Xuyên qua chi, người qua đường.

Chương 18




Chương 18: Cái gọi là tình thân.

Chu Đàm Nguyên nghi vấn nhìn nàng.

" Không muốn đi???...."

" Ân!!! Yến tiệc hoàng gia thật nhiều quy cũ, ta nếu đi còn sợ đem mặt mũi Chu gia hủy..."

Tiếu Tiếu chột dạ quấn lấy góc áo, ánh mắt nhìn nhưng không dám liếc nhìn Chu Đàm Nguyên, quả nhiên qua một thời gian lao tâm khổ luyện, chính nàng cũng đem trình độ diễn xuất của mình nâng lên tầm cao mới, bộ dạng lúc này nhìn còn rất chân thực. Nhưng cũng không phải không có lý, nàng từ nhỏ hiếu động, lớn lên lại biến lười nhác. Cái gì phong phạm tiểu thư khuê các, nàng thật tình là có trang cũng trang không thành, thứ yếu là tổn hại thanh danh, trong yếu là nàng phải ngăn chặn các loại " ba ba ba " xảy đến với tiểu tử ca ca. Chặn không được nàng liền không xong. Cho nên cứ nghĩ đến mình sẽ gặp những người liên quan đến kịch tình này nàng không khỏi tâm can nhảy dựng. Từ khi xuyên vào cỗ thân thể vốn dĩ đã chết này nàng liền biết sau này mình chẳng được yên ổn qua ngày. Và hiện tại đã chứng minh điều đó.

Chu Đàm Nguyên trong lòng mềm mại, vốn dĩ từ nhỏ nhà hắn muội muội thể chất không tốt, phụ mẫu đau lòng, không tha nàng chịu khổ liền cũng không như người khác gia tiểu thư học cầm kì thi họa. Trong lòng là như vậy suy nghĩ nhưng hắn lại không bỏ được trêu chọc nàng nên đốu nàng cười phụ họa gật đầu.

" Nói cũng đúng..."

Tiếu Tiếu ô mặt nhìn sang, ánh mắt lóe sáng nguy hiểm. Trong lòng mãnh liệt phun tào, đem ngón tay giữa chỉ thẳng lên trời gào thét.

'Thối tiểu tử.!!!!!'

'Ngươi cũng quá thẳng thắn'

" Kì thật thi không được sẽ không thi, họa không được thì không họa, vũ không tốt sẽ không vũ, không cần lo lắng."

Chu Đàm Nguyên nhấp một ngụm trà, không che giấu được ý cười nơi khóe miệng, lời nói ra nói được rất thấm thía.

" Ta cũng không phải là không thi, không họa, không vũ...Chỉ là,......"

Tiếu Tiếu buồn bực nhỏ giọng khán nghị. ' Chỉ là chúng không cho ta biết, có được hay không?????'

Khóe môi Chu Đàm Nguyên câu dẫn ra tươi cười ngày càng đậm . Cũng không lại thọt vào chỗ đau của nàng. Liền nói lảng sang chuyện khác.

" Ngày mai ta cũng tiến cung, có việc gì cho người gọi ta là được, công chúa là người không dễ chọc..."

"..............."

' Đương nhiên lão nương biết nàng không dễ chọc. Nàng là đệ nhất nữ phụ đâu!!! 5555555!!!!!

Orz!!!!!! 5555!!!!!!Thiên a!!!!! Kịch tình quân dù nghịch thiên cũng muốn nạp phu cho nữ chủ a.??????

Cho nàng xuyên vào loại kịch tình khác có được hay không???? Mỹ nam trước mắt không thể nhìn càng không thể sờ??? Có người nhìn thấy đùi gà không chảy nước miếng sao?????

Sẽ có người bi thảm như nàng sao?????.

....

Trở về Noãn các, Tiếu Tiếu buồn bực trầm tư xem trên tay bái thiếp đỏ, trong đầu sắp xếp lại nội dung nguyên tác. Chỉ là khi đó "thịt" tràn đầy, nàng căn bản không có xem toàn bộ, nếu biết mình bi thảm xuyên qua như vậy, nàng tuyệt đối nghiêm túc xem tốt từng chữ, đọc lại trên dưới chục lần. Nghiên cứu thật tốt các loại " ba ba ba" bổ não, bổ não!!!!!

Có thể cho ta xuyên trở về sao????

Trở về hoàn ta liền đem " Trụy lạc hoan",.......không, không...là "Mộng Thanh Bình", đọc tốt..........lại. xuyên!!!

"..................".

Chậc!!!!!Liền biết không dễ lừa gạt!!!!

......

Hôm sau trời quang mây tạnh, ánh nắng nhu hòa, xem ra lão thiên gia còn rất hiểu lòng người.

" Tiểu thư không nghĩ đi??"

Đinh Đan thay Tiếu Tiếu chảy tóc, nhìn vẻ mặt nàng viết hai chữ " không muốn" liền trêu đùa.

Tiếu Tiếu buồn rầu nhìn mình trong gương, tay chọc chọc vào hình ảnh phản chiếu.

Nghĩ đến chuyện tiến cung nàng lại đau cả đầu. Trừ phi hoàng cung là của nàng nếu không, cho nàng bạc nàng cũng không động dung, nhưng người ta lại là công chúa, cành vàng lá ngọc, muốn sống phải xem tâm tình của nàng, làm sao nàng có can đảm thách thức đại nhân vật như vậy?..

Dưới sự trợ giúp của Đinh Đan, Tiếu Tiếu được hóa trang hoàn mỹ, chỉ thấy trong gương đồng phãn chiếu hình ảnh thiếu nữ dung nhan non nớt, khuôn mặt nhỏ nhắn, mắt to linh động,  môi son vừa hồng vừa đỏ kết hợp với làn da trắng trẻo mềm mại trông rất sinh động. Trên người mặc y phục lụa mỏng hồng y, nhẹ nhàng thanh thoát, trong ngây có mỹ, trong mỹ có non. ( ngây= ngây thơ, non= non nớt.)

Tiếu Tiếu hài lòng mỉm cười. Nàng nói cho cùng cũng là một tiểu mỹ nhân, không đồng dạng Lâm Tĩnh Lạc nhược tích kiều mềm nữ nhân, nàng chính là thuộc loại hình hoạt bát tiểu cô nương.

Tiếu Tiếu kéo Đinh Đan rời khỏi Noãn các đến trong viện của Chu mẫu.

Vừa vào cửa Tiếu Tiếu đã thấy Chu mẫu ngồi trên ghế quý phi, trên tay còn đang thêu thùa. Vẻ mặt nàng toát lên vẻ hạnh phúc. Tiếu Tiếu cảm thấy bản thân tội nặng lắm. Chu gia đối nàng đau yêu có thừa, nhất là Chu mẫu, nàng chính là toàn tâm toàn ý yêu thương tất cả những người trong nhà. Thế nhưng nàng vì âu lo bảo tài, bảo mệnh hiếm khi đến thăm nàng. Nói trách nàng vô tình cũng không phải, vì nàng thế nào có một gia đình hoàn chỉnh??, thế nào yêu thương một người khác nhanh như vậy được?? Cảm kích có thừa, nhưng tình thân thì nàng không dám nói mình yêu thương ai, nàng có tư cách gì???.

" Nương!!."

Tiếu Tiếu một mình đi vào bên trong. Vẻ mặt tươi cười nhìn Chu mẫu.

" Ân!! Tiếu nhi, đến!! Mẫu thân vừa thêu một ít khăn tay. Mai ta cho người đem tới Noãn các."

" Nương tự tay thêu Tiếu Nhi nhất định sẽ giữ thật tốt."

Tiếu Tiếu vòng tay ôm lấy tay nàng làm nũng.

" Tốt!! Hôm nay ra ngoài sao??".

Chu mẫu nhìn nàng từ ái mỉm cười xoa má nàng.

" Chút nữa Tiếu nhi tiến cung tham gia yến tiệc...
Của công chúa."

Chu mẫu buông ra nàng, di chuyển lại đầu giường ngủ, đem kệ trên tủ kéo ra, lấy từ  trong đó một hộp gỗ nhỏ. Lại trở về phía nàng, đem hộp gỗ mở ra.

Bên trong là một chiếc vòng ngọc được bảo quản kĩ lưỡng, nhìn màu sắc trong vắt tinh khiết liền biết đây là loại ngọc quý hiếm.

Chu mẫu đem vòng ngọc ra, cầm lấy tay nàng đeo vào.

" Nương?? Đây là??"

" Là của hồi môn của ta, nương định giao cho ngươi ngày thành thân, nhưng là.... Nương không đợi được. Cũng không nỡ đem ngươi gã ra ngoài. Vương phủ phức tạp, ngươi nếu không muốn, nương ủng hộ ngươi...."

" Nương."

Hóc mắt thoát cái đã đỏ, hiện tại nàng vô cùng cảm động. Cũng sẽ có người luôn đứng bên nàng, duy trì nàng, thật không uổng khi cho nàng xuyên. Cũng không phải là thời đại tranh đoạt nữ nhân như nàng nghĩ. Nàng thật đã có thân nhân...

Tốt lắm!!!!! Lão nương hiện tại mới không sợ abc xyz cảc ngươi!!!!

" Được rồi, cũng không còn sớm, mau rời đi..."

Tiếu Tiếu ôm lấy Chu mẫu, sờ trên tay vòng ngọc, nội tâm ấm áp rời đi.

....

Đáng lẽ Bốn ngày trước đã có chương mới.

Nhưng ta bấm nhầm. Delete

Thế là mất hết 900 chữ.

Hôm nay viết bù lại 1344 chữ.

Khổ thiệt....


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật