Nô Lệ Ma Cà Rồng

Chương 16



  " Trước khi quyết định làm bất cứ điều gì, anh hãy suy nghĩ hai lần trước khi đưa ra quyết định và xem việc nó chung hay riêng, nặng hay nhẹ mà đi theo hướng đúng đắn nhất"
Mavis mở đôi mắt đỏ chót của mình ra và nhìn Minh Trúc bằng một ánh mắt khác. Một ánh mắt của sự tôn trọng và biết an. Chính nhờ câu nói của cô mà đã làm cho tâm trí cậu bỗng dưng sáng lên. Một cô gái con người có thể khiến một Ma Cà Rồng thấy tôn trọng quả đúng là không phải người bình thường, vốn dĩ Minh Trúc là bán Ma Cà Rồng mà.
Không hiểu sao tự nhiên Mavis lại muốn cười lên một cái. Cậu cảm thấy dạo này mình cười hơi nhiều hơn lúc trước, chắc có lẽ là do một nguyên nhân nào đó hay nói cách khác hính là Minh Trúc đã mời nữ thần Vui Vẻ về với cuộc đời của Mavis.
Nhìn Mavis cười, Minh Trúc dường như đã bị thu hút bởi nụ cười ấy và cô không thể rời mắt khỏi Mavis được. Trông cậu ấy cực kì đẹp trai và dễ thương, trên đời này hiếm khi thấy một nụ cười tuyệt vời như thế từ một chàng trai, đặc biệt là Ma Cà Rồng nữa chứ. Tuyệt đối, tuyệt đối không một Ma Cà Rồng nào có thể sở hữu được nụ cười rạng rỡ ấy, Minh Trúc tự nghĩ vậy.

Trong khi Mavis đang suy nghĩ về việc làm của mình là đúng hay sai thì bên Lufer Sick lại đang rất bực bội vì vết thương mà Mavis đã gây ra cho ông. Nếu là những vết thường bình thường, với khả năng tái sinh đặc biệt của loài Ma Cà Rồng thì nó không là gì hết, nhưng đây lại là vết thương do lửa của Mavis gây ra nên Sick không thể xem thường vết thương này. Cho dù sức mạnh của ông có hơn Mavis một một nhưng dù sao hỏa thuật của Mavis vẫn là một loại ma thuật gây sát thương rất cao, nếu như Sick mà không có thanh trượng trong tay vào lúc đó thì có lẽ ông đã chết dưới tay Mavis rồi.
Cũng bởi vì trận chiến hôm đó mà giờ đây ông phải nằm trên giường hít hà đau rát vì vết bỏng trên người ông. Có vẻ hơi nghiêm trọng vì đòn đánh của Mavis không hề nương tay tí nào, đòn nào đánh ra hầu như muốn lấy mạng ông cho nên vết bỏng gây ra trên da ông khá là nặng, nặng đến nổi khả năng tái sinh của Sick cũng chỉ có thể làm giảm đi một phần nào đó của vết bỏng.
" Ông không sao chứ?"
Tiếng nói của ai đó vang ra từ bóng tối nhưng lại quá quen thuộc với Sick, chính vì thế ông không cần trả lời và đợi đến khi kẻ giấu mặt đó phải xuất đầu lộ diện.
" Có vẻ vết thương của ông hơi nặng nhỉ?"
" Cũng nhờ đứa em rác rưởi của ngươi ban cho đấy"
Sick lòm còm ngồi dậy đầy khó khăn. Cả cơ thể ông hiện giờ đang nóng như lửa đốt nên Mayor đó không tiện đi lại mà giúp ông ngồi dậy. Bất đắc dĩ anh đành ngồi xuống và chờ đợi.
" Không lẽ với sức mạnh của ông mà không đánh lại thằng nhóc đó sao?"
Mayor cười mỉa mai nói. Quả thật với sức mạnh đứng đầu hội đồng Ma Cà Rồng thì Mavis không tài nào có thể chiến thắng ông, tuy nhiên chắc có lẽ là bên có một ẩn khúc gì đó mà đã khiến Lufer Sick không muốn ra tay với Mavis.
Sick ông ngực ho khục khụa rồi nói.
" Ta không ngờ sức mạnh của thằng nhóc đó lại khủng khiếp đến như vậy, nếu lúc đó mà ta không có thanh trượng trong tay thì có thể ta đã mất mạng dưới tay của nó rồi"
" Ông quên là nó là tộc chủ hay sao?"
" Vậy thì sao nào?"
" Ông già chết tiệt ấy đã truyền lại cho nó một loại sức mạnh mà chỉ có tộc chủ mới có thể sở hữu được nó. Tuy nhiên với ma thuật hiện giờ của Mavis thì nó chưa thể chuyển hóa được sức mạnh đó và cơ thể của nó nên nó vẫn còn nằm trong sự kiểm soát của chúng ta"
Mặt Mayor chau lại đầy vẻ tức giận và bất mãn về người cha của cậu đã không truyền lại địa vị tộc chủ cũng như sức mạnh tối thượng của tộc Kang mà ông đang nắm giữ. Ánh mắt hình viên đạn của anh nhìn vào hư vô đã đủ biết nỗi hận thù về cha mình của cậu thật sự quá ư là sâu đậm và không có cách gì có thể hóa giải được.
" Ta không cần biết thằng nhóc đó mạnh đến mức độ nào, cái quan trọng trước mắt hiện giờ của ta chính là đánh chiếm Hoàng Triều tộc Kang và xưng bá thế giới Ma Cà Rồng"
Lufer Sick ngước mặt lên trời nói và cười đầy vẻ thỏa mãn như thể mục đích của ông sắp thành hiện thực vậy. Mayor nhìn ông đang đắm chìm vào cơn thỏa mãn của mình, cậu thầm cười mỉa mai trong bụng và nhìn hắn đầy tham vọng.
" Tốt lắm cứ như thế đi và rồi chức vị chúa tể Ma Cà Rồng cũng thuộc về tay ta mà thôi"

  Tại một ngôi nhà nhỏ nằm phía trong thủ đô Fort, một người đàn ông đang bị khống chế bởi một Ma Cà Rồng khác. Ông bị bắt trói vào một cây cột và tất cả sức mạnh Ma Cà Rồng của ông đều bị hắn phong ấn lại nên bây giờ ông chẳng khác nào một con người yếu ớt.
" Hãy nói đi bọn chúng đang ở đâu"
Hắn bước tới trước mặt người đàn ông từ tốn hỏi.
" Ngươi nói gì thế ta không hiểu?"
" Ngươi không hiểu hay cố tình không hiểu thế?"
Người đàn ông toát mồ hôi lạnh tỏ vẻ sợ hãi khi nhìn thấy khuôn mặt chất chứa sự độc ác và tham vọng của hắn. Một kẻ có đôi mắt màu đỏ rất quen thuộc đối với ông. Một kẻ mà ông đã từng đã hầu hạ trong Hoàng Triều đó là nhị hoàng tử Mayor.
" Năm trăm năm trước, sau khi Killer bị phong ấn thì bọn thuộc hạ của hắn như thế nào?"
Nhắc đến killer, nỗi khiếp đảm của người đàn ông lại dâng trào trở lại. Gương mặt ông bây giờ không còn chút máu nào khi Mayor lại dám nhắc tới kẻ hủy diệt tộc ma ca rồng ngày xưa.
Nếu nhắc đến Killer thì không một Ma Cà Rồng nào mà không biết hắn chính là kẻ đã từng hủy diệt cả thế giới Ma Cà Rồng chỉ vì một cái lí do vô cùng vô lí đó là vì hắn thích. Với năng lực vô đối của mình lại cộng thêm các hộ vệ của hắn, thế lực của bốn kẻ hủy diệt này tuy ít nhưng đến ngay cả nữ hoàng Etiolia cũng không có cách nào có thể ngăn chặn sự tàn phá của bọn chúng.
Xét về ma lực thì killer có thể ngang hàng với nữ hoàng, còn riêng về ba vị hộ vệ của hắn nếu hợp lực lại thì có thể có sức mạnh ngang ngửa killer. Chính vì bọn chúng sở hữu sức mạnh kinh khủng ấy nên cả thế giới Ma Cà Rồng đã chìm trong biển máu cho đến khi một Ma Cà Rồng cấp cao đã dùng thân mình phong ấn bọn chúng lại.
Nền hòa bình của thế giới Ma Cà Rồng tuy hiện nay cũng có thể nói là ngàn cân treo sợi tóc nhưng tốt hơn là thời đại hoàng kim của killer ngự trị. Hắn và đồng bọn bị phong ấn đã là niềm vui cho toàn dòng tộc Ma Cà Rồng rồi, vậy tại sao Mayor lại muốn tìm nơi bọn chúng bị phong ấn làm gì? Thắc mắc người đàn ông liền hỏi.
" Ngươi muốn... Tìm bọn chúng làm gì... Hả?"
" Chuyện đó ngươi không cần biết, nhiệm vụ của ngươi chỉ cần chỉ ra nơi phong ấn của tam đại hộ vệ của killer là được rồi"
Mayor nhuếch miệng nói với vẻ bí hiểm và có ý khuyên như người đàn ông nên nói ra sự thật nếu ông không muốn thách thức lòng nhẫn nại của một loại Ma Cà Rồng giống như Mayor.
" Ta không biết gì hết. Ngươi đã tìm lầm người rồi, cho dù ngươi có hành hạ ta như thế nào thì ngươi cũng chẳng moi được tí thông tin nào đâu"
Người đàn ông quay phắt mặt quachỗ khác và nhắm mắt lại như một hành động không nghe, không thấy và không biết gì hết.
" Ngươi tệ thật đấy Hawa à, ngươi không thể đối xử với ta như vậy, dù sao ta cũng là con trai của chủ nhân ngươi kia mà. Trên đời này ngoài ngươi ra thì còn một Ma Cà Rồng nào có thể biết được câu chuyện của năm trăm năm trước chứ"
Mayor hạ giọng dụ ngọt Hawa. Tuy nhiên chất giọng đó chỉ tồn tại được một lúc rồi lại chuyển sang giọng ma quái hâm dọa Hawa.
" Mau nói cho ta biết bọn họ đang nằm ở đâu, ngươi đừng quên ta có thể giết chết còn dễ hơn giết chết một con kiến. Nếu ngươi muốn sống thêm vài trăm năm nữa thì nên ngoan ngoãn khai ra mau"  


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật