[ĐM] Ta làm bình hoa ở thế giới vô hạn (edit)

Chương 12: Đứa trẻ ma (12) - Bí mật ở tầng hầm.



Chương 12: Đứa trẻ ma (12) - Bí mật ở tầng hầm.

Edit: Meii

Đường Ninh chưa gặp bất kỳ người thân nào trong phó bản này. Mà cậu là một freelancer (1) nên hình như cũng không có đồng nghiệp, đầu óc cậu quay cuồng với câu nói của ông chủ Hách.

(1)Freelancer: hay còn gọi là những người làm việc tự do, là những người được trả tiền để thực hiện công việc cho khách hàng, chủ dự án mà không có sự ràng buộc về thời gian hay địa điểm làm việc. Đúng như tính chất "free" của công việc, những người làm việc tự do được phép làm việc cho nhiều người sử dụng lao động cùng một lúc, miễn là hoàn thành công việc theo đúng tiến độ.

Mạc Vân Sơ.

Người bên gối của cậu...

Nhưng làm sao điều này là có thể?

Mạc Vân Sơ là nơi duy nhất cậu có thể dựa vào trong phó bản này. Nếu không có Mạc Vân Sơ, cậu đã bị đứa bé ma tấn công trên xe buýt. Cậu đã trải qua sinh tử vài lần, mà lần nào Mạc Vân Sơ cũng xuất hiện giúp cậu ở thời điểm nguy cấp nhất...

Khoan đã.

Đường Ninh cau mày, cậu cảm thấy có chút nghi ngờ. Thật kỳ lạ, tại sao Mạc Vân Sơ lại có thể cứu cậu đúng lúc như vậy?

Ngay từ lần đầu tiên cậu gặp với Mạc Vân Sơ, hắn đã cứu cậu vào lúc nguy hiểm nhất. Lúc đó Mạc Vân Sơ đã nói gì?

— "Tiểu Ninh, em vẫn còn giận anh sao?"

Lúc đó ý của Mạc Vân Sơ là "Đường Ninh" đang giận dỗi nên mới không chịu ngồi cùng hắn mà ngồi ở hàng ghế sau.

Tại sao một người bạn trai dịu dàng, ân cần lại phải đợi một lúc lâu như vậy mới đứng dậy đi ra hàng sau tìm "Đường Ninh" để xin lỗi? Tại sao hắn lại đột ngột xuất hiện vào thời điểm cậu sắp bị đứa trẻ ma giết chết?

Khi cậu mở cửa phòng tắm và gặp đứa trẻ ma, Mạc Vân Sơ cũng đến đúng thời điểm thích hợp nhất. Khi cậu tỉnh dậy sau một cơn ác mộng vào nửa đêm vì bị hút máu bởi đứa trẻ ma cũng vậy. Mà khi cậu sắp nhảy khỏi hành lang theo chỉ dẫn của đứa trẻ ma, Mạc Vân Sơ cũng gọi điện thoại đánh thức cậu ...

Đường Ninh bỗng nhiên cảm thấy có chút choáng váng.

Trong đầu cậu hiện lên vô số kí ức về Mạc Vân Sơ, hầu hết đều là sự ấm áp và cảm giác an toàn mà hắn mang lại cho cậu, nhưng cậu chợt nhớ đến đoạn video giám sát mà trước khi chết Lục Ứng Tinh đã gửi cho cậu.

Bỗng nhiên, những ký ức mang màu sắc ấm áp đó lại thấm đẫm một màu máu đáng sợ.

Đường Ninh lắc đầu, cố gắng tỉnh táo lại.

Ông chủ Hách nói phải cẩn thận với những người xung quanh, nhưng trước khi nói lời này, ông ấy còn nói cậu có quý nhân giúp đỡ, Mạc Vân Sơ là phải quý nhân của cậu mới đúng.

【Hệ thống, tôi có bạn bè hay người thân nào không? 】

【Hiện tại thì không có.】

Đường Ninh cảm thấy lời nói của Hệ thống có chút kỳ quái, 【Trước kia thì sao?】

【Thông tin cá nhân quá chi tiết sẽ không được tiết lộ, người chơi nên tự mình tìm hiểu.】

Dừng một chút, hệ thống lại nói: 【Điều này sẽ giúp bạn phát triển bản thân.】

Đường Ninh cảm thấy hệ thống nói cũng đúng. Phó bản cho người mới chính là một cơ hội quý giá để cậu có thể tự rèn luyện bản thân mình. Bây giờ, thay vì cứ nghĩ linh tinh, tốt hơn là cậu nên đến cửa hàng sửa chữa điện thoại để lấy di động của Lục Ứng Tinh, rồi xem những gì chuyện đã xảy ra được quay lại từ camera giám sát.

Sau khi rời khỏi cửa hàng đồ khâm liệm, cậu đến cửa hàng sửa chữa điện thoại và bật điện thoại của Lục Ứng Tinh lên, Đường Ninh nhanh chóng xem những đoạn video giám sát.

Lục Ứng Tinh lắp camera giám sát ở mọi ngóc ngách trong biệt thự. Đầu tiên, Đường Ninh mở đoạn video giám sát trong phòng ngủ.

Trong video, Đường Ninh đang ngủ rất say trên giường, Mạc Vân Sơ dường như cũng đang ngủ, nhưng khi cậu phóng to video lên, cậu có thể thấy Mạc Vân Sơ đang mở mắt —

Hắn đang nhìn chằm chằm vào Đường Ninh trong bóng tối.

Đường Ninh không khỏi bắt đầu rùng mình, cậu xem đoạn video quay cảnh mình đang ngủ, còn Mạc Vân Sơ thì im lặng nhìn cậu từ đầu đến cuối, sự im lặng đó làm thực sự làm người ta sợ hãi.

Sau một khoảng thời gian, Mạc Vân Sơ đột nhiên đứng dậy rời khỏi giường, động tác của hắn trông rất nhẹ nhàng, cẩn thận để không quấy rầy Đường Ninh.

Đường Ninh tưởng rằng Mạc Vân Sơ xuống giường đi WC, thậm chí cậu còn bỏ qua sự sợ hãi mà trở nên tức giận, tức giận vì Mạc Vân Sơ không giữ lời hứa, thế nhưng hắn vẫn không rời khỏi phòng.

Hắn làm một chuyện mà Đường Ninh không tài nào hiểu được.

Đôi tay thon dài nhặt quần áo mà Đường Ninh đã cởi ra trước, khuôn mặt tuấn tú lãnh đạm vùi vào áo sơ mi của Đường Ninh. Chiếc áo sơ mi che nửa trên khuôn mặt của Mạc Vân Sơ chỉ để lộ đường cong xương hàm lạnh nhạt.

Đường Ninh có thể nhìn thấy yết hầu đang lên xuống của Mạc Vân Sơ.

Một lúc sau.

Mạc Vân Sơ mặt không chút cảm xúc mà buông áo sơ mi của Đường Ninh ra. Hắn có gương mặt đẹp trai trời sinh, tất cả các nút áo trên bộ đồ ngủ màu đen cũng được cài chặt, nhìn vô cùng nghiêm túc cấm dục, quần áo bẩn trên tay hắn không hề phù hợp chút nào.

Đường Ninh nhớ Mạc Vân Sơ đã vô cùng nghiêm túc mà tắm rửa như thế nào. Thậm chí, hắn còn dùng sức lau kẽ hở giữa hai ngón tay của cậu. Thế nhưng cũng chính Mạc Vân Sơ, nửa đêm nửa hôm xuống giường, ngửi áo sơ mi bẩn của cậu như không thể kiềm chế cơn nghiện của mình.

Đường Ninh dụi mắt không thể tin nổi.

Ảnh hưởng của hình ảnh này thậm chí còn mạnh hơn cả việc đứa trẻ ma nằm bên gối  cậu.

Sau đó, Mạc Vân Sơ quay trở lại giường và nhìn chăm chú vào khuôn mặt đang say ngủ của Đường Ninh một lúc lâu, ánh nhìn không chớp mắt của hắn khiến Đường Ninh có cảm giác như cậu đang bị một kẻ săn mồi nhìn chằm chằm. Sau đó, hắn chậm rãi tiến lại gần Đường Ninh như một con mãng xà.

Dù cách một màn hình nhưng da đầu của Đường Ninh vẫn cảm thấy tê rần một trận, nhất là khi nhìn thấy mình vẫn đang ngủ rất say như vậy. Đây là lần đầu tiên Đường Ninh nhận ra mình có thể ngủ say không biết gì như vậy.

Đôi môi mỏng khẽ hôn lên ấn đường của Đường Ninh, ngón tay xinh đẹp mảnh khảnh kia vén một sợi tóc trên trán cậu. Sau đó, Mạc Vân Sơ lại nhẹ nhàng hôn lên mấy sợi tóc.

Sau khi làm xong tất cả, Mạc Vân Sơ mới một lần nữa nằm lại bên cạnh Đường Ninh, nhắm mắt lại ngủ thiếp đi.

【Hệ thống, Mạc Vân Sơ bị làm sao vậy? Tại sao hắn lại ngửi thấy quần áo của tôi? Tại sao nửa đêm hắn không ngủ lại đi nhìn chằm chằm tôi?】

Đường Ninh ngơ ngác hỏi.

【Chắc là một kiểu nghiện tính dục (2) nào đó.】

(2) Tính dục: Tính dục là một khái niệm có nội hàm rộng lớn bao gồm mọi khía cạnh đặc trưng của con người như tình dục, các đặc trưng tâm lý, thái độ và hành vi ứng xử. Nói một cách khác, tính dục bao gồm cả khái niệm tình dục và nhân cách. Do vậy, các yếu tố cấu thành nên tính dục cũng là những yếu tố cấu thành nên nhân cách của một con người.

Hệ thống bình tĩnh nói.

Đường Ninh ngẫm nghĩ một hồi, đúng là mỗi người lại có một kiểu tính dục khác nhau, cậu cũng đã thấy không ít những chuyện lạ.

Tiếp theo, Đường Ninh xem qua các video giám sát khác. Điều kì lạ lớn nhất trong video giám sát tối qua là Mạc Vân Sơ liên tục nhấp nháy ở cửa mỗi phòng, và một đoạn video trong phòng tắm đột nhiên chuyển sang màu đen.

Đường Ninh muốn tìm người khôi phục video, nhưng lại nghĩ về đặc thù nghề nghiệp của Mạc Vân Sơ, cuối cùng cậu cũng không làm điều đó.

Nếu đoạn video giám sát liên quan đến Mạc Vân Sơ bị lộ ra ngoài, Mạc Vân Sơ chắc chắn sẽ biết về việc cậu lắp camera trong biệt thự, Mạc Vân Sơ dù có tốt tính đến mấy cũng sẽ không thể dễ dàng tha thứ cho cậu được. Nếu như mất đi tấm bùa hộ mệnh Mạc Vân Sơ, cậu khó mà có thể sống sót qua phó bản này.

Cậu ngẫu nhiên bật tính năng theo dõi theo thời gian thực của camera, Đường Ninh cũng không nghĩ là cậu nhìn thấy cái gì, nhưng một bóng người bất ngờ xuất hiện trên màn hình —

Người lẽ ra đang có mặt trên phim trường, Mạc Vân Sơ lại xuất hiện ở biệt thự vào lúc này.

Mạc Vân Sơ đội mũ lưỡi trai, đeo khẩu trang và đeo một cái ba lô màu đen. Mặc dù hắn đã che kín hết người nhưng Đường Ninh chỉ cần liếc một cái  đã nhận ra Mạc Vân Sơ.

Mạc Vân Sơ lấy ra một chiếc chìa khóa từ huyền quan (3), sau đó hắn cầm chiếc chìa khóa đó xuống tầng hầm.

(3) Huyền quan: Trong phong thủy, huyền quan được quy định là khu vực sảnh ngay gần cửa ra vào nơi bước vào phòng khách. Hiểu một cách đơn giản hơn, đây chính là khu vực ngăn cách giữa phòng khách và cửa chính. Huyền quan như một bức bình phong hay bước đệm cho phòng khách.

Đó là tầng hầm mà Đường Ninh bị cấm vào.

Đó là nơi duy nhất trong biệt thự không được lắp camera.

Mạc Vân Sơ vào tầng hầm để làm gì?

Có cái gì trong ba lô của hắn?

Tại sao hôm nay hắn lại về sớm vậy?  

Các câu hỏi lần lượt hiện lên trong đầu Đường Ninh, khi cậu còn chưa kịp tìm ra đáp án thì chuông điện thoại vang lên, giọng nói trầm thấp nhẹ nhàng của Mạc Vân Sơ truyền đến: "Tiểu Ninh, hôm nay mấy giờ em về nhà?"

"Tôi chưa biết, khi nào anh về thì tôi về, ở nhà một mình chán lắm." Đường Ninh không dám ở trong biệt thự một mình khi Mạc Vân Sơ không ở nhà. Cậu đang định quay lại chỗ ông chủ Hách, tuy rằng cửa hàng bán đồ khâm liệm được trang trí khá rùng rợn, nhưng ít nhất, đạo hạnh của ông ta có thể mang lại cho Đường Ninh cảm giác an toàn.

"Được rồi, hôm nay anh sẽ cố gắng hoàn thành sớm công việc và về nhà lúc tám giờ tối." Mạc Vân Sơ nhẹ giọng nói.

Đường Ninh nhìn cánh cửa tầng hầm đóng chặt dưới camera, "Bây giờ anh đang ở đâu thế?"

"Dĩ nhiên là anh đang ở phim trường."

Đường Ninh đột nhiên không biết phải nói gì, "... vậy thì anh cứ tập trung quay phim đi, không cần phải gọi cho tôi đâu."

Cửa tầng hầm mở ra, Mạc Vân Sơ đeo balo bước ra ngoài, so với lúc đi vào, nhìn balo trống hơn nhiều. Hắn vừa đi vừa nói chuyện với Đường Ninh, bỗng nhiên, hắn chợt dừng lại rồi liếc nhìn camera giám sát.

Khoảnh khắc này làm tim Đường Ninh đập dữ dội, như một con thú nhỏ bị kẻ săn mồi nhìn chằm chằm.

Mạc Vân Sơ nhẹ nhàng nhìn sang chỗ khác, như thể hắn chỉ là vô tình liếc mắt một cái. Hắn đi về phía cửa, giọng nói kiên định: "Anh muốn nghe giọng của Tiểu Ninh, thế mới có động lực đóng phim."

"Đúng rồi." Đặt chìa khóa trở lại huyền quan, đột nhiên Mạc Vân Sơ hỏi: "Gần đây Tiểu Ninh có đi qua tầng hầm không?"

Đường Ninh bỗng cảm thấy áp lực khó tả, cậu hoảng loạn, "Không có."

Mạc Vân Sơ cười, "Sao em căng thẳng thế?"

Cổ họng Đường Ninh hơi khô khan: "Tôi không căng thẳng."

"Thế sao giọng em lạ thế, Tiểu Ninh thật đáng yêu, bây giờ em vào cũng không sao."Giọng điệu của Mạc Vân Sơ rất thoải mái, giống như đang trêu chọc mèo con nào đó "Được rồi. Thôi không nói nữa, tối gặp lại em nhé."

Cuộc gọi kết thúc.

Sau đó Đường Ninh mới nhận ra rằng cậu căng thẳng đến mức thở hồng hộc.

Cậu không hiểu ý của Mạc Vân Sơ, lúc đầu hắn nói rằng cậu có thể đi bất cứ đâu trong biệt thự, trừ tầng hầm, bây giờ hắn lại nói cậu xuống tầng hầm cũng không sao, đây là có ý gì??

Rốt cuộc là tầng hầm đã cất giấu những bí mật gì?

Mạc Vân Sơ là quý nhân của cậu, hay là người cùng chăn gối mà cậu nên đề phòng?

Nếu không làm rõ điều này, Đường Ninh cảm thấy rằng cậu sẽ không thể ngủ chung giường với Mạc Vân Sơ được nữa, một người nhìn chằm chằm cậu khi cậu đang ngủ, ngửi quần áo của cậu và cất giấu bí mật nào đó trong tầng hầm ...

So với với đứa bé ma, đó lại là một nỗi kinh hoàng không tên.

Mạc Vân Sơ đã rời khỏi nhà đến 8 giờ mới trở lại, bây giờ cậu có thời gian để trở về biệt thự và đi xuống tầng hầm, Đường Ninh đã biết chìa khóa của tầng hầm ở đâu. Đây là cơ hội duy nhất của cậu, nếu bỏ lỡ sẽ không có lần sau nữa.

Đường Ninh cũng không do dự nữa, cậu nhanh chóng đưa ra quyết định, lập tức bắt taxi trở về biệt thự.

Sau khi về đến biệt thự, Đường Ninh lấy chìa khóa ở huyền quan, từng bước đi tới thang máy dẫn xuống tầng hầm.

Thang máy của biệt thự hẹp hòi chật chội, vừa vào đã cảm thấy bí vô cùng, khiến cho cơ thể và tâm lý của cậu khó chịu một cách khó hiểu. Đường Ninh nhìn thấy hiển thị tầng từ từ nhảy xuống tầng -1, lúc này cửa thang máy mở ra, lộ ra một tầng hầm rất bình thường.

Đường Ninh đi tới căn phòng vừa nãy Mạc Vân Sơ bước vào, cắm chìa khóa vào xoay một vòng, đột nhiên phát hiện cửa không khóa.

Lúc ra ngoài, Mạc Vân Sơ đã quên khóa cửa sao?

Đường Ninh sửng sốt một chút, sau đó xoay nắm cửa tiến vào. Trong phòng rất tối, hình như đang bật điều hòa, sự lạnh lẽo toả ra khắp nơi.

Đường Ninh bật đèn lên, nhìn thấy căn phòng rộng lớn trống rỗng, hầu như không có đồ trang trí nào. Tường trắng, sàn trống trơn chỉ có một cái giường em bé nhỏ ở chính giữa phòng, cả căn phòng âm lãnh lạ thường.

Lạch cạch.

Phía sau vang lên tiếng khoá cửa.


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật