Song Thụ Thượng Công

Chương 47



Lan Bạch Nghiên tiếp tục giả hôn mê dù Lion có kiểm tra vẫn bất lực, y tức giận đá hắn mấy cái rồi bỏ đi.

Khoản thời gian này y, cậu và mấy đứa nhỏ ở một căn biệt thự nhỏ. Mỗi ngày bốn bé vẫn chơi với nhau, còn Lạc Bách Ngọc thì Lion chẳng cho làm gic cả đến việc tắm y cũng tự tắm cho cậu. Lúc tắm y sẽ để ý những chỗ bị thương khi trước và né tránh cậu đau. Người đời có câu no ấm sinh dâm dục và câu đó ứng nghiệm lên y! Từ sau khi về đây ngày nào y cũng đè cậu ra để đụ, hai bầu vú to đã bị y chiếm sạch hai mẫu nhỏ cũng tranh không lại.

Buổi sáng Lạc Bách Ngọc đang ngủ cảm thấy bầu vú bản thân bị đau cậu mở mắt thấy Lion đang bú!

" Lion, chừa cho hai đứa nhỏ" Cậu nhắc nhở.

Y nhả ra liếm núm vú cái" Để hai đứa tập cau sữa đi, hai cục bánh mềm này chỉ thuộc về anh"

Nói xong còn cắn lên bầu vú làm dấu, cậu bất lực tùy ý y. Dù sao mấy nay hai mẫu có hai anh chơi cùng cũng chẳng luyến tiếc sữa cậu cho y uống cũng chẳng sao, đang lúc Lion muốn làm chút chuyện thì đột nhiên bị phá.

" Cha!! Cha! Có tiểu Hoài ở trong không" Mạc Nghịch chạy đến gõ cửa.

Lạc Bách Ngọc cùng Lion nhìn nhau" Không có, chẳng phải tiểu Hoài ở cùng con sao"

Y đi ra mở cửa thấy con trai sắc mặt tái nhợt, Mạc Nghịch cầm tay y" Tiểu Hoài bị ai đó bắt đi rồi, lúc sáng có người của ba đến nói đem em ấy đi đến chỗ cha con tưởng.."

Không nói nữa Lion và Lạc Bách Ngọc cũng hiểu, cậu cùng y nhanh chóng đến chỗ Mạc Hàn Khanh! Vừa đến cậu đã nắm cổ áo anh.

" Nói!! Anh giấu tiểu Hoài ở đâu! Thằng khốn, nói mau" Cậu tức giận.

Mạc Hàn Khanh dáng vẻ ngơ ngát" Phát điên cái gì, tôi chẳng rảnh đi bắt thứ nghiệt chủng đó"

Mạc Nghịch chạy vào" Chính thuộc hạ của ba đưa em ấy đi! Rõ là nói đến chỗ ba mà"

Nếu là Lạc Bách Ngọc nói anh có thể không tin nhưng con trai thì sẽ không nói dối, sắc mặt anh hóa đen" Con có nhớ là ai không?"

" Là tên hay đi theo ba là Lan Bạch Nghiên, gã ta nói ba muốn gặp em ấy" Nó vừa nói vừa lo.

Lạc Bạch Ngọc thoáng chốc cả trời như sụp" Vậy tiểu Hối đâu!!"

" Cha nhỏ yên tâm, tiểu Hối vẫn ngủ cùng tiểu Âm chỉ có lúc sáng con và tiểu Hoài dậy trước" Mạc Nghịch lắt đầu.

Tiểu Hối ổn cậu cũng đỡ lo, Mạc Hàn Khanh lập tức cho người tìm tên thuộc hạ đó nhưng quá muộn!!! Gã ta đã bị biến thành tang thi thả ngoài cổng căn cứ.

" Tiểu Bạch!! Tiểu Bạch" Lạc Bách Ngọc gọi Tiểu Bạch.

Hiện tại có giúp tìm được Tiểu Hoài không đều phải nhờ nó, Tiểu Bạch đi ra thấy cậu sắc mặt trắng xanh liền hỏi.

" Bách Ngọc?"

Ngay lập tức cậu túm nó lại" Giúp tôi tìm tiểu Hối, nó bị kẻ khác bắt rồi"

Nghe tin Tiểu Hối bị bắt thì Tiểu Bạch lập tức xác nhận vị trí, nó tìm thấy Tiểu Hối ở một nhà xưởng bỏ phế cách căn cứ không xa.

" Lan Bạch Nghiên cũng đang ở đó" Lion khó có thể hiểu tại sao hắn lại ở đó!.

Nếu muốn uy hiếp y thì hắn tại sao chỉ bắt duy nhất mình Tiểu Hoài? Hiện tại không thể nghĩ nhiều y, Lạc Bách Ngọc và Mạc Hàn Khanh nhanh chóng đến chỗ đó. Mạc Nghịch cũng muốn theo nhưng bị Lion bắt ở lại, Lan Bạch Nghiên khó hiểu như vậy nếu nửa chừng hắn lại bắt nó thì sẽ mệt thêm.

Cả ba cấp tốc đã đến nhà xưởng bỏ hoang đó, lần theo vị trí cũng thấy Tiểu Hối bị treo trên giàn cao!! Nghe tiếng động Tiểu Hối nhìn thấy cha thì gọi.

" Cha ơi!! Cha đừng qua, tên ác ma kia bẫy cha đó" Bé đung đưa hét lớn.

Lion kéo Lạc Bách Ngọc lại y quan sát rồi lập tức phát động dị năng đóng băng cả nhà xưởng!

Bốc!! Tiếng búng tay vang lên những cái hố đầy tang thi bị lộ ra, bọn chúng đều đã bị đống cứng nếu lúc nãy Lạc Bách Ngọc tiến thêm vài bước thì sẽ thành đồng loại của chúng.

Bốp!! Bốp! Tiếng vỗ tai từ phía sau Lan Bạch Nghiên đi ra dáng vẻ thong dong" Tiểu Ly lâu không gặp"

Lion đen mặt che chắn Lạc Bách Ngọc" Đừng bao giờ gọi tôi bằng cái giọng kinh tởm đó, Lan Bạch Nghiên anh là muốn cái chó gì đây"

Hắn bật cười từ người hắn chui ra một kẻ khác!! Đó là phản hệ thống! Tiểu Bạch ngơ người rồi nhanh chóng liên lạc với thượng cấp chỉ là tất cả đã bị chặn.

" Tại sao nó lại bám vào Lan Bạch Nghiên! Không phải hắn là đại công sao" Lạc Bách Ngọc hỏi Tiểu Bạch.

Cả nó cũng đang rối loạn, không lý nào cái phản hệ thống kia lại có thể bám vào Lan Bạch Nghiên và cái quan trọng hơn là tại sao nó lại trốn khỏi tay thần chủ!!

Như hiểu suy nghĩ của Tiểu Bạch phản hệ thống lên tiếng" Ám Thế chi thần thả tao ra, từ lâu ngài ấy cùng thần chủ đã không hòa thuận rồi"

Hiện tại không thể liên hệ với cảnh sát không gian mà Tiểu Bạch lại bị hạn chế sức mạnh, Lan Bạch Nghiên xoa tay liếc nhìn Tiểu Hối.

" Nó thương mày lắm đấy, khi mày chết nó còn muốn giết tao cơ mà" Hắn nói một câu không đầu chẳng đuôi.

Lạc Bách Ngọc vốn không rõ về dòng thời gian thứ hai và hiện tại cậu bảo đảm trong dòng thời gian đó Tiểu Hối đã làm gì thậm trí bé đã giết Lan Bạch Nghiên!


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật