[Chanbin] Ánh mặt trời phương Đông

Màu xanh của bầy sói hoang



Koo Bon Hyuk vẫn lặng lẽ quan sát khu vực bọn họ đang ở. Khu rừng Aura này vốn dĩ là nơi trùng trùng nguy hiểm nhưng từ lúc họ chạy trốn đến hiện tại nó vẫn luôn êm đềm, mọi việc suôn sẻ đến mức kì lạ. Koo Bon Hyuk- kẻ sống sót bước ra từ Khu rừng bóng tối cảm nhận rằng nguy hiểm thật sự đang ẩn giấu từ một nơi nào đó xung quanh họ. Nó chực chờ một cơ hội, một sơ hở từ họ để rồi lao đến cắn xé những con mồi này thành mảnh vụn.

Linh cảm của Koo Bon Hyuk không sai chút nào, cách đó không xa những đôi mắt xanh tham lam, thèm khát máu thịt đang ẩn náu trong những bụi rậm tăm tối đang quan sát tình huống của họ. Chúng nó cẩn thận tính toán khoảng cách, sức mạnh con mồi cũng như cảnh giác với sức quan sát nhạy bén của Koo Bon Hyuk. Bộ não trong cái đầu ma mãnh kia đang không ngừng tính toán cách tấn công toàn vẹn nhất, tên thủ lĩnh không ngừng dùng những tiếng gầm khàn đục trong cổ họng cảnh cáo những kẻ không an phận. Nhìn thấy nhóm người Kim Taerae tách khỏi nhóm di chuyển theo hướng khác, bọn chúng biết đây là cơ hội khó có được.

Tên đầu đàn nhanh chóng phân bổ một nhóm nhỏ lẳng lặng bám đuôi theo phía sau nhóm Taerae và Ngô Ngọc Hưng. Phần còn lại tập trung đối phó nhóm của Song Jae Won, riêng nó và hai con khoẻ nhất đàn sẽ đối phó Koo Bon Hyuk. Bởi vì nó cảm thấy trong nhóm này Koo Bon Hyuk là kẻ phát ra tần số nguy hiểm nhất. Phân công xong, bọn chúng từ từ tiếp cận khu vực canh gác của Lee Eui Woong mà không để cậu và Koo Bon Hyuk phát hiện. Ánh mắt xanh loé lên sự nham hiểm cùng khát máu.

Taerae và Ngô Ngọc Hưng đi một đoạn xa khu cắm trại một khoảng đủ để tìm kiếm thức ăn cho nhóm cũng duy trì đoạn khoảng cách Taerae có thể dùng ma pháp di chuyển tốc độ trở về kịp lúc ứng cứu khi có nguy hiểm xảy ra. Cả hai người đều trưởng thành từ môi trường đặc biệt khiến họ và Koo Bon Hyuk đều nhận thấy sự bất thường của khu rừng này trước tiên. Tin chắc là giờ đây nhóm của Song Jae Won cũng ngờ ngợ ra được sự kì lạ này. Cả hai tách ra tìm thức ăn cũng chỉ là cái cớ để dẫn dụ những mối nguy hiểm ẩn núp xung quanh họ mà thôi.

Ngô Ngọc Hưng nắm nhẹ áo khoác Taerae ra tín hiệu, cậu cảm nhận sự nguy hiểm đang thầm lặng dõi theo họ, cái cảm giác gợn sóng lưng bởi sự tà ác này khiến cậu không thích chút nào. Taerae thật sự phải thán phục bởi giác quan nhạy bén này của cậu, ngay cả bản thân là một người trải qua bao sương gió cùng kinh nghiệm đối đầu nguy hiểm của bản thân vẫn không nhận thấy mối đe doạ nào. Chính nhờ sự nhắc nhở của cậu ta mà bản thân mới nghiêm túc đánh giá hoàn cảnh xung quanh, quả nhiên cậu nhận ra được sát khí yếu ớt ẩn giấu trong góc tối tăm không ai ngờ đến nhất. Khoé miệng cười tự giễu bản thân vẫn còn ngu dốt, đồng thời sự hưng phấn với trận chiến sắp diễn ra trỗi dậy mãnh liệt. Quả nhiên nơi đây thực thích hợp cho những kẻ muốn phiêu lưu như cậu mà.

Phía Koo Bon Hyuk và Lee Eui Woong đang không mấy tốt đẹp lắm. Họ bị bao vây bởi bầy Hắc Phong Lang. Loại quái vật này vốn chỉ có cấp F mà thôi nhưng nguy hiểm ở chỗ nó thường đi theo bầy đàn tầm 60 con và độ nguy hiểm tăng lên mức D, nếu có Hắc Phong Lang Vương chỉ huy thì mức độ nguy hiểm của bầy Hắc Phong Lang tăng lên mức A+.

Trong bầy để thai nghén ra một con Hắc Phong Lang Vương phải hội đủ nhiều yếu tố. Một mẹ của nó phải trải qua giai đoạn thai nghén đầy đau đớn khi phải ăn một lượng lớn thức ăn thu từ những loại quái vật cấp cao (thứ dễ dàng giết chết một con Hắc Phong Lang), cơ thể của Hắc Phong Lang mẹ sẽ bị hấp thu dần dần cho đến cuối cùng trở thành thức ăn của Hắc Phong Lang Vương khi chào đời.

Hắc Phong Lang Vương không sinh đơn một con mà sinh theo đôi, khi mới chào đời cả hai được ban cho sức mạnh của riêng mình. Người ta nói một nước không thể có hai vua,một đàn sói chỉ cần một Lang Vương chỉ huy nên cả hai phải tự cán xé nhau điên cuồng. Dẫu cho mới sinh ra non nớt nhưng chúng đã học được cách chém giết tàn nhẫn không từ thủ đoạn để hạ bệ kẻ thù. Sau khi giết chết người anh em song sinh của mình Hắc Phong Lang Vương sẽ ăn sạch sẽ xác của kẻ kia hấp thụ năng lực Duệ Thần ban cho kẻ đó từ đấy dùng năng lượng lột xác thành một Hắc La g Vương thực thụ. Những con sói trong bầy đàn luca này sẽ làm lễ lên ngôi cho nó, từ đó chúng sẽ nhận được đặc ân từ Vương của chúng ban cho.

Một bầy Hắc Phong Lang không đáng sợ, một bầy Hắc Phong Lang có Vương mới cực kì đáng sợ. Con Hắc Phong Lang Vương này lên ngôi được nửa năm nên cấp bậc chỉ dừng ở mức A, nhưng sức mạnh của nó đủ để dìm nát nhóm học viên mạnh của học viện Evengus.

Lúc này Koo Bon Hyuk và Choi Byeong Seop đang phải đối đầu với Hắc Phong Lang Vương và những thuộc hạ mạnh nhất của nó. Phía Lee Eui Woong và Song Jae Won lại bị đàn gần 50 con Hắc Phong Lang bao vây kín kẽ. Đau đầu nhất là bọn này lại tấn công thành nhóm nhỏ, chiêu thức trật tự ổn định khéo léo bù đắp cho nhau. Đánh nhau với kẻ mạnh mà có trí khôn thế này mới là đau đầu nhất. Cả bọn dùng ánh mắt trao đổi nhanh chóng, Ahn Hyeong Seop là quân sư chiến trường bên dưới, trên này Koo Bon Hyuk và Choi Byeong Seop tự phân tách nhau tiêu diệt thuộc hạ của Hắc Phong Lang Vương đồng thời Koo Bon Hyuk dùng Ma Âm Mê Hoặc để gây choáng tạm thời để Hắc Phong Lang Vương không thể chỉ huy bầy sói bên dưới.

Nắm được ý đồ của kẻ địch từ miệng của Lang Vương xuất hiện vô số lưỡi đao gió nhanh chóng ném về phía Koo Bon Hyuk và Choi Byeong Seop, không quản có trúng cả hai hay không nó nhanh chóng dùng sức gió nâng bản thân lên cao rồi phát ra một tiếng tru dài báo hiệu hỗn chiến. Chiếc đuôi phía sau dựng ngược gai lông cứng hơn cả thép bắn mạnh về phía cả hai người. Koo Bon Hyuk nhanh chóng tạo màn chắn Sóng âm cản những chiếc gai nhọn kia.

Choi Byeong Seop cách khoảng không dùng tay hoà tan những gai nhọn thành chất lỏng đặc sệt. Từ kẽ ngón tay xuất hiện làn khói đen nho nhỏ bắn nhanh về phía một thủ hạ bên trái của Lang Vương làm thủng một lỗ trên chân trái phía trước của nó. Khẽ tru lên đau đớn miệng há to bắn những lưỡi dao gió sắc bén về phía này, Byeong Seop khéo léo né tránh, nhưng lưỡi dao sắc bén đến mức sượt qua thôi đã xé nát một mảng lớn trên tay áo của cậu.

Nhưng phía bên kia làn khói đen từ vết thương không ngừng ăn mòn cơ thể Hắc Phong Lang như loại axit mạnh, vết thương không ngừng thối rửa rồi bốc hơi để lộ từng mảng xương trắng hếu. Chẳng mấy chốc con Hắc Phong Lang bị ăn mòn nửa thân người tru lên những tiếng kêu đau đớn, nó không ngừng dùng những ma pháp mạnh mẽ nhất để giết chết hai sinh mạng trước mắt để xả giận nỗi đau này. Biết mình sắp chết con Hắc Phong Lang tích tụ năng lượng nhanh chóng lao vào khoảng không giữa hai người rồi tự bạo nội hạch của mình.

"Bùm...ùm..mm.mmm" một tiếng nổ lớn oanh tạc cả mảng rừng làm cả bọn Lee Eui Woong chiến đấu bên dưới bị liên lụy không ít. May thay Song Jae Won đan một lưới điện cao áp cản đất đá trên cao bay xuống đập trúng họ. Nhìn đống đổ nát phía trên kia cả ba hiện rõ vẻ lo lắng, nhưng bọn Hắc Phong Lang không chờ đợi cũng không cho họ có thời gian suy nghĩ thêm mà đồng loạt tấn công. Mong là hai kẻ trên kia không bị thương quá nặng. Đây là ý nghĩ thoáng qua trong đầu họ lúc này.


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật