Honkai Impact: Tiên Tôn Trùng Sinh

chap 24: tiệm đồ cổ và quái xế



Đã được 1 tuần từ khi cậu vào học viện st.freya, cậu đang ngồi trên lớp nghe Himeko giảng bài nhìn xung quanh thì thấy Fuhua Bronya Mei cũng tập trung nghe giảng, riêng Kiana thì có chỗ ngồi khá thuận lợi nơi cuối lớp nên dùng cuốn sách che lại còn cô thì ngủ gật luôn và tất nhiên rồi sao em nó qua mắt được bà dì thét ra lửa (do Kiana kể với cậu như vậy) Himeko cơ chứ.

Himeko bước đến nắm lỗ tai Kiana kéo thẳng dậy.
"Aaaaa đau quá dì Himeko!!!"[Kiana]
"Ngủ ngon chứ Kiana, nếu dậy rồi thì chép lại bài tôi vừa giảng 100 lần và nộp vào buổi chiều đi nhé"[Himeko]
"Aaa con biết lỗi rồi, con sẽ làm mà dì buông ra đi đau quá à!!!"[Kiana]

Himeko phát cáu kéo lỗ tay Kiana mạnh hơn như muốn dựt lỗ tai cô ra luôn.
"Đã bảo không được gọi ta là dì!!!"[Himeko]
"Aaaaaa tha con dì ơi!!"[Kiana]
'ôi em tôi.

Sau 1 tuần thì cậu thấy ngày nào Kiana cũng bị la ít nhất là 1 trận nên cậu cũng quen luôn rồi. Himeko về chỗ tiếp tục giảng bài cậu quay sang thấy Kiana đang xoa lỗ tai của mình vừa rớt vài giọt nước mắt vì đau, cậu thở dài rồi quay lên nghe Himeko giảng bài, trong lúc nghe thì cậu lục lại trong ký ức về mấy trận pháp.

"để xem nào... Không phải cái này, cũng không phải cái này"
"Cậu đang làm gì vậy Kan?"[Leyla]

Nghe tiếng Leyla trong đầu thì cậu nhắm mắt lại nghĩ thầm trong đầu để cho cô nghe được.

"À tôi đang tìm lại mấy cái trận pháp tụ linh ấy mà, hầu như tất cả chúng đều cần mấy tài nguyên mà không có ở trái đất nên tôi hơi đau đầu"
1 tuần qua cậu cũng đã đi khắp nơi tìm mấy thứ có thể giúp ích trong quá trình tu luyện, nhưng như đã nói cậu mong chờ gì từ trái đất.

"Kan này, thế giới tu tiên đó nó như thế nào vậy?"[Leyla]
"... Khó nói lắm, đó là nơi chỉ có thực lực tuyệt đối mới có quyền lên tiếng, không bình yên như ở đây đâu một chút nào"

Thế giới này trong mắt cậu thật sự rất là bình yên, ngày qua ngày học về cách chống honkai không phải hằng ngày ra bên ngoài tranh dành, chém giết với người khác. Thật sự rất bình yên.

"Bình yên? Cậu có thể nói vậy do chưa thấy thế giới này đã bị bọn Honkai tàn phá như thế nào thôi! Nếu cậu thấy những chúng đã làm thì tôi dám chắc cậu sẽ không nghĩ thế nữa đâu"[Leyla]

"Tôi biết chứ, mà hỏi cô cái này, cái con mà hai chi trước nó hai màu ấy..."
"Assaka sao?"[Leyla]
"Ừ, nó mạnh không?"

Leyla suy nghĩ 1 chút rồi nói với cậu.
"Nó là honkai thuộc cấp đế vương lớp mạnh thứ hai đấy, cần đến cả 1 nhóm gồm nhiều valkyrie cấp A mới có thể hạ được. Sao cậu lại hỏi thế?"[Leyla]

"Cái con đó nếu dùng thực lực ở tu tiên giới mà so sánh thì nó chỉ xếp mức yêu thú nhị giai đỉnh phong cận tam giai thôi, chỉ cần 1 tu tiên giả cảnh giới Trúc Cơ hậu kỳ là có thể đánh bại rồi"

"Mấy cái Trúc cơ Kim đan cậu nói là gì vậy?"[Leyla]

"Người tu tiên dựa vào cảnh giới mà phân chia, có tất cả bảy tầng cảnh giới: Luyện khí, Trúc cơ, Kim Đan, Nguyên Anh, Hóa Thần, Phản Hư, hợp đạo, được chia làm làm sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ và đỉnh phong"

"Vậy... Con Assaka nó thuộc tầm nào?"[Leyla]
"Cái con Assaka gì gì ấy nếu ở tu tiên giới thì chỉ được tính vào loại yêu thú thuộc nhị giai tương đương với Trúc cơ cảnh giới, khá mạnh với Trúc cơ và không thể thắng với Luyện khí nhưng nếu đi so với Kim đan thì chỉ là con gà muốn thì giết"

Leyla ở trong linh thức gần như cứng họng sau khi nghe cậu so sánh thực lực của hai thế giới, honkai cấp đế vương đã là quá đủ để hủy diệt 1 thành phố, còn con Assaka ấy đến các valkyrie S có khi còn hơi chật vật với nó.

"Ta thật sự muốn biết cái tu tiên giới của cậu nó như nào đấy?!"[Leyla]
"Cô sẽ không muốn biết đâu..."

Bốp*

Cậu đang nói chuyện với Leyla thì bị ai đó đập vào đầu, mở mắt ra thì thấy Himeko đang cầm trên tay quyển sách, gương mặt cô hiện rõ vẻ khó chịu khác hoàn toàn với vẻ mặt cô hay chưng ra với Kiana.

"Đến lượt cậu nữa sao Kan?! Giờ học của tôi bộ chán đến mức mà hết Kiana giờ đến cậu ngủ gật nữa sao?"[Himeko]

"Không phải đâu, cô giảng rất hay và dễ hiểu lắm đấy"
Tiết học của Himeko là tiết duy nhất cậu không thấy nhàm chán, những giáo viên khác ừ thì giảng không có vấn đề gì nhưng tiết của họ chán òm, không náo nhiệt với sôi động như tiết của Himeko.

"Thế tại sao cậu lại chống càm gật gù như đang ngủ thế?"[Himeko]
"À đó là cách giúp tôi tập trung để dễ ghi nhớ lại những gì vừa học"
"Vậy tôi vừa giảng những gì cậu kể lại xem nào"[Himeko]

Cậu tường thuật lại những gì cô vừa giảng 1 cách đầy đủ không thiếu chi tiết nào khiến cho cả lớp ai nấy cũng thấy trầm trồ, một vài người còn cảm thấy cậu giảng có phần dễ hiểu hơn cả cô Himeko.

"Và đó là những gì cô vừa giảng, không có sai sót chứ thưa cô Himeko?"
"Tất cả đều đúng, chà nghe cậu giảng còn dễ hiểu hơn cả tôi nữa đấy Kan"[Himeko]

"Do tôi được 1 giáo viên tốt chỉ dạy chăng"
"Dẻo miệng đấy, nào cả lớp tiếp tục bài học"[Himeko]

Tiết học kết thúc cậu lại lên đường đi tìm gì đó để tiêu khiển cho qua, cậu chạy với vận tốc nhanh như chớp xuống phố vào đến thành phố thì chuyển sang đi bộ. Cậu đi lòng vòng dạo chơi thì bắt gặp 1 cửa hàng đồ cổ nằm trong góc phóng.

Ngôi nhà trông khá cũ kỹ và có vẻ như không có người ở thế mà lại là cửa hàng đồ cổ, tò mò nên cậu bước trong xem.

Cửa hàng này được bày bán khá nhiều đồ trông rất là cũ theo thời gian, cậu đang ngắm nghía qua các món đồ thì có 1 cô gái trông như đang còn học trung học đi ra.

"Chào quý khách, quý khách đến mua đồ sao?"[Cô gái]
"Ngắm nghía thôi, cô không phiền chứ?"
"Quý khách cứ tự nhiên"[Cô gái]

Cậu tiếp tục ngắm nghía mấy món đồ, tuy chúng không là gì đối với cậu nhưng ngắm nhìn chúng cũng khiến cậu thoải mái hơn. Bỗng 1 cuốn sách đập vào mắt, cậu lấy xuống đọc tiêu đề.

'hửm..."thần thoại về người bảo vệ thần châu"...

Cậu lật ra vài trang thì cuốn sách này càng khiến cậu hứng thú hơn.
'người này là...

Cô gái để ý thấy cậu đang cầm quyển sách thì nhanh chóng đi đến.
"Quý khách hứng thú với quyển sách đó sao?"[Cô gái]
"... Phải, nó bao nhiêu vậy cô gái"

Cậu mang quyển sách đến quầy tính tiền khi cô gái đang nghĩ xem nó giá bao nhiêu thì cậu để ý thấy 1 vật khác còn khiến cậu chú ý hơn quyển sách kia.

Cậu tiến đến gian hàng trong góc dời nhẹ mấy món vướng tầm nhìn ra thì món làm cậu chú ý là 1 khối cầu thủy tinh to hơn bàn tay một xíu, cậu cầm lên cảm nhận.

'đây là!! Hô, vậy mà ở trái đất nhỏ nhoi này mà lại có linh thạch sao, linh thạch này ít nhất cũng phải là tứ phẩm và kích thước của nó là quá đủ để ta bày bố 1 tụ linh trận đàng hoàng và một khai mạch trận.

Cậu nở 1 nụ cười vui mừng mang theo khối cầu ấy ra quầy.
"Tôi mua thứ này luôn"
"Vâng... Của quý khách hết ***, quý khách muốn trả bằng tiền mặt hay thẻ vậy?"[Cô gái]

"À tôi trả bằng thẻ"
Cậu rời đi với tâm trạng vui vẻ vì mua được hai món hàng khiến cậu ưng ý, cô gái trong cửa hàng nhìn cậu rời đi mà cảm thấy hơi tiếc nuối vì đã không hỏi số của cậu, cậu nhét quyển sách và quả cầu vào túi áo tiếp tục dạo phố, đang đi dạo thì có một chiếc xe màu đỏ drift cực gắt dừng lại trước mặt cậu.
'ai vậy?

Cửa kính xe hạ xuống thì đó là giáo viên tóc đỏ đang ngồi ở tay lái kế bên là viện trưởng dễ thương đang sợ hãi nắm chặc tay vào ghế run rẩy.

"Yo chào cậu Kan, đang đi đâu đó?"[Himeko]
"Đáng~~ đáng sợ quá~~"[Theresa]

Dựa theo những gì vừa thấy thì cậu đoán tài lái xe của Himeko chắc thuộc tầm quái xế mới có thể drift quả gắt như thế và khiến cho Theresa phải run rẩy sợ hãi như vậy.

"Tôi đang đi dạo phố với mua chút đồ, thế hai người đang đi đâu vậy?"
"Bọn tôi đang tính đi uống 1 chút vì đã cuối tháng rồi, cậu muốn đi chung không Kan?"[Himeko]

Hiện tại cậu cũng không có việc gì phải gấp, linh thạch đã có nên giờ cậu có thể thoải mái mà đi lòng vòng đôi chút.

"Nếu hai người không phiền..."
Cậu ra ghế sau ngồi ngồi Theresa quay mặt xuống, gương mặt cô lúc này đang khá là xanh sao mệt mỏi nói.
"Em~~ nên thắt~~ dây an toàn lại~~ Kan~~"[Theresa]

"Tại sao vậy?"
"Hãy~~ nghe lời~~ chị~ nếu em còn yêu đời~~"[Theresa]
Cậu đành nghe lời Theresa thắt dây an toàn lại.

"Sẵn sàng chưa, chúng ta lên đường thôi"[Himeko]
Tiếng động cơ xe gầm lên và Himeko phóng với tốc độ bàn thờ, lượn lách đánh võng như Fast and Furious, cậu và Theresa rung lắc từ trái qua phải mà chóng hết cả mặt. Cậu nắm vào cửa sổ nhìn ra ngoài tận hưởng cảm giác phóng như bay ấy.

"Chậm lại!!! Làm ơn chậm lại Himekooo!!!"[Theresa]
"Hả! Cô nói gì cơ gió to quá tôi không nghe được!"[Himeko]

Cả hai bỗng nghe thấy tiếng cười của ai đó, Theresa quay lại nhìn còn Himeko nhìn qua kính chiếu hậu thì thấy cậu đang cười thích thú gió thổi qua khiến mái tóc luôn che phủ con mắt trái của cậu (theo góc nhìn từ người khác, nếu nhìn theo góc của cậu thì đó là mắt phải) bay bổng lên để lộ ra 1 vết sẹo kéo dài ra sau.

: Vết sẹo đó!! : "Theresa/Himeko"
Cả hai bất chợt hiểu ra lý do cậu lại để cho phần mái tóc đó dài xuống hoá ra là để che đi vết sẹo đó, cả hai đã hiểu nên sẽ không đi hỏi cậu nữa.

"Hahaha, nhanh hơn nữa được không cô Himeko?"
"Muốn nhanh hơn sao, được thôi tôi chuẩn bị tăng tốc đây"[Himeko]
"Đừng mà!!!"[Theresa]

Himeko phóng hết tốc lực trong niềm vui của cậu và tiếng hét của Theresa, và tất nhiên đây là tốc độ vượt quá quy định cho phép mấy chú cảnh sát ai cũng biết điều đó nhưng với tốc độ đó thì họ biết chắc sẽ không đuổi kịp nên nhắm mắt cho qua.

Chiếc xe dừng lại Theresa lão đảo bước xuống xe cậu đi đến làm điểm tựa cho cô còn Himeko đang cười một cách sảng khoái.
"Hoá ra cậu cũng là 1 người đam mê tốc độ sao?"[Himeko]
"Phải đó, lần sau có dịp thì đi lại nhé cô Himeko"
"Được thôi lần sau tôi sẽ còn phóng nhanh hơn hồi nãy nữa"[Himeko]

Cả hai hứa hẹn trong khi Theresa đang tựa vào người cậu mệt mỏi nói.
"Lần sau~~ tôi cấm~~ hai người chung 1 xe~~ oẹ"[Theresa]
'nơi này trông hơi quen quen.

Himeko dẫn cậu với Theresa xuống 1 quán bar dưới con hẻm, cậu dìu Theresa đến chỗ ngồi rồi ngồi giữa cô và Himeko, một ông lão tầm 60 bước ra phục vụ cả ba.

"Oh đã lâu không gặp Kein, hôm nay cậu đến để uống sao?"[Ông chủ]
'à đúng rồi khi còn là lính đánh thuê thì cậu ấy cũng thường đến đây giải sầu.

"Ừm, cho tôi như mọi khi nhé ông chủ, mà tôi không làm trong hội nữa đâu nên ông có thể gọi tôi là Akatsuki Kansaki"
"Tôi hiểu rồi, sẽ có ngay thưa cậu Kansaki"[Ông chủ]

Ông lão bắt đầu pha chế Himeko quay qua hỏi cậu.
"Kein là gì vậy Kan?"[Himeko]
"Cái tên Kein là cái tên tôi dùng khi ở trong hội lính đánh thuê mà giờ đã không cần nữa rồi"

"Ông chủ cũng cho tôi như mọi khi nhé, còn cậu muốn uống gì thì gọi đi chầu này tôi mời"[Himeko]

"Xin hỏi, mọi người quen biết nhau à?"[Ông chủ]
"Phải đó xin giới thiệu với ông, cậu ấy chính nam sinh đầu tiên được vào st, freya đấy nha"[Himeko]

Thường mọi người sẽ nghi ngờ vì tự nhiên lại có 1 tên con trai có thể vào học viện chuyên huấn luyện các valkyrie nữ còn về ông chủ thì có vẻ không ngạc nhiên lắm.
"1 người như cậu thì sao lại vào học viện đó vậy?"[Ông chủ]
"Ý ông là sao?"[Himeko]

"Cậu ấy có thừa thực lực để tự mình chiến đấu mà không cần phải vào học viện, đúng chứ Honkai Slayer?"[Ông chủ]
"Honkai Slayer, đó lại là gì nữa vậy, cậu có bao nhiêu bí mật vậy Kan?!"[Himeko]
Cậu có vẻ không muốn trả lời nên Himeko quay sang phía ông chủ đang pha chế.

"Honkai Slayer là biệt danh thuộc về lính đánh thuê mạnh nhất trong hội, không cần biết đó là honkai cấp bậc gì miễn nó xuất hiện là cậu ta sẽ có mặt để loại trừ nó, với phong cách chiến đấu tàn bạo và không khoan nhượng, cậu ấy là ác mộng của honkai"[Ông chủ]

Nghe ông chủ kể lại thì cậu khá dửng dưng
"Chà lính đánh thuê mạnh nhất sao, sao cậu không nói cho tôi biết vậy Ka.. Kein"[Himeko]

"Gọi tôi là Kansaki hộ, cái tên Kein đó chỉ là tên viết đại lúc ghi vào giấy tờ này nọ khi còn làm việc thôi... Mà cô cũng thường đến đây sao cô Himeko?"

"Đúng rồi đó, tôi thường đến đây vào cuối tháng sau khi lãnh lương hôm nay cũng là dịp hiếm hoi mà tôi rủ được Theresa đi cùng đó"[Himeko]
"1 ly cho whisky cậu Kansaki và 1 ly vermouth cho cô Himeko"[Ông chủ]

Cậu cầm ly rượu, lắc nhẹ rồi tính đưa lên làm một ngụm nhỏ thì bị Theresa nắm lấy cổ tay.
"Khoan đã nào Kan, ai cho phép cậu uống hả!?"[Theresa]
"Có sao đâu nào Theresa, chỉ 1 ly thôi mà!"[Himeko]

"Không được uống, ta không thể để cậu ấy biến thành con sâu rượu như cô được. Ông chủ đổi cho cậu ta cốc nước vậy là xong"[Theresa]

'ừm thì nếu là dạo trước thì mình còn kỵ đồ uống có cồn, nhưng giờ có thiên ma chi thân thì dù có uống chục lít mình cũng chả thế say.

"Chỉ 1 ly thôi mà được không viện trưởng dễ thương nhất thế giới"
"Dễ thương!... Hứ cậu nghĩ ta sẽ cho cậu uống chỉ vì cậu khen ta thôi à??...... 1 ly thôi đó"[Theresa]

: Luôn hiệu quả : "cậu/Himeko"
Cái trò này cậu học được sau 1 tuần tiếp xúc với Theresa, cả ba ngồi đó trò chuyện đủ thứ, cậu giữ đúng lời hứa uống đúng 1 ly rồi ngồi lắng nghe cả hai.

Sau khoản bao lâu thì cậu cũng chả để ý thì cả Himeko và Theresa đều đã khá là say, Himeko thì gục luôn xuống bàn ngủ luôn, chỉ còn cậu với Theresa nói chuyện, ông chủ quán thì đã lui về phòng sau nghỉ ngơi.

"Nè Kan~~ em có dự định gì trong tương lai không?"[Theresa]
Theresa gương mặt hơi đỏ nhìn sang hỏi cậu
"... Chắc là chuyển ra khỏi Ktx đấy..."

Theresa đánh rơi ly của mình xuống bàn may mà nó không bị bể hay bị sao, Himeko đang gục trên bàn cũng nhanh chóng tỉnh lại nhìn cậu.
"Hảảả!!!"[Theresa/Himeko]


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật