[Novel] Tôi phải giấu em trai tôi trước.

Chương 2.2: Tại sao anh ta lại nguy hiểm



"Cô đến phòng làm việc của cha ta à?"

"Vâng, đúng vậy ... Ơ? Tiểu thư!"

Tôi lấy trà và món tráng miệng mà người hầu đang cầm và đi vào phòng làm việc của cha tôi.

"Hãy thư giãn, thưa cha."

Tôi cười với khuôn mặt hiền lành và đáng yêu nhất có thể.

"Con đang làm những việc mà trước đây con chưa từng làm, có vẻ như con muốn yêu cầu gì đó."

Sao cha biết vậy?

"Cha thiệt là. Cha nói như thể con chỉ làm những việc này khi con cần xin gì đó vậy."

Sau đó, biểu cảm của cha tôi đối với tôi giống như con cáo Tây Tạng.
Không được rồi, phải vào vấn đề chính thôi.

"Cha, ngài công tước Ritaus sẽ là người kế vị bá tước Aizar."

Tôi bóp vai cha nhẹ nhàng.

"Chuyện đó thì sao?"

"Và con sẽ trở thành người kế nhiệm tiếp theo của Vesta."

"Đúng vậy."

"Và con cần một người đàn ông mang lại lợi ích chỉ cho gia đình chúng ta."

"Ý con là ngài Ritaus không giúp được gì cho gia đình?"

"Đúng vậy ạ."

"Hừm...."

Thật ra tôi biết.
Nếu nhìn một cách khách quan thì hôn nhân với bá tước Aizar cũng không tệ.
Những đứa trẻ được sinh ra giữa tôi và Ritaus lần lượt có thể trở thành tiểu hầu tước Vesta và tiểu Bá tước Aizar.

"Và bá tước Aizar là một người có tham vọng. Nếu dòng máu Aizar hòa lẫn với dòng màu Vesta, hai bảo vật của chúng tôi có thể sẽ rơi vào gia tộc Aizar."

"Ôi trời, bá tước Aizar là người như vậy sao?"

Xạo đó.
Tôi không biết bá tước Aizar là người như thế nào. Vì ông ấy chưa từng xuất hiện trong nguyên tác.
Nhưng ngoài điều đó ra thì không có lời nào sai cả.
Vì hai bảo vật của Vesta, [Shuette] và [Shitzro] chỉ có thể được người kế thừa dòng máu của gia tộc Vesta sở hữu.
Nếu trộn lẫn với dòng máu Aizar thì ít nhất hậu duệ của Ritaus cũng có tư cách sử dụng bảo vật.
Ngoài ra, trong tương lai, nếu hai gia tộc Vesta và Aizar kết hợp có thể tạo thành một thế lực lớn hơn.
Ôi trời! Nghĩ lại thì quả nhiên hôn nhân với gia đình Aizar là một điểm cộng với không phải điểm trừ!
Trước khi cha đang bị rơi vào hỗn loạn cảm thấy có điều kỳ lạ, tôi phải hoàn thành việc này nhanh chóng.

"Con sẽ tìm một người con rể tốt, thưa cha!"

"Một người con rể tốt?"

"Vâng, một người đàn ông trung thành và vâng lời cha mẹ và con một các vô điều kiện! Là người đàn ông phải ở rể!"

Hầu tước Vesta nghiêng đầu có vẻ lo lắng về điều gì đó.
Bây giờ, cái bàn tính trong đầu cha tôi chắc đang làm việc rất cực lực.

"Ta sẽ suy nghĩ lại một chút. Đây không phải là chuyện tùy tiện quyết định."

Tôi bắt đầu dần tức giận với lời nói của cha rằng ông sẽ suy nghĩ.
Nếu không ghét con gái thì cần gì phải suy nghĩ nữa.
Hơ? Ông ấy ghét tôi!
Hừm? Ông ấy không thích tôi!
Tâm trạng tôi trở nên bồn chồn. Tôi muốn nhanh chóng kết thúc vấn đề này.

"Cha ơi, ngay từ đầu thật ra con đã không hài lòng với ngài Ritaus."

Bố tôi lại nhìn tôi với ánh mắt 'Con lại nói gì nữa vậy?'

"Tại sao bây giờ con mới nói chuyện này?"

Bây giờ mới nói là sao?
Lúc đó Kayla Vesta chỉ mới 12 tuổi. Và đó là trước khi tôi nhập vào.
Bỏ qua việc bị tôi nhập vào, thì làm thế nào một đứa trẻ có thể chống lại ý muốn của cha mẹ.

"Con muốn lựa chọn người bạn đời một cách thận trọng!"

"Không có gì là không tốt khi người lớn bàn chuyện kết hôn. Chúng ta hãy suy nghĩ từ từ thôi."

"Cha!"

Và tôi đã theo sau cha cho đến tối và luôn nói rằng tôi muốn hủy hôn.
Tôi liên tục nói đi nói lại việc hủy hôn. Sau khi nhập vào thân xác này tôi đã bao giờ đối xử với cha như thế này chưa? Không có.
Hầu tước Vesta cuối cùng đã mệt mỏi vì sự cố chấp của tôi và cũng đồng ý.

"Được rồi, ta tôn trọng ý kiến của con. Ta không biết là con không thích ngài Ritaus đến mức đó."

"Cảm ơn, cha."

Tôi nâng chiếc váy và thể hiện phép lịch sự với cha.
Nhưng cha có thể đã giả vờ tôn trọng ý kiến của tôi để thoát khỏi sự theo đuôi của tôi.
Vì thế tôi phải đánh đòn phủ đầu.

"Trong khi con đang ở học viện Krati, ta sẽ thảo luận với bá tước Aizar. Gia tộc Aizar và gia tộc chúng ta dù sao cũng rất thân thiết. Ta không thể đơn phương thông báo vấn đề này."

"Thật ra cha à..."

".... sao, lại có chuyện gì nữa?"

Hầu tước Vesta dường như đang có chút sợ hãi khi nghe tôi chuẩn bị nói.

"Con đã gửi điện tín cấp tốc đến cho bá tước Aizar rồi ạ. Con xin lỗi."

Đêm hôm đó, tôi đã bị hầu tước Vesta mắng cả buổi và tôi suýt thì bị thủng màng nhĩ.

***

Rầm!

Một thanh niên tóc nâu, mắt xanh nhạt chạy vào phòng khác trong bộ đồng phục màu xanh lá cây.
Thanh niên hô hấp gấp gáp như thể đang vội vã chạy vào.

"Trước khi đến thăm.... tôi đã nói.... là phải hẹn trước rồi mà. Astel."

Trong tầm nhìn của thanh niên, một cô gái xinh đẹp đang nghiêng người ngồi trên ghế dài và nhìn bức thư.
Đó là một cô gái xinh đẹp với đôi mắt màu tím và mái tóc dài màu hồng.
Khoảng giữa độ tuổi vị thành niên? Cô gái khoảng 14 đến 16 tuổi nhìn thanh niên và mỉm cười.

"Tôi đã nói là đừng gọi tên đó khi chỉ có chúng ta mà. Ritaus."

Đôi môi đỏ quyến rũ của cô gái phát ra âm thanh khàn khàn và đục ngầu như bị cảm.
Giống như một cậu bé vừa mới vỡ giọng vậy.

"Được rồi. Astaire..."

"Tốt lắm."

Astaire mỉm cười đáng yêu hướng về Ritaus.
Nhưng giọng nói vẫn là âm trầm.

"Nhưng có một bức điện tín cấp tốc từ vị hôn thê đáng yêu của anh."

Astaire vừa vung tờ giấy mà mình đang đọc vừa cho Ritaus xem.
Đó là một bức điện tín gửi Ritaus.
Ritaus giật bức thư từ tay Astaire.

"Đừng đọc thư của người khác."

Trong khi Ritaus đọc lướt qua bức thư, hai cánh tay thon thả ôm eo Ritaus.

"Ta đến đây là vì anh không tới nhà ta chơi. Anh sẽ nổi giận sao?"

Mái tóc hồng mềm mượt làm nhột đầu mũi của Ritaus.
Mùi hương nhẹ nhàng của Iris đã tỏa ra.
Ngay cả mùi hương cũng giống phụ nữ, nhưng Ritaus không cảm nhận được gì.

"Vẫn trông như khúc gỗ. Không vui chút nào."

Khi Ritaus không có phản ứng gì đặc biệt, Astaire thả lỏng hai cánh tay quấn quanh eo.

"A, thật nhàm chán và không thú vị gì cả. Hãy nói về vị hôn thê của anh đi. Tôi chỉ thấy mỗi lời chào thôi."

Astaire đang mặc một chiếc váy quấn bằng ren đen với cùng một dải lụa hồng với mái tóc của mình.
Mái tóc dài của anh ta được thắt bằng một dải ruy băng sa tanh đen, càng làm cho vẻ đẹp của anh ấy trở nên tuyệt vời hơn.
Nếu không phát ra tiếng thì ai cũng có thể bị vẻ đẹp đó đánh lừa là một cô gái xinh đẹp.
Astaire cảm thấy khuôn mặt của Ritaus đang đọc điện tín hơi cứng lại.
Có chuyện gì vậy? Nhưng Astaire không quan tâm đến nội dung của bức thư.

"Vị hôn thê như thế nào? Có đẹp không?"

Astair vừa chạm vào eo Ritaus vừa hỏi.
Nhưng Ritaus đã phớt lờ Astair.

"Vậy là xấu à?"

Sau khi thay đổi câu hỏi, Ritaus đảo mắt như thể bảo anh ta dừng lại.

"Tôi chán, Ritaus."

Ritaus thở dài khi nhìn thấy Astaire đang rên rỉ nằm trên chiếc ghế dài.
Thiết kế hoa mỹ trên chiếc ghế dài sang trọng rất hợp với Astaire.
Nhung vừa đáng thương vừa khó chịu.

"Không có gì đặc biệt cả. Vị hôn thê của tôi sẽ nhập học vào học viện Krati nơi tôi đang theo học."

Ritaus đang đọc kĩ bức thư nói.
Giọng nói của anh ta không thể hiện chút tình cảm nào với vị hôn thê của mình.

"Cô ta định theo vị hôn phu của mình sao? Cô ta thật là một người phụ nữ nhàm chán."

"Không, không phải như vậy"

Ritaus lắc đầu.

"Có chuyện gì vậy?"

Bàn tay của Ritaus run rẩy và hạ xuống.
Giống như mất hết sức lực.
Astaire lại gần Ritaus xem bức thư.

"..... và thông báo huỷ hôn."

Khuôn mặt của Ritaus trở nên xanh xao và đôi mắt của Astaire thì hiện lên vẻ thú vị.


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật