[EDIT/ĐM/SONGTÍNH/THÔTỤC] Yêu Thương - Tuý Phi Nguyệt

Lễ Tình Nhân 3



Lễ Tình Nhân 3

Editor: bevitlangthang

Tưởng Nhiên vẫn như cũ mặt không đổi sắc mỉm cười nhìn chằm chằm Tưởng Hi, không nói lời nào, cuối cùng Tưởng Hi cũng phục hồi tinh thần lại sau vài giây, cậu để mình bình tĩnh lại không hoảng sợ, Tưởng Hi đã biết mọi thứ xảy ra vào ngày hôm nay đều là kế hoạch mà daddy tỉ mỉ sắp xếp, bao gồm cả khiêu đản đang kẹt trong cơ thể cậu, cả việc hôm nay daddy đến chỗ làm của cậu, nhưng bây giờ đang ở nơi công cộng, Tưởng Hi không thể nào tức giận được, Tưởng Nhiên chính là khách ở đây, còn thêm một lý do làm Tưởng Hi tức giận đó là, daddy đến chỗ làm việc của cậu không cần mặc đồ đẹp trai vậy chứ! Bộ hắn không thấy những ánh mắt sói đói của đám mê trai này muốn lột sạch hắn sao! Cậu không ghen, tuyệt đối không ghen, hừm!

Tưởng Hi mỉm cười mở miệng, "Quý khách muốn gọi món gì ạ?" Tưởng Nhiên cố ý buồn rầu nhìn menu, rồi nói, "Có điểm tâm ngọt và đồ uống em thích ở đây không?" Tưởng Hi nghe lời Tưởng Nhiên nói xong liền sững sờ, "Thưa quý khách, thứ lỗi cho tôi được nói thẳng, ở quán không có đồ ăn tôi thích, mời ngài chọn món mình thích đi ạ!" Tay Tưởng Nhiên sờ soạng túi áo, hắn bấm nút tăng thêm một nấc rung cho khiêu đản, sau đó nở nụ cười xấu xa mở miệng nói, "Em có chắc ở đây không có món mà em thích ăn không, hửm?" Cuối cùng Tưởng Hi vẫn thua dưới thủ đoạn dâm tà của Tưởng Nhiên, đánh dấu vào món cậu thích ăn vào tờ giấy gọi món.

Truyện chỉ được đăng trên wattpad 'bevitlangthang' và wordpress 'bevitngudong', những trang khác đều là REUP. Mọi người hãy đọc trên trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất, cập nhật nhanh nhất.

Tưởng Hi không chịu nổi khi có một vật nhỏ đang gây sự trong cơ thể mình, cậu không muốn mất mặt trước nhiều người như vậy, đành phải nhanh chóng cong lưng thấp giọng cầu xin Tưởng Nhiên, "Daddy, tắt đi mà, em đang ở nơi làm việc!" Tưởng Nhiên không để ý đến gương mặt đỏ ửng của Tưởng Hi, hắn cong tay lại gõ lên bàn vài cái, cười xấu xa thấp giọng nói bên tai Tưởng Hi, "Nhưng mà dạo gần đây tâm trạng của daddy không được tốt lắm, ai bảo bảo bối không để ý tới anh, daddy đành phải tự mình tìm niềm vui, nếu bây giờ em muốn cướp lấy niềm vui của daddy, thì phải lấy cái gì đó đổi đấy nhé." Tưởng Nhiên ý vị thâm trường nhìn Tưởng Hi, Tưởng Hi có chút thấp thỏm chờ Tưởng Nhiên, từ lúc Tưởng Nhiên nói chuyện bên tai cậu, hơi thở ấm áp kia vẫn cứ vờn quanh lỗ tai Tưởng Hi, hại trái tim cậu đập thình thịch điên cuồng.

Tưởng Nhiên im lặng, ánh mắt nhanh chóng lướt nhìn xung quanh quán cà phê, vươn ngón trỏ chỉ vào mặt mình, "Hôn anh một cái anh bỏ em ra liền." Tưởng Hi có chút khó xử, dù sao đây cũng là nơi công cộng, bây giờ Tưởng Nhiên là điểm sáng của quán cà phê này, hấp dẫn rất nhiều ánh mắt, nếu cậu hôn hắn, chắc chắn mọi người sẽ chú ý, nhưng vì công việc, cậu đành phải đồng ý làm theo, nhưng mà Tưởng Hi vẫn có chút không muốn, hắn không cho cậu có cơ hội nghĩ thêm, "Nhanh lên trước khi anh đổi ý, nếu không, nếu không em sẽ hối hận đó." Tưởng Nhiên cũng không nói hết câu, chỉ đưa ra lời ám chỉ mơ hồ nhìn Tưởng Hi đang phân vân.

Tưởng Hi đành phải nhắm mắt lại, giống như đà điểu rụt cổ hy vọng mọi người sẽ không để ý về phía này, thật ra từ khi Tưởng Nhiên ngồi vào bàn ánh mắt của mọi người đều lặng lẽ nhìn về phía này, trong lòng ai cũng muốn hóng chuyện! Mặc dù người nói tới đây là uống cà phê, ăn bánh kem, nhưng quán cà phê vốn dĩ đang ồn ào, bất tri bất giác liền im ắng, mọi người đều muốn nghe xem hai nhân vật chính đang nói gì, nhưng ai cũng không trắng trợn nhìn về phía này, bọn họ chỉ dựng tai lên cẩn thận nghe lén, từ khi anh đẹp trai Tưởng Nhiên bước vào, ai cũng có suy đoán rằng hắn tới đây để tìm bạn gái.

Nói sao cũng là người đàn ông đẹp trai soái khi bước xuống xe, ai mà không mơ ước! Lại không ngờ hắn đùa giỡn nhân viên phục vụ đáng yêu, trong mắt người khác chính là như vậy, vào lúc Tưởng Nhiên nói bên tai Tưởng Hi, đông đảo ánh mắt từ phía phụ nữ đều bắn ra tia lửa ái muội, tình tiết tiếp theo làm người xem càng thêm mong đợi, thì ra vị soái ca này lại thích nam sinh có bộ dáng thanh tú, không biết người đàn ông đang nói cái gì đó, sau đó hắn tự chỉ vào mặt mình, bây giờ trên mặt cậu nhân viên phục vụ lại hiện lên biểu tình bất đắc dĩ, bên tai đỏ ửng tiết lộ cậu đang xấu hổ, không ngờ rằng...... Cậu cúi đầu xuống hôn lên mặt người đàn ông đó.

Ố mài gót! Thật bất ngờ, các khán giả đang nhìn lén đều cực kỳ kinh ngạc với tình huống bây giờ, u là trời! Nhân viên phục vụ chủ động hôn người đàn ông, sau đó hắn khẽ cười một cái giống như một con mèo xảo trá, Tưởng Nhiên biết điều này đối với bé cưng hay xấu hổ của hắn khó khăn đến nhường nào, lúc này Tưởng Hi mới hậu tri hậu giác phát hiện không biết từ khi nào quán cà phê đã yên tĩnh đến mức có thể nghe thấy kim rơi xuống sàn, mặc dù mọi người xung quanh đã cố gắng nhìn lén, nhưng Tưởng Hi cũng không phải bé ngốc, biết mọi người đang chú ý về phía này, cậu càng thêm xấu hổ, vừa rồi mới hy vọng không ai chú ý về phía này, hung thủ làm ra hiện trường bây giờ chính là tên Tưởng Nhiên đang ngồi trước mặt cậu, nhưng cậu cũng không làm gì được hắn, đành phải dùng ánh mắt giận dữ trừng mắt nhìn Tưởng Nhiên, nhanh chân trốn về phía quầy.

Tưởng Hi vừa mới rời khỏi bàn Tưởng Nhiên, quán cà phê giống như nổ tung, âm thanh ồn ào vang khắp nơi, nhưng cẩn thận nghe thì đề tài bàn tán của mỗi bàn đều giống nhau, mọi người đều tò mò quan hệ của hai người kia là gì! Nhất định là một cặp, khiến cho bản tính dâm đãng của một số ít hủ nữ rồ lên không thôi, hiện trường thực tế không phải muốn thấy là thấy được, đặc biệt hơn đó chính là đẹp trai công và thanh tú thụ! Quá phấn khích rồi! Trong lòng hủ nữ giống như sói tru hú hét không thôi, hôm nay lời to rồi.

Không bao lâu, Tưởng Hi bưng bánh kem ngon miệng cùng đồ uống đi lại bàn Tưởng Nhiên lần thứ hai, kỳ thật Tưởng là trăm triệu không nghĩ tới bàn của Tưởng Nhiên lại được chú ý như vậy, mặc dù vừa rồi Tưởng Nhiên nói được làm được, tắt vật nhỏ trong cơ thể cậu đi, nhưng Tưởng Hi da mặt mỏng mà huhu! Cậu muốn nhờ đồng nghiệp bưng món giúp mình, nhưng ai cũng đang xem kịch vui chờ màn kế tiếp nên ai cũng từ chối, vậy nên không một ai muốn giúp Tưởng Hi, cậu đành phải dưới ánh mắt mong chờ của mọi người mà đi về phía bàn Tưởng Nhiên một lần nữa.

Tưởng Hi nghĩ chắc là xong rồi, cậu để đồ ăn xong liền rời đi ngay lập tức, nhưng nam chính của chúng ta đâu có chịu! Hắn vẫn muốn đùa giỡn bé phục vụ xấu hổ! Tưởng Hi vừa để đồ ăn lên bàn chuẩn bị rời đi, tay cậu bất thình lình bị Tưởng Nhiên bắt được, Tưởng Hi thấp giọng bảo Tưởng Nhiên buông ra, Tưởng Nhiên cũng sảng khoái buông ra, nhưng mọi người không biết Tưởng Nhiên đang nói gì, mà bước chân chuẩn bị rời đi của Tưởng Hi dừng lại, cậu xoay người đối diện với khuôn mặt thực hiện được ý đồ của Tưởng Nhiên, thì ra Tưởng Nhiên đang uy hiếp Tưởng Hi, nếu không cho hắn hai phút, hắn sẽ lập tức ở đây hôn cậu.


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật