LICHAENG | Hồ Ly Dụ Thụ

Chương 4 [H+]: Bồi Thường




Sau khi quăng nàng lên giường, cô nhanh chóng cởi bỏ long bào của mình ra.

- Nàng có biết, ta nhớ nàng lắm không?

- A em cũng nhớ người mà.

Thái Anh đưa tay lên vuốt ve long nhan của cô, ôi gần như thế này nàng cũng thầm phải thốt lên bệ hạ của mình đẹp đến nhường nào. Đôi mắt tam bạch tôn lên vẻ lạnh lùng và cuốn hút, mũi cao chót như có thể trượt trên đó. Đôi môi cương nghị cùng gương mặt thanh tú tuyệt mĩ. Bây giờ đã thuộc về Phác Thái Anh đây rồi.

Lệ Sa mơ màng khi bị vuốt ve như thế, bàn tay to lớn thon dài của mình bắt lấy tay nàng. Môi cô áp lên môi nhỏ của nàng mà ngấu nghiến. Cái lưỡi dài ướt át đưa vào trong vòm miệng nàng mà cuốn lấy. Âm thanh ám muội vang lên theo từng nhịp.

Tay cô lần mò cởi đồ nàng ra, nhanh chóng cơ thể phát sáng đó liền hiện ra trước mắt. Đêm qua vì phòng tối nên không thấy được toàn bộ, bây giờ cô cực kì thỏa mãn rồi. Cơ thể nỏn nà không tì vết. Ba vòng cực kì bỏng mắt nha.

- Nàng có một tâm hồn thật căn tròn.

- Aaa~ đồ biến thái..

- Dám nói ta biến thái, được ta cho nàng thấy biến thái là như nào.

Dứt khỏi nụ hôn đó cô dời môi xuông cặp bạch thỏ to tròn, ngoạm lấy một bên mà mút mát, bên còn lại dùng tay nắn làm nó biến dạng.

- Aaa...ah~ người...bệ hạ~nh..nhanh..

Cô cứ mút nó tới khi hạt đậu đỏ xưng lên thì mới nhả ra, bên kia bị tay bóp mà đỏ hết.

- Thật đẹp.

- Ưmmm~ người còn nói!

- Từ nay nàng thuộc về ta rồi.

- Thế bệ hạ không được bỏ em.!

- Sẽ không bỏ nàng.

- Người sẽ không nuốt lời đó nhé?

- Được, bây giờ mau cho ta.

- Ưmm cho người hết~

Nghe xong như được thăng hoa, cô cuối xuống dán nụ hôn trải dài xuống tới rốn, rê lưỡi vòng quanh nó, tiến xuống một chút đã thấy được cái nơi mà đã làm cô điên đảo đêm qua. Chỗ đó đã rỉ nước rồi.

- Aaa~

Lệ Sa đưa một ngón tay vào, lập tức chỗ đó khít chặt lấy ngón tay cô.

- Thả lỏng.

Khi cảm nhận được sự khít chặt giảm dần, cô chọc đến lút luôn ngón tay của mình.

- Áaa~...bệ hạ~

Thái Anh cong người sung sướng, cơ thể cự ngoạy ý muốn cô ra vào. Lệ Sa thích thú giữ im chọc ghẹo nàng.

- Ahh..ngứa~ em muốn..

- Ngứa chỗ nào?

Cái tên hoàng thượng ngu ngốc này, tay ở trong người ta rồi mà còn hỏi ngứa ở đâu.

- Ở..đây aaa~

Nàng damdang đưa tay xuống đẩy tay cô ra vào. Lệ Sa hài lòng cử động ngón tay của mình, khi rút ra còn chèn thêm một ngón nữa.

- Aaa..oh~ưm bệ hạ á~ nh..nhanh e..em s..sướng~

Cô trườm lên ngặm lấy ngực nàng, tay bên dưới tăng tốc ra vào. Thái Anh sảng khoái ấn đầu cô sâu vào.

- Ưmm...ưm~aa~...nhanh...e..em sắp. oh~

Khi biết nàng sắp lên đỉnh, cô độc ác rút tay ra khiến nàng như rớt từ thiên đàn xuống dưới đất. Nhanh sau đó lật nàng lại chổng mông lên, cô ghim thẳng cự vật to dài kia vào lỗ nhỏ ướt át.

*ọt*

- Aaaa~

Thái Anh rên lớn úp mặt xuống gối, những nhịp thúc nhanh từ cô tăng dần, khoái cảm ập đến, nàng vừa đau vừa sướng không thể tả nỗi.

- Á~ aa..ưm..ng..người ch..chậm ohh~chết..em mất~

- Chổng mông cao lên!

- Áhh...ch..chết mất...ưm..m~

Tốc độ nhấp còn nhanh hơn tiếng rên của nàng, bây giờ trong mắt vị bệ hạ đây chỉ toàn dục vọng, còn Thái Anh mất lí trí chỉ có thể ú ớ rên rỉ mà nắm lấy gối.

- B..bệ hạ aaa~...ah..e..em sắp..oh~ Aaaa~

Nàng rên lớn một cái rồi bụng nhỏ co thắt dữ dội, phút chốc chỗ kia đã tràn ra thứ dịch màu trắng đục. Thấy vậy cô vẫn không chịu dừng mà tiếp tục công việc của mình.

- Á..á~ kh..không..người..em...mm~ kh..không được ohh~

- Hừ, ta thao chết nàng!

*Chát*

Cô tát lên mông nàng một lực mạnh in hăn năm ngón tay lên.

- Áhh..đ..đau mà..

*PHẠCH PHẠCH PHẠCH PHẠCH*

- Aaa~..ohh~~..ư..mm ưm..b..bệ hạ ÁA~

Nàng tiếp tục cao trào, chỉ mới hai lần mà thân thể xụi lơ nhưng người phía trên điên cuồng tiến vào rút ra. Dịch mật chảy xuống dọc xuống mép đùi vô cùng cháy mắt.

*Chát×5*

- Áhh đau..đau..hức..ng..người..nhẹ..
e..em đau aaa..

- Cho nàng chết..Grrrr..

- Ahhh~~

Cô thúc một phát lút cán, tinh dịch nóng hổi bơm đầy vào tử cung kia, nàng ưởn lưng tiếp nhận. Vật lớn còn chưa xìu xuống.

- Hah~

- Bệ..hạ hức hức..đ..đau..lắm...

Thái Anh bật khóc nức nở, người này thật mạnh bạo, chỉ mới làm có hai lần không hề nhẹ tay mà còn hung hăng như thế. Chỉ muốn hấp thụ dương tinh của dị nhân để luyện tà thuật thôi mà phải chịu dày vò như vậy, có phải lão bà cáo tinh kia đã lừa nàng không?

Nàng dùng sức bò về phía trước để rút mình khỏi cự vật kia, nhưng chậm tay đã bị cô bắt bài chụp lấy eo mà kéo. Vật lớn kia cứ thế đâm vào lại.

- Ưmmm~

Cô điêu luyện lật nàng lại, gậy thịt kia xoáy một vòng trong lỗ huyệt nhỏ. Thái Anh đón nhận đợt sung sướng đến điên dại. Cơ thể co rút một cái.

Cô tiếp tục áp môi mình lên xương quai xanh tinh xảo kia mà mút, khi rời ra còn để lại một vệt đỏ đánh dấu chủ quyền.

Thái Anh nằm thoi thóp tìm hơi thở, bầu ngực phập phòng theo nhịp. Lúc này cô bỗng thấy một hình xâm kì lạ màu đỏ ngay bên eo phía trái.

- Đây là gì?

- Ưm...em không biết..

Hiển nhiên đó là dấu ấn của hồ ly tinh, sao mà nàng không biết. Chỉ lừa cô thôi, tên bệ hạ ngu ngốc.

- Có thật là không biết?

- Không màaa.

- Hừ

*Phạch*

Cô nhấp mạnh một cái làm cho dịch bên trong bắn ra ngoài. Tiếp tục mạnh bạo ra vào.

- Aaaa..~

- Thật muốn thao chết nàng!

- Aaa..ohhh~kh..không...mà~...hức..bệ hạ..d..dừng lại..

Vậy là xong, cô hành hạ nàng ba giờ đồng hồ liên tiếp. Khi Thái Anh cao trào lần thứ năm thì cô mới đạt cực khoái lần thứ ba. Sự việc diễn ra quá mạnh bạo làm cho nàng ngất lịm ngay sau khi cao trào.

- Cho nàng khỏi đi.

Lệ Sa chỉ lau chùi qua loa chỗ ngủ rồi bận đồ lại cho bản thân, còn nàng thì để trần trụi đắp mền.

Để nàng nằm đó nghỉ ngơi, cô lấy lại nét mặt lạnh lùng ngồi vào bàn mà xem sổ sách.

-.-


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật