Main (Truyện Tâm Linh)

Quỷ Tinh ⁹



Em không dám ngủ ở nhà 1 mình nên xin phép bố mẹ sang nhà thằng C ngủ. Em với nó đang đi được nửa đường thì nó bảo:

- Hay tao với mày chạy qua nhà cái N xem nó nhập hồn chưa đi?!

Đến nơi thì ai nấy đều đã nghỉ hết rồi. Chỉ còn lại mấy anh thanh niên ngồi đánh bài. Em mới vào kiểm tra. Thì đã thấy hợp thể, đúng là bà thầy ấy cao tay thật. Con N nhìn thấy bọn em rồi vẫy vẫy rồi đi mất như kiểu chào tạm biệt vậy. Nghĩ cũng tội con bạn chơi với nhau cũng được mấy năm, ai ngờ lại đột ngột thế. Nếu không phải bọn em nghịch ngợm cũng đâu có xảy ra việc đáng tiếc như thế. Nghĩ đến ấy mà nước mắt em chảy ra cay xè. Thằng C cũng không nói câu nào. Ngồi ngẩn ngơ 1 lúc thì nó bảo muộn rồi đi về nhà nó ngủ.

Em với nó ngủ 1 mạch đến 8h sáng. Sáng hôm nay thật yên bình, không có chuyện gì ồn ào, đang nghĩ vậy thì thấy con M sang, rủ bọn em lên bệnh viện thăm bà thầy, cũng đại diện cho con N cám ơn bà ấy. Bọn em lên đến nơi thì thấy nhiều người tập trung, có bác trưởng phố với mấy bà dì, lại nghĩ có chuyện chẳng lành, nên hồng hộc chạy vào... phù... May quá, cứ tưởng bà thầy chết, thấy bà khoẻ mạnh cũng mừng. Bọn em đứng gọn vào 1 chỗ nghe chuyện. Bà ấy bảo trong phố của em đang gặp phải 1 con quỷ. Rồi bà hỏi có ai chết nữa không, thì mọi người mới kể lại chuyện của cô H. Bà thầy mới bấm độn ngón tay rồi bà ấy nói tiếp. Cô này chết vào giờ chó ngao, chết oan, lại còn đang mang bầu còn nhiều điều hối tiếc nên uất hận, thành ra khi hồn rời khỏi xác thì bị đoạ vào kiếp ngoạ quỷ (giới quỷ có nhiều loại quỷ nhưng gọi chung là ngoạ quỷ) và đáng sợ nhất là giới quỷ tinh. Chúng mù quáng, không biết điểm dừng. Mưu mô và hay giận cá chém thớt (người này có lỗi với quỷ tinh thì nó giết người này trước đã, rồi những ai thân thích với người này nó sẽ giết hết). Cách tốt nhất là phải mời thầy cao tay thì mới trị được. Mọi người trong phố cũng nhờ bà thầy. Nhưng bà ấy từ chối, bà bảo rằng:

- Trận đồ yểm của bà là mạnh nhất rồi, nhưng tối hôm qua còn bị phá vỡ thì khả năng của bà không cao được bằng cô H.

Thấy mọi người lo lắng bà thầy bảo:

- Hay là thử tìm đến thầy của tôi xem sao.

Rồi bà cho địa chỉ thầy của bà. Mọi người xin phép rồi ra về. Về đến nhà văn hoá, ai cũng hết sức bàng hoàng lo lắng. Không ai biết thân phận cô H. Cũng không ai biết gì về chồng cô, vậy ai là người giết và giết với mục đích gì?! Và cả việc ông B chết có dính líu gì?! Tất cả sự việc đang là 1 dấu hỏi chấm to đùng. Sau 1 hồi suy luận ông trưởng phố quyết định giải quyết việc trước mắt là mời thầy về để bảo vệ mọi người đã. Chứ không thể để chết 1 cách bất đắc kỉ tử như thế này. Đã ít dân cứ chết thế này lấy đâu ra người phát triển. Lần này ông trưởng phố quyết định xung phong đầu tiên, và thêm mấy coi mấy chú cho đông người. Vì nhà ông thầy này ở tận Lạc Sơn, mà lại ở trong bản. Đi từ bây giờ cũng phải mất 1 ngày, ngày rưỡi mới mời thầy về được, thế là họ quyết định lên đường. 1h chiều khi mấy người xách đồ đạc ra xe tiễn, bọn trẻ chúng tôi lại tụ họp bàn tán, đang nói chuyện liên thiên thì thằng C lại có ý kiến (đéo mẹ, đáng lẽ thằng này phải chết đầu tiên, toàn xúi dại trẻ con ăn cứt, thế mà vẫn có đứa làm theo mới hay ahihi).

- Hay là tối nay chúng ta đột nhập vào nhà cô H, kiếm tìm sự thật đi

M nói:

- Mày điên à, tao đ muốn chết

C nói:

-Không sao đâu, hôm chuộc vía con N, tao tranh thủ lấy được mấy lá bùa dán ở cọc gỗ phòng thân được, tao cho mỗi đứa cầm 1 lá là an toàn

K nói (nhân vật mới mong là nó không gặp chuyện):

- Ôi vcl, sao mày bạo thế C?!

Em nói:

- Thôi tao đ đi đâu, mày không sáng mắt vụ cái N à, nhờ sáng kiến của mày mà nó mới gặp chuyện đấy.

Vừa nói xong câu đấy, nó quay lại chửi em, xong mọi người vào can. Em nghĩ chắc nó thấy có lỗi, nhưng không muốn ai nói ra, tính thằng này bạo mà thích thể hiện nên cũng không nói gì. Chẳng hiểu sao nó dụ dỗ kiểu gì mà cả lũ đồng ý, hen nhau tối 7h rồi rút 9h nó bảo ma chỉ xuất hiện lúc 12h đêm, với cả nhà cô H gần nhà em, nên có chuyện gì chỉ việc hét lên là có người đến cứu =))))

Hẹn 7h ấy mà thằng đầu têu cao su đến 8h ạ. Nó bảo phải tắm rửa với xịt nước hoa, ma sợ mùi thơm (éo biết thằng nào xúi bậy nó thế không biết =]]) rồi nó rút bùa từ trong túi ra, phát cho mỗi đứa 1 tờ ...

M nói:

- Bùa đéo gì nhăn nheo thế này, liệu còn linh nghiệm không?!

C nói:

- Đéo biết, thử mới biết...

(Thôi ăn... rồi, chúng mày bị nó hại rồi)


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật