Trò chơi ngôn tình ư? Tôi sẽ phá đảo nó [ AllNam ] ( Countryhumans )

Tệp 44 : SnowWhite and Maple Syrup ( 2 )




*Tiếng pháo hoa nổ*

"Nhìn cha hào hứng ghê chưa?"

"Tất nhiên phải hào hứng rồi! Lát được xem kịch do em út đóng mà!"

"Việt Minh đâu?"

"Đang mặc cái áo hình bông sen đằng kia!"

"Chào con Minh!"

"Chào cha!"

"Đẹp đấy em trai!"

Những lời nói vừa rồi là của gia đình cậu, họ đến nơi ngôi trường này tham gia lễ hội mùa hè, chào đón họ là hội trưởng hội học sinh đang mặc trên người chiếc áo khoác phong cách Việt Nam đính họa tiết hoa sen trên đấy.

"Mọi người vào trong vui chơi đi ạ! 9h30 kịch mới bắt đầu!" - Việt Minh bảo

"Con không vào cùng à?" - Đại Nam hỏi

"Lát gặp cha sau ạ! Con bận tiếp khách rồi!" - Việt Minh đáp

Gia đình cậu bước vào trong, Minh vừa quay ra đụng phải hai con người cao lớn che luôn tầm nhìn của anh, phía sau họ là hai người nữa nhưng vừa phải hơn tí. Cũng không quá ngạc nhiên mấy khi gia đình của Russia và Austria cũng đến đây

"Áo đẹp đấy! Rất phong cách nhà Đại Nam " - USSR bảo

"Cảm ơn ngài nhiều!" - Minh nói

"Thế Austria đâu rồi?" - A.H hỏi

"Thằng bé đang chuẩn bị với đám bạn, 9h30 thì mọi người vào thính phòng để xem kịch!" - Minh đáp

"Không biết Ruski đóng vai nhân vật gì? Thằng bé mà xách váy chạy ra chắc ta cười chết mất!" - R.E bảo

"Ừ! Cười liên tục mất hơi gây tử vong nên cười nhiều lên!" - A.E nói

"Này! Tính chắn đường đi của người khác à!?"

Minh thở dài khi gặp đám người tiếp theo, gia đình Germany cũng đến đây ư? Mà phải thôi, bé Sophia nhà họ ở đây thì tội gì phải ở nhà chứ?

"Mời bốn người vào trong trước ạ! Cứ tự nhiên tham quan!" - Minh bảo

Gia đình hai người kia được mời vào trước còn gia đình ger bị kẹt lại phía sau

"Không định cho khách vào ư? Thô lỗ thật!" - Prussia nói

"Trước khi vào mời các ngài kí hộ tôi bản cam kết này!" - Minh bảo

"Cam kết ư? Sao vậy?" - G.E hỏi

"Thầy hiệu trưởng đề phòng trước thôi! Lỡ có ai bị "chó dại" cắn trọng thương thì mệt!" - Minh đáp

"Ngươi gọi ai là chó dại hả nhãi ranh!?" - Nazi tức giận nói

"Haizz....các ngài cứ kí đi!" - Minh bảo

Họ cũng đành miễn cưỡng kí nếu không là sẽ bị cấm vào

•Tại phòng chuẩn bị•

Cậu đang chật vật với cái váy bạch tuyết này đã thế còn đội tóc giả nữa, còn mấy chú "lùn" lớp cậu thì lại chẳng gặp khó khăn gì với trang phục cả. Cậu khóc trong lòng vì xui xẻo vào trúng cái vai này, Canada thì không cần nói đến rồi, riêng mấy anh harem của Sophia thì bảnh hơn cả hoàng tử ấy chứ ( tui nói đúng không? :)) )

"Dẫn truyện đâu rồi?" - Asean hỏi

"Austria đi mua tí đồ uống rồi! Lát quay lại thưa thầy!" - Cậu đáp

Gương thần Rus đang cau có cực độ, còn anh thợ săn ger thì vẫn thản nhiên đọc cuốn sách yêu thích của mình, anh đồng chí của cậu thì trông cũng bảnh bao vì vào vai hầu cận của hoàng tử mà. Cậu cầu mong sao mọi thứ tốt đẹp chứ không thành thảm họa sân khấu ( giờ mấy you hãy suy nghĩ biểu cảm của gia đình Ger đi :>)

.
.
.
.
.
.
.
.

UN đứng trên sân khấu thính phòng, tay cần chiếc micro nói vào đó

"Cảm ơn học sinh bên khu Châu Âu với tiết mục hòa nhạc đấy! Sau đây là vở kịch của học sinh khu Châu Á được thầy chủ nhiệm Asean của lớp Đông Nam Á viết nên!" - UN nói

*Tiếng vỗ tay vang lên*

Đèn trong thính phòng vụt tắt rọi vào giữa sân khấu, một giọng người kể chuyện vang lên thông qua chiếc loa, A.H nghe thì ngay lập tức nhận ra là giọng của Austria rồi!

"Ngày xửa ngày xưa, tại một vương quốc nọ, có một cô công chúa nhỏ tên là Bạch Tuyết, cô có nước da trắng như tuyết, đôi môi đỏ như son và mái tóc đen như gỗ mun. Mẹ cô mất sớm, vua cha tái đính hôn với một người phụ nữ khác và cho bà ta làm mẹ kế của Bạch Tuyết"

Tấm rèm kéo ra sau lời thoại, hình ảnh cô công chúa nhỏ đang gặp mặt người mẹ mới của mình hiện ra ( à :)) Asean vô vai vua cha )

"Được rồi Bạch Tuyết! Từ giờ đây sẽ là mẹ mới của con!"

"Con chào mẹ ạ!"

"Ừm....con "gái" ngoan!"

Tấm rèm được kéo xuống lần nữa, giọng người dẫn truyện lại vang lên

"Vị vua cha do lâm bệnh lao phổi mà mất sớm! Bỏ lại cô con gái nhỏ và người mẹ kế tại nơi vương quốc này!" ( :)) Mịa, hảo Asean)

Tấm rèm lại được kéo ra, người vua cha đáng kính đang nằm trong một chiếc hộp gỗ với xung quanh đầy hoa huệ, bên cạnh là cô công chúa nhỏ và người vợ hoàng hậu, gương mặt người hoàng hậu hiện ra liền khiến gia đình Ger lộ ra biểu cảm ..... ( Mấy you suy diễn nha :>)

"Khụ....khụ....ta xin lỗi con gái....ta đi trước đây!"

"Lao phổi mà sao nói suông vậy cha?"

"Khụ...khụ...tại ta...vậy đó..."

"Thiếp sẽ cố gắng chăm sóc cho con bé! Đức vua cứ an tâm mà an nghỉ đi ạ!"

"Khụ...khụ...ta...mong đợi ở...em!"

"Rồi cha chết được rồi đó!"

*Chết*

Bên dưới khán đài gia đình cậu té xuống ghế tất thảy, vở kịch này bị gì vậy trời?

*Tiếng rèm kéo*

"Bạch Tuyết càng lớn càng xinh đẹp, điều này đã vô tình lọt vào tầm mắt của hoàng hậu, vốn là một kẻ tham lam và cuồng yêu sắc đẹp. Bà ta là một mụ phù thủy có trong mình vô số phép thuật và một chiếc gương thần cực kì trung thành với bà ta"

*Tiếng kéo rèm*

Hoàng hậu ngồi trước một chiếc bàn trang điểm, bà ta bắt đầu hỏi chiếc gương thần

"Gương kia ngự ở trên bàn, thế gian ai đẹp được dường như ta!?"

"Xưa kia bà đẹp nhất trần, ngày nay.....câu trả lời sẽ có sau quảng cáo!"

Một loạt quảng cáo nhà tôi ba đời hiện ra, kì này là gia đình Rus bật ngửa luôn về phía sau

"Xin mời nghe tiếp.....ngày nay Bạch Tuyết muôn phần đẹp hơn"

Vị hoàng hậu tức giận đứng dậy đập bàn

"Láo toét! Đứa nào dám đẹp hơn bà đây! Ta phải trừ khử nó!!!"

Vị hoàng hậu cung kính nhìn hình ảnh của Bạch Tuyết trong gương, mặt đầy sự nghen tức, bèn gọi tên hầu cận thân tính

"Lính đâu! Ra đây ta bảo!"

Từ phía sau tấm rèm, anh hầu cận uy nghi bước ra, thật ra đấy là suy nghĩ của Nazi, ger thực chất vào vai hơi bị bóng xíu, cái dáng đi thì mọi người cứ nghĩ tới cái kiểu bước đi của mấy ông bóng là được, ger khóc trong lòng vì sự sơ xuất của mình, lẽ ra lúc ấy anh nên đổi vai với rus chứ giờ phải làm một thằng bóng như này thật...
°Một góc nào đó bên dưới khán đài°

"Pffff....thằng cháu của ta...."

"Ta nghĩ ta không quen biết nó...thật đấy...."

"Hỏng hết đại sự rồi con ơi! Sao cha mày dám nhìn mặt ông tổ nữa đây!?"
( yeah...theo trình tự thì ta có ná là cha ger, G.E là ông nội, Prussia là ông cố, còn ông tổ thì là Holy Roman Empire mà ông tổ ngỏm lâu rồi )

°Quay lại vở kịch chính°

"Dạ nữ hoàng cần gì ạ?"

"Trừ khử con Bạch Tuyết cho ta!"

"Nhưng thưa nữ hoàng-"

"Ta bảo làm là làm ngay! Không cãi!"

"Tuân lệnh ạ ~~" ( F for ger vì ổng vào vai bóng :)) )

*Sột soạt *

"Ưm....sao Bạch Tuyết lại ngồi ăn khô mực?"

Trên khán đài đấy bụi cây có mặt USA và mấy anh harem đang làm cảnh, cô công chúa nhỏ đang nhai miếng khô mực và hái bướm bắt hoa. Anh hầu cận ( đúng hơn là gã thợ săn nhưng tui lộn kịch bản ) tiến lại chỗ Bạch Tuyết đang ngồi

"Bạch Tuyết ơi! Cháu có muốn đến một nơi thần kì không?"

"Nhìn mặt ông gian lắm! Từ chối!"

"Nhưng đây là lệnh của mẹ cháu!"

"Kệ bả :)))"

Anh hầu cận lôi Bạch Tuyết đi trước sự ngỡ ngàng của cô đến mức miếng khô mực rơi xuống đất luôn ( Khô mực : của dân tới miệng còn làm rớt >:( )

*Sột soạt*

Khu rừng rất chi là chân thật với mấy bụi cây cỏ biết nói làm con dân ta liên tưởng đến thứ gì đó. Bạch Tuyết bé bỏng hào hứng đùa nghịch với thiên nhiên mà không để ý đằng sau, anh hầu cận đã rút ra một con dao găm chuẩn bị kết thúc cuộc đời cô. Anh tiến gần lại chỗ "cô" đang đứng từ phía sau, định giơ dao lên đâm thì mặt anh bỗng chột dạ, chưa kịp suy nghĩ nên hành động hay không thì Bạch Tuyết quay ngoắc lại đá vào chỗ ấy của anh rồi bỏ chạy mất tiêu! ( Hảo Tuyết :)) )
Anh đau đớn đành vác cái thân ấy về báo cáo lại với con mụ hoàng hậu.
Bạch Tuyết lang thang trong rừng ( tất nhiên là cây trong rất thật nhá :)) ), bắt gặp một ngôi nhà nhỏ, cô đưa tay gõ cửa, tiếng "mời vào" đáp lại, cô mở cửa bước vào trong và thấy một khung cảnh rất.....

"Hic...nhậu nữa đi bây!"

"Ok...."

"Cô gái trẻ....nhậu không!?"

Thay vì một khung cảnh ngôi nhà trống váng, ta được chào đón bởi mấy "lùn" đang ngồi nhậu nhẹt trên bàn, Tuyết thấy thế lao vào góp vui chung :))

*...*

"Quay trở lại phía hoàng hậu, người hầu cận quay về trong tình trạng không thể nào tệ hơn được, vị hoàng hậu bực tức liền tự vác thân mình lên mà đi báo thù. Bà ta cải trang thành một người đàn bà nghèo khổ mặc áo choàng đen, tìn đến nơi Bạch Tuyết đang ở trong rừng cùng với các chú "lùn"!"

•Cốc Cốc Cốc•

"Ai vậy ạ?"

"Chào cháu, ta là một bà lão nghèo khổ buôn bán nơi rừng sâu, mong cháu thương tình mua giúp bà già quả táo made in china này!"
"Cho ăn thử trước đi!"

"Được thôi...."

( Tin người vãi bìu :v )

Cô Bạch Tuyết cắn thử miếng táo thì lăn đùng ra "chết", nhấn mạnh là chết! :)) Vị hoàng hậu cười hả hê rồi lặng lẽ về nhà, đến chiều tà mấy chú "lùn" đi làm việc, họ đau đớn phát hiện cô công chúa nhỏ đã rơi vào giấc ngủ ngàn thu :v

*...*

Họ tổ chức đám tang cho Bạch Tuyết, cùng lúc đó một vị hoàng tử cùng thân cận của mình đi ngang qua, nhan sắc của cô ngay lập tức thu hút sự chú ý của vị hoàng tử, anh bèn xuống ngựa tiến lại chỗ mấy chú lùn

"Hãy bán cho ta người kia và ta sẽ cho ngươi cả vương quốc!"

"Ok!"

Vừa dứt câu thì chú lùn Cam bị chú lùn Philip và Laos đánh cho túi bụi vì tội tham lam, bốn ông kia đứng nhìn mà run cầm cập

"Vậy cho free được không?"

"Ok!"

*...*

"Giờ ta nên làm gì đây?"

"Hmmm....theo nguyên tắc cổ tích! Một nụ hôn của hoàng tử sẽ giúp công chúa tỉnh lại!"

"Oh! Vậy ta chỉ cần hôn nàng thôi chứ gì? Đơn giản!!!"

Vị hoàng tử trao cho Bạch Tuyết một nụ hôn thắm thiết mà không biết nơi nào đó, hàng chục ánh mắt chết chóc nhìn vào mình như thể muốn phanh thây ổng ra, nên ta hãy cầu chúc cho sự bình an của Canada
Bạch Tuyết từ từ mở mắt ngồi dậy, đầu óc choáng váng nhìn về phía anh hầu cận rồi sau đó ôm anh ta thắm thiết

"Anh đã cứu tôi ư? Cảm ơn anh nhìu!!!!"

"À rế...."

"Ơ kìa...."

"Bậy nào! Là hoàng tử cứu cô chứ không phải tôi! Anh ấy kia kìa!"

"Xấu trai vậy?"

"Ớ...."

Sau đó Bạch Tuyết hốt luôn anh hầu cận thay vì hoàng tử và họ sống hạnh phúc mãi mãi. Về phía mụ hoàng hậu, bà ta ghen tức nên tâm sự với chiếc gương thần kia, nào ngờ....

"Gương kia ngự ở trên tường....thế gian...."

"GIAN CÁI GÌ MÀ GIAN!! GỌI, GỌI, SUỐT NGÀY GỌI. GỌI TA BÁO CÁO ĐÀNG HOÀNG, THÁI ĐỘ LỄ PHÉP NGÔN TỪ PHẢI SANG, NGƯỜI KHÔN NGHE TIẾNG RẢNH RANG, LOẠI MÀY RÃNH HÁN RÁCH SANG CÁI.......NỒI!!!!!!!"

"Dạ....dạ...."

*Tiếng kéo rèm sột soạt....*

"Và vâng! Vừa rồi là vở kịch của các học sinh khu Châu Á! Mọi người cho các em một tràn pháo tay đi ạ!" - UN cầm mic bảo

Cả phòng té đột quỵ hết cả vì những gì mình vừa xem, UN bất ngờ trước viễn cảnh này....trời ạ..giờ mới tới tiết mục thú vị nhất đây...bỏ phiếu xem tiết mục nào hay nhất...phiếu đỏ là Châu Á còn phiếu xanh là Châu Âu.
Tiếng bàn luận sôi nổi vang lên, hai bên hồi hộp đoán chờ quyết định của khán giả, UN cầm trên tay hai hộp phiếu, bắt đầu đổ ra và đếm từ từ....
Châu Âu là 250 phiếu....về phía Châu Á thì...

"250....bằng nhau!" - UN bảo

Tiếng bối rối của khán giả vang lên, sao lại bằng nhau được chứ?

"Do số phiếu bằng nhau nên sẽ không ai chiến thắng cả" - UN nói

"Khoan đã"...hòa ư? Nhưng như vậy cũng ổn, không ai nhận thưởng cả nên khỏi phải tranh luận, nhưng Sophia và mấy anh harem không nghĩ vậy, họ bắt đầu công kích mất Country bên khu Châu Âu, cậu không nghe lọt tay nổi một lời nào nên lẻn ra ngoài, mấy anh bạn kia của cậu cũng đi theo, dù gì ngày còn dài mà nên đi chơi các trò chơi khác để giải trí vậy!

.
.
.
.
.
.
.
.
.
.

"UK!"

"France?"

"Chuyện này là sao? Rõ ràng lúc nãy tôi thấy cậu cầm lá phiếu Châu Á, sao lại đổi sang Châu Âu?"
"Đừng quan tâm...đó là quan điểm của tôi!"

"Cậu không muốn Sophia thắng à?"

"Sophia ư? Không quan tâm lắm...!"

"Nói dối! Cậu yêu cô bé ấy mà!"

"Dẹp cái giọng điệu ấy ngay! Tôi không rảnh để nói chuyện tiếp đâu, tạm biệt!"

"UK!!!!"

'TCH- Thằng khốn Việt Nam, mày quyến rũ luôn cả bạn tao rồi à? Chờ đấy, món hàng của tao về đến nơi rồi!'

"Eheh~ Việt Nam à...chờ đấy...sân khấu của ngươi sắp hạ màn rồi!"

============================
v: Beep, chap này nhảm cực mạnh
Về chap sau thì mấy you thích so tài hay tình cảm nào?
Chọn đi và vote nha
Về Sophia, cổ là người có cái vai nghiêm túc hơn mấy ông còn lại nhá, bình thường con bé hơi bánh bèo nhưng nó vào việc thì nghiêm túc lắm à
Bonus ảnh chế :)


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật