Cậu là hạnh phúc của tôi | Park Jimin FF

Chapter 12



Au's pov
Hai người họ đi đến cửa hàng bánh ngọt. Vừa đi hai người vừa nắm tay nhau đung đưa. Đôi lúc Jimin lại giơ hai bàn tay đang đan vào vào nhau lên hôn một cái khiến cho mặt của Jun Hee đỏ ửng lên vì xấu hổ. Những người đi đường phải quay người lại nhìn họ. Đơn giản vì trông hai người đó quá hợp nhau. Trai tài gái sắc. Hai người đều sở hữu sắc đẹp trời sinh, đẹp từ trong trứng. Ai lại không quay lại ngắm nhìn hai người đó được chứ??


Họ là một cặp không thể tách rời. Hai người đến với nhau như ý trời kết duyên cho cả hai. Cả hai đều cô đơn không có một ai bên cạnh, cho đến khi họ gặp được nhau. Ý trời đã như vậy, họ sinh ra là để dành cho nhau. Đến với nhau vì cả hai đều không muốn cô đơn. Cũng chính vì vậy nên họ khá hợp nhau. Hợp nhau từ ngoại hình cho đến tính cách.........


Khi đến tiệm bánh, cả hai đều sựng lại vì hôm nay tiệm đóng cửa. Một ngày của tháng này không làm có nghĩa là một ngày của tháng sau sẽ không có tiền. Nhưng bù lại họ sẽ có nhiều thời gian ở bên cạnh nhau hơn. Vậy là cả hai quyết định sẽ đến một nơi nào đó để chơi. Ah, một buổi hẹn hò. Buổi hẹn hò đầu tiên của cả hai........


Họ quyết định sẽ đi đến khu vui chơi giải trí. Hôm nay là ngày đi làm cuối cùng trong tuần nên có ít người. Nói chung là nó khá vắng. Nhưng đâu ai ngờ được, hôm nay là một ngày hội gì đó........ Khu vui chơi giải trí lại gần với nơi tổ chức lễ hội nên bên ngoài khá đông đúc.


Họ quyết định rằng sẽ đi chơi trước rồi cho đến khi nào lễ hội bắt đầu lên đèn thì sẽ ra đó ăn uống, chụp ảnh với nhau.


Thế rồi họ đi vào khu vui chơi. Cả hai như được trở về tuổi thơ. Họ chơi gần như tất cả các trò. Họ đi đến đâu, mang tiếng cười theo đến đó. Họ còn trẻ mà, chỉ mới có 23 mà thôi. Năm cuối cấp đại học. Họ vẫn sẽ như những đứa trẻ chưa lớn như vậy mà chơi. Họ vẫn còn khá thiếu suy nghĩ trong nhiều chuyện, hay bồng bột làm một thứ gì đó không đúng, hay đưa ra những quyết định chưa chắc chắn hoàn toàn........... Nhưng quyết định khi cả hai người cùng tiến đến với nhau...... Là một quyết định đúng đắn từ cả hai phía.


Vậy là những ánh nhìn thưa thớt từ bên trong khu vui chơi lại hướng về phía hai người đó. Mà hai người đó cũng tài thật, đi đến đâu nổi tiếng đến đó. Thật là tài hoa quá đi. Trai gái già trẻ gì đều phải thán phục sự hòa hợp giữa cả hai người. Chơi đến đâu thắng đến đó, đặc biệt là những trò cặp đôi.


Đến khi trời sập tối thì cả hai bắt đầu thấy đói. Họ đi ra bên ngoài. Lúc này, lễ hội mới từng bừng không khí. Mọi người từ khắp thành phố đều đổ về đây tham dự. Bao nhiêu hàng ăn, chơi trò chơi,...... Đều rực sáng ánh đèn, âm thanh. Họ đi đến quán ăn gần nhất. Tiệm ăn này khá vắng. Nhưng nó lại có rất nhiều loại đồ ăn khác nhau. Cả hai cùng gọi mỳ đen, tobbokki và coke rồi bắt đầu xử lí. Từ khi họ vào, dường như quán ăn đông hơn. Nhưng họ chỉ biết đến ăn, ăn và ăn, mặc cho ai muốn nói gì thì nói, làm gì thì làm.


Từ quán này sang quán khác, món ăn này đến món ăn khác. Họ đi đến rất nhiều quán và làm cho từng quán họ đi qua trở nên đông đúc hơn. Cho đến khi cả hai chiếc bụng rỗng bị lấp đầy, không còn đến một khoảng trống nhỏ nào nữa.


Tiếp theo, họ đi xem những chỗ bán đồ. Vậy là cả hai lại mua thêm quần áo. Mặc đến bộ nào, cả hai đều đẹp. Nhưng ví tiền lại không chiều ý chủ nên cả hai chỉ dừng lại ở mức vừa phải. Jun Hee mua được 1 chiếc váy do Jimin đích thân chọn, 2 chiếc quần jeans rách, 1 chiếc áo phông và một chiếc áo sơmi boyfriend. Jimin thì được Jun Hee tự chọn cho từng tí một. Anh có thêm 2 chiếc quần dài, một chiếc áo sơmi và một chiếc hoodie to. Bây giờ là mùa đông nên quần áo hoàn toàn là quần áo dày, lót lông hết. Kiếm mãi mới được một hàng bán jeans.

Rồi họ tiếp tục đi, cho đến khi nhìn thấy một sân khấu với rất nhiều vũ công, ca sĩ. MC sau khi nhìn thấy cặp đôi đẹp như hoa này thì mời họ lên biểu diễn một thứ gì đó. Không khí lúc này cũng tưng bừng hơn. Ai có thể ngờ rằng họ lại hợp nhau đến vậy. Jimin hát, Jun Hee chơi đàn. Tiếng hát của Jimin cất lên lúc nào thì Jun Hee đàn bài hát đó. Thật hợp nhau quá mức. Chả ai nói với nhau cái gì mà vẫn hợp nhau đến như vậy.


Giọng hát của Jimin thì khỏi bàn. Ngọt đến từng giai điệu, âm thanh. Tiếng đàn của Jun Hee thì vô cùng trầm ấm. Cả hai cùng biểu diễn xong ai cũng phải vỗ tay tán thưởng. Màn trình diễn vô cùng tuyệt vời. Nếu đây mà là một cuộc thi thì chắc chắn họ sẽ thắng. Nhưng đây không phải, nó chỉ là giao lưu với khán giả thôi.


Sau phần hát hò thì đến nhảy múa. Đương nhiên cả hai đều hòa vào điệu nhạc và nhảy cùng với nhau. Từng giai điệu vang lên, từng động tác hòa nhịp. Cứ hài hòa như vậy. Cả hai tâm hồn hòa nhịp vào với nhau, con tim của cả hai cùng bắt một nhịp. Cho đến khi tiếng nhạc dần kết thúc. Đến lúc này, một tay Jimin đang giữ lấy phần eo của Jun Hee, một tay đang cầm lấy tay cô. Jimin từ từ tiến đến gần hơn với cô, trao cho Jun Hee nụ hôn ngọt ngào, ấm áp. Jun Hee lần đầu cảm thấy được Jimin chủ động đã thế lại mang quá nhiều hạnh phúc, ngọt ngào vào trong nụ hôn nên đương nhiên cô hôn đáp trả lại. Mọi người từ xung quanh vỗ tay, huýt sáo vui mừng cho cả hai.......


Nhưng lại từ phía xa, nơi xa hơn cả chân trời góc bể. Có một người ngắm nhìn hai người họ, mỉm cười thật hạnh phúc. Đột nhiên, có một cánh tay đặt lên vai người đó.

???: khi nhìn hai đứa đó, cảm giác bình yên lại đến với chúng ta. Nó thật mãnh liệt và rõ ràng. Em cũng cảm thấy điều đó mà đúng không??

Người đó gật đầu nhẹ, nụ cười trên môi không dứt...........


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật