[ĐN JJK] Bóng ma nhà Gojou

Ngoại truyện 2: Đồng lứa



Au: Tam đại gia tộc hay còn có thêm một tên gọi cute khác là tam đại nóc nhà. Bao gồm nhà Gojou, Zen'in, Kamo. Ở thiết lập này thì Satoru, Megumi, Noritoshi là bằng tuổi nhau (?). Sayuri là em gái song sinh của Satoru (??) và có hôn ước với Megumi (???) nhưng lại đi cặp kè với đồng chí họ Okkotsu. (????)

Ngoại truyện chỉ nhằm mục đích giải chí và giải tỏa cơn điên của chính đứa viết. Mọi thứ chỉ là hư cấu và không có thật =))))

...

Vào một năm nọ. Tam đại gia tộc của giới chú thuật sư đã đồng thời nhận được tin mừng khi mà người thừa kế của họ lần lượt được sinh ra báo hiệu cho một thời đại sóng to gió lớn bắt đầu.

Đầu tiên là nhà Gojou với một cặp song sinh long phượng, đứa bé trai đã được sinh ra với đôi mắt lục nhãn cùng huyết thống của nhà Gojou, điều này đủ để thằng nhóc non nớt đó trở thành gia chủ của gia tộc trong tương lai.

Trong khi đứa em gái thì chả khứa nào quan tâm lắm, với đôi mắt xanh tầm thường và mái tóc đen nhìn thấy hơi bị khó ưa. Nếu như thằng chủ nhỏ của bọn họ lúc sinh ra không một hai đòi ở cạnh em gái nó, khóc banh chành ầm ĩ cả khu nhà chính lên thì chắc cô tiểu thư đó bị quẳng ở xó nào rồi.

Tiếp đến là nhà Kamo với một đứa trẻ được hạ sinh bởi một ả hầu gái, đứa con duy nhất của gia chủ Kamo lúc bấy giờ, đồng thời cũng là kẻ thừa kế chú thuật xích huyết thao thuật của gia tộc.

Và cuối cùng chính là nhà Zen'in với một bé trai ra đời ở dòng thứ, thằng nhóc đó đã hoàn toàn xoắn ngôi của các thiếu gia tiểu thư dòng chính khi mà nó sở hữu thập chủng ảnh - chú thuật tổ truyền của nhà Zen'in.

Mọi chuyện cứ như là một trò đùa vậy.

...

1. Gặp mặt trong truỳn thuýt.

- Ê, Satoru.

- Gì?

- Có một con nhím biển ngủ quên ở trong vườn nhà chúng ta, xử lý nó sao đây? 

Gojou Sayuri với đôi mắt xanh và mái tóc đen dài qua hông, mái cắt ngắn trông rất ngố tàu, khuôn mặt bầu bĩnh nhưng lại chứa đầy sự thờ ơ và lạnh lùng. Phía đối diện chính là anh ruột của cô, thằng oắt con với mái tóc trắng, đôi mắt màu aquamarine và bộ kimono họa tiết chuồn chuồn.

Hôm nay là ngày có tiệc lớn, hoặc chính xác hơn là sinh nhật của cả hai anh em, mà chính xác hơn nữa là tiệc sinh nhật của riêng Gojou Satoru, đứa em gái song sinh chỉ ăn theo vì trùng ngày thôi.

Thân sinh phụ mẫu đã mở tiệc linh đình và mời 7749 họ hàng gia tộc hang hốc củ toi mọi nơi trong giới chú thuật sư, kể cả gia tộc Zen'in đến để ăn mừng sự ra đời của kẻ sở hữu lục nhãn. Nhưng mắc một cái là thằng sáu mắt ở đây không thích tiệc và nó để mặc bọn người ngoài kia muốn làm gì thì làm, trong khi nó ở trong nay, ăn bánh kem và đọc manga - thứ mà nó thích.

- Nếu mày còn lờ tao nữa là ăn kẹo đồng đấy nhé! - Sayuri nhìn xuống thằng anh ruột đang nằm ngang chống cằm ăn bánh vô cùng thư thái của mình .

- ... - Satoru vẫn không trả lời.

- Tao đặt hộp ở đây rồi đấy, đảm bảo ăn kẹo xong mày ra đi thanh thản luôn - Sayuri vừa nói vừa lắp đạn vào khẩu súng lục mà cô tậu được ở chỗ ông già.

- ... - cuối cùng thì ai kia cũng có động tĩnh. Anh ruột từ từ ngồi dậy và nhăn nhó, càu nhàu.

- Tao cáu nha mày.

- Cáu tự nhiên, lão già không vào đây được đâu - Giờ thì khẩu súng đã được lắp xong xuôi, Sayuri dương họng súng về chỗ anh ruột - Thế giờ có nhấc đít dậy không?

- Dậy thì dậy, tao lại sợ mày quá - cuối cùng thì vị gia chủ tương lai đã hoàn toàn lép vế trước một cái hộp và một khẩu súng lục hàng thật. 

- Mày lại chả sợ quá ấy chứ! - Sayuri đáp lại bằng một giọng đương nhiên.

Để bảo toàn mạng sống của mình trước cái đứa chó điên cậy trên tay mình có súng và có "hộp" này, Gojou Satoru đã xách đít lên và rõng rạc nói.

- Thế giờ mày có định đi cùng tao để đi xem cái con nhím biển kia không?

- Đi.

Và đó là truỳn thuýt về việc gia chủ Gojou và gia chủ Zen'in tương lai gặp nhau.

...

2. Tao có bồ rồi.

- Ê, Satoru.

- Gì?

- Có phải tao có một mối hôn sự với con nhím biển của nhà Zen'in không? - Nhìn sang đứa anh đang đốt sạch mấy bài kiểm tra điểm kém của cả hai, Sayuri vừa nói vừa bóc bim bim ăn rôm rốp.

- Chuẩn - Nhìn lại đứa em gái với ánh mắt không đồng tình, Satoru lên tiếng - Đút anh mày một miếng với!

Bụp!

Và thế là nguyên một gói bánh bị ném thẳng vào mặt Gojou Satoru, hoặc chính xác là vô hạ hạn.

- Này! Mày làm cái gì thế hả?!! - đưa tay bắt lấy gói bánh và ôm nó vào lòng, Satoru quạo.

- Thì đút cho ông ăn đấy còn gì? - Sayuri khuôn mặt ngây thơ hỏi.

- Bảo mày đút chứ không bảo mày ném nha con hâm này! Muốn chiến hả?! - hiếu thắng Satoru onl.

- Hah? Tự nhiên đi, tao đặt hộp rồi - cạy mình có hộp, Sayuri cười tự đắc.

Cuối cùng thì hai đứa lao vào ăn vã nhau như mọi ngày.

Kết quả thì chả ai thắng cả và Sayuri bị phạt cấm túc, nhưng mà sao tự dưng cái đứa này lại ở nhà Zen'in thế? À... vì "hộp" chứ còn gì nữa.

- Nghĩ sao mà cậu lại đi đánh nhau với tên đó thế hả?

Zen'in Maki càu nhàu khi sơ cứu mấy vết thương nhỏ xíu xiu trên người Sayuri. Mấy vết thương này không phải do Satoru tạo thành, thằng anh lớn với vô hạ hạn không đủ trình làm em gái nó bị thương được. Chính xác là do Sayuri đặt "hộp" nhầm chỗ nên ngã mà ra thế này.

Cô gái nhỏ bày tỏ, chỉ có bản thân tự làm mình bị thường chứ đứa khác thì không được.

- Đây, kẹo đường ngọt, của cậu - Zen'in Mai ngoan ngoãn đút kẹo đường ngọt cho cô bạn mắt xanh thiên thu.

- Có muốn ăn thêm không? Tớ còn bánh gạo nữa đấy - người thứ hai không cùng họ Zen'in ở đây, Fushiguro Tsumiki - chị kế của Zen'in Megumi, vừa cười ngọt ngào vừa đưa bánh gạo cho hai chị em song sinh và đứa nào kia đến đây ăn trực.

- Non nắm nấy, nảm nơn Mai, Tsumiki... nhom nhom.

- Đừng có vừa nói vừa nhai kẹo!! 

Xoạch.

Một thằng nhóc với mái đầu nhím biển bước vào, nó mặc một bộ kimono nam đen tuyền và mặt của nó thì lạnh căm căm, liếc mắt về phía bốn cô gái vẫn đang đút kẹo cho nhau ăn, cậu ta lên tiếng:

- Lại đến đây hả? Làm sao nữa rồi?

Cơ mà, Megumi không phải loại người lạnh lùn như vẻ bề ngoài của cậu ta lắm. Minh chứng sáng chói nhất thì có lẽ chính là sự có mặt của Tsumiki tại ngôi nhà này, còn thấp hơn một chút thì chính là sự từ bi mà cậu ta dành cho vị hôn thê vừa láo vừa thiếu nết nào kia.

- Ô? Mày đây rồi, nhím biển - Sayuri nuốt vội mấy cái bánh gạo vào họng, sau đó chỉ thẳng mặt Megumi mà rõng rạc - Tao nói cho mày biết, tao có bồ rồi và tao sẽ không cưới mày đâu!!

Không gian bỗng chốc rơi vào im lặng. Mọi người nhìn nhau, Tsumiki che miệng thốt lên một tiếng "ôi trời" nhỏ xíu, Maki thì tặc lưỡi một cái còn Mai thì đang bận ăn nốt bánh hóng nốt chuyện.

Mọi người dường như không quá bất ngờ với thái độ này, bởi vì như thế mới chính là Gojou Sayuri mà họ biết chứ!

- Thì tôi có nhờ bà cưới tôi đâu, bị điên hả?!

Thần thái chanh sả, khuôn mặt lạnh lùng thể hiện  ra rõ sự khinh bỉ của mình. Zen'in Megumi bày tỏ cậu cũng không muốn rước cái của nợ họ Gojou về dinh chút nào.

Tụi bây có phải là lũ trẻ 13 tuổi không vậy? Bị nhập à?!!

...

3. Gojou x Kamo x Gojou.

- Đến tận giờ tôi vẫn không hiểu tại sao Zen'in lại có một vị hôn thê như cậu, Gojou.

Kamo Noritoshi nhăn mày nhìn cái đứa đang ngồi xổm ở vườn nhà cậu ăn trộm táo, sự thật thì một vị tiểu thư đúng mực sẽ không làm thế này đâu và Noritoshi cho rằng mình cũng sẽ cho qua vấn đề này nếu đây là một vị tiểu thư của nhà khác, nhưng không! Vì đây là Gojou Sayuri nên... ừ! Thế đấy!

- Gọi tao là Sayuri. Mày thích có ý kiến gì với tao à? Cái thằng không có mắt này! - ăn trộm không có tư cách của ăn trộm nhất, Gojou Sayuri chỉ trích chủ nhà như thể con nhỏ bố láo mới là chủ của cái nhà này.

Nhanh nhảu cho gọn miếng táo cuối cùng vào miệng mình, đứa bé gái với bộ hakama xanh và kimono trắng đứng bật dậy, lấy hai tay bẩn thỉu dính đầy nước trái cây lau lên người cậu bạn mắt híp, Sayuri thẳng thắn và rõng rạc nói lên quan điểm của mình:

- Kể cả không có tao thì còn có cả tỉ tỉ con khác sẽ trở thành hôn phu với Megumi, không đến lượt bây đâu thế nên chết tâm đi, Kamo mắt híp.

- Tên tôi không phải Kamo mắt híp! Và cậu bẩn quá đó, Gojou!!

Người đã quá chậm để cứu vớt cái áo xinh xẻo của mình - Kamo Noritoshi đau khổ nhìn cả một mảng vải bị lấm bẩn. Rồi lại trợn mắt nhìn con nhỏ mắt xanh chả thèm quan tâm đến sự tức giận của cậu đằng kia, Noritoshi tức muốn nổ phổi.

- Gì? Đứa nào gọi tao?! - một thằng ăn trộm cũng không có tư cách khác xuất hiện từ trong bụi cây. Gojou Satoru với cái miệng đỏ chót vì ăn vụng dâu tây từ tốn lấy cái tay áo còn lại của Noritoshi tự nhiên mà chùi lên.

- Có vụ gì thế mày? Đây là thằng bồ mà mày nói với Megumi đấy hả? Mắt mày mù như mắt nó rồi à?

Ghé lại gần đứa em gái, Satoru nói bằng cái giọng đủ to để cả ba đứa cùng nghe thấy, hoàn toàn không có tính tự giác của một dân nói xấu chuyên nghiệp.

- Mày điên à, làm sao mà mắt tao lại mù đến thế được - đáp lại người anh cũng bằng phương thức tương tự, Sayuri rất tự nhiên nói - Nó là thằng ôn con nào ấy chứ tao quen biết gì đâu! Tự dưng thấy sang bắt quàng làm họ không hà!

- Này, hai tên kia!!! - từ tốn boy nổi giận.

Noritoshi cứ hiền riết rồi không biết đứa nào mới là chủ nhà nữa, bây giờ chỉ còn thiếu nước hai bọn này ngồi lên đầu cậu thôi. Phải xử chúng nó ngay!

- Ba người đang là cái quái gì nữa vậy?

Lúc Zen'in Megumi đi ra ngoài vườn đã thấy ba đứa thiên chi kiều tử kia đè nhau ra đánh rồi. Mà chính xác hơn thì từ tốn boy Noritoshi bị hai khứa nhà Gojou bắt nạt thì đúng hơn.

- Đừng làm trò cười nữa, chúng ta phải vào trong kia chào hỏi nữa đấy!

Megumi bày tỏ bản thân rất bất lực, không hiểu sao cậu lại đi dính dáng với ba cái đứa dở hơi này nữa. Bất hạnh vkl.

...

4. Okkotsu

- Hahh? Mày là cái thằng bồ tên là Okkotsu của con nhỏ bố láo đấy à? - Satoru làm cái mặt giang hồ nhìn thằng oắt con trước mắt mình.

Không chính xác thì Okkotsu Yuuta bằng tuổi cậu ta, chỉ là trông nhỏ con hơn chút thôi.

- Hiểu rồi, thật tội nghiệp cậu... - Zen'in Megumi khoanh hai tay lại, khuôn mặt vô cùng thấu hiểu cho cậu bạn mới gặp lần đầu. Kể cả khi đây là đứa bồ của vị hôn phu của cậu, Megumi cũng chỉ cảm thấy thật thương cảm cho cậu bạn.

Bởi vì một khi đã dính dáng đến Gojou Sayuri thì đứa đấy bất hạnh vkl.

- Gì?! Tại sao cậu lại ngốc nghếch đến thế chứ?! Dây phải con nhỏ điên khùng đó!! - Kamo Noritoshi lắc mạnh vai của Yuuta, khuôn mặt vô cùng mất bình tĩnh - Não cậu bị úng hả? Hay là tổn thương não? Mất trí nhớ? Hay con nhỏ kia chơi bùa chơi ngải gì cậu rồi hả, chàng trai?!

- Ah... ừ... làm ơn đừng có lắc mình như thế nữa mà.

Và tất cả những gì mà Yuuta làm là nói một câu vô cùng không có trọng lượng. Cả ba đồng chí vốn trong tương lai sẽ trở thành những kẻ máu mặt nhất đứng hình mất vài giây, trước một cảnh tượng kì thú đến tầm thường.

- RỐT CUỘC THÌ BẰNG CÁCH THẦN KÌ NÀO CHỨ?!! - ba thằng đồng thời mất niềm tin vào cuộc đời.

Nhìn ba đứa kia như ba thẳng dở hơi, Sayuri với một đống đồ ăn vặt tậu được ở chỗ anh ruột chạy lon ton đến bên Okkotsu, ném hết đồ ăn vặt cho cậu bạn trai tí hon, rồi lôi cậu nhóc đi xềnh xệch.

- Đi thôi, bọn Maki đang đợi đấy!

- Ừ! - đáp lại cô bạn bằng một cái gật đầu vui vẻ. Okkotsu Yuuta hạnh phúc khi nhìn bàn tay nhỏ bé kia kéo cậu đi về phía trước.

Kể cả khi cả thế giới đều không nhận ra cái đẹp từ Sayuri, thì Yuuta cũng nguyện giữ nó cho một mình cậu. Nên Sayuri chỉ riêng là của một mình cậu thôi. Mấy tên ngốc vừa này đúng là đồ ngốc mà!

- Này cười cái gì trông tởm thế?

- Không... không có gì đâu.


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật