[12 Chòm Sao] Huyết Vực Ái Vương

Chương 1:



Trong căn phòng nhỏ trang trí tùy tiện vài ba tấm ảnh treo trên tường, sấm chớp ngoài kia như muốn rạch ngang bầu trời đen tối.
Tiếng động rung chuyển cả thành, người con trai ngồi bên trong thẫn thờ nhìn cảnh bên ngoài nhiều yêu linh qua lại.
Thành phố này vốn là của con người trước nay vẫn vậy nhưng rốt cuộc từ khi nào chúng lại là nơi qua lại vào một ngày chủ chốt của yêu linh hàng năm.
Chúng mang đến tai hoạ và bất hạnh cho con người nếu người đó vô tình đụng mắt chúng. Nhiều yêu linh vào ngày này còn tác quái, hoặc những con nguy hiểm có thể hại con người.
Điều này làm các nhà lãnh đạo vô cùng đau đầu.

Thế giới này là thế giới Zodiac, nơi mà các nhà khoa học xác định là nơi thần kỳ và chứa đựng nhiều phép lạ, nơi đây có nhiều lãnh thổ và lục địa khác nhau. lãnh thổ của Yêu tộc và Linh tộc, Linh tộc thì thuộc loại hiếm rất ít khi thấy. Lãnh thổ của Hồ Tộc và Tiên tộc.

Phía Đông thì là một vùng lãnh thổ rộng lớn đó chính là lãnh thổ được mệnh danh là có đường vào không có đường ra-Huyết tộc. Tộc đứng đầu trong bảng xếp hạng, nhưng luôn ẩn dật, tuy không gây hại cho con người bên các lục địa, lãnh thổ khác nhưng hàng năm phải cống nạp máu cho chúng. Nói ra thì huyết tộc cư dân rất ít nhưng lại rất mạnh.

Còn có Ma tộc, ma tộc xếp vào loại nguy hiểm vì chúng hành động tự do và rất hiếu thắng, chúng đang có ý định mở rộng lãnh thổ Ma tộc và muốn làm chủ thế giới. Âm mưu của chúng thì ngày càng bành trướng, không nơi đâu là không cảnh giác. Mà chỉ số Ma tộc ở mức ngất ngưởng rất cao.

Nhưng nhờ Huyết tộc nên chúng không dám tùy tiện hành động như trước. Chúng vẫn luôn e dè Huyết tộc hơn bất cứ ai.

Có hai đại lục tách biệt mà không ai có ý định xâm phạm. Đầu tiên phải nói đến là Liên Đấu Đại Lục. Nơi có tất cả đủ chủng tộc, từ con người có phép thuật bình thường tới những tộc lớn. Ví dụ như Hồ tộc, Yêu tộc, Tiên Tộc, Linh tộc hay thậm chí Huyết tộc và Ma tộc cũng có. Và nơi đây tập trung trở thành nơi buôn bán và là trung tâm giao lưu của tất cả các tộc.

Trường học thành lập rất nhiều nhưng chính giữa Liên Đấu Đại Lục là Hoàng Đạo Thiên Hà - Ngôi trường với hàng ngàn năm lịch sử, và rất nổi tiếng. Nghe đồn nơi đây là ngôi trường mà Nữ Vương huyết tộc đời trước theo học.

Đại lục tách biệt thứ hai chính là Thiên Địa đại lục. Là nơi rất nguy hiểm, theo từng mảnh đất bên trong đó là rẫy nguy hiểm chập trùng, Ma tộc cũng ít khi lui tới. Nơi đây các cường giả thường lui tới để thử nghiệm và học nâng cao cấp bậc.

Người con trai nhắm mắt lại, lâm vào trầm tư.
"Tại sao con người lại yếu đến vậy, cũng có thể tử mạng bất cứ lúc nào"
Người con trai này là Bạch Dương, bác sĩ thú y. Anh không có gì nổi bật cả nhưng nhìn những con người vô tội kia bị yêu linh quấy rối đến lỗi có người còn mất mạng, anh không khỏi sót thương.

Trên tay anh là một ấn ký hình con dơi màu đỏ rực như máu. Nghĩ đến nó ảnh lại bật cười thê lương. Anh bị cha mẹ bán cho Huyết tộc, làm trò chơi tiêu khiển của chúng. Có công bằng không?
À quên mất, trong cái xã hội này thì lấy đâu ra công bằng.

Anh trốn về thế giới con người, nhưng không lâu nữa đâu, anh lại bị tìm thấy vì ấn ký vẫn sẽ là không bao giờ xoá bỏ được.

"Bạch Dương"__Tiếng người con gái từ cánh cửa vọng vào trong. Cô ấy mở cửa bước vào. Cởi giày xếp ngay ngắn

"Chị!"__Bạch Dương ra cầm túi đồ trên tay cô ấy. Người này là chị của anh Vĩ Dạ Kim Ngưu. Chính chị ấy đã cứu anh một lần suýt chết trong tay bọn Huyết tộc. Huyết tộc thường rất cao ngạo và lãnh diễm, chúng ít khi mang ai đó ra đùa dỡn nhưng đó chỉ là quý tộc, nhưng cũng có những quý tộc có sở thích ăn chơi, điều đó cũng không thể không nói. Còn những huyết tộc bình thường lấy những sinh mệnh yếu kém hơn để đùa giỡn trong bàn tay. Anh là trường hợp huyết tộc quý tộc kia vất bỏ rồi bị đưa xuống lao động, suýt bị đám nữ huyết tộc làm nhục.

"Bạch Dương, thuốc đây, bôi lên ấn ký kia đi, nó sắp đậm nên rồi, đừng để chúng tìm thấy em"__Kim Ngưu

"A, vâng"__Bạch Dương

Thế giới này nữ lên nắm quyền, nam thì yểu điệu lả lướt, thêu thùa làm đẹp công nghệ bây giờ tiên tiến thì nam có thể đi làm. Thành công thì được coi trọng, gả vào nơi quyền quý.

"Bạch Dương, dạo này chị cảm thấy hơi thở của huyết tộc rất nồng ở trên người em"__Kim Ngưu

"Em...em không biết"__Bạch Dương. Mỗi khi nhắc tới huyết tộc anh thường rất ám ảnh và giọng điệu cũng rất rối.

"Nói chị nghe, dạo này em đi đâu và làm gì, đã có chuyện gì sảy ra?"__Kim Ngưu

"Em vẫn như bình thường, đi làm và ở nhà, ít khi đi chơi, tụ tập, em cũng không biết có chuyện gì nữa"__Bạch Dương lo lắng, thiếu chút nữa là khóc luôn rồi.

"Rốt cuộc là có chuyện gì kia chứ!"__Kim Ngưu cũng hoảng, thằng em khờ của cô suýt chết một lần, đến giờ đó vẫn là nổi ám ảnh trong lòng nó.
"Nghe chị, huyết tộc rất mạnh, nếu gặp lại chúng lần nữa em phải tránh xa, em từng trải qua thì cũng biết mà đúng không?"__Kim Ngưu

"Vâng"__Bạch Dương ngoan ngoãn

"Ngoan, lên phòng ngủ đi, cũng khuya rồi, đừng ngồi đấy nữa"__Kim Ngưu xoa đầu anh.

"Vậy, chị ngủ đi, đừng...đừng làm việc quá sức, em cũng có thể giúp"__Bạch Dương

"Thằng nhóc ngốc này, đi ngủ đi"__Kim Ngưu. Không biết đến khi nào cô mới ngừng lo cho nhóc con này đây.
........
Vào căn phòng lạnh lẽo, Bạch Dương lại nhớ đến lúc đó, thật đáng sợ, nhiệt độ ở đó cũng thuộc dạng thấp, một con người yếu đuối khó lòng chịu đựng, chưa kể là ở mức dân thường phải đi lao động dưới đáy huyết tộc, anh đã từng thấy một chàng trai Hồ tộc quyến rũ những nữ huyết tộc đó, bị chúng làm nhục rồi mới có cái ăn.

Lúc đó anh rất sợ, cảm giác cả người lạnh toát, ở đó anh luôn tận lực làm cho mình trở lên xấu xí để họ không thèm để mắt tới. Nhớ tới nó làm anh rùng mình.

Chị Kim Ngưu bảo mình có hơi thở huyết tộc rất nặng. Mình bao tháng chưa từng ở gần huyết tộc tại sao lại có hơi thở của chúng được.
"Không lẽ...giấc mơ đó?"

Gió từ cửa sổ hắt vào bật tung rèm lên. Chỉ là một cơn gió nhưng cũng đủ làm anh ớn lạnh.
Một con yêu linh cấp A xông vào.

"Tại...tại sao lại có cấp A??"__Cấp A thường ít gặp nhất là thành phố, chúng chỉ xuất hiện ở nơi hoang vắng, sao lại xuất hiện ở đây??

Anh cầm thanh gỗ ở góc tường đập vào đầu chúng nhưng cơ thể nó rất cứng như đá vậy, không hề xi nhê.
Ngay lúc móng vuốt sắc nhọn của nó sắp đâm vào da thịt anh thì không biết sao đầu nó đột nhiên nổ tung, khí đen bắn ra tung toé.

Mất phần đầu, phần thân nó run rẩy ngã xuống. Đằng sau nó, đứng ở ngoài cửa sổ là một người con gái, mặc chiếc áo choàng đen. Đôi mắt đỏ để lộ ra

"Huyết tộc!!!"__Bạch Dương

Đôi mắt đỏ, cánh dơi ở chiếc áo khoác tối màu, đặc điểm đặc trưng của Huyết tộc quý tộc.
Cả thân thể anh dường như run rẩy

"Đừng...cô đừng tới đây"__Bạch Dương

Nhưng trong phút chốc ngón tay mát lạnh trượt trên má anh. Quay mặt anh ra, bóp cằm anh.
"Người định mệnh, ngươi là người đã nói trong tâm trí ta?"__Cô gái Huyết tộc
Bạch Dương cảm thấy giọng nói này rất ấm, tại sao lại mang cho anh cảm giác an toàn. Không như những nữ huyết tộc giọng khàn khó nghe lúc trước hắn gặp.

"Người... người gì cơ"__Anh lùi lại về sau bức tường

"Hửm? Không phải sao??"__Cô gái đó bỏ tay ra khỏi mặt anh.

Anh biết huyết tộc quý tộc thường có đặc điểm đến năm 18 tuổi là có thể sẽ phát sinh ra một điều kỳ lạ là có thể nghe thấy người định mệnh của mình.

"Nhưng mùi của ngươi rất giống"__Cô ta tới gần anh

Anh như bị đứng hình tại chỗ không thể lui được nữa, đã đến góc tường rồi.
"Cô... Cô đừng hòng tới đây, tôi...tôi..."__Bạch Dương ấp úng
Cô gái huyết tộc vẫn đứng đó. Chống tay lên tường, ghé vào mặt anh. Đôi đồng tử màu đỏ đó làm anh sợ hãi nhưng không muốn khuất phục.

Cô gái thấy anh vẫn một mực kiên cường dù bản thân sợ hãi tới hai vai run lên.
"Ha"
Bạch Dương bất ngờ bị khí lạnh đặt trên môi cảm giác rùng mình. Cô!!! Cô ta hôn mình!!!!. Đẩy, phải đẩy ra.
Nhưng anh không có lực, cô ta rất mạnh
"Ưm...hức"__Bạch Dương
Nước mắt rơi xuống, nghe thấy tiếng nấc của anh cô gái mới dừng lại, quệt đi vệt nước mắt trên má anh
Cần cổ trắng ngần, cô khẽ liếm môi
Cúi xuống, hai chiếc răng lanh dài nhô ra cắn xuống cổ anh.

"A"__Bạch Dương cảm thấy cả người bất động, cổ đau nhức.

"Thật ngon... người định mệnh, máu chàng thật thơm"__Cô gái thấy anh sắp không chịu nổi mới dừng hút máu.

Tiếng bước chân từ bên dưới đang ngày càng nhanh. Cô gái chậc nhẹ một cái rồi hôn lên ấn ký kia, con dơi đỏ gập cánh thay đổi, thành một hình con dơi dang cánh, bên dưới là bông bỉ ngạn đỏ như dòng máu.

"Chúng ta sẽ còn gặp lại, đến lúc đó, chàng hoàn toàn phải là của ta"__Cô gái mất hút, đồ đạc trong phòng đảo loạn. Bạch Dương ôm chặt lấy mình ngồi im như người mất hồn ở trong góc đó.
............
End chương 1


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật