.
Nếu cậu có thể sống hết đời, cậu mong sẽ được ở cạnh người đàn ông mang lại cảm giác an toàn này cho cậu. Hình như cậu đã không thể thoát khỏi tình yêu rồi.

    " Đẹp mắt không ?"  Âu Hạo nhìn người đang ngơ ngác nhìn mình .

    Gật gật đầu, nhiệt liệt gật đầu. Lạc An chỉ muốn gào thét trên đời sao có người đẹp trai như vậy.

     " Thích không ?"

    Gật đầu mãnh liệt hơn .

    " Ngoan !!"

    Nhận ra mấy cậu nói đầy ám muội này, Lạc An nhìn chằm chằm Âu Hạo , anh ấy có phải thích cậu rồi không, có phải muốn ở bên cạnh cậu không, Lạc An ngơ ngác và rơi vào vòng tay ấm áp của Âu Hạo mà không biết .

   Âu Hạo nhìn cái đầu xù xù trong ngực mình thầm nghĩ thật đáng yêu và tiểu tang thi này chỉ thuộc về một mình anh mà thôi . Anh không biết liệu cái thích của cậu có phải cái anh muốn hay không nhưng anh cũng sẽ làm cho thành cái anh muốn. Nếu Lạc An biết được chắc nhảy lên đúng là cái anh cần rồi .

    


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật