Trở thành kẻ vô lại nhà Bá tước (501-700)

Chap 503: Nó hoạt động? (4)



Tách. Tách.

Máu chảy ròng ròng.

Cale với thân hình bị cành ràng buộc nhìn ra những kẽ hở trên cành chỉ thấy màu đỏ.

Tách. Tách.

Người đàn ông trung niên đeo kính đang chảy máu, ngoài ra, máu từ má của Choi Han cũng chảy ra. Dĩ nhiên, đó không phải là máu của Choi Han.

Bỏ qua chuyện bị thương đi, Choi Han sạch sẽ như người vừa mới rửa mặt một phút trước.

"Ugh! Ugh!"

Người đàn ông trung niên run rẩy như khó thở.

Choi Han vẫn nhìn Cale và cười ngây ngô.

"... Uhh ... mm."

'... Tên khốn độc ác này, không, là tiền bối.'

Cale lúng túng chào hỏi khi nhìn vào khuôn mặt hạnh phúc của Choi Han.

"Chuyện gì đã xảy ra thế?"

Chuyện gì đã xảy ra trong khi cậu bất tỉnh vậy?

'Tại sao những Dak Elf kia lại hào hứng chạy xung quanh và Raon lại lên tiếng khi vẫn còn đang tàng hình và phá hủy các bức tường mê cung?... Và tại sao cậu ta lại bê bết máu thế này?'

"Tôi không chắc."

Trái tim của Cale đập thình thịch trước phản ứng rất chậm đó. Cậu đã sợ hãi.

"... Bao lâu rồi?"

'Ba mươi phút? Không. Phải mất ít nhất một giờ để gây ra sự hỗn loạn này.'

Sau đó cậu chhờ đợi Choi Han trả lời.

"Mm. Tôi nghĩ khoảng mười phút."

"Gì? Mười phút? Đồ khốn nạn-!"

Cale không thể nói được nữa.

'Họ đã gây ra những hỗn loạn này chỉ trong mười phút? Không, không sao cả, họ đã làm rất tốt, nhưng ...!'

Cale dường như quên mất cậu là người đầu tiên đã biến mê cung thành một mớ hỗn độn khi và bắt đầu cau mày.

"Đó là một thời gian rất dài."

"Ugh, ugh!"

Choi Han từ tốn đáp lại và hạ tay xuống.

Phịch.

Chú thuật sư trung niên ngất xỉu yếu ớt ngã xuống đất.

'... Thật đáng sợ ... dù sao đi nữa, một tên khốn xấu xa.'

Mặt Cale tái mét.

Tuy nhiên, Choi Han bắt đầu nghĩ về những điều đã xảy ra khi nhìn Cale nhợt nhạt.

Khoảnh khắc sợi ánh sáng trắng giáng xuống...

Dark Elf, Elf, sát thủ và thậm chí cả kẻ thù đều ngừng di chuyển và nhìn về phía ánh sáng.

"... Thiếu gia Cale-!"

Dark Elf Tasha vô thức hét lên.

Cô nhìn thấy một nhánh cây dày và đen kinh tởm đã mất một phần ngọn sau khi bị cháy.

Toàn bộ cơ thể của một người ngoại trừ đầu đã bị nhánh cây đó trói lại.

Đầu người đó từ từ gục xuống.

Đầu gục xuống một cách yếu ớt.

Người đó là Cale Henituse.

Người đã xanh xao ngay từ đầu trông thật khủng khiếp, đứng lim dim mắt nhắm nghiền.

"...A."

Jopis đang ở trong tổ cây đã bật dậy.

Cuối cùng cô cũng có thể nhìn thấy người xanh xao đó một cách rõ ràng.

Cô nhận ra điều gì đó cùng lúc.

Lý do duy nhất khiến người đó xanh xao và yếu ớt không có vẻ yếu ớt trong suốt thời gian qua là vì ánh mắt.

Cậu ta có một ánh mắt đáng tin đến mức khiến các đồng minh cảm thấy không có gì phải sợ hãi. Là vì ​​ánh mắt tràn đầy năng lượng và lấp lánh ấy.

Cũng chính vì giọng nói cộc lốc và thẳng thừng nhưng mạnh mẽ của cậu ta đã giúp họ bình tĩnh lại.

"...Trời ạ."

Jopis đột nhiên cảm thấy đầu óc mình trở nên trống rỗng và lo lắng.

Cale Henituse là Chỉ huy của tất cả phe của họ.

Cậu ta là người hướng dẫn họ từ trung tâm.

Việc một người như vậy ngất xỉu là điều đương nhiên và khiến phe của họ trở nên hỗn loạn.

'Chúng ta phải làm gì?'

Khi Jopis cuối cùng cũng có được suy nghĩ đó sau vài giây ...

"Tại sao ngươi lại choáng váng như vậy?"

Elisneh giễu cợt vung gậy.

'Không.'

Jopis có thể thấy chính xác những gì ả ta đang cố gắng làm.

"Không!"

Một số thứ bắn về phía trước khi cô ấy hét lên.

"Grrrrrrr!"

Ba chú cún với Fluffy làm trung tâm nhanh chóng chạy về phía cây đen.

Không thể nào.

Réccc-

Những cành cây đen nhánh nhanh chóng bắt đầu chuyển động.

Chúng rất nhanh. Chúng di chuyển nhanh đến mức cố gắng di chuyển trước khi Choi Han, người gần nhất với Cale có thể đến kịp.

Tuy nhiên, mọi người không thể chỉ ngồi nhìn.

"Chúng ta phải cứu Chỉ huy!"

"Đốt cây đó ngay!"

Các Elf lao về phía trước trong ngạc nhiên. Cây Thế giới giả cũng ác như Elisneh đối với họ; nó là thứ có thể phá hủy ngôi nhà của họ.

Chỉ huy của họ đã bị bắt bởi một sự tồn tại như vậy.

"Ah."

Trị liệu sư Elf Pendrick hít mạnh.

Anh ta ở lại một mình ở phía sau vì không có Tinh linh nào, còn những Elf khác lao về phía trước cùng với Tinh linh của họ. Đó là lý do tại sao anh ta có thể nhìn thấy mọi thứ rõ ràng hơn những gì họ có thể.

Choi Han đang chạy phía trước. Anh cũng có thể nhìn thấy một bàn tay mana lớn mà anh chắc chắn thuộc về Raon-nim.

Pendrick lén lút di chuyển sau khi nhìn thấy chuyển động của những người phía trước.

Keng-!

Choi Han khẩn trương rút kiếm ra.

"Ngươi đến quá muộn."

Cậu ta nghe thấy lời chế nhạo của Elisneh khi đến nơi. Choi Han có thể nhìn thấy Cale đang bị giam cầm bên trong cái lồng đen nhánh này.

Các cành cây đan xen chặt chẽ đến mức Choi Han cần phải chặt cây để đưa Cale ra ngoài.

Shhhh.

Đương nhiên, Choi Han lên kế hoạch chém cây.

- Ta sẽ xé nó ra!

Raon cũng cố gắng nắm lấy cành cây bằng đôi tay mana của mình. Nó sẽ xé toạc thứ này ra.

Tuy nhiên...

"Đừng cử động."

Elisneh cười cảnh cáo họ.

Giọng cô ta không có vẻ gì là gấp gáp, thật ra thì nghe giống như đang thách thức họ.

"Raon, dừng lại."

- Tốt rồi! Ta sẽ bỏ qua cho cô ta! Ta chỉ cần phá hủy mọi thứ!

"Không thấy à?"

Choi Han hạ kiếm.

Sau đó từ từ quay đầu lại.

Bàn tay mana của Raon cũng biến mất.

"Cuối cùng ngươi cũng nhìn thấy?"

Elisneh bắt đầu mỉm cười. Choi Han cáu kỉnh nhìn cô ta.

- ... Ả ta là ác quỷ! Đưa Tử mana và nhân loại! Ta sẽ phá hủy mọi thứ!

Cậu nghe thấy giọng nói giận dữ của Raon.

Bên trong lồng gỗ... Có một chất lỏng màu đen ở đầu cành cây rất mảnh.

Ai cũng có thể nói đó là Tử mana.

Cành đen sắc nhọn đó ngừng lại ngay cổ Cale.

Cho dù Choi Han vung kiếm nhanh thế nào hay Raon kéo cành cây...

Cơ hội để nhánh có Tử mana đâm vào cổ Cale trước là cao hơn.

Lộp bộp. Lộp bộp.

Choi Han đưa mắt nhìn.

Cậu có thể nhìn thấy những ngọn giáo bằng đá đóng vai trò như vảy và cơ thể của imugi đá bắt đầu mất sức mạnh.

Rầm. Ầmmm.

Những ngọn giáo bằng đá rơi xuống đất.

Nó vẫn ở hình dạng của một imugi, nhưng nó không hề di chuyển.

Ngọn lửa xung quanh Cale cũng đã biến mất từ ​​lâu.

'Cale không thể tự bảo vệ mình.'

Đó là lý do tại sao nếu chất lỏng Tử mana đó xuyên qua cổ Cale ngay lúc này ...

Sẽ rất tệ.

Cậu nghe thấy giọng của Elisneh.

"Nếu lũ khốn các ngươi di chuyển, thủ lĩnh của ngươi sẽ chết."

Jopis, Elf, những chú chó con và những đồng minh còn lại của Cale đều dừng chạy và đứng tại chỗ trong sự bàng hoàng mà không biết phải làm gì.

Choi Han hạ kiếm xuống và nhìn xung quanh từng người một.

Tasha và Mary. Sau đó nhìn thấy Beacrox và Ron.

Elisneh tiếp tục nói.

"À, nhân tiện, sét có thể rơi vào các ngươi bất cứ lúc nào. Tất cả các ngươi đều có thể kết thúc giống như thủ lĩnh của mình."

Vẻ mặt tươi cười của cô ta tràn đầy dịu dàng.

Ánh mắt Choi Han lóe lên ánh sáng.

- Choi Han! Thật là kỳ lạ!

Cậu nghe thấy giọng nói của Raon trong đầu  khi đứng quay lưng về phía cái lồng cây.

- Ta đang nhìn cành cây chĩa vào cổ nhân loại, mà cành cây lạ quá! Nó đang rung lắc và cố gắng hết sức để tránh xa nhân loại!

Nhánh cây chỉ vào Cale đang cố gắng di chuyển ra xa.

Có vẻ như nó đang bác bỏ ý địnhlàm hại Cale.

- Cũng có thể trò chuyện với cái cây này! Ta sẽ thử!

Raon đã thấy Cale trò chuyện với Cây Thế giới. Nó cẩn thận và lén lút đặt chân trước của mình lên Cây Thế giới khi tàng hình.

Nó có thể nghe thấy giọng nói của cây.

Đôi mắt không ai có thể nhìn thấy của Raon lúc này bắt đầu lấp lánh.

Nó bắt đầu mỉm cười.

- Choi Han! Cây Thế giới giả đang yêu cầu đánh rớt cây gậy đen trong tay Ảo ảnh sư.

Raon tiếp tục nói.

Choi Han cũng hơi mỉm cười.

Sau đó nhanh chóng trở lại bình thường như không có chuyện gì xảy ra.

Tuy nhiên, có một người đã nhìn thấy biểu cảm đó.

Đó là một chuyên gia đã không bỏ lỡ phản ứng ngắn ngủi đó.

Đó là người mà Choi Han đã nhìn cuối cùng. Đó là Ron.

Ông ta lập tức im lặng không phát ra tiếng động.

'Làm như ngươi muốn.'

Ron nghe thấy giọng của Elisneh cùng lúc.

"Tất cả các ngươi sẽ thấy nỗi tuyệt vọng lớn nhất của mình nếu dám bước lên một bước nữa. Ta sẽ sẵn lòng gửi những món quà như vậy từ bầ- "

Elisneh không thể nói hết câu.

Một Chú thuật sư vội vã đưa tay ra.

"Đồ khốn!"

Con ngựa gió nhanh chóng vặn người. Và hành động đó khiến Elisneh, người ở trên lưng nó cũng di chuyển sang trái.

Shaaaaaaa-

Ngay bên phải khuôn mặt của Elisneh ...

Cô ta cảm thấy một luồng gió mạnh lướt qua nơi mình vừa đứng.

Elisneh hướng ánh mắt về phía nơi có cơn gió lướt qua cô.

Cô nhìn thấy một ngọn giáo bằng đá lớn cắt ngang không khí.

Bàaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa-!

Bức tường mê cung mà ngọn giáo đá đâm vào đã vỡ ra và tạo ra một tiếng động lớn.

"Ngươi-! Ngươi có muốn tiếp tục rơi vào ảo ảnh một lần nữa không hả?!"

Elisneh bắt đầu cau mày và nhìn về phía người đã ném cây giáo đá.

Tuy nhiên, Choi Han, người đã ném cây giáo đá, thở dài và từ từ di chuyển.

Cậu tách ra khỏi Cale và tiến về phía kẻ thù.

"Nếu-, nếu cậu làm điều đó-"

'Cậu ấy không nên làm vậy!'

Một Elf cố gắng tiếp cận Choi Han, người đang khiêu khích Elisneh.

Tuy nhiên, cô ấy ngừng di chuyển sau khi cảm thấy có người đặt tay lên vai mình trước khi cô tiến lên.

"Nhìn phía sau kìa."

Chiến binh Elf Jeet đã thì thầm vào tai cô.

Cuối cùng cô cũng cảm nhận được aura xung quanh mình.

Phía Jopis, Dark Elf và Mary... Ngay cả phe của Ron cũng đã im ắng từ lúc nãy. Họ im lặng và không thực hiện bất kỳ hành động đặc biệt nào.

Tuy nhiên, các Elf có thể nói họ đã sẵn sàng bất cứ lúc nào.

Sau đó, ánh mắt của cô ấy chuyển từ Ron sang Choi Han.

Elf nhận ra một điều.

Người mà họ nên theo sau chỉ huy Cale là Choi Han.

Phía Elisneh cũng nhận ra điều đó.

"... Tất cả các ngươi muốn chết sao?"

Cô ta hoài nghi nhìn về phía Choi Han đang tiến lại gần.

Soạt-

Hai con hổ lửa bay ra khỏi tay một Chú thuật sư và lao về phía Choi Han.

Choi Han hạ kiếm và ngẩng đầu lên.

Cậu bắt đầu nói khi nhìn Elisneh.

"Có vẻ như các ngươi đã hiểu lầm điều gì rồi."

Elisneh bắt đầu cau mày.

Tuy nhiên, Choi Han vẫn không dừng lại và tiếp tục nói.

"Phía trên bọn ta là bầu trời của ngươi sao?"

Trần của mê cung nơi cô ta thực hiện ảo ảnh... Choi Han nhìn về phía đó và thở dài.

Elisneh đã gọi nơi đó là bầu trời của cô ta.

Cô ta cũng đã nói họ đã ở dưới nó.

Tuy nhiên, có điều cô ta đã hiểu lầm, có điều cô ta đã bỏ sót.

"Ngươi thật là ngu ngốc."

"...Gì hả?"

"Ngươi nghĩ ngươi có thể sống nếu đứng trên trời mãi sao?"

Choi Han bắt đầu mỉm cười.

Ooooooooooong-

Mặt đất bắt đầu rung chuyển.

Những con hổ lửa chững lại.

Mọi người khác trong mê cung cũng vậy.

Cây Thế giới giả và Choi Han... Ở khu đất trống giữa hai người họ...

Những ngọn giáo đen bắt đầu xuất hiện từng cái một trong không khí loãng.

Một, hai.... Mười...

Số lượng giáo đã nhanh chóng tăng lên gần 100.

Elisneh ngay lập tức nhận ra nguồn gốc của sức mạnh đó.

'Đó là Rồng.'

Cô ta bắt đầu hét lên theo phản xạ.

"Ngươi muốn Cale Henituse chết?!"

Sau đó lập tức vung gậy của mình.

"Ugh!"

Sau đó lo lắng.

Cô ta rên rỉ khi nhìn xuống bàn tay của mình. Chắc chắn gậy đen đã hoạt động. Tuy nhiên, một lực lượng kháng cự đã tràn qua và tấn công cô.

"...Lẽ nào?"

Cô ta nhìn sang cây đen.

"... Nó đã thoát được kiểm soát của mình?"

Cả cây đen chống lại kiểm soát của cô ta.

Shhhh.

Cành cây chĩa vào cổ Cale từ từ di chuyển ra xa dù cho nó đang run rẩy.

Những cành cây đang trói chặt Cale cũng buông ra và trông giống như chúng đang nâng niu Cale đang bất tỉnh.

"Làm sao?"

Khoảnh khắc ánh mắt của Elisneh bắt đầu dao động...

- Hehe. Choi Han! Đây là những gì Cây Thế giới đen đã nói!

Raon đang phấn khích nói với Choi Han.

- Nó nói một phần Tử mana bên trong cơ thể nó đã được thanh tẩy khi các nhánh của nó bị cháy! Đó là lý do tại sao nó nghĩ bây giờ nó có thể di chuyển theo ý mình! Đó là những gì Cây Thế giới giả đã nói với ta đó!

Elisneh đã ra lệnh cho cây đen trói Cale đang cháy. Cùng lúc đó, một tia sáng trắng ập đến chỗ Cale.

Lửa Hủy diệt đã đốt cháy cây đen và thanh tẩy một phần của nó trong quá trình này.

Nó đã cho Cây Thế giới giả một chút tự do.

- Nhưng nó chỉ có thể chống lại sự kiểm soát trong ba mươi phút thôi!

Raon tiếp tục phấn khích hét lên.

- Nhưng Choi Han. Ngươi cũng biết điều đó, phải không?

Đúng thế

Cậu biết.

- Ba mươi phút là nhiều rồi! Cùng nhau tiêu diệt tất cả và cùng nhân loại ra khỏi đây! Ta, ta sẽ mở một con đường xuyên qua mê cung!

"Đúng thế, nhiêu đó là rất nhiều rồi."

Choi Han bắt đầu bật cười khi nghĩ về Cale, người đang ngồi trên cây phía sau mình.

Có phải Cale đã nói chuyện với cây đen khi đang cầm cành của nó thay vì đốt ngay lập tức, vì cậu ta đang cố gắng thanh tẩy nó?

Phải chăng Cale đã sử dụng Lửa Hủy diệt để thanh tẩy cây đen và sử dụng sức mạnh cổ đại của mình để đẩy cậu và Raon ra khi ánh sáng trắng chiếu xuống?

" ...Thật sự. Cậu ấy thật tuyệt vời."

Choi Han nói khi nhìn về phía những kẻ thù đang đứng trước đồng minh của mình.

"Lửa."

- Được rồi! Choi Han!

Ooooooong-

Hàng chục ngọn giáo đen nhanh chóng bắt đầu di chuyển.

"Chặn chúng!"

"Rút lui!"

Những Chú thuật sư lập tức tạo ra kết giới của lửa và gió với Elisneh ở trung tâm. Các kỵ sĩ cũng nhanh chóng trú bên trong những kết giới đó.

Baaaaaaaang- baaaaaaaaaaaaaang- bang!

"...Cái gì...?"

Tuy nhiên, họ sớm phải chuyển ánh nhìn về hướng có tiếng động.

Những ngọn giáo không nhắm vào họ.

"Đồ khốn!"

Những ngọn giáo đen đang phá hủy các bức tường mê cung một cách tàn nhẫn.

Toàn bộ mê cung bắt đầu bị phá hủy.

Các bức tường mê cung lần lượt đổ xuống cho đến khi mê cung biến mất và chỉ còn lại một bãi đất trống bằng phẳng.

"Đi nào!"

Tasha bắt đầu di chuyển khi nghe thấy tiếng nổ.

Choi Han cũng nâng kiếm lên.

Mũi kiếm của cậu lần lượt chỉ vào những Chú thuật sư.

"Ba mươi phút. Ta sẽ hạ từng người một trong khoảng thời gian đó."

Mũi kiếm cuối cùng của cậu chĩa vào Elisneh, người đang rên rỉ khi cầm cây gậy không nghe lời.

Choi Han bình tĩnh giải thích.

"Từng người một. Ta sẽ loại bỏ tất cả."

Bộp.

Chân của Choi Han đạp lên mặt đất và lao về phía trước.

Chú thuật sư đầu tiên hiện đang ngất xỉu dưới chân Choi Han.

Choi Han giải thích ngắn gọn về tình hình cho Cale, người đang tái mét nhìn cậu.

"Bọn tôi chỉ lật tung mọi thứ lên thôi. Cậu thấy bọn tôi làm tốt chứ?"

"...Tốt-"

Thật tốt khi họ lật tung mọi thứ, nhưng...

Vẻ mặt của Cale trở nên kỳ quặc và không thể nói được gì.

"Aigoo. Gần như tôi không thể đến được chỗ này đấy."

Họ đột nhiên nghe thấy một giọng nói.

"Gì vậy?!"

Cale sợ hãi và nhìn về phía sau mình.

Một Elf đang từ từ tiếp cận họ từ những bức tường mê cung phía sau Cây Thế giới mà Raon chưa phá hủy.

"... Pendrick?"

Pendrick mỉm cười nhẹ nhàng khi đến gần họ.

"Ngài thật sự đã tỉnh rồi. Thiếu gia, ngài thực sự là một người tuyệt vời, một người thậm chí không chịu khuất phục trước những ảo ảnh."

'Chuyện gì xảy ra với tên này thế?'

Pendrick đang thở dốc giống như bị hụt hơi và tiếp tục đến gần họ. Anh đã phải vật lộn để âm thầm đến được chỗ này.

"Nơi đây."

Sau đó anh ta lấy ra một thứ gì đó được bọc bằng lụa trong túi của mình.

Pendrick từ từ mở tấm lụa.

"Thiếu gia. Đây là một thanh kiếm mà Cây Thế giới đã đưa tôi chuyển cho ngài."

"... Một thanh kiếm? Thứ này?"

Cale nhìn vào bên trong tấm lụa trước khi nhìn lên Pendrick và hỏi.

"Đây không phải là một nhánh của Cây Thế giới sao?"

"Không. Đó là một thanh kiếm."

'Một thanh kiếm cái mông ấy. Cái xiên gỗ này?'

Một thứ trông giống như một chiếc đũa gỗ nằm bên trong tấm lụa.

Tuy nhiên, Pendrick rất nghiêm túc.

Cây Thế giới đã gọi anh đến và âm thầm báo cho anh trước khi rời đi cùng Cale.

"Thiếu gia. Cây Thế giới nói hãy sử dụng thứ này nếu ngài gặp nguy hiểm. Nếu ngài đâm thứ này vào trái tim của một sinh vật và bao phủ nó trong máu, nó sẽ trở thành một vũ khí tuyệt vời- "

Choi Han mở to mắt khi lắng nghe.

"Có một vũ khí như vậy sao?"

Nó giống như một vũ khí bước ra từ một huyền thoại. Thanh kiếm của Cây Thế giới. Cái tên đã đè nặng lên trái tim họ.

Cale đã cắt ngang lời của Pendrick.

"Lời nhảm nhí gì thế?"

"...Ngài nói gì cơ?"

Cale chỉ vào bãi chiến trường.

"Có vẻ như chúng ta đang gặp nguy hiểm? Họ đang phá hủy mọi thứ thì đúng hơn."

Bàaaaang! Bàaaaang!

Mê cung dưới lòng đất đang bị phá hủy thành nhiều mảnh.

Không chỉ hỗn loạn mà là vô cùng hỗn loạn.

"A."

Pendrick đã nhớ lại những lời của Cây Thế giới ngay khi nhìn thấy Cale ngất xỉu trước đó. Đó là lý do tại sao anh đã rời khỏi chiến trường và âm thầm đi một con đường vòng để đến đây.

Tuy nhiên, tình hình không quá nghiêm trọng khi đến được đây.

Anh lặng lẽ quấn thanh kiếm trở lại bên trong tấm lụa.

Tuy nhiên, anh lại dừng lại khi nghe thấy giọng nói của Cale.

"Đưa nó cho tôi."

"A?"

"Tôi nghĩ anh nói cô ấy bảo anh đưa nó cho tôi."

"...Đúng?"

Cale nhìn Pendrick bối rối và nghĩ về Cây Thế giới.

'Đó là một thanh kiếm cần ngài đâm vào trái tim của một sinh vật và bao phủ nó trong máu? Đúng là một món đồ thối tha chết tiệt.'

Cale thấy thật kỳ lạ khi một món đồ như vậy đột nhiên xuất hiện, nhưng nó không có gì lạ đặc biệt là sau khi nghe về Cổng Ma giới cả.

Cale cảm thấy khó hiểu ý định của Cây Thế giới.

Cậu cần phải cẩn thận với những món đồ như vậy. Và cậu cũng cần nghe thêm về chiếc xiên gỗ này từ Pendrick hoặc Cây thế giới.

Tất nhiên, cậu sẽ phải đợi để nghe về nó vì bây giờ, mọi thứ đang hỗn loạn.

Vì lý do đó...

"Vậy hãy giao nó cho tôi đi."

Cậu quyết định bây giờ sẽ giữ nó.

Cậu nghe thấy một giọng nói trong đầu.

- Chúng ta có nên đánh nữa không?

Đá Tảng thận trọng hỏi.

-----

Hết rồi, tuần này mình chỉ up 3 chap này thôi


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật