[ALLVIETNAM] THE WAR

7



Hiện tại cậu cũng đã ở đất nước này 5 ngày rồi vốn chỉ định ở tầm 3 ngày thôi nhưng tại tên Poland đó mà cậu kẹt ở đây.

Vietnam: " Đến lúc đi rồi, mình đã tốn quá nhiều thời gian ở đây giờ lên đường đến Nga thôi."

Khi cậu lên đường đến Nga là buổi tối, lý do là để tránh cái tên bám đuôi cậu kia. Trước khi đi cậu có để lại lá thư cho tên đó, nội dung đại loại là mày cứ ở lại đi bố mày lên đường đi đây, khỏi tìm.

----------Buổi sáng hôm sau--------------

Poland: " Anh lại đến tỏ tình em đây Vietnam."

Kêu một lần không thấy cậu trả lời hắn liền đi luôn vào nhà trọ đến ngay phòng của cậu, đừng hỏi sau hắn biết phòng của cậu.

Đứng trước cửa phòng hắn gõ cửa mấy cái nhưng vẫn không nghe tiếng hồi đáp hay mở cửa.

Khi thấy hắn ông chủ nhà trọ mới nói cậu đã đi đến nơi khác từ tối qua rồi và có để lại bức thư cho hắn.

Poland: " Vậy ông có biết em ấy đi đâu không."

Ông chủ: " Rất xin lỗi tôi không biết. Sao cậu không thử đọc bức thư đi. Tôi có việc rồi, tôi đi đây."

Lúc mở ra đọc bức thư, hắn chỉ biết cậu đã lên đường du lịch tiếp rồi. Cậu bảo hắn chờ ở đây đi, không cần tìm cậu, một ngày nào đó cậu sẽ trở lại tìm hắn hoặc là cậu sẽ chờ hắn đến tìm cậu.

Poland: " Tôi vẫn chưa kịp khiến cậu rung động mà."

Đến những dòng cuối, cậu có viết " Lời tỏ tình của anh tôi không quên đâu, tôi vẫn sẽ chờ."

Poland: " Hóa ra em ấy không quên, mình vẫn còn cơ hội."

-------chuyển qua bên Vietnam---------

Vietnam: " Chắc giờ này tên đó đã đọc bức thư rồi nhỉ."

Vietnam: " Trong bức thư ấy mình có ghi là sẽ chờ hắn...mong là hắn hiểu ý mình."

Có lẻ chờ ở đây chính là chờ ngày đất nước mày biến mất, chờ ngày hắn bị Nazi bắt, chờ ngày chúng ta gặp lại nhưng không còn là với bạn bè hay người theo đuổi gì nữa mà là một tên Phát xít và tù nhân.

Vietnam: " Tôi sẽ chờ. Chờ đến ngày đấy. Chờ đến cái ngày anh quỳ dưới chân tôi. Chờ đến ngày thân xác anh có còn cũng chả nguyên vẹn. Tôi rất mong đợi đấy......




Vietnam: "........ đến ngày cuộc sống và cả đất nước Ba Lan ấy đối với mày chả có ý nghĩa gì nữa."

Poland à, giờ mà anh nghe những lời này chắc anh cũng chả tin vào tai mình đâu nhỉ? Một tên anh xem là xinh đẹp, là tốt bụng, là dịu dàng và hơn hết là người anh thích giờ đang toan tính gì kìa?

Tên điên đó đang muốn biến cuộc đời tươi đẹp và đất nước của anh thành một thứ tối tăm khiến anh muốn từ bỏ nó đấy. Nó muốn mọi thứ hiện tại của anh biến mất đấy. Nó muốn anh và đất nước anh phải chết. Nó muốn tất cả mọi thứ của anh đấy, mà có khi không chỉ anh mà là tất cả mọi người trên thế giới này đấy.... Sao mày vẫn không nhận ra chứ.... đúng là...

Vietnam: ".....thằng ngu...."

Y như nó.... đã từng...

Tại sao? Tại sao lại có cái dã tâm như thế? Tại sao một người tốt bụng, xinh đẹp ngày trước đâu rồi? Tại sao không phải cuộc sống như vầy quá đủ rồi sao? Tại sao lại còn có thứ ước muốn ghê tởm đó? Tại sao vậy chẳng phải anh ta và đất nước ấy rất tốt sao? Tại sao cậu muốn phá hoại nó? Tại sao vậy họ đắc tội gì với cậu sao?.....Có, rất nhiều, không chỉ 1 mà là tất cả....

----------------------------------------------------------

Vốn dĩ Poland không hề nghi ngờ hay làm gì với Vietnam trong khi sự xuất hiện của cậu ở đất nước này vốn rất kì lạ.

Cũng dễ hiểu thôi, thực chất anh vốn chỉ là nhân vật chính trong vở diễn lần này của cậu thôi. Tất cả mọi việc xảy ra, kể cả việc va phải anh cũng là do sắp xếp của cậu.

Vietnam: " Tình cờ va vào anh cũng là do tôi cố ý. Nụ cười tại cách đồng hoa ấy cũng do tôi cố ý. Bị thằng nhóc cướp đồ và gặp gia đình khốn khổ ấy cũng là do tôi cố ý. Việc gặp đi gặp lại anh hàng ngày cũng là do tôi cố ý và ngay cả việc khiến anh thích tôi cũng là cố ý."

Vietnam: " Mọi việc có vẻ đều theo sắp xếp của tôi. Mặc dù, có chút hỏng ở khúc cuối. Đáng lẻ tôi phải khiến anh












Vietnam: "..yêu tôi mới đúng. Rồi sau đó từ từ, từ từ, giẫm đạp lên thứ tình yêu trong sáng ấy của anh. Khiến anh khốn khổ vì tôi, khiến anh lụy tình vì tôi, khiến anh đau đớn vì tôi và khiến anh chết vì tôi."

Giết chết người khác bằng vũ khí chỉ trong một nhát nghe có vẻ rất đau nhưng thực chất lại là cách nhanh chóng nhất và gây đau khổ trong ít phút nhất

Tra tấn họ từng ngày, từng ngày như món đồ chơi đến khi chán thì kết thúc nó nghe có vẻ sẽ là một cơn đau kéo dài đến tận cùng và đầy rẫy sự bất lực khi ngày ngày bị xem như đồ chơi nhưng thực chất nó kéo dài nhưng sẽ đến được bao lâu?

Chỉ đến khi họ chết vì trở thành sự nhàm chán của lũ điên tra tấn. Hành hạ qua từng ngày nhưng để giữ họ sống thì bắt buộc sự đau đớn không đủ khiến họ chết và có khi sẽ được chữa trị lành lặn. Đây có lẻ là cách gây đau đớn về tinh thần nhiều hơn thể xác.

Vẫn chưa đủ. Như thế vẫn chưa đủ đau. Những cách kết thúc cuộc sống như vậy thật quá nhàm chán. Cậu cần một cách khác. Vậy thì........

Kết thúc bằng tình yêu là cách đau đớn nhất, cả về thể xác lần tinh thần. Vì sao cậu biết, vì bọn khốn đó đã dạy cho cậu cách này và chính cậu đã thử nghiệm nó......rất nhìu lần. Đau không? Đau. Đau ở đâu? Tất cả. Đau như thế nào? Không biết, chỉ biết nó đau lắm.

Đau hơn cả việc giết chết cậu bằng kiếm hay hành hạ tra tấn cậu qua ngày. Nó đau và diễn ra rất nhiều lần. Nhưng cậu vẫn như vậy, vẫn đâm đầu, vẫn tình nguyện làm chuột bạch cho cái thí nghiệm tình yêu đấy.

Để rồi nhận lại được gì? Nhận lại được gì hả? Trả lời đi? Cậu nhận được gì? Tiền à? Tôi có rất nhiều tiền sao cậu không đi với tôi? Tình yêu. Tình yêu, lại tình yêu? Nó là cái gì?..... Cậu cũng không biết nữa.

Nhìn xem kẻ từng yêu cho dù bị phản bội, kẻ từng bị phản bội vì yêu vẫn tha thứ và kết cục vẫn vậy, rồi lại trở thành tên ích kỉ và mưu mô là vì tình yêu, kết cục vẫn thế, đến kẻ chết tâm, vô cảm chỉ biết sống trong đau khổ lần nữa, cuối cùng trở thành tên máu lạnh và cô đơn.

Thế cuối cùng tình yêu nó là gì? Nó mang lại gì?

Đau khổ.... Thể xác lần tinh thần.

Thế kết cục nó là gì?

Giết chết bởi người mình yêu, bị tra bởi người mình yêu... Không, đã từng thì đúng hơn...

Thế muốn yêu nữa không?

Không... Dù chỉ 1 lần cũng không.

Thế cậu đang làm gì vậy?

Không yêu nữa mà?

Sao cậu?

Không, cậu không yêu. Cậu không muốn mình rơi vào nó nữa. Cậu ghét nó, cậu hận nó, cậu kinh tởm nó. Cậu như thế này là vì thứ gì. Cậu điên như thế này là vì ai. Cậu làm như vậy là vì sao?

Vì họ..

Cậu muốn họ cũng giống cậu.

Cậu muốn trả thù.

Cậu muốn họ chết một cách đau đớn giống cậu.

Cậu muốn giẫm đạp thứ tình yêu của họ như cách họ làm với cậu.

Tất cả là vì tình yêu. Cả cậu lẫn họ đều rơi vào nó nhưng có lẻ họ đã tìm ra cách thoát ra nhưng cậu thì không.

Cậu đang rơi vào nó ngày một sâu dần nhưng họ vẫn không cứu cậu. Cậu cứ rơi như vậy rồi một lần nữa họ kéo cậu ra rồi lại cũng cậu rơi vào nó. Cứ như vậy đến lần thứ 4 họ bỏ mặc cậu.

Cậu đã rơi, rơi đến tận nơi hố sâu đấy. Cậu lại được kéo lên lần nữa nhưng không phải họ hay bất kì ai khác mà là chính cậu. Lần này cậu muốn kéo họ xuống hay nói đúng hơn chính cậu sẽ đẩy họ xuống và bỏ mặc họ.

Cậu thật ngu dốt. Vì trả thù. Cậu lại chọn cái cách nguy hiểm này. Nếu cậu rơi lần nữa thì sao?

Cứu cậu đi. Làm ơn cứu cậu đi. Còn họ thì sao? Mặc kệ họ chả phải tất cả là tại họ sao. Tại họ lẫn thứ tình yêu ấy mà cậu từ một con bồ câu trắng trở thành một con quạ đen....

Việc cậu làm là đúng?

Vietnam: " Chờ đấy. Từng người, từng người các ngươi đều phải trả giá."

_________________________________________

Thật ra tất cả chỉ là sự diễn xuất của Vietnam thôi chứ làm gì có vụ tính cách của Vietnam trong hai chương trước thay đổi 360° được.

Chúc các bác ngủ ngon nhe(◡ ω ◡)


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật