Chanh Mật Ong

Chương 25



Nói một cách khách quan thì trông Công Trường chẳng có vẻ gì là mất tự nhiên cả, thậm chí tôi còn nghi ngờ nó đang rất hưởng thụ việc được ngồi giữa một đám con gái.

"Số hưởng cc." Nguyễn Công Trường đã chửi thẳng vào mặt tôi khi tôi trêu nó, bằng một thái độ không thể cọc hơn.

Mỗi sáng thứ 7 chúng tôi được nghỉ hẳn 1 tiết sau giờ ra chơi, bình thường nhà trường sẽ bắt các lớp lao động hoặc ra ngoài sân tập luyện cái gì đó, nhưng vì vừa mới thi giữa kỳ xong nên tạm thời chúng tôi được hoạt động tự do. Trọng Tùng có việc xuống CLB, Nguyễn Công Trường đột nhiên lên đây tìm tôi, nó ngồi chỗ của Tùng, từ đầu đến cuối chỉ bày ra khuôn mặt khó chịu vãi cả l ra với tôi sau đó còn chửi tôi chỉ vì một câu đùa vớ vẩn.

Làm đéo gì mà phải cọc thế nhỉ? Tôi bực mình tháo giày ra, dùng chân trần đạp mạnh vào người nó (có cho tiền tôi cũng không dám vừa đeo giày vừa đạp nó), hơi ngạc nhiên một tẹo khi nó không tránh mà chịu ngồi yên cho tôi đạp.

"Sao mày không tránh?" Tôi buột miệng. Nếu như bình thường thì nó đã dễ dành tránh được và còn đấm lại tôi một phát rồi.

"Châu Anh." Công Trường đột nhiên dịu lại, nó gọi tên tôi và nhìn tôi với thái độ nghiêm túc hiếm có "Tao có chuyện cần thương lượng."

"Gì?" Tôi nheo mắt nhìn nó, tự hỏi con chó này lại muốn làm trò gì. Tôi nhớ lần cuối cùng nó nói chuyện với tôi kiểu này là hồi học cấp 2, khi đó nó muốn nhờ tôi tìm hiểu thông tin về Trần Minh Ngọc – con bé xinh nhất khối mà sau này sẽ làm người yêu nó rồi đá nó để yêu một thằng khác còn đếch ngon bằng nó ấy.

"Mày đổi chỗ cho tao đi." Đôi mắt màu tro của nó giữ lấy ánh nhìn của tôi, giọng nó đột nhiên trầm xuống, nghe mà bủn rủn cả người.

Xã hội này đã suy đồi đến mức bạn tôi bắt đầu biết dùng mĩ nhân kế rồi đấy ư?

Không phụ công sức và mong chờ của Nguyễn Công Trường, tôi nở nụ cười dịu dàng ấm áp như nắng mùa xuân, vỗ nhẹ lên khuôn mặt đẹp trai của nó, nói chậm rãi:

"Tao đồng ý... mới là chuyện lạ."

Có vẻ câu trả lời của tôi không nằm ngoài dự đoán của Công Trường, nó bình tĩnh ngả người ra phía sau, bắt đầu nói điều kiện:

"Tao đặt thừa một vé đi Nhật cuối năm, khứ hồi, hạng Thương gia."

"Cuối năm cả nhà tao sang Sing thăm họ hàng rồi, tiếc ghê." Tôi tỏ vẻ tiếc nuối lắc đầu, ánh mắt lại không giấu được niềm vui trước sự đau khổ của nó. Nói không bị dao động tí nào là giả, nhưng Tết dương năm nay nhà tôi đã có kế hoạch đi du lịch rồi, hơn nữa nhìn Nguyễn Công Trường bị chọc tức giải trí vl.

"Phải làm sao mày mới đồng ý đổi chỗ?" Nó nhíu mày.

"Tao không ngồi chỗ đấy được đâu." Tôi thở dài, nhưng khóe miệng không kìm được cong lên "Mày biết thừa tao không ưa cái hội kia mà."

Tôi không nói dối nó, đám con gái ngồi xung quanh Công Trường trùng hợp là mấy đứa chơi thân với nhóm Quân Trần, và vì một vài lý do mà tôi không thể thích nổi một con nào trong đám đấy. Tất nhiên phần nhiều là do tôi muốn tìm kiếm niềm vui trên sự xui xẻo của nó, tuy hơi khốn nạn nhưng đáng giá cực kỳ.

Công Trường vươn tay vò rối mái tóc, tôi có thể nhìn ra được vẻ mất kiên nhẫn xen lẫn chút bực dọc qua nét mặt của nó.

"Ngồi đấy thêm một hôm nữa chắc tao điên cmn mất." Nó lẩm bẩm, không quay đầu nhìn tôi mà lơ đãng nhìn vào khoảng không trước mặt.

"Chúng nó cũng có làm thịt được mày đâu?" Tôi khua tay xuống ngăn bàn, lấy ra một chai nước còn nguyên, đưa cho Trường "Hoặc mày tìm thằng nào đấy đổi chỗ đi, tao tin lớp này đầy thằng ước được ngồi cạnh con My. Tao với Minh Việt làm sơ đồ chỗ ngồi rồi mới nộp lại cho thầy mà, bọn tao đổi chỗ 1-2 đứa thầy không biết đâu."

"Không thằng nào dám đổi cho tao đâu." Công Trường cười khẩy, nó cầm lấy chai nước, vặn mở nắp chai nhưng không uống mà đưa lại cho tôi.

Tôi nhận lại chai nước, giật mình nhìn nó, cả người đột nhiên lạnh toát như thể bị rơi vào hầm băng. Không thằng nào dám đổi chỗ cho Trường, đúng hơn là không thằng nào dám công khai ủng hộ, thân thiết hay hỗ trợ Trường, bởi sức ép từ Gia Khánh.

"Gọi nhóm của mấy thằng Quân Trần, Gia Khánh là hội quyền lực không hẳn vì chúng nó giàu, đẹp, có sức ảnh hưởng, đấy chỉ là một phần thôi, lý do chính là bởi vì chúng nó nắm giữ quá nhiều bí mật. Nếu mày để ý sẽ thấy những thằng còn lại trong lớp rất nghe lời chúng nó, thậm chí là sợ chúng nó, bởi vì chúng nó có rất nhiều cách khiến người ta không thể sống nổi ở cái trường này."

Tôi chợt nhớ lại lời thằng Tâm từng nói vào cái đêm đi du lịch với lớp ở Quan Lạn mùa hè vừa rồi. Tối hôm ấy hầu như đứa nào cũng có tí cồn trong người, và Trần Minh Tâm đã "lỡ miệng" kể cho tôi kha khá chuyện, tôi nghe xong vứt hết ra sau đầu, đến hôm nay tự dưng mới nhớ ra.

"Rất nhiều chuyện bẩn thỉu trong lớp, thậm chí trong trường, mấy thằng đấy đều biết hết. Tao không rõ chúng nó tìm được nguồn ở đâu, nhưng phải đến 99% những thông tin trong tay chúng nó là chính xác. Chúng nó sẽ ngẫu nhiên dùng một vài bí mật để trao đổi lợi ích, hoặc đơn giản chỉ để tiêu khiển và thao túng người khác..."

Quào, hôm đấy tôi còn nở một nụ cười 3 phần chế giễu 7 phần khinh bỉ và nghĩ rằng cuộc sống thì luôn luôn đơn giản nhưng people cứ make it complicated, ai mà ngờ được tôi mới chính là đứa đơn giản.

"Thực ra nếu mày nghĩ thoáng một tí thì việc ngồi giữa một đám con gái cũng không tệ lắm đâu..." Tôi cười gượng, cố gắng nghĩ cách an ủi nó "Bao nhiêu thằng muốn ngồi cạnh Huyền My mà không có cơ hội—"

"Châu Anh." Công Trường ngắt lời tôi, sắc mặt không mấy vui vẻ "Đã không biết thì đừng có nói."

"Mày thái độ với ai đấy?" Bỗng nhiên Trần Minh Tâm từ đâu xuất hiện, nó ngồi xuống cạnh tôi, nhíu mày nhìn Trường "Rắc rối của hội cũ bọn mày thì liên quan gì đến con Chanh, mày lôi nó vào làm gì?"

"Liên quan đến mày à?" Giọng nói giễu cợt của Công Trường truyền đến, nó tùy ỳ khoác một tay ra thành ghế phía sau, nét mặt vẫn luôn hờ hững, nhưng tôi nhìn ra được nó đang rất-rất khó chịu.

"Từ từ nhé." Tôi nhăn mặt, cắt ngang giữa chúng nó "Bọn mày đang nói cái gì thế?"

"Mày biết tại sao con My và mấy đứa chơi thân với nó hay tỏ thái độ khó chịu ra mặt với mày không?" Minh Tâm liếc thoáng qua Công Trường, sau đó nó rũ mắt nhìn tôi, khóe môi cong lên.

"Tại sao?" 

"Hồi cuối năm lớp 10 Gia Khánh từng hẹn hò với Huyền My, nhưng được có hơn một tuần thôi, tất nhiên thằng Khánh là người chủ động chia tay." Tâm vươn tay giúp tôi chỉnh lại sợi tóc rối, bình thản nói tiếp "My vẫn còn thích Khánh, nó níu kéo không được nên quay ra tán mấy thằng chơi chung với Khánh để trả thù."

"Nó tán thằng Huy đúng không?" Tôi không biết Khánh với My từng hẹn hò, nhưng tôi biết My từng dây dưa với Huy một thời gian dài.

"Sai rồi." Tâm chợt nở nụ cười, đưa mắt nhìn Trường "Nó tán thằng Trường."

"What the f—"

"Mày nói đủ chưa?" Trường lừ mắt nhìn Tâm, cắt ngang câu chửi thề của tôi.

Tâm dường như không hề để tâm đến lời của Trường, tiếp tục nói:

"Con My từng làm đủ trò tán tỉnh thằng Trường nhưng không thành công, thậm chí cái hôm đi Quan Lạn nó còn cố tình mặc đồ bơi ngã vào người thằng Trường."

Như thể vừa nhớ lại chuyện gì thú vị lắm, Tâm nghiêng đầu ngó sang khuôn mặt lạnh như tiền của Nguyễn Công Trường, nhoẻn miệng cười:

"Lúc đấy bạn Trường của mày cũng làm biểu cảm lạnh lùng như này nè, xong mày biết nó nói gì không?"

"Nó nói gì?" Tôi bắt đầu thấy cái drama này hơi bị cuốn rồi đấy.

"Cút!" Tâm trầm giọng xuống để bắt chước tông giọng của Trường, sau đó nó phá ra cười, vỗ vai tôi "Sau hôm đấy tất nhiên con My không thể nào tiếp tục mặt dày quấn lấy thằng Trường được nữa, nó quay sang tiếp cận thằng Huy, mà thằng Huy thì có bao giờ từ chối con nào đâu, đi du lịch về đã thấy 2 đứa set relationship rồi."

"Wow." Tôi cũng không biết phải bình luận gì nữa, mọi chuyện phức tạp hơn tôi tưởng nhiều.

"Từ đầu đến cuối Cao Huyền My chỉ thích Gia Khánh thôi, thằng Huy biết thừa, nhưng mà con My xinh vãi ***, nó làm đếch gì cần quan tâm con My thích ai, húp được là được." Trần Minh Tâm với tay lấy chai nước mở sẵn trên bàn uống một ngụm, sau đó tiếp tục kể "Cả đám thằng Quân chỉ xem Huyền My như trò tiêu khiển, mày đừng nhìn bề ngoài chúng nó thân thiết trêu chọc con My, thực ra sau lưng chúng nó coi thường con My lắm, bảo nó dễ như phò."

"Nhưng mà Huyền My vẫn còn thích Gia Khánh à?" Tôi vẫn thắc mắc điều này từ đầu đến giờ, nếu My còn thích Khánh, vậy thì dễ giải thích cho việc nó thường xuyên mặt nặng mày nhẹ với tôi.

"Cái này tao chịu." Trần Minh Tâm nhún vai "Có thể nó chỉ thấy không cam tâm thôi, nó yêu Gia Khánh được một tuần thì bị đá, trong khi thằng Khánh dính mày mấy tháng nay mà không biết chán, nó ngứa mắt cũng dễ hiểu."

"Hợp lý đấy." Tôi gật gù, trong lòng âm thầm chửi Gia Khánh là cái đồ chuyên mang rắc rối cho người khác, bảo sao chị họ tôi lúc nào cũng khuyên đừng bao giờ dính đến mấy thằng nổi tiếng trong trường.

"Con My cũng chẳng phải dạng vừa đâu, nó từng khiến cho Minh Quân với Vân Lam suýt chia tay đấy, Quỳnh Như cũng cãi nhau với Đặng Long vài lần vì nó rồi." Thằng Tâm bĩu môi, thái độ thay đổi hẳn "Thế mà bạn Trường của mày lại muốn đẩy mày ngồi cạnh con phò non đấy mới sợ chứ, mày xem lại bạn bè của mày đi." 

______________

Mặc dù đã để warning từ đầu nhưng tớ vẫn muốn hỏi các cậu có khó chịu khi có quá nhiều câu chửi thề trong truyện không? Nếu có thì tớ sẽ hạn chế lại.

Tớ không chắc mình miêu tả cảm xúc và tâm lý của các nhân vật nam có chính xác không nữa, tại tớ cũng ít bạn bè là con trai, bạn nam nào đọc thấy sai sai thì cứ cmt để tớ rút kinh nghiệm nhé!!

Từ tuần sau tớ sẽ bắt đầu bận kinh khủng nên không update được thường xuyên, cmt và vote của mọi người sẽ là động lực rất lớn của tớ đó <3


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật