¦Countryhumans¦ America Ta Có Tiền Thì Có Quyền!!

Chap 6



Sau khi đuổi được mấy người đó xong. America ngồi xuống tiếp tục bữa ăn của mình. Việt Nam thì tâm trạng vui vẻ vì được giải tỏa cơn tức của bản thân, ngồi xuống được Canada đưa 1 ít bánh.

Canada: Nãy cậu khác xa lúc mới vào lớp luôn đấy Việt Nam, cứ như có 2 con người khác nhau vậy

Việt Nam: Vậy à??

America: Ừ, tôi cũng hơi bị bất ngờ đó nha. Ai ngờ người lúc mới vào thân thiện chào tôi lại có lúc giang hồ như thế. Mà còn giang hồ với tên China kia nữa, gan dạ đấy!

Việt Nam: Tên lươn lẹo ấy, đáng lẽ tớ nên cho nếm thử vài món đặc sản để trị tính ảo tưởng của hắn !

Canada: Đặc sản chỗ cậu?? Y như đôi dép lúc nãy cậu cầm đó à?

Việt Nam: Ừm! ở chỗ tớ nhiều thứ lắm. Như là Ỷ thiên chổi, Bạt tai thập bát chưởng, gạch ống, đồ long roi, nồi đại náo, AK của Việt Cộng, v.v...Toàn đặc sản quê tớ đấy, hồi đó bị ăn hoài ấy mà!

Canada: hơ...hơ...ch-chắc công dụng t-tốt lắm nhỉ?...

America:...

Cả America và Canada đều rùng mình khi nghe về các đặc sản của Việt Nam. Nhưng America thấy đáng sợ nhất vẫn là thứ "bụi cây biết nói" kia, nhưng sao nghe Việt Nam bên đây kể quen thế? Truyện miêu tả cậu ta đâu giống với y gặp? Gì kì vậy??

Rồi cả 3 ăn xong nốt phần của mình, lúc ăn xong thì tiếng chuông reo lên, báo hiệu kết thúc giờ nghỉ. America, Canada cùng Việt Nam trở về lớp học. Ngồi không chán quá nên Ame móc điện thoại ra chơi game suốt tiết. Canada và Việt Nam, người ngồi cạnh, người ngồi sau đều chăm chú nhìn y. Trong mắt mỗi người đều hiện rõ sự thắc mắc trong đó.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

Tan học

America cùng Canada ra cổng trường đợi xe của nhà mình tới đón. Trong lúc chờ đợi, y đứng suy nghĩ về cả ngày hôm nay. 1 ngày khá kì lạ khi có sự xuất hiện của Việt Nam. Điều này làm y hơi đau đầu nha. Vì quá chú tâm suy nghĩ mà không để ý rằng xe đã tới đón và Canada đã kêu y tận 3 lần rồi

Canada: ANH AME!!

America: h-hả?!

Canada: Về thôi, xe tới rồi kìa!

America: Ừm..._ y hoàn hồn trả lời rồi bước lên xe. Trên xe, America ngã lưng dựa vào ghế sau 1 cách êm ái và thoải mái, gương mặt trông khá yên bình. Có lẽ nãy giờ suy nghĩ đã khiến y có chút mệt chăng?

Canada: Hôm nay...anh rất lạ đó! Bộ có chuyện gì à?

Ừ thì có chuyện đó, chuyện anh mày bị bắt đi xuyên qua đây đó em trai!

America: Không có gì, mà bộ lạ lắm à?

Canada_ Ừm! Rất lạ nha, từ cách nói chuyện đến thái độ. Nhất là lúc anh cãi lại tên Russia kia!!

America: À...Chỉ là anh mày muốn thay đổi thôi! Nhớ lấy, từ nay anh mày sẽ không bao giờ thích thằng cờ hó nghiện volka kia nữa!! Mày mà nói về nó là tao đéo ngại rút súng ra đâu. Và TAO GHÉT NÓ!!!

Canada như sốc toàn tập đứng hình nhìn anh trai mình. Cậu có nghe nhầm không thế??! Người anh trai từng cuồng tên Russia kia giờ đây nói rằng anh ấy ghét hắn!! Ôi vãi cả *beep* !!!! Chẳng lẽ đây là 1 giấc mơ à?!!

America khóe môi giật giật nhìn em trai mình. Nhìn nó sốc kìa, tội chưa. Mà kệ đi, lát hết ấy mà. Quan tâm chi cho tốt sức, chừng nào sốc quá ngất thì y ném vô bệnh viện thôi. Mà có sốc đến nỗi chết tại chỗ thì y mua cho cái hòm, chọn cho nó màu hường luôn cho đẹp, nam tính mạnh mõe :))

Và thế là Canada sốc suốt chặng đường về nhà. Về đến nhà thằng nhỏ vẫn đếch hết sốc và đứng hình. Thế là America đành lôi cậu như bao tải vào nhà, trong đầu chỉ có 1 câu "Đờ mờ...Sao thằng này nặng thế?! Hay mình chặt nó ra bớt cho bớt nặng?"

Mãi mới lôi được Canada vào nhà. America ném em trai mình lên sô pha rồi lết tấm thân mệt mỏi của bản thân lên phòng nằm.

Hết chap 5


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật