[EDIT/ĐM/SONGTÍNH/THÔTỤC] Yêu Thương - Tuý Phi Nguyệt

Lễ Tình Nhân 2



Lễ Tình Nhân 2

Editor: bevitlangthang

Tưởng Nhiên cảm thấy hắn giống như một người chồng oán giận, bị Tưởng Hi ném sang một bên, dục cầu bất mãn đối với hắn mà nói là một chuyện cực kỳ khủng bố, Tưởng Nhiên nghĩ ra một ý tưởng rất hay, nếu hắn ăn không được, vậy thì giảm bớt dục hoả là điều có thể, hắn có thể thuận tiện trả thù một chút, mấy ngày nay Hi Hi không để ý đến phản ứng của hắn. Vì vậy trưa hôm sau, Tưởng Hi chưa dậy, nhưng Tưởng Nhiên đã tỉnh dậy trước, hắn lấy ra hai cái khiêu đản loại nhỏ, nói thì nhỏ, nhưng những vòng tròn nhô lên cũng rất có uy lực, nó mà rung lên thì khỏi phải bàn rồi. Áo ngủ Tưởng Hi mặc là loại áo choàng trắng khoác ngoài, bên trong cậu vẫn mặc quần lót, nói sao Tưởng Hi cũng rất dễ xấu hổ.

Tưởng Nhiên cẩn thận kéo quần lót Tưởng Hi xuống đầu gối, tách hai chân cậu ra, nhẹ nhàng lần lượt nhét hai khiêu đản vào trong lỗ đít cùng lỗ lồn, dù sao Tưởng Hi đã được Tưởng Nhiên dạy dỗ đã lâu, vậy nên nuốt hai khiêu đản vào cùng một hoàn toàn không thành vấn đề, lúc hắn làm Tưởng Hi đã có dấu hiệu chuẩn bị tỉnh dậy, nguy hiểm cận kề cậu cũng không bị đánh thức, ngoan ngoãn nằm yên để Tưởng Nhiên làm xong việc, sau khi Tưởng Nhiên làm xong, hắn liền dọn dẹp dấu vết trên người Tưởng Hi, sau đó trộm tắt đồng hồ báo thức đi, chờ đến khi Tưởng Hi sắp đến giờ đi làm mới đánh thức cậu, như vậy cậu cũng không có thời gian chú ý đến điểm khác thường, nếu có để ý cũng không có thời gian lấy ra.

Quả thực, chờ đến khi Tưởng Nhiên đánh thức Tưởng Hi, Tưởng Hi đã gấp sắp trễ giờ, Tưởng Hi một bên nhanh chóng chuẩn bị một bên nghi hoặc hỏi, "Daddy, vì sao hôm nay đồng hồ báo thức không reng? Em sắp trễ giờ rồi......" Tưởng Nhiên nói dối cậu một cách tự nhiên, "Có reng mà, nhưng em vô tình tắt đi, sau đó daddy thấy em ngủ ngon quá, không nỡ gọi em dậy, muốn em ngủ nhiều thêm một chút." Tưởng Hi hoàn toàn không hoài nghi lời nói của Tưởng Nhiên, hơn nữa nghe thấy lý do vì sao hắn gọi mình dậy trễ, cậu không đành lòng trách móc Tưởng Nhiên, mặc dù Tưởng Hi cảm giác dưới thân mình có chút là lạ, nhưng cậu vẫn không nghi ngờ gì mà nhanh chân chạy ra cửa, bởi vì cậu sắp trễ rồi.

May mà Tưởng Hi vẫn tới kịp, chỉ là hôm nay đi quá gấp, Tưởng Hi nhanh chóng đổi đồng phục ra ngoài tiếp khách, cậu làm việc không bao lâu thì phát hiện, thì ra lúc trưa không phải cậu bị ảo giác, dưới thân cậu có gì đó rất kỳ lạ, nhất định là daddy động tay chân! Tưởng Hi cũng không có thời gian đi xem thử đồ vật bên trong cơ thể mình là cái gì, nhưng tám chín phần chắc chắn là đồ chơi tình thú, cậu nhanh chóng chuồn đi trốn sang một góc, gọi điện thoại cho Tưởng Nhiên hỏi rõ ràng, "Daddy! Có phải anh để thứ gì trong cơ thể em đúng không?" Tưởng Nhiên ở đầu bên kia điện thoại không vì câu hỏi của cậu mà ngừng ăn, "Chắc là lúc em ngủ daddy bỏ vào đó, rất thoải mái đúng không?" Tưởng Hi có chút tức giận, "Sao anh có thể như vậy, đến giờ nghỉ em sẽ lấy nó ra."

Đương nhiên Tưởng Nhiên không cho Tưởng Hi làm thế, hắn uy hiếp cậu, "Hi Hi, nếu em dám lấy ra, hừ ...... Anh sẽ nhốt em ở trong nhà làm ba ngày ba đêm, em cũng không thèm nghĩ vì sao daddy làm vậy, đã được một thời gian em không để ý tới daddy, daddy đành phải tự mình tìm niềm vui." Tưởng Hi có chút bất đắc dĩ nghe Tưởng Nhiên uy hiếp, nhưng daddy nói cũng đúng, đã được một khoảng thời gian cậu bỏ rơi hắn, thôi được! Tưởng Hi nghĩ nhịn một chút cho qua, liền đồng ý với hắn, "Được rồi! Em sẽ không lấy ra, em đang bận, cúp trước đây ......" Tưởng Nhiên ở đầu dây bên kia hiện lên một nụ cười xấu xa, sau khi Tưởng Hi cúp máy xong, cậu liền gọi điện cho bảo mẫu đến đón hai đứa bé, sau đó rửa mặt chải đầu sửa sang lại một chút liền đi ra ngoài.

Tưởng Nhiên tới công ty làm khoảng hai ba tiếng thì ra khỏi công ty, nhưng hắn không biết sau khi đi ra khỏi công ty thì đề tài bàn tán hôm nay ở công ty là: Hôm nay tổng tài mặc đồ đẹp trai quá đi! Có phải là đi hẹn hò không nhỉ, hôm nay tổng tài nhìn rất vui mà còn dễ nói chuyện nữa, không biết có phải gặp chuyện gì tốt không, cả ngày hôm nay toàn bộ công ty đều bàn tán sôi nổi chuyện này. Hôm nay Tưởng Nhiên còn cố ý lái chiếc Porsche màu trắng rất ít khi lái ra ngoài, sau khi ra khỏi công ty liền lái đến chỗ mục tiêu.

Truyện chỉ được đăng trên wattpad 'bevitlangthang' và wordpress 'bevitngudong', những trang khác đều là REUP. Mọi người hãy đọc trên trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất, cập nhật nhanh nhất.

Bây giờ là 5 giờ nhiều, quán cà phê đông nghịt người, thì ra, mục tiêu Tưởng Nhiên đi đến là quán cà phê Tưởng Hi đang làm, chiếc xe Porsche màu trắng bắt mắt vừa xuất hiện ở cửa quán cà phê, lập tức khiến mọi người chú ý, tròng mắt hoàn toàn bị chiếc xe thể thao hấp dẫn, mọi người càng mong chờ người bước xuống xe thể thao là ai, Tưởng Nhiên đậu xe xong, hắn bước xuống xe, quả nhiên không làm mọi người thất vọng, cả người một thân tây trang cắt may vừa vặn, Tưởng Nhiên giống như móc treo quần áo, khuôn mặt tuấn tú anh đĩnh, thoạt nhìn cùng lắm 28 hoặc 30 tuổi mà thôi. Khà khà.... Không có ai đi cùng, điều này mới làm mọi người thật sự hưng phấn, điều này làm Tưởng Nhiên giống như viên trái cây tươi ngon sắp được đám con gái đông đảo đang thèm nhỏ dãi tới cướp lấy.

Bây giờ Tưởng Hi thì sao...... Bởi vì đến lượt cậu nghỉ ngơi, vậy nên cậu không tiếp khách ở ngoài mà đang ở trong phòng nghỉ, nhưng mà Tưởng Hi cảm thấy hình như ở bên ngoài đang xôn xao gì đó, dù sao cũng không liên quan đến cậu, nên Tưởng Hi không quan tâm nữa, cậu không biết rằng nhân vật chính đang được mọi người xôn xao bên ngoài, chính là daddy yêu dấu của cậu, thời gian nghỉ ngơi kết thúc, cậu đi ra ngoài bắt đầu công việc, thì phát hiện bên ngoài đúng thật cực kỳ náo nhiệt, cậu hỏi đồng nghiệp đang có chuyện gì xảy ra ở đây, đồng nghiệp cũng trả lời cậu rằng, có một tên cực kỳ đẹp trai nhiều tiền đến đây uống cà phê, mà những vị khách mới vào quán tâm tư cũng không hoàn toàn đặt vào việc uống cà phê, mà bây giờ đặt trên người vị soái ca đó, mỗi người phụ nữ độc thân ở đây đều cố gắng muốn đến gần hắn. Tưởng Hi nghe xong cảm thấy không có gì thú vị, cũng không quan tâm ngoại hình của vị khách này ra sao, thế nhưng vào lúc cậu bắt đầu bưng trà cùng điểm tâm ra cho khách, thì kinh ngạc phát hiện...... Khiêu đản trong cơ thể cậu hình như đang rung, Tưởng Hi tức giận thầm mắng Tưởng Nhiên.

Ở một chỗ khác trong quán cà phê, Tưởng Nhiên bị một đám phụ nữ vây quanh, nhưng thật ra khi Tưởng Hi bước ra khỏi phòng nghỉ, hắn đã chú ý tới bảo bối của mình, phát hiện Tưởng Hi không chú ý đến đám đông bên đây, hắn chơi nhây ấn nút bluetooth điều khiển từ xa của khiêu đản trong túi áo, phát hiện Tưởng Hi đang bưng khay run rẩy một chút, Tưởng Nhiên sinh ra khoái cảm sau trò đùa dai của mình, từ lúc vào cửa đến giờ hắn chưa từng để ý đến đám phụ nữ này, rõ ràng hắn đã bày ra mặt chó lắm rồi, thật sự không hiểu mấy người này giống như ruồi nhặng đuổi không đi, trong mắt đều hiện rõ hai trái tim đang nhảy thình thịch, nhưng trong mắt họ Tưởng Nhiên không phải mặt chó gì, mà là bộ dáng soái khí lãnh khốc, rất có cảm giác của người đàn ông xấu xa, ngược lại càng làm phụ nữ càng thêm mê muội, người xưa có câu, đàn ông không xấu, phụ nữ không yêu.

May mắn thay, mọi người vẫn luôn bảo trì khoảng cách với hắn, sau khi Tưởng Nhiên mặt không đổi sắc liếc nhìn mấy đứa mê trai đang chủ động tiếp cận hắn xong, thì bọn họ cũng chỉ dám đứng từ xa nhìn chứ không dám lại gần, Tưởng Nhiên nhìn thực đơn, vẫy tay gọi phục vụ đến gọi món, Tưởng Nhiên thấy chỉ có duy nhất Tưởng Hi – nhân viên phục vụ ở quán cà phê là rảnh, vậy nên hắn mới vẫy tay gọi món. Tưởng Hi thấy nhân vật làm mọi người xôn xao đang vẫy tay, cậu không muốn qua đó, nhưng nhìn xung quanh một hồi thì thấy ai cũng đang bận, bây giờ chỉ có một mình cậu tương đối rảnh, đành phải cầm giấy gọi món chầm chậm đi tới, bây giờ trong cơ thể cậu có hai khiêu đản không ngừng quấy rầy, tướng đi làm sao cũng không bình thường được, càng tới gần thì bóng dáng người này hiện lên càng thêm quen thuộc, khi Tưởng Hi đứng trước mặt vị khách này, cậu lập tức bị dọa cho choáng váng, vì sao lại là...... Tưởng Nhiên, vốn dĩ hắn nên ở nhà hoặc ở công ty, vì  lại ở đây!


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật