Trò chơi ngôn tình ư? Tôi sẽ phá đảo nó [ AllNam ] ( Countryhumans )

Tệp 36 : Bóng đá là phụ, dính thính là chính



Leng....keng.......
Một ngày thứ hai đầu tuần của cậu lại trôi qua, ôi cái mệt mỏi của thời học sinh~ nó thật cực nhọc nhưng cũng thật vui vẻ. Cậu uể oải nằm gục xuống bàn, Philip và Laos tiến tới bàn

"Ê Nam! Có tin vui nè!" - Laos bảo

"Hửm...tin gì?" - Cậu thắc mắc

"Hôm nay trường có trận bóng đá nên sẽ nghỉ học buổi chiều để đi cổ vũ!" - Philip nói

Nghe tin được nghỉ cậu đứng bật dậy vẻ mặt vui vẻ ôm chầm lấy hai người kia ( chuyện thời học sinh :) ), Philip mặt đỏ như cà còn Laos thì đôi đồng tử quay vòng vòng như đang chóng mặt

"Yeah!!! Đi cổ vũ cho đội bóng thôi!!!!" - Cậu nói lớn

Cậu chạy vụt đi bỏ lại hai con người đang ngơ ngác kia. Tạt đầu thẳng qua khu Châu Mỹ, nơi câu lạc bộ bóng đá đang luyện tập, số đen đủi một cách không lối thoát

'Oh yeah......Sophia đang ở đây! Số đen như ứt vậy!' - Cậu nghĩ

'Em có ý này nè!' - Đông Lào nói

'Ý gì em?' - Cậu hỏi

'Thì anh cứ.......' - Đông Lào bảo ( che cho nó bất ngờ :)) )

'Nghe hay đấy! Cảm ơn em nhiều' - Cậu nói

'Anh dễ dãi quá! Chắc em mà gặp ả ở đâu là có án mạng ở đó mất!' - Đông Lào bảo

Cậu bước xuống khỏi bậc thềm của khán đài, những người khác thấy cậu thì lộ ra vẻ bất ngờ

"Yo mấy anh! Không cần bất ngờ vậy đâu! Em đến tham quan thôi ạ!" - Cậu nói lớn

"Nếu muốn tham quan thì chứng tỏ kỹ năng tí đi nhóc!"

"Hả???" - Cậu ngơ ngác

Một trái bóng từ đâu đó bay với tốc độ cao hướng về phía cậu, theo kỹ năng bản thân có thì cậu nhảy lên đá trả quả bóng về phía ngược lại rồi tiếp đất an toàn

"Tốt! Đỡ hơn ai đó mới đến đây đã bị thằng Argentina sút banh thẳng vào mặt"

Người chủ của giọng nói xuất hiện trước mắt cậu, ố là la, là Brazil.

"Eheh....phản xạ tự nhiên thôi!" - Cậu nói

"Cậu rất có tài, nếu được đào tạo sẽ có thể nổi tiếng trong làng bóng đá vài năm sau đấy!" - Brazil bảo

"Eh...cám ơn nhiều!" - Cậu thẹn thùng nói

"Hứ.....đang yên đang lành tự nhiên mầm bệnh này xuất hiện!"

Cậu nhìn theo hướng giọng nói, ối dào tưởng ai, hóa ra là mỹ nhân báo đời

"Tui đâu có bị bệnh đâu? Tự nhiên bảo tui là ổ dịch vậy?" - Cậu hỏi

"Kệ con nhỏ đó đi! Nó đang cố kéo thêm trai vào harem thôi!" - Brazil nói

"Ủa? Vậy cậu không thích cổ à?" - Cậu thắc mắc

"Lúc trước thì có một chút nhưng sau một sự cố thì thành thù luôn rồi!" - Brazil bảo

"À rế? Sự cố gì?" - Cậu hỏi

"Đội trưởng thật tình!!! Là do cô ấy bị ép mà!!!"

"Bị ép? Bị ép đến mức khai hết mọi thông tin khiến đội ta không thua trong trận quốc tế thế giới à!?" - Brazil tức giận bảo

Cậu nghe thấy thì hiểu luôn chuyện gì rồi! Đúng là mỹ nữ báo đời, mà su ở chỗ là vẫn có người bám theo. Một cậu thiếu niên chạy đến chỗ hai người bế theo mỹ nữ đó

"Đội trưởng à! Sao anh tự tiện nói cho người ngoài biết vậy? Họ sẽ cười vào mặt ta mất!"

"Người ngoài cái đầu mày Argentina! Nguyên cái trường biết hết vụ này chứ không riêng gì mấy người ở đây đâu!!!!" - Brazil lớn tiếng

"Anh Brazil bớt giận đi ~ Em biết lỗi là do em mà! Em đang cố bù đắp đây!~" - Sophia nói

"Có bù đắp cũng như không!!!! Cô biết tôi mong ngày cầm cái cup đó cỡ nào không!? Tại cô mà cái lão già nhà tôi xém giết tôi đấy!!!!!" - Brazil bảo

"Ưm....em xin lỗi.... Em không nghĩ cha anh khó tính đến vậy! Nếu anh muốn thì em sẽ chết cho anh vừa lòng......" - Sophia mếu máo

"Pffff......trẩu!!! Cha mẹ tốn công nặng ra hình hài! Mới bị nói tí mà đòi chết!" - Cậu vừa cười vừa bảo

"Hic.....hic....nhưng mà....nhưng em....mồ côi mà......" - Sophia khóc lóc nói ( nhỏ nói vậy chứng tỏ nhỏ không xem gia đình Ger là người thân rồi )

"Ủa? Vậy chắc ông cha nhận nuôi cô là người ngoài? Úi zòi....Nazi biết Nazi buồn đó ~~~~" - Cậu kéo giọng

Brazil bật cười thành tiếng trước lời nói của cậu, Sophia khóc lóc chạy khỏi đó ( :) Nam ghi điểm trong mắt Brazil )

"Nói hay đấy! Cậu tên gì?" - Brazil hỏi

"Việt Nam! Tớ bên khu châu Á!" - Cậu đáp

"Oh! Chắc cậu là bạn của Russia, India và China nhỉ? Còn tên tớ là...." - Brazil bảo

"Tớ biết luôn rồi khỏi giới thiệu :), vả lại tớ chỉ quen mình Russia thôi!" - Cậu nói

Cả hai bắt đầu một cuộc trò chuyện nhỏ trước khi Brazil quay lại luyện tập thì bỗng một trái banh lao thẳng vào về phía cậu nhưng may mắn có Brazil bắt kịp

"Làm gì vậy hả Argentina?" - Brazil hỏi

Cậu giờ mới chú ý đến Argentina đang nổi giận phía trước khi, biết rõ là do vụ lúc nãy ( giống Nato nhưng theo kiểu tệ hơn tí :v [ cho ai không nhớ thì cuối chap 14 và khúc đầu chap 15 á ] ). Argentina đầy sát khí nhìn chằm chằm cậu với ánh mắt sắc lạnh đầy chết chóc

"Tao sẽ cho mày ăn vài cú đá thay cho nửa đấm của em ấy vào mặt mày!" - Argentina nói

"Này bình tĩnh đi! Có xíu chuyện mà cậu định dùng vũ lực để giải quyết à!?" - Brazil hỏi

"Số 09, 12, 06, lôi đội trưởng ra ngoài đi! Tao sẽ giải quyết nó!" - Argentina nói

Ba thanh niên trong đội bóng lôi Brazil ra ngoài, cậu ta bất lực cố vùng vẫy nhưng vẫn không thể chọi lại số đông. Argentina vào tư thế chuẩn bị rồi lấy chân sút bóng thẳng vào phía bụng cậu. Nếu bạn nghĩ cậu sẽ đứng yên chịu trận ư? Nhưng chúng ta không thể quên anh Đông Lào rồi :), khi Argentina vẫn đang đắc ý rằng cậu không thể phản kháng thì......

"Hở.....?"

Quả bóng bay xẹt qua mặt Argentina đập vào tường rồi hằng lên vết nứt to tướng kèm theo tiếng "rắc" và bụi bay

"He.....mày muốn thách thức tao đúng không? Được rồi nhào vô thứ có tài mà không có não kia!!!!!"

Không gian sân tập bỗng im lặng thất thường, làm thế nào mà cậu thiếu niên vừa rồi thật dịu dàng và tinh tế lại thành kẻ cục sút thế này?

"Aha.....mày sẽ phải hối hận khi thách thức tao Việt Nam à!" - Argentina bảo

"Huh...để xem đứa nào hối hận trước!!!" - Đông Lào hét
.
.
.
.
.
"Hộc....hộc.....đệt mợ! Sao mày cứng đầu vậy....!?"

"Ha.....mày....đừng xem thường...kẻ như....tao"

Đáng ra thay vì một cuộc ẩu đả bình thường, cả hai lại chơi chuyền bóng với lực mạnh cho đối phương, Argentina mệt mỏi thở không muốn ra hơi, còn Đông Lào thì cũng muốn thở hết nổi. Cả hai lo việc đối đầu khiến cho cả trường bu lại mà xem một cách nhốn nháo

"Đỡ cú cuối cùng đi....tên khốn!!!!!" - Argentina hét

Cậu ta dùng chút sức lực còn lại mà sút bóng thật mạnh......nhưng do đã thấm mệt, khả năng bay của bóng không được nhanh nữa khiến Đông Lào có cơ hội đá trả. Bỗng Argentina té ngửa xuống đất, có lẽ sức cậu ta đã cạn kiệt rồi, Đông Lào cũng không đá trả chi nữa, trả lại cơ thế cho cậu.

"Tuyệt....chưa có ai chịu chơi tay đôi mà ngang sức với Argentina thế này.......cậu ta đúng là....một thiên tài trời ban!" - Tiếng của Brazil vang lên

Cậu tiếng lại chỗ Argentina đang nằm, tiếng ọc ọc của bụng vang lên

"Ah...có vẻ như cậu chưa ăn cơm trưa nhỉ? " - Cậu hỏi

"Ừ....đang định ăn thì bị Sophia kéo đi và không nỡ từ chối!" - Argentina đáp

Cậu móc trong túi ra một nửa ổ sandwich rồi nhét nó vào mồm người đang nằm dưới đất kia

"Ăn đi! Chú ý giữ sức khỏe để còn mang cúp vô địch về cho trường!" - Cậu bảo

Argentina bật dậy ăn ngấu nghiến cái bánh như thể cậu ta bị bỏ đói lâu ngày ấy. Cậu đưa tay kéo cậu ta đứng dậy rồi chào tạm biệt mà rời đi

"Ổn chứ? Trong mày thất thần lắm đấy!"

"Oh...đội trưởng! Bỏ qua cho em vụ lúc nãy nha!" - Argentina nói

"Thôi kệ! Coi như không có gì đi! Thấy sao? Cậu ta tốt chứ?" - Brazil hỏi

"Ừ! Có lẽ em nên coi lại cách cư xử của mình....." - Argentina đáp

"Haizz....thật tiếc...thiên tài như thế mà không chọn gia nhập câu lạc bộ!" - Brazil nói

"Anh muốn cậu ta vào đội đến thế à?" - Argentina hỏi

"Ừm.....cậu ta giống em, đều là thiên tài trời ban nhưng hai người rất khác nhau...." - Brazil đáp

"Khác nhau?" - Argentina thắc mắc

"Yeah....người ta có não còn em thì không!" - Brazil bảo

"Ơ kìa...." - Argentina nhăn nhó

"Thôi nghỉ ngơi đi còn chuẩn bị cho buổi chiều!" - Brazil nói

"Này đội trưởng! Anh thấy cậu ấy như nào? Ý em là cảm giác của anh với cậu ấy ra sao?" - Argentina hỏi

"Chắc là người đầu tiên thành công ghi bàn vào lưới của anh!" - Brazil đáp

"Lưới của anh? Khoan....." - Argentina ngơ ngác

Brazil rời đi để lại anh bạn đang ngơ ngác kia, sau khi định nghĩa được câu nói đó thì cậu ta chạy theo mà la hét

" CÁI ÔNG ĐỘI TRƯỞNG KIA! CHƯA GÌ MỚI GẶP MÀ THÍCH NGƯỜI TA RỒI!!!! ĐỨNG LẠI ĐÓ!!!" - Argentina hét

============================

Yo lô :)))
Thêm nhân vật thêm tình huống , đau tim quá :')
V: Éc ô Éc
Vote đê mấy you
Chap sau ăn đồ ăn HongKong á :)
Không có độc đâu mà lo
Nam say : Tôi yêu Đồng bào hơn tất thảy :)
Vãi lìn v: đăng xong chợt nhận ra chưa đặt tên đành bỏ đăng để đặt phát :))))


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật