[NOVEL PASSION] VOL 3 - 6

Vol 4 - 27: "Em là của tôi."




"Jeong Taeui. Em đã nói là em không biết mà."

"....-"

Jeong Taeui nghiêng đầu không hiểu Ilay đang thì thầm điều gì, rồi đột nhiên anh nhớ lại cuộc trò chuyện lúc nãy.

"Tôi nghĩ là mình điên rồi. Tôi đã làm những việc mà bản thân mình còn không biết tại sao. Tại sao lại như thế? Huh?"

Jeong Taeui không còn cách nào khác, chỉ có thể đưa ra một câu trả lời tương tự như lúc nãy.

"Cái đó... Làm sao tôi biết được! Làm sao mà tôi biết tại sao anh lại như vậy chứ...!"

Jeong Taeui không cách nào biết được điều gì đã gây nên sự bất ổn ấy của hắn.

Thằng điên này. Bây giờ hắn thực sự phát điên rồi.

Jeong Taeui nguyền rủa trong lòng. Nhưng khi đôi môi Ilay chậm rãi mơn trớn từ gáy đến tai anh. Cảm giác vương vấn khi đầu lưỡi hắn nhẹ nhàng liếm vành tai mình khiến Taeui cảm thấy mê mẩn đến mụ mị.

"Niềm tin chính là dấu ấn."

".....?"

Đôi môi ấy thì thầm bên tai anh bằng giọng nói nhỏ nhẹ mang theo cả hơi thở. Jeong Taeui nhìn Ilay một cách khó hiểu. Nhưng dù vậy thì anh cũng chẳng thấy gì ngoài mái tóc của hắn.

"Sở hữu một người là điều rất đơn giản. Chỉ cần sâu trong vô thức có thể nhận ra mình sở hữu ai. Cực kỳ. Sâu sắc. Nhận thức được điều đó."

Jeong Taeui cứng người. Phải mất tới một lúc, anh mới chậm rãi nói.

"Cái đó.... Anh đang ám chỉ điều gì vậy?"

Chỉ nghĩ đến thôi cũng khiến trái tim anh lạnh giá. Có điều gì khiến con người hành động trái với ý muốn của mình không? Khi tâm trí phản bội cơ thể, hoặc khi cơ thể phản bội tâm trí, điều đó sẽ khiến cơ thể không còn nghe theo lý trí nữa.

Anh không thể hiểu nổi người đàn ông này đang nói gì.

Ilay chợt mỉm cười.

"Để xem nào...., liệu nó có giống nhau không nhỉ? Tôi chỉ đang nói rằng đó là những gì vừa nảy ra trong đầu tôi thôi."

"Chỉ cần nhận thức được rằng em thuộc về tôi là đủ."

"...- Anh đang nói vớ vẩn cái quái gì vậy.... Anh đang nói rằng anh định làm điều gì đó điên rồ để khiến tôi tin rằng tôi thuộc về anh sao?!"

Jeong Taeui cuối cùng đã nổi giận.

Anh ghét việc cuộc sống của mình bị điều khiển bất chấp ý chí của anh. Đặc biệt là việc bị điều khiển bởi những người khác. Nhưng Ilay chỉ cười nhẹ khi nghe Taeui hét lên trong tức giận.

"Tae. Em lại sai rồi. Không phải như vậy."

"Rồi anh định làm gì hả? Làm sao? Anh muốn giết tôi sao? Nếu không phải thì anh định hành hạ tôi? Anh chỉ có thể tìm được một cách như vậy để hành hạ tôi thôi à? Bất kể anh làm gì, anh có nghĩ rằng tôi sẽ thuộc về anh không?"

"Taeil. Tôi đã nói là em sai rồi mà."

Ilay vừa thở dài vừa mỉm cười nói.

Hắn bất ngờ cắn mạnh vào dái tai của Jeong Taeui và vòng tay nhẹ nhàng ôm lấy cơ thể của Taeui. Sau đó, hắn lùi lại một bước và quan sát anh từ đầu đến chân. Ilay ngả ngớn liếm môi. Khi nhìn thấy đầu lưỡi ấy, tim anh bất giác đập rộn ràng.

"Em là của tôi. Điều đó không nhất thiết phải cần em nhận thức ra."

"Sao cơ...?"

"Tôi đã nhận ra điều đó."

Jeong Taeui nhìn Ilay không nói nên lời. Hắn đang cởi một hai nút áo sơ mi trên cùng xuống. Những chuyển động của bàn tay trắng nõn và thư thái ấy thực sự, bằng cách nào đó trông thật gợi tình. Ánh mắt của Jeong Taeui không kìm chế được mà bị đôi bàn tay đang chạm và cởi từng cúc áo một cách nhẹ nhàng ấy thu hút.

Taeui không thể hiểu hắn đang muốn diễn đạt điều gì. Ilay dường như đã đọc được suy nghĩ của anh, hắn tiếp tục.

"Tôi đã nghĩ về nó, trạng thái tinh thần hiện tại của tôi có hơi kỳ lạ. Đây không phải tôi của bình thường... Nhưng dù cho có nghĩ về nó bao nhiêu đi chăng nữa thì tôi cũng không biết tại sao cả... Nhưng trước hết, nguyên nhân chắc chắn là do em."

Hắn lắc đầu và nói thêm, "Tôi đã thật sự không biết."

Hơi thở hòa quyện với đôi mắt hơi nheo lại như thể chứa đầy phiền muộn.

"Vậy nên, trước hết. Tôi đi đến kết luận rằng "nhận thức" được điều đó là cần thiết. Sao cũng được. Một khi nhận thức được câu hỏi thì có thể biết nó đúng hay sai, và sau đó có thể phân tích và tìm ra câu trả lời đúng."

Ilay lẩm bẩm với vẻ mặt mơ hồ. Jeong Taeui không nói nên lời mà nhìn hắn chằm chằm. Chỉ có một điều duy nhất trong đó là anh có thể hiểu được. Sự bất thường của người đàn ông này nằm ngoài phạm vi hiểu biết của anh.

Sở hữu? Anh sao? Của Ilay?

Jeong Taeui sốc không nói nên lời. Sau khi cởi cúc áo, Ilay cởi và ném nó ra sau ghế và nhìn Taeui. Anh quay lại nhìn hắn thì thấy nụ cười trên khuôn mặt ấy.

"Sao em lại làm vẻ mặt đó? Không có gì phải lo lắng cả. Lý do tôi biết em là của tôi là bởi tôi không phải em."

(Vietsub ý Ilay: Bởi vì tôi không phải người ngốc nghếch như em nên mới có thể sớm nhận ra được điều đó.)

********************************

Trần nhà liên tục rung chuyển, trong tầm nhìn của Jeong Taeui, những hình sóng trắng trên trần nhà đang đung đưa một cách rời rạc. Giống như là bộ não đang trở nên lộn xộn vậy.

"Tên khốn chết tiệt! Tên chó điên này! Nếu muốn đút vào thì cứ bảo là anh muốn đút...!"

Jeong Taeui liên lục thét lên những câu chửi thề trong lòng. Nếu không thì anh sẽ mất trí mất. Anh nghĩ rằng anh chỉ lẩm bẩm nó trong miệng thôi, nhưng trong vô thức anh đã nói thành tiếng mà không hề nhận ra. Những âm thanh ấy lọt vào tai Ilay, tuy nhiên hắn lại cười một cách rất hài lòng.

"Tôi làm như thế này liệu có ổn không? Có vẻ như em ghét bị đâm vào."

"Này tên khốn, dù sao thì anh vẫn đang làm vậy để chịch tôi đó thôi! Đồ khốn!!"

Khi Jeong Taeui nghe thấy giọng nói thoải mái của Ilay, anh chỉ có thể hét lên giận dữ. Ngực của hắn chạm vào lưng anh ướt đẫm mồ hôi. Nhưng có lẽ đó là mồ hôi của chính anh mới đúng. Tấm lưng anh trơn trượt và không khỏi nổi da gà sau từng cái động chạm của đôi tay ấy.

Ilay đem Taeui ngồi lên đùi mình, hắn thở dài vào dái tai của anh. Dấu răng vương vấn trên gáy anh, và thậm chí cả vai anh, hắn cũng không bỏ sót bất cứ chỗ nào. Taeui không thể cảm nhận được cơn đau khi những chiếc răng nanh cứng cáp của hắn cắn vào làn da mình bởi vì toàn bộ giác quan của anh đã bị bao phủ bởi một cảm giác khác.

Những âm thanh mút mát đập vào tai anh từ nãy tới giờ. Taeui nghĩ chắc chắn là do hắn cố ý. Khi anh không kìm được những tiếng rên rỉ nhỏ bé phát ra từ trong cổ họng mình, tên đàn ông chết tiệt này sẽ ngay lập tức đút ngón tay vào miệng anh. Mặc cho anh hoảng sợ và cố gắng đẩy ra. Ngón tay hắn không ngừng đâm vào lỗ nhỏ giữa khoảng trống hai chân anh, và dù cho anh có dùng cách gì để phản kháng, bàn tay vẫn nắm lấy cằm anh không buông ấy khiến anh không thể làm được gì hơn.

Sau khi những ngón tay hắn khuấy đảo trong khoang miệng thẫm đẫm nước bọt của anh tạo ra những âm thanh kỳ lạ, Ilay liền liên tục đẩy những ngón tay đó xuống sâu vào miệng anh, những âm thanh sền sệt, nhớp nháp vang vọng trong không gian tĩnh mịch.

Anh cũng sắp điên rồi. Đầu óc anh cảm thấy thật kỳ lạ.

Bàn tay kia, bàn tay đang mơn trớn cái lỗ nhỏ giữa hai chân anh ấy đang kéo ra một thứ chất lỏng trong vắt và sền sệt, lối vào sũng nước của anh bị ngón tay ấy trêu đùa không rời khỏi làn ra da một giây. Sau đó, đôi tay ấy lại thong thả dạo chơi với thằng nhỏ của anh, lướt qua bụng dưới và thắt lưng anh, cuối cùng là mân mê khuôn ngực rắn chắc của anh.

Những ngón tay hắn mân mê xoa nắn hai hạt đậu nhỏ nhô ra giữa ngực. Jeong Taeui không kìm được giật nảy người.

"À ha.... Quả nhiên."

Jeong Taeui có thể nghe được tiếng Ilay thì thầm khe khẽ và cười vui vẻ. Khoảnh khắc âm thanh ấy lọt vào tai anh, sự xấu hổ và tức giận cùng lúc ập đến.

Chết tiệt! Quả nhiên cái gì mà quả nhiên!

Jeong Taeui cố gắng đứng dậy khỏi đùi Ilay, nhưng bằng cách nào đó, trước khi anh kịp làm điều ấy Ilay đã vòng tay qua eo anh như một chiếc xiềng xích cứng cáp không thể lay chuyển. Taeui không cách nào nới lỏng được vòng tay vững chãi ấy. Anh giãy dụa vài lần cho đến khi hắn đưa tay xoa nắn phần thân dưới của anh và giữ anh lại.

"Bỏ cái tay ra! Anh là cái loại người gì....--"

"Ngoan nào."

Ngắt lời Jeong Taeui. Ilay lặng lẽ nói. Đồng thời, hắn đem một bên ngực của anh vào miệng mà mút mát. Cơ thể anh trong vô thức lại nảy lên một lần nữa.

Gì vậy? Cái cảm giác này. Cảm giác này là sao chứ!

Jeong Taeui có chút mơ hồ ngạc nhiên bởi sự xấu hổ trước những phản ứng trong vô thức của cơ thể mình. Ilay đang từ từ lướt những ngón tay trên ngực Taeui, từng nơi hắn chạm qua đều để lại một cảm giác ngứa ran nhanh chóng lan khắp cơ thể. Rõ ràng là lúc đầu chỉ có đầu ngực anh là hơi ngứa ngáy một chút thôi, nhưng cảm giác ấy lại len lỏi vào sâu trong từng tế bào bên trong cơ thể anh và đặc biệt là thứ đang cương cứng giữa hai chân anh.

Anh cúi người cố gắng khép chân lại nhưng điều đó chẳng có ích gì, cảm giác có thứ gì đó đang sục sôi trong anh ngày càng rõ ràng. Ilay nâng Taeui lên một chút rồi ôm anh từ phía sau, một tay banh đầu gối anh ra, tay còn lại liên tục ra vào lỗ nhỏ của anh. Hắn cứ như vậy từ từ mân mê bụng dưới của anh rồi lại hạ tay xuống vùi ngón cái vào cơ thể của anh. Những ngón tay trắng nõn xinh đẹp ấy liên tục vuốt ve mơn trớn phần gốc dương vật và xung quanh lối vào nhỏ đang ướt đẫm của Taeui.

Jeong Taeui không thể tập trung được bởi cái thứ cảm giác ngứa ngáy khó chịu không nói nên lời đang lan tỏa khắp cơ thể mình. Từ đầu ngực cho đến dương vật và lỗ nhỏ đều cảm thấy nhột nhột. Đôi khi anh không thể kìm chế nổi mà cơ thể cứ bất giác nảy lên theo từng cái vuốt ve của hắn.

"Dừng lại, đợi đã....ngứa, nhột quá....-"

Ilay không chú ý đến tiếng hét đầy xấu hổ của Jeong Taeui. Hắn từ từ, chậm rãi và kiên nhẫn mơn trớn cơ thể anh bằng tốc độ của mình. Ngón tay cái vốn đang ở bên ngoài lối vào đã bị lỗ nhỏ của anh nuốt trọn lúc nào mà anh không hề hay biết. Nó tiến vào tận sâu bên trong, những ngón tay khác cũng nhanh chóng nới lỏng khiến nó mở rộng ra, như thể nó đang nuốt chửng những ngón tay của hắn.

"Giờ thì được rồi... tốt lắm."

Jeong Taeui nghe thấy tiếng hắn lẩm bẩm. Cái quái gì tốt cơ? Chết tiệt! Anh không kìm được mà chửi thề một lần nữa.

"Taeil, em đã hiểu chưa?"

"Cơ thể này thuộc về tôi."

Ilay rót từng chữ từng chữ vào tai anh trong tiếng thì thầm như thôi miên. Taeui nhìn hắn với ánh mắt hung dữ. Nhưng Ilay không bận tâm về điều đó, hắn dùng lưỡi lau đi những giọt nước mắt đang trực chờ rơi trên đôi mắt anh.

"Không có chỗ nào trong cơ thể em mà tôi không hiểu. Không có nơi nào trên cơ thể em mà tay tôi chưa từng chạm vào. Và chỗ này... nó ở đây để nuốt thứ của tôi."

Những ngón tay Ilay đang mân mê bên trong lỗ nhỏ của anh đột nhiên như tăng thêm sức mạnh mà không ngừng khuấy đảo. Jeong Taeui không kìm được khẽ rên rỉ. Khi nới lỏng được một chút, ngón tay hắn lại càng ra vào mãnh liệt hơn.

"Tae... nhìn về phía trước đi."

Hết lần này đến lần khác, tầm nhìn trước mắt anh trở nên thật mơ hồ. Jeong Taeui tựa đầu lên vai Ilay thở gấp. Trước giọng nói trầm thấp ấy của hắn, với đôi mắt mờ sương nhuốm màu dục vọng của mình, anh nhìn về hướng Ilay chỉ.

Khoảnh khắc ấy, đầu óc anh trở nên choáng váng.

Đối diện Jeong Taeui, phía trước cái ghế là một tấm gương soi toàn thân lớn.

Dù đã biết trước sự tồn tại của nó, nhưng anh vẫn không thể không sững người trong phút chốc. Hình ảnh phản chiếu trong gương cực kỳ rõ ràng, một Jeong Taeui đang lõa lồ ngồi trên đùi Ilay, hai đầu gối dang rộng vắt ngang qua tay ghế, và giữa hai chân đang dang rộng ấy của anh, đôi bàn tay ướt át của Ilay đang không ngừng di chuyển đâm rút mạnh mẽ.

Khoảnh khắc Jeong Taeui nhìn vào gương và cứng đờ người vì sốc, Ilay đã cười. Hắn không do dự nắm lấy đùi của anh bằng hai bàn tay to lớn của mình mà banh ra hơn nữa.

"Ila...!"

Jeong Taeui khẩn trương hét tên hắn với khuôn mặt đỏ bừng, nhưng chẳng kịp thốt hết câu. Ilay không quan tâm lời ấy của anh. Jeong Taeui cố gắng khép chân lại, nhưng đôi tay mạnh mẽ của hắn không chịu buông.

"Đừng sợ. Cơ thể em là của tôi. Từ trên xuống dưới, từ trong ra ngoài, mọi thứ đều là của tôi. Vậy nên, điều này có nghĩa là gì nào?"

"Đừng có vô lý như thế......"

Jeong Taeui thở hổn hển và lẩm bẩm một cách ngắt quãng khi giọng nói chậm rãi, mềm mại của Ilay vang lên bên tai anh và chiếc lưỡi ướt át của hắn nhẹ nhàng liếm một vòng quanh vành tai đang ửng đỏ của anh. Nhưng ngay khoảnh khắc tiếp theo, Jeong Taeui đã trở nên chết lặng. Đó là khi anh nhìn thấy giữa đũng quần của người đàn ông mà anh đang ngồi lên, dương vật to lớn cứng ngắc đã căng phồng và không ngừng cọ sát với tinh hoàn của Jeong Taeui. Hình ảnh dâm tục ấy phản chiếu mạnh mẽ trong gương một cách trắng trợn.

"Taeil, vậy nên.. hãy nhìn cho kỹ đi. Nơi này là của tôi. Đúng chứ."

Ilay nhẹ nhàng động eo một cái, dương vật cương cứng khủng khiếp của hắn cũng lắc lư theo, thứ to lớn khổng lồ ấy không ngừng vỗ vỗ vào đùi Jeong Taeui. Trong gương, côn thịt cương cứng ấy quấn quýt với da thịt của anh, hình ảnh phản chiếu trong gương dung tục đến mức anh không nói nên lời.

"Ilay....., thằng biến thái điên rồ khẩu vị tệ này! Buông.... Buông ra! Anh làm sao vậy....!"

"Tôi đã nói với em rồi mà. Tôi đã nhận ra rằng em là của tôi rồi. Vậy nên, tại thời điểm này, không chỉ người được phản chiếu trong gương mà cả người đang ngồi trên đùi tôi bây giờ đều là của tôi cả."

"Đừng nói nhảm nữa! Tại sao tôi lại là của anh chứ!"

Jeong Taeui hét lên với giọng như sắp khóc. Bởi vì tên điên này mà anh cảm thấy mình cũng muốn điên theo hắn rồi. Đầu anh như bốc khói và quay lòng mòng. Khi anh quay đầu đi, Ilay liền cương quyết nắm cằm anh và xoay đầu anh về lại trước gương. Khi Taeui cố nhắm mắt lại, Ilay không chần chừ nắm lấy dương vật của anh mà xoa bóp một cách mạnh mẽ đến mức phía trước tầm mắt anh chỉ còn một mảng trắng xóa.

"Em nhìn này. Không phải rất rõ ràng sao? Tôi không yêu cầu em phải nhận ra điều đó, em chỉ cần nhìn thôi, nhìn cách mà tôi cảm nhận em là của tôi như thế nào. Tôi đã nói với em rằng tự bản thân tôi nhận thức được việc em là của tôi là đủ rồi mà không phải sao."

"Đó chỉ là ngụy biện thôi! Ilay! Thằng khốn này! Đừng mà....! Chết tiệt! Không phải tôi đã nói rồi sao thằng điên này! Muốn chịch thì cứ chịch đi! Là vậy đó! Tại sao còn làm mấy thứ này....!"

Jeong Taeui nói như sắp khóc. Sự tức giận đạt đến đỉnh điểm, và dù không muốn nhìn nhưng mặt anh vẫn nóng bừng trước những hình ảnh dâm mỹ đang phơi bày rõ mồm một trước mắt của hai người.

Anh thực sự muốn khóc. Anh nghĩ mình sẽ phát điên lên mất. Tại sao anh lại bị bắt bởi một kẻ điên như vậy chứ. Tại sao lại không thể trốn thoát một cách trót lọt mà lại bị bắt lại cơ chứ.

Khoảnh khắc ấy, đột nhiên, anh cảm giác như cơ thể mình đang lơ lửng giữa không trung. Taeui có chút bối rối vì nghĩ rằng mình sẽ bị mất thăng bằng, nhưng Ilay từ phía sau anh khẽ thì thầm.

"Không sao đâu. Ngoan nào. Đừng lo, tôi tuyệt đối không để em ngã đâu. Tôi đã cố gắng kiềm chế rồi, tôi sẽ không làm em đau, vậy nên hãy ở yên nào và đừng lo lắng nữa."

Ilay đặt tay dưới đôi chân đang dang rộng của Taeui và nhấc bổng anh lên. Khi lưng anh lơ lửng trong không trung, hai chân anh dang rộng khiến anh hơi mất thăng bằng.

"Em nhìn cho thật kỹ, Taeil. Đừng nhắm mắt. Chính là lúc này đây..."

Ilay nói một cách nhẹ nhàng trước vẻ bối rối của Jeong Taeui. Anh nắm lấy cổ áo hắn. Jeong Taeui ngước mắt lên nhìn vào gương và theo phản xạ liền hét lên một tiếng. Thực sự không nói nên lời. Dù cho anh có nhắm mắt lại thì những hình ảnh ấy vẫn in sâu trong tâm trí. Jeong Taeui ngây người nhìn vào chính mình đang phản chiếu lại trong gương.

Anh chỉ ngây người nhìn như vậy. Không, chính xác mà nói. Đó không phải hình ảnh của chỉ một mình anh, mà là hình ảnh thân thể cao lớn của Ilay đang chồng lên cơ thể của anh.

Giữa hai chân, quy đầu của Ilay đang mơn trớn giữa lối vào, đó là nơi mà những ngón tay đã liên tục ra vào nới lỏng trước đó, để mở ra cái miệng nhỏ lộ ra phần da thịt nóng đỏ bên trong.

"Em hiểu rồi chứ."

"Em là của tôi."

Khoảnh khắc từng từ nóng bỏng của Ilay rơi xuống tai anh. Giữa hai chân Jeong Taeui, côn thịt cương cứng của Ilay bắt đầu chui ra. Quy đầu sưng tấy đồ sộ ấy không ngừng đẩy vào trong cơ thể anh. Jeong Taeui không kìm được mà hét lên. Cơ thể anh như bị xé rách làm đôi. Cái thứ to lớn sừng sững dường như không thể vừa được với cơ thể con người ấy đang không ngừng mở rộng cửa vào nhỏ của Taeui và cố gắng chen đầu nó vào, từ từ, từng chút từng chút một.

"Tốt rồi, em làm tốt lắm. Thả lỏng một chút nào, đừng căng thẳng,,,,- Tae, em là của tôi. Lỗ nhỏ giữa hai chân em đang mở ra để đón nhận thứ của tôi, em nhìn thấy không? Giờ thứ của tôi đang ở trong em rồi. Em đang nuốt chửng dương vật của tôi này."

Giọng Ilay trở nên phấn khích. Dục vọng sôi sục trong giọng nói của hắn, thân dưới của hắn ngày càng cương cứng sừng sững hơn. Mỗi khi hắn nâng eo lên từng chút một, bên trong Jeong Taeui lại ướt đẫm.

Jeong Taeui khóc. Thằng khốn chết tiệt này! Thằng chó chết này! Làm tốt cái quái gì mà làm tốt chứ! Anh vẫn sẽ chết vì đau mất. Tên khốn không phải con người, cút ra chuồng ngựa mà chết luôn đi! Đồ khốn kiếp!

Jeong Taeui thậm chí còn không biết mình đang nói gì, những lời chửi rủa thốt ra trong mơ hồ. Anh không kìm được mà rùng mình sau những lần hắn động eo.

Ilay thở hắt ra. Hơi thở ấm áp phả vào tai khiến anh cảm thấy như điện xẹt dọc sống lưng. Cả cơ thể anh nóng lên và thằng nhỏ giữa hai chân anh cũng dựng đứng. Cơn đau ban đầu đã tan biến từ lúc nào, trong khi anh cố gắng nín thở thoát khỏi vòng tay hắn thì Ilay đang đỡ chân anh liền đột ngột buông tay một chút, khiến cơ thể anh hạ xuống đột ngột.

"....--!!"

Anh thậm chí không thể hét lên. Hơi thở anh gấp gáp đến nỗi không thể phát ra được bất cứ âm thanh nào. Cơ thể anh vì mất đi sự chống đỡ trong giây lát mà trượt xuống, dồn trọng lượng lên dương vật của Ilay mà nuốt trọn lấy nó. Côn thịt to lớn ấy bây giờ đã được bao trọn hoàn toàn ở bên trong anh. Cảm giác cơ thể như được lấp đầy một cách nhộn nhạo. Cả cơ thể như bị xé rách làm đôi.

"Đừng khóc. Không sao, không sao mà. Không rách được đâu, đừng lo..... -Thả lỏng nào, đúng rồi...như vậy, em làm tốt lắm...-em giỏi lắm."

Như thể đang xoa dịu vỗ về một đứa trẻ đang khóc của mình, Ilay thì thầm bên tai anh bằng một giọng trầm khàn nhuốm màu dục vọng. Nghe giọng nói ấy, bên dưới Jeong Taeui bất giác co lại trong tiếng nức nở để cố gắng giảm bớt nỗi đau.

"A... ...!"

Jeong Taeui hét lên hoảng hốt ngay khi cơ thể co lại bởi vì anh có thể cảm nhận được côn thịt đang đâm sâu trong người anh ngày càng trướng to hơn. Cảm giác được lấp đầy bên trong khiến đầu óc anh mụ mị. Ilay bật ra một tiếng khen ngợi.

"Tuyệt, em tuyệt lắm...- tôi bắt đầu nhé... thả lỏng nào, được rồi..."

Thắt lưng hắn bắt đầu di chuyển từng chút một. Jeong Taeui nghĩ rằng ngay cả khi anh chỉ ở yên thôi cũng sẽ bất tỉnh mất, nhưng hình ảnh phản chiếu trong gương rất rõ ràng, côn thịt trương cứng ấy của hắn đang bắt đầu đâm rút trong cơ thể của anh. Khi Taeui thút thít muốn quay đầu đi, Ilay lại nắm lấy cằm anh quay lại và đặt những nụ hôn nóng bỏng lên má anh trong tiếng rên rỉ vì sung sướng.

"Đừng khóc. Và hãy nhớ kỹ. Em chỉ cần nhớ những gì em thấy là được. Thứ đang được nuốt chửng giữa hai chân em là dương vật của tôi, và nơi dương vật của tôi đang ra vào tận sâu bên trong là cơ thể của em."

Jeong Taeui khóc. Vừa đau vừa không thể chịu nổi cảnh tượng trần trụi dung tục đang phơi bày rõ ràng trước mắt mình. Sau khi hôn lên má anh. Ilay hơi nghiêng đầu, đầu lưỡi ướt át của hắn tìm đến môi anh mà mút mát. Dần dần, thân dưới của hắn chuyển động ngày càng mạnh mẽ hơn. Giữa hai chân Jeong Taeui tê dại, cuối cùng, khi có một chất lỏng đặc sệt trào ra khỏi cơ thể khi hắn đâm mạnh côn thịt vào tận sâu trong anh, Jeong Taeui ưỡn bụng lên, tiếng rên của Ilay đập vào tai anh rõ mồm một, "ha,....-....ha". Ilay phát ra những tiếng rên ngắn và đẩy eo thêm nhiều lần nữa, một dòng tinh dịch mơ hồ rỉ ra giữa nơi hai người đang hòa vào làm một.

Ilay liếm cổ Taeui rồi nhẹ nhàng nhấm nháp tai anh, đầu lưỡi hắn lại di chuyển mân mê gò má, đôi mắt và đôi môi đang rũ xuống vì khóc của Jeong Taeui. Ilay đặt lên môi anh một nụ hôn. Như thể không có một tấc da thớ thịt nào trên cơ thể anh là không được đôi môi ấy của hắn lướt qua. Một cách cố chấp.

"Nhớ kỹ. Taeil. Từ hôm nay - mỗi ngày kể từ bây giờ, em đều là của tôi."

Một lời thì thầm nhẹ nhàng và quá đỗi ngọt ngào rót vào tai anh. Ilay đặt một nụ hôn phớt lên má anh. 

Jeong Taeui thẫn thờ nhìn lên trần nhà với khuôn mặt đẫm nước mắt, thoáng than thở trong đầu rằng bây giờ ngay cả sức lực để nguyền rủa hắn của anh cũng chẳng còn nữa rồi. Tên điên này! Cái quái gì, "Không cần em nhận thức được, chỉ cần tôi biết em là của tôi là được rồi." Anh nghĩ mình sắp bị Ilay thành công tẩy não mất.


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật