Xuyên qua chi, người qua đường.

Chương 16



Chương 16: Hủy hôn.

" Hảo!! Chúng ta lại tiếp tục chuyện chưa hoàn thành...hôm trước."

Tiếu Tiếu ngốc lăng ra nhìn lại hắn.

Hắn vừa nói cái gì????

" Không nghe rõ?? Vẫn là không dám nghe?".

Tiếu Tiếu ô mặt rụt cổ.....Hôm trước??? Lần cuối nàng gặp hắn không phải là ở hoàng cung???
Này hoàng cung.....không phải??....

Sát khí mịt mù????

Tiếu Tiếu:"!!!".

Nàng trừng mắt thật to, hai tay theo bản năng gắt gao che cổ, miệng nuốt vào vài ngụm nước bọt. Cố gắng kìm nén cơ thể có xu hướng run lên.

Mẹ nó!!! Hôm nay thế nào lại chạy ra đường??? Lão nương thế nhưng sống hai mươi lăm năm có hơn, nay lại sa sút đến mức bị tiểu tử này hô đánh, hô giết???

Nàng cũng là cái nũng nịu, hoạt bát nữ oa đấy, cũng không phải loại người làm chuyện đại gian đại ác, phóng hỏa giết người, càng không có khả năng xông pha tình trường sắm vai tiểu tam!!! Làm sao khiến người muốn mạng???.

" Như thế nào??"

Mụ đản!!!! Ngươi muốn giết người có cần bộ dáng như đang bàn "thời tiết hôm nay tốt lắm" không???.

" Đẳng!!!!! Chờ một chút.....ta....ta có chuyện muốn thương lượng."

Tề Vãn Ngôn đô khởi ánh mắt, lưu loát tao nhã nhấp một ngụm trà.

" Nói!!"

Tiếu Tiếu lại buồn bực....cũng là người đẹp mắt như nhau vì sao Chu Đàm Nguyên cương trực nghiêm nghị, đối muội tử luôn đau tích, về phần Doãn Bình bộ dáng chính khí tám phần là người hữu lễ ôn nhu. Còn Tề mặt than hắn, chỗ nào tao nhã?? Chỗ nào ôn nhu????.

Tiếu Tiếu kéo góc áo nhìn xung quanh căn phòng ngoài hai bọn họ cũng không có ai, đến bước này không nói sẽ không mạng.

" Vương gia!... Ngài cũng biết chúng ta có như vậy. ....như vậy hôn ước??"

Tề Vãn Ngôn im lặng, Tiếu Tiếu áp lực nhìn lại, liền rõ chủ đề này không tốt nhắc tới. Tiếu Tiếu không dám chống lại ánh mắt của hắn liền nhanh chống bồi thêm.

" Hủy hôn!!!!,... Ta chính là muốn nói vấn đề này."

" Hủy hôn?".

Tề Vãn Ngôn dùng ánh mắt đánh giá nàng từ đầu đến chân, bộ dáng chứng tỏ hắn không tin lắm.

Làm sao hắn có thể tin???. Cửa hôn sự này không phải nàng chính là người mong muốn???. Hắn trước đây còn cho rằng nàng tuổi nhỏ không hiểu chuyện, thế nhưng trải qua nháo sự lần đó, giới hạn của hắn không cho phép nàng xuất hiện trước mắt hắn một lần nữa.

Điều làm hắn ngỡ ngàng chính là chi ngộ ở hoàng cung. Nơi nào nhìn ra thủ đoạn tiểu nữ nhân??. Thấy hắn liền xem hắn như ôn thần, nơi nào mê luyến???. Một người có thể sảy ra đại biến như vậy??. Hay vẫn là lạt mềm buộc chặt?.

Tề Vãn Ngôn khó thấy mỉm cười.

" Như thế nào nói?"

Tiếu Tiếu nhìn ra hắn lưu tâm, mặt cười trông ra chói mắt. Nàng buồn bực!!! Phi thường buồn bực.

Nàng không phải mĩ nữ sao??? Ân????

Không có gia thế sao????

Như thế nào nghe nàng muốn hủy hôn liền cao hứng như vậy??? Quỷ thần thiên địa a!!!! Đầu năm nay nữ nhân vừa có " tài", vừa có sắc cũng bị cho rớt điệu???.

Phi!!!! Nàng còn chê hắn đã qua sử dụng đâu!!. Nàng làm sao để ý tàn hoa bại liễu.

" Ta biết vương gia không hài lòng hôn sự này. Cho nên chỉ cần ngài phối hợp, ta đảm bảo ngài được tự do, hơn nữa kết quả thế nào, lợi cũng về ngài, còn có thể danh chính ngôn thuận cùng ngài tâm nghi người song túc song phi."

Tiếu Tiếu thần thanh khí sảng, nghiêm túc nói được đối phương hội bao nhiêu lợi.

" Ân!!"

Tề Vãn Ngôn khẽ thanh, khuôn mặt tuấn mỹ không biết từ khi nào phóng đại trước mặt nàng. Cằm nhỏ bị một đôi tay hữu lực kìm lấy.

Đầu óc nàng giờ phút này trống rỗng trì trệ.
Thần mã!! Ngài có nghĩ rằng thế giới này....đảo lộn rồi!!!

" Hảo!! Nhìn xem ngươi biểu hiện thế nào."

.....

Tiếu Tiếu nhìn vào khoảng không phía trước, trái tim bang bang nhảy nhót bên trong.

Mẹ nó!!! Hắn thế nhưng....thế nhưng động khẩu???. Cỡ nào kinh thiên động địa??? Cỡ nào quỷ khóc thần sầu!!!!

" Khách quan, vừa nãy vị công tử hướng tiểu nhân đến thu bạc của ngươi."

Tiếu Tiếu vẻ mặt âm u, ánh mắt đen kịt chậm chạp xoay người nhìn lại.

" Ngươi nói cái gì?"

Tiểu nhị nhìn nàng tâm sinh cứng rắn. Người lúc nãy rời đi nhìn bộ dáng, phong thái liền biết không tầm thường. Nhưng tiểu tử này, hắn không tin mình thu không được bạc.

" Khách quan, chẳng lẽ ngươi không muốn trả?"

Mỗ Đàm khóe môi vô thức run rẩy.

" Bao nhiêu?"

" Năm mươi lượng."

" !!!!"

" Khách quan???"

" Các ngươi này hắc điếm!!!"

Nàng phẫn nộ vùng dậy. Năm mươi lượng?????. Ba văn tiền còn có thể ăn một cái màng thầu đâu. Năm mươi lượng một ấm phá trà????

" Khách quan, trà này thế nhưng là thượng hạng. Một năm chỉ có thể thu hoạch hai cân."

Tiếu Tiếu trác hai hàng lệ, nghiến răng nhìn ra hướng cửa, nén thương đem bạc giao ra.

Tề hỗn đản!! Lão nương cho ngươi chờ!!!!



.....

Thân nhóm!!!

Ta thế nhưng lỡ hẹn=(((

Dạo này vô cùng, vô cùng bận. Chương này ta viết từ tuần trước, nhưng qua chỉnh sữa, bổ sung hôm nay mới ra lò.

Theo tiến trình này ta thấy thịt đã không thấy bóng dáng.

Ta còn định đi sâu vào phá án đâu!!! :))))

Ai giải thích được Tề đồng chí đã thế nào " động khẩu" sao???.

Chương sau sẽ rõ.

Tạm biệt. Ta sẽ cố gắng tăng năng suất.


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật