Trò chơi ngôn tình ư? Tôi sẽ phá đảo nó [ AllNam ] ( Countryhumans )

Tệp 6: Gia đình



Việt Nam tỉnh dậy ( không biết đây là lần thứ bao nhiêu tui cho ẻm ngất rồi :'v ), cậu đang ở trong phòng của Y/N, cậu thấy cô đang nhìn vào chiếc máy tính trước mặt, nhận thấy cậu đã tỉnh, cô cất tiếng
- 'Ai da Nam-kun! Cậu tỉnh rồi à? Cần giúp gì không hay cậu muốn tiếp tục với trò chơi?' Cô hỏi cậu

- 'Này Y/N! Sao tui lại ở đây, tui nhớ tui đang ở trong trò chơi mà?' Cậu hỏi ngược lại cô

- 'À! Tớ đem tiềm thức cậu đến đây để bảo quản thôi! Còn thân xác vẫn ở trong game á!' Cô trả lời

- 'Vậy trò chơi vẫn tiếp tục được đúng không? Mà này, cậu đang xem gì vậy?' Cậu lại hỏi

- 'Bản hệ thống mã chương trình của game! Tớ phải kiểm tra để tránh game gặp trục trặc! Tớ quên nói nữa, cậu sẽ vào vai..' Cô nói

- 'Nam phụ chứ gì tớ rành quá mà :)))' Cậu ngắt lời cô

- 'Ui vl! Mà thôi đến lúc cậu tỉnh lại trong trò chơi rồi! Bye~' Cô nói rồi vẫy tay chào tạm biệt

Nam biến mất ngay lập tức, sau khi cậu đi, cánh cửa phòng cô mở ra, một cậu thanh niên với máy tóc trắng dài bước vào

- 'Android 023! Hệ thống yêu cầu tập hợp! Nhanh lên!' Chàng trai đấy nói với cô

- 'Biết rồi!' *Tch! Đáng ghét sao lại là lúc này chứ!!!!* Cô vừa trả lời vừa nghĩ thầm trong đầu
============================
Quay lại với cậu, cậu mở mắt lần nữa, thân thể cậu đang nằm trên một chiếc giường, cậu ngồi dậy xem xét xung quanh, căn phòng này như được thiết kế dành riêng cho ai đó. Tiếng 'cạch' phát ra, một người đàn ông tầm cỡ 30 tuổi bước vào, cậu nhìn người đàn ông đó, là cha của cậu, ngài 'ĐẠI NAM'. Ông nhìn thấy cậu đã tỉnh, như mất kiềm chế lao vào ôm lấy cậu và rơi nước mắt

- 'Cuối cùng cũng tìm được con rồi! Ta vô dụng quá, không bảo vệ được con để con bị bắt mất! CHO TA XIN LỖI!!!!! ' Ông vừa nói vừa gào khóc

Cậu không biết nên nói gì, đành ôm ông, ông dụi mắt vào tấm áo của cậu.

-'Tạ ơn trời là USSR đã báo cho ta biết, nếu ta mà đến trễ hơn nữa thì con sẽ chết cháy mất!' Ông nói

Cậu nhớ lại khoảng khắc đó, may mắn là cậu đã sử dụng bùa của Y/N đưa cho không thì chết thật.

- 'Việt Nam con yêu! Nói gì đi chứ? Hay con chưa nhận ra ta!?' Ông hỏi cậu

-'Dạ không thưa cha! Con ổn mà, chỉ là con hơi bất ngờ thôi!' Cậu trả lời

- 'Con-con vừa gọi ta là cha ư!?' Ông sửng sờ hỏi cậu

-' Vâng? Có chuyện gì sao ạ?' Cậu tròn mắt trả lời

Ông đột nhiên đứng dậy chạy vọt ra khỏi phòng, cậu thấy lạ nên rời khỏi giường rồi đi theo ông. Xuống tầng lầu, cậu nhìn thấy anh hai của cậu 'Mặt Trận', anh ba 'Việt Hòa' và anh tư là 'Việt Minh'. Mặt Trận thấy cậu bước xuống, anh chạy thẳng đến ôm lấy cậu rồi bế cậu đến chỗ mọi người đang đứng.

- 'Nè Việt Nam! Em nhận ra anh là ai không?' Việt Minh hỏi cậu

- 'Anh Việt Minh đẹp trai :3' Cậu vui vẻ trả lời

-' Ê ông Mặt Trận! Thằng này xấu quá phải em mình không vậy?' Việt Hòa chọc cậu

-' Mày ngậm miệng mày lại đi Hòa! Thằng bé rất dễ thương đấy, đúng không Nam?' Anh hỏi cậu

- 'Vâng! Mà này anh ơi!' Cậu trả lời rồi kêu anh

-'Gì vậy Nam?' Anh hỏi

- 'Ba cái que trên mặt anh này phù hợp cúng rằm tháng 7 lắm' Cậu lấy tay chỉ Hòa

- 'Pffff!' Đại Nam cố lấy tay che đi nụ cười của mình

- 'Nói hay lắm Nam à!' Việt Minh khen cậu

- 'Mày được lắm nhóc!' Việt Hòa nói rồi lấy tay nhéo má cậu

- 'Mày thôi đi Hòa! Thằng bé mới về nhà đừng có gây sự với nó!' Mặt Trận bảo Việt Hòa

- 'Được rồi Nam! Con nói tên mọi người được không?' Đại Nam hỏi cậu

Cậu bắt đầu lấy tay chỉ lần lược từng người và nói tên

- ' Papa Đại Nam hiền hậu! Anh Việt Minh đẹp trai! Anh Mặt Trận ngầu lòi và ......ờm' Cậu đang nói bỗng dưng ngưng lại

- 'Sao vậy? Không lẽ mày quên tên anh rồi à?' Việt Hòa hỏi cậu

- 'Anh Việt Hòa chảnh chó :)))' Cậu trả lời

- 'Đệt!!! Mày nói tên tao cho đàng hoàng coi, sao ai mày cũng gọi cùng lời khen đến tao thì mày làm vậy là sao??????' Hòa nói

- 'Vì anh xứng đáng :))' Cậu nói

- 'Thôi được rồi! Con ngủ cả ngày rồi nhỉ? Con đói không ta sẽ nhờ Mặt Trận nấu cho con ăn!' Đại Nam nói

- 'Vâng! Anh hai nấu gì cho em ăn đi :3!' Cậu vui vẻ nói

- 'Vậy ăn phở không nhóc?' Anh hỏi

- 'Yeahhh! Phở! Ăn ăn!!!' Cậu trả lời

Anh bế cậu đặt xuống bàn, bản thân thì đi vào bếp. Cậu chú ý đến anh ba cậu đang ức chế cực độ.
.
.
Lát sau đồ ăn mang ra, cậu vui vẻ ăn uống rồi nói chuyện với mọi người trong gia đình.

-'Chào mừng con về với gia đình nhé! Việt Nam!' Đại Nam nói

- 'Vâng thưa cha!' Cậu vừa nói còn miệng thì nhai nhồm nhoàm

- 'Ăn từ từ thôi nhóc! Kẻo mắc nghẹn đấy!' Việt Minh bảo cậu

- 'Ăn xong ba đứa dẫn Nam ra vườn chơi nhé! Ta cần yên tĩnh để đọc sách!' Đại Nam bảo mọi người

Xử lí xong bữa ăn, cậu cùng ba người anh của mình ra vườn chơi. Khung cảnh thật thanh bình, ngồi trên chiếc ghế đá cùng ba người anh, cậu nhớ tới gia đình mình ở thực tại, anh Việt Minh đã hi sinh khi chống lại Pháp, papa cậu thì bị Quing giết chết, anh ba thì do phản quốc nên hiện tại vẫn đang lẫn trốn khắp nơi, người thân duy nhất cậu còn là anh hai Mặt Trận.
------------------------------------------------------
Chúc mừng năm mới nhé mấy thím, chúc mấy thím năm mới an khang giàu sức khỏe, thông minh sáng láng ngời, học hành phát đạt

Vote đi :')) Không mất mát gì đâu


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật