[Chanbin] Ánh mặt trời phương Đông

Ngoại truyện: Pháp sư Koro - sự chờ đợi



Học viện Evengus không biết cụ thể lí do thành lập ra sao, chỉ biết rất lâu rất lâu trước đây nó đã tồn tại bên cạnh Tháp Evengus sừng sững.

Người ta không nhớ rõ ai là hiệu trưởng ban đầu, kể cả trong thư viện những quyển sách về lịch sử viết mơ hồ về khoảng thời gian này.

Mọi người chỉ nhớ nơi đây là Học viện danh giá tạo ra những Đại tế tư vĩ đại nhất cùng  Chỉ huy trưởng canh giữ tháp nhiều năm qua. Ngoài ra còn nhân vật bí ẩn đó chính là Trưởng lão Koro.

Ngay cả hiệu trưởng Foe cũng không biết ông ấy đã ở đây từ bao lâu, bà ấy chỉ nhớ từ khi còn là cô bé non nót học tập tại đây đã nhìn thấy ông ấy ở đó. Sau này khi trở thành Hiệu trưởng ông ấy là người hướng dẫn cho bà về mọi thứ trong học viện.

Ông ấy mang lại cảm giác từng tất đất, ngọn cỏ, đoá hoa hay mỗi vị trí đều thuộc nằm lòng, chỉ cần thay đổi nhỏ đều nhận ra ngay.

Nhiều lần bà cũng muốn biết ông ấy là ai, cũng từng đặt câu hỏi nhưng ông lại dùng ánh mắt tang thương năm tháng nhìn bà thật sâu. Giọng nói cứ văng vẳng bên tai nhắc nhỏ bà nội dung thâm sâu, huyền bí mà bản thân không cách nào hiểu hết dù trôi qua bao nhiêu năm

"Chuyện khó đừng nên hỏi, bí mật nằm trong chiếc hộp cũ kĩ đừng vì tò mò mà mở ra. Sức mạnh của con không bao giờ là đủ để có thể nhận đáp án từ ta cô bé nhỏ ạ!"

Trưởng lão Koro như một cuốn sách giáo khoa toàn thư cổ xưa đầy nội hàm, cô độc chờ người xứng đáng hé mở nội dung. Qua mỗi lớp học sinh đến và đi lại chẳng mấy ai thấu hiểu cho sự cô độc này.

Học sinh chỉ biết ông ấy là tồn tại mạnh mẽ trấn giữ học viện bao nhiêu năm, đôi khi tồn tại vô hình đến nổi không ai nhớ đến.

Có những dịp vài Đại tế tư đời rất lâu trước đây ghé thăm lại chẳng một ai nhớ ra vị Trưởng lão này. Kí ức như bị xoá bỏ trong khoảng khắc tất cả nhìn thấy ông ấy.

Và ông ấy cũng là người duy nhất tự mình mở được cánh cửa của Evengus mà không cần ai trợ giúp, nếu là người khác cần phải tập hợp nhóm Gia chủ các Đại Gia Tộc cùng nhau mở cửa. Sức mạnh từ ông ấy dường như là vô hạn, khiến những người biết chuyện sợ hãi cùng kính trọng.

Họ cảm thấy ông có thể mạnh ngang các Phụ Thần kế nhiệm, thậm chí có người còn nghĩ nhiều hơn chính là bản thân ông có phải là Phụ Thần hay không.

Câu trả lời tự họ suy diễn ra rất nhiều nếu là Phụ Thần kế nhiệm thì tuổi thọ không thể nào lâu như thế? Vì chính Phụ thần kế nhiệm cũng có ngày phải ngã xuống vì đến giới hạn. Nhưng họ vẫn không chắc chắn ông ấy là ai!

Trưởng lão Koro không quan tâm những suy nghĩ về mình, ông chủ đứng nhìn những kẻ tự nhận ở đỉnh cao tham lam nhìn vào giá trị ông mang lại. Dần dần lên men những suy tính lôi kéo, sau đó là sợ hãi sức mạnh của mình. Tất cả như trò hề chiếu lên thành bộ phim dài giải trí trong năm tháng nhạt nhẽo của mình.

Tuy vậy ông vẫn hài lòng vì vị trí của mình, vẫn một lòng chờ đợi người cần đợi. Vẫn dùng tay đẩy bánh răng xe số mệnh quay, đó là nhiệm vụ ông phải làm.

Đôi mắt nhìn toà tháp Evengus cao lớn kia, khoé mắt híp lại nhìn nó thật lâu.

Thần Duệ Hoa đã gieo mầm nơi này những hạt giống kỳ tích, những đứa trẻ lớn leo mang theo hạt giống này thanh lọc lại sự ô uế mà chính Thần không cách nào xử lý.

Evengus người bạn già, thời gian sắp đến rồi.

Đại lễ trăm năm còn 2 ngày.


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật