[Genshin Impact] [Zhongli x Reader] Consequence

Chap 3



Bây giờ bạn bắt đầu nhìn nhận lại các điều khoản, và bạn nhanh chóng phát hiện điều gì đang xảy ra.

"Trong hàng ngàn năm qua, tôi đã thực hiện vô số khế ước. Nếu những thoả thuận không có lợi, thì tôi chắc chắn sẽ không đồng ý với chúng."

Vào cái ngày bạn phát hiện ra thân phận thật của hắn, Zhongli đã nói điều này với bạn. Hắn chưa bao giờ ký một khế ước nào hoàn toàn không có lợi cho hắn trước đó; và bạn thật sự rất ngu ngốc khi nghĩ rằng hắn sẽ xem bạn như một ngoại lệ.

"Giữ cho chúng ta luôn ở bên nhau," bạn nói, có chút sợ hãi, "đừng nói ý ngài là - mãi mãi ?"

"Trong trường hợp thời hạn của khế ước không được xác định rõ ràng -" Zhongli chìa tay ra với ý định lấy lại tờ giấy. Bạn đã phải đấu tranh nội tâm hết sức mãnh liệt về việc có nên xé nó ra rồi rải cho cá koi ăn hay không, nhưng bạn biết rằng điều đó sẽ không làm mất đi hiệu lực của khế ước - Zhongli đã khắc sâu nó vào trong trí nhớ của hắn cũng như hàng ngàn khế ước khác. "Chà, sẽ công bằng khi nói bạn phải tuân thủ theo mọi điều khoản trong khế ước cho đến khi tôi đích thân phá huỷ khế ước, phải không ?"

Điều đầu tiên bạn cảm thấy là sợ hãi và ớn lạnh. Bạn chưa bao giờ tin vào việc Zhongli sẽ làm tổn thương đến bạn - nhưng vào lúc này thì không. Và bạn nhận ra rằng mình đã sẵn sàng để phá huỷ một khế ước.

"Ngài không thể nghiêm túc về chuyện này được.", bạn nói, nhưng bạn đã biết hắn đủ lâu để hiểu rằng hắn thực sự không nói đùa. "Tôi đã tìm thấy anh trai mình. Tôi không đến từ thế giới này, và vì vậy nên tôi phải rời đi. Tôi cần phải trở về nhà của mình."

"Chẳng lẽ Teyvat không thể trở thành nhà của bạn sao ? Bạn đã kết thân với rất nhiều người ở đây, những người sẽ sẵn sàng hi sinh bản thân vì bạn. Và về phần Liyue - Liyue sẽ luôn rộng mở chào đón bạn như cái cách nó chào đón tôi. Bạn có một ngôi nhà riêng ở Ấm Trần Ca, mọi người quý trọng bạn ngang với các Thất Tinh, và những Tiên nhân đều nói chuyện với bạn như thể bạn là một trong số họ -"

Bạn có thể cảm nhận được quyết tâm của bản thân dần trở nên lung lay, nhưng vẫn chưa đủ để đánh gục nó. Bạn sẽ không bao giờ bắt ép anh trai bạn phải ở lại một thế giới không đối xử tốt với anh chỉ vì hạnh phúc của cá nhân bạn. "Tôi thật sự xin lỗi," bạn nói, và hoàn toàn hiểu rằng chuyện gì sắp diễn ra, "Tôi không thể ở lại đây."

"Sau tất cả những gì mà chúng ta đã cùng nhau trải qua, bạn sẽ rời bỏ ... tôi ?" Trong khoảng khắc đó, Nham Thần - người sống lâu nhất lục địa này - trông cô đơn đến mức bạn gần như suy sụp đi, khiến bạn chỉ muốn xin lỗi hắn, chỉ muốn trấn an hắn rằng bạn sẽ không bao giờ muốn hắn phải trải qua thứ cảm xúc mà hắn đã phải chịu đựng quá đỗi nhiều lần: sự ra đi của một người bạn.

"T-tôi xin lỗi." bạn lặp lại một lần nữa, "Tôi luôn luôn ưu tiên gia đình của mình trước. Tôi không thể ở lại."

Biểu cảm của Zhongli bỗng trở nên khó đọc. Hắn nhắm ngiền đôi mắt lại, và khoảnh khắc ấy như một sự bình yên trước cơn bão dữ. Bạn có cảm giác rằng nó sẽ là lần bình yên cuối cùng bạn có được ở Liyue. Từng giây một trôi qua, và đã có lúc bạn hy vọng rằng Zhongli sẽ cho bạn, người đã đồng hành cùng hắn suốt từng đó thời gian, một ngoại lệ. 

"Vậy thì," Zhongli nhẹ nhàng nói, đưa tay của hắn ra. Những tia sáng năng lượng tụ lại trong lòng bàn tay hắn, tạo thành một ngọn thương vàng. Giáo Nịnh Thần. Bạn đã nhìn thấy nó vô số lần, và cứ mỗi lần bạn lại đều tán phục trước vẻ đẹp tinh xảo và sức mạnh kinh khủng của nó. Bạn chưa bao giờ nghĩ rằng sẽ có một ngày mình phải đối mặt với ngọn thương này. "Bạn nên biết chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo."

-

Trong suốt cuộc hành trình của mình, bạn đã chứng kiến nhiều khế ước bị phá huỷ giữa Zhongli và những kẻ khác - một thương gia Inazuma tham lam muốn có được những món đồ nữ trang đắt giá hơn; một học giả người Sumera, mong muốn có thêm được những cuốn sách cổ nằm trong các đống tàn tích; một người lính Snezhnaya có lòng trung thành với Băng thần đến mức sẵn sàng bán đứng bạn mặc dù bạn là người đã cứu mạng anh ta -

Không ai trong số họ có thể chạy thoát mà không bị thương. Và sau khi đưa ra hình phạt của mình, Zhongli sẽ hỏi bạn một cách đầy thất vọng:

"Để khiến mọi người tuân thủ theo khế ước và thực hiện những giao kèo của nó, bạn chỉ đơn giản là phải yêu cầu họ tôn trọng khế ước. Nó không phải là một đề nghị lớn lao gì cho lắm. Vậy tại sao nhiều người vẫn không thể hiểu được một khái niệm đơn giản như vậy ?"

Mỗi khi ấy, bạn luôn gật đầu đồng tình và cảm thông với hắn. Bạn thấy rằng những điều kiện trong khế ước của họ không hề khó để tuân theo. Và bạn cũng thầm cảm ơn ông trời rằng mình thật sự rất may mắn khi không phá huỷ khế ước với Nham thần.

Có vẻ như là vào hôm nay, bạn sẽ biết được chuyện gì sẽ xảy ra nếu bạn dám làm vậy.

Bạn lùi từng bước một khi Zhongli bắt đầu di chuyển về phía bạn. Sau rất nhiều lần nhìn thấy cảnh hắn giáng Thiên tinh xuống kẻ thù, bạn biết chắc chắn rằng bạn, vẫn còn đang kiệt sức sau trận chiến với Aether, sẽ không thể theo kịp tốc độ của hắn.

Và kể cả khi bạn hoàn toàn sung sức, làm thế nào bạn có thể cạnh tranh được với sáu nghìn năm kinh nghiệm trên chiến trường của hắn ? Không ; chiến đấu với hắn không bao giờ là một lựa chọn tốt.

"Thôi nào, Zhongli." bạn cầu xin, tiếp tục lùi lại và bàng hoàng nhận ra rằng chỉ cần lùi thêm một bước nữa thôi là bạn sẽ rơi xuống hồ cá koi. Bạn không còn có thể trốn tránh được nữa. "Chẳng phải chúng ta là bạn của nhau sao ?"

Ngay cả khi những lời nói này vuột ra khỏi miệng, bạn hoàn toàn biết rằng Zhongli sẽ không nghe bạn. Tình bạn không bao giờ được để ý tới trong cuộc chiến giữa các vị thần.

Zhongli tiếp tục sải bước về phía bạn.

"Chúng ta thật sự phải đánh nhau ở đây sao ? Chúng ta có thể phá huỷ một nửa bến cảng đấy."

"Tôi đánh giá cao sự quan tâm của bạn cho mọi người, nhưng tôi chắc chắn rằng nó sẽ không đến mức đấy đâu," Zhongli nói, "bởi vì tôi sẽ đánh bại bạn trước khi chuyện đó xảy ra. Bên cạnh đó, phần lớn các công trình ở Liyue đều được làm bằng đá. Tôi hoàn toàn có thể sửa chữa chúng."

Thôi được rồi. Bạn bắt đầu chuẩn bị, thầm cầu mong rằng hai thiên niên kỉ sống giữa những người phàm trần đã khiến hắn có chút đồng cảm với họ. "Làm ơn, tôi cần quay lại và kiểm tra xem Aether có ổn không. Chuyện gì sẽ xảy ra nếu anh ấy tỉnh dậy và không nhìn thấy tôi ? Ai biết được Paimon có thể làm gì anh ấy cơ chứ ?"

"Aether," Zhongli nói, "sẽ không thức dậy trong một hoặc hai ngày tới."

Bạn đứng sững lại. "Cái gì ?"

Chai đầu tiên: bạn và Paimon. Chai thứ hai: Zhongli và Aether. Bạn vẫn còn nhớ cái cách Zhongli cẩn thận đưa cho bạn chiếc cốc trước tiên như thế nào, mặc dù theo nghi lễ của người Liyue thì hắn đáng lẽ ra phải chuyển chiếc cốc đó cho vị khách mới quen, hay nói cách khác là Aether. Cách chiếc cốc vỡ tan đột ngột hiện lên trong tâm trí bạn. Lời nói dối của hắn. Zhongli ắt hẳn đã muốn ngăn không cho bạn uống chiếc cốc đó -

"Loại thảo mộc mà tôi cho vào đồ uống của anh trai bạn chỉ là một loại... thuốc an thần khá nhẹ. Anh ấy chắc chắn sẽ không chết, nhưng phải mất hai ngày để một người bình thường có thể tỉnh lại."

"Cái quái -?" bạn gần như không thể thở nổi. "Ngài đang đùa phải không ? Ngài đã uống từ cùng một chai với Aether cơ mà."

"Bạn hoàn toàn không phải lo lắng về tôi. Cơ thể của các vị thần luôn có khả năng kháng độc cao hơn nhiều so với người phàm."

Cơn thịnh nộ đột ngột ập đến khiến cổ họng bạn như quặn thắt lại; đã lâu lắm rồi, thật sự là lâu rồi bạn mới tức giận như vậy. "Xin chúc mừng, Zhongli. Ngài đã biết trước được rằng không hề có chuyện tôi sẽ ở lại đúng không ?"

"Ngay cả trước ngày hôm nay, tôi có thể nói rằng bạn đã quyết định sẵn từ đầu." hắn giải thích, vẫn thờ ơ như mọi khi, cứ như thể kẻ vừa đầu độc người anh trai của bạn không phải là hắn. "Đương nhiên, bước tiếp theo là ngăn cản bạn phá vỡ khế ước bằng bất cứ giá nào, để chúng ta có thể thương lượng thêm về vấn đề này. Tôi thật sự không muốn -"

Bạn sẽ không bao giờ biết được điều Zhongli không muốn là gì, bởi vì cơn giận đang cháy âm ỉ trong cơ thể bạn đột nhiên bùng phát ra bên ngoài, kèm theo là một đợt bùng nổ năng lượng nguyên tố. Bạn lấy ra món vũ khí cuối cùng trong kho vũ khí của mình - một thanh kiếm xỉn màu và rỉ sét mà bạn đã giữ lại để phòng hờ - nhưng điều đó không hề gì, chẳng hề hấn gì, thật sự là chẳng hề hấn gì cả. Điều quan trọng bây giờ là bắt Zhongli phải trả giá cho những gì hắn đã làm.

Hơi ấm của năng lượng nguyên tố truyền vào thanh kiếm, và bạn vung nó mạnh hết sức có thể về phía Zhongli. Một tảng đá xé toạc những miếng gạch, nhốt Zhongli trong một cái lồng bằng đá và pha lê lởm chởm. Đã quá muộn khi bạn nhận ra sự điên rồ của mình.

Zhongli lơ đễnh đưa tay ra, đặt lên những chấn song của cái lồng đá. Ngay cả trong cơn giận dữ điền cuồng, bạn vẫn có thể nhìn thấy một nụ cười - một nụ cười mà bạn chưa bao giờ chứng kiến - xuất hiện trên gương mặt của hắn. "Thật buồn cười làm sao," hắn nói, "rằng bạn lại sử dụng chính sức mạnh mà tôi đã ban cho bạn để chống lại tôi."

Bạn nhìn thấy những luồng năng lượng nguyên tố chảy từ cái lồng đá về phía lòng bàn tay đang mở rộng của hắn. Bằng một cách mơ hồ nào đó, bản năng bên trong bạn đang thét gào yêu cầu bạn bỏ chạy.

"Và thật đáng yêu làm sao -" Zhongli nói tiếp, và bạn có thể cảm thấy sự rung động dưới chân khi bạn quay đầu chạy, "- khi bạn nghĩ rằng nó thật sự sẽ có hiệu quả."

Từ phía sau, một làn sóng năng lượng nguyên tố mạnh hơn bất cứ thứ gì bạn từng nhìn thấy đập vào người bạn, hất văng bạn đập vào bức tường cạnh ao cá. Cơ thể bạn run rẩy một cách yếu ớt, rơi xuống nền đất lạnh băng. Bạn gắng sức giữ cho bản thân mình tỉnh táo, nhưng mọi thứ trước mặt bạn mờ dần, mờ dần cho đến khi thứ cuối cùng bạn nhìn thấy là đôi giày tinh xảo của Zhongli.

------------------

Ầy, như mình đã báo trước, chap này chúng ta đã nhìn ra bản chất thật của sugar daddy òi :) Mình đang vừa dịch vừa chửi Zhongli đấy, độc ác quá đáng luôn. Mà thôi, ảnh ko làm vậy thì sao có pỏn cho chúng ta ăn phải hông ? Nên là thông cảm cho ảnh nha, trong người Zhongli có xíu máu yandere thôi chứ nhiêu đâu. 

Mấy ngày nay mình đang chết ngạt trong đống bài tập nên mãi đến bây giờ mới có chap mới cho mn đọc nè (mình sẽ ko nói là do mình lười đâu :)) Mình thật ra là định tuần sau mới ra chap này cơ, nhưng do mình thương mí bạn đó, mấy bạn cũng phải thương lại mình nha. Bye cả nhà, mình đi đây.












Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật