¦Countryhumans¦ America Ta Có Tiền Thì Có Quyền!!

Chap 5



America chăm chú nhìn Việt Nam đang muốn giang hồ với tên Tung Của kia mà lòng đầy thắc mắc. Chả lẽ y bỏ quên chi tiết nào à?

Canada quay về cùng đồ ăn trên tay, nhìn thấy 1 đám học sinh đang quay quanh chỗ anh trai mình thì bất giác lo lắng rồi chen vào đám đông ấy đến chỗ America. Làm đếch gì mà chen lấn chật chội thế?! Bộ mấy người này không thấy ngột ngạt khi đứng chùm lại với nhau à?

Chen được vào trong, Canada ngước nhìn America, thấy y vẫn bình an thì thở phào nhẹ nhõm rồi nhìn sang đám kia. Cái cô kia với mấy thằng cô hồn đó đâu ra vậy?

Canada: đâu ra mấy người này vậy anh?_Cậu vừa nói vừa đưa America 1 chiếc hamburger và ly nước Coca, sở thích của y quá rõ rồi còn gì

America: Ai biết, tự nhiên đi xin ngồi chung. Chưa kịp từ chối thì Việt Nam đứng lên chửi hộ rồi, giờ ngồi xem đi. Tao thấy bắt đầu kịp tính rồi đó

Canada ậm ừ rồi ngồi xuống uống nước cùng xem với America, cậu nhìn Việt Nam. Khuôn mặt hiền từ thân thiện lúc mới gặp đã thay bằng khuôn mặt cục súc đầy tính giang hồ. Miệng thì vẫn cười đấy, nhưng nụ cười đó làm người khác cảm thấy ớn lạnh vãi *beep* ra. Nói những câu có sát thương cao và giọng kiểu "Đừng tưởng bố mày nói chơi, tao xách AK ra nả đấy", đã thế gương mặt bắt đầu nổi gân rồi kìa. Hy vọng tên làm cậu trở nên như vậy sẽ bình an, mà chắc không đâu hơ?

China im lặng nghe chửi mà cứng họng không biết nói sao nữa. Cãi đâu lại đâu mà cãi chi, thà nghe chửi còn đỡ hơn đã cãi không lại mà bị châm chọc thêm, nó nhục hơn nữa đấy

Russia: Đủ rồi, cậu nên biết bản thân chỉ là người mới đến. Đừng tưởng chúng tôi thấy cậu mới đến nên không làm gì, tôi có thể bắt cậu phải quỳ lạy cầu x-...

America: Stop! Có luật nào cấm học sinh mới không được cãi lộn không? Để tôi biết mà bẻ cái luật đó nữa_ America đứng lên đi lại chỗ Việt Nam, nhìn đám người kia mà giở giọng kiêu ngạo nói

Russia: Đừng xía mõm mày vào thằng gay lọ kia!

Lina: Thôi nào đừng cãi nhau nữa, là chúng tôi sai. Xin lỗi cậu nhé America, để chúng tôi sang bàn khác

China: Việc gì mà em phải xin lỗi nó chứ?! đáng ra nó không được ở đây!!

Lina: China!!

America: Ey bạn ei, cái trường này do nhà mình đầu tư vô đó bạn êy. Cần kêu ông già nhà mình đưa cái hợp đồng đó cho bạn kiểm luôn không?

Russia: Ca-..Ngôi trường này do nhà mày đầu tư vào?!!

America: Yes~ Nhà mình dư tiền quá nên đầu tư vô thôi. Ở đây đứa nào cũng biết nhà tao đầu tư vô mà, không tin thì lên gặp thầy UN uống trà ăn bánh hỏi chuyện đê

Lina: Thôi thôi, chúng ta sang bàn khác. Đừng gây chuyện nữa !

North Korea: Hết bàn rồi

Họ nhìn qua, đúng là hết bàn thật rồi...

Lina: Vậy...phải làm sao đây...hay là America, cậu cho chúng tôi ng-...

America: Cho vài cái bàn đến căn tin trường tôi, lấy loại gì thì tùy. Càng nhanh cành tốt!

Chưa để cô nàng nữ chính kia nói xong, America đã móc điện thoại ra gọi người đem bàn tới.

1 phút 30 giây, đã có vài người cao to lực lưỡng nào đó đem vài cái bàn tới chỗ họ

America : Thanks! _ Y vừa nói vừa đưa cọc tiền cho họ, bảo khỏi thối

Việt Nam: Nhanh tay ghê đó Ame, nice!

America : Haha, còn phải nói. Nhà tôi đéo có gì ngoài điều kiện~

Canada: Vậy lát đi chơi bao đi nha, em không trả nữa đâu

America: bao thì bao, sợ quần gì

Việt Nam: Rồi đó, có mấy cái bàn rồi đó. Làm gì làm để tụi tui yên đê nha, và thằng Tàu Khựa tránh xa tao ra nếu muốn nghe tao khẩu nghiệp và thưởng thức đặc sản quê tao

Lina: Đặc sản quê cậu?

Việt Nam: Dép lào thần chưởng! Kháng gió, chống lửa, siêu bền và có đầy chức năng!! Đặc biệt là luôn dùng cho mấy đứa được cho là nghiệp tụ vành môi như thằng Khựa kia!_ Cậu vừa nói vừa dơ chiếc dép lào trên tay và nói lời cà khịa với China khiến hắn đã tức giờ còn tức thêm!

Nhưng làm được quần gì? Chửi nãy giờ éo lại thì làm được con khỉ gì?! Cãi lộn mà cãi thua 1 đứa lùn hơn mình 1 cái đầu. Nhục nhã vãi shit ra!

Hết chap 5


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật