[ĐN JJK] Bóng ma nhà Gojou

Chap 40: Một người bạn cũ



Lưu ý: Ở chap truyện này chúng ta đang đi ngược lại dòng thời gian của chap trước. Nói cho chính xác thì ở chap trước chính là tháng 12 thì ở chap này chúng ta sẽ quay ngược lại tháng 11, lý do duy nhất là bởi vì tui đã nhầm lẫn ngày tháng trong nguyên tác (hội giao lưu diễn ra khoảng tháng 10 - tháng 11). Huhu... tui rất lấy làm tiếc vì sự nhầm lẫn này, tui xin lỗi

Và cảm ơn vì đã tiếp tục theo dõi câu truyện này <( ̄︶ ̄)>




...

Gojou Sayuri giữ rất nhiều bí mật cho mình, nhiều đến nỗi chính cô ấy còn không nhận thức được chúng có bao nhiêu.

- ...

- Cô đến đây làm gì?

Một trong những bí mật đó, chính là việc cô biết chỗ cư ngụ của của kẻ sở hữu khôi lỗi thao thuật - Kokichi Muta.

- Ừm... tùy hứng thôi! - Sayuri bước vào cái nơi mà ánh mặt trời không thể chạm đến ấy, nhìn xung quanh rồi cười nhạt, đúng là vẫn không thay đổi gì.

Dù là chỗ rách nát này hay chủ nhân của nó, tất cả đều nhàm chán như nhau.

Cũng chính tại nơi này, khoảng tầm 11 năm về trước, Gojou Sayuri đã gặp một Kokichi Muta khóc lóc như một thằng thất bại trong đau khổ, tại một nơi tối tăm mà chỉ có lũ bên trên mới rõ.

Cậu ta không có ống chân, không có tay phải và nửa thân dưới gần như là đồ bỏ, một kẻ thật xấu xí và cô đơn.

Gojou Sayuri lúc đó 4 tuổi, không có lòng thương cảm, ngạo mạn, xấu tính và coi thường mọi thứ. Cô nhóc đã thích thú trêu đùa Muta, còn làm cho cậu nhóc càng khóc càng to, càng nghĩ càng thương tâm, càng nói thì càng thua thế.

Muta không thể mắng lại Sayuri, bởi vì cậu có biết gì nhiều đâu mà mắng lại? Không chỉ thế những thứ mà con nhóc nói còn toàn là sự thật, con nhỏ xấu tính khoét sâu vào nỗi đau của cậu và chì chiết nó một cách tàn bạo.

Lúc đó cậu cũng không thể sử dụng chú thuật của mình để tấn công cô nhóc sở hữu chú thuật công thủ gần như là tuyệt đối như Phong giới tùy chủ kia.

Cái gì nó cũng giỏi hơn, cái gì nó cũng hơn cậu, tay chân chú thuật và sự tự do, Gojou Sayuri đều có hết trong tay.

Muta ghen tị và ghét cô ta đến tận xương tủy. Thế nhưng, hôm nào cô ta cũng vác cái mặt đó đến, đôi khi còn đem theo mấy món lạ lạ, đôi khi là kể một vài câu chuyện vô nghĩa, cũng có lúc sử dụng chú thuật của cô để di chuyển cậu nhóc lung tung khiến cho Muta mấy phen hú hồn.

Nhưng thật kỳ diệu, kẻ sở hữu khôi lỗi thao thuật đã không hề bị thương tổn gì khi ở trong [hộp]!

Đó cũng là lý do mà những kẻ sở hữu cái chú thuật Phong giới tùy chủ đó thường xuyên và liên tục bị giết và ám sát trong quá khứ. Một loại chú thuật đi trái với cả ý trời mà nếu như kẻ sở hữu nó thành thục, thì chú thuật tổ truyền của tam đại gia tộc chẳng là cái khỉ mốc gì cả!

Gojou Sayuri chính là kẻ sở hữu nó của thời đại này. Và thật trớ trêu cô lại là em gái của kẻ sở hữu lục nhãn, đồng thời lại được sinh ra trong một gia tộc tôn sùng lục nhãn!

- Đây... là con gì?

Vào một ngày đẹp trời nọ. Gojou Sayuri 4 tuổi mang đến một con chó nhỏ thuộc giống Akita Inu, từ cái cách mà cô nàng bế con chó đó, Muta cũng thừa biết là cô ta thích nó như thế nào.

- Là chó con! - Sayuri vui vẻ bước vào không gian của Kokichi Muta tự nhiên đến độ người khác còn tưởng đó là nhà của cô.

Ờ thì... Muta chủ nhà đây cũng có ý kiến ghê gớm lắm cơ mà con ất ơ này còn chẳng thèm để một bên tai để nghe ý kiến của cậu, thế nên là, đành chịu thôi.

- Nó tên là Gorilla!

- Khủng khiếp quá! Cái tên quá khủng khiếp luôn đó!

Muta nắm bên trong bồn tắm (?), mày nhăn lại và cái miệng méo xệch khi nghe thấy cái tên mà con nhỏ quái vật này đặt cho thú cưng của nó.

Gu con này có bị là sao không thế? Con chó nhỏ đáng yêu như vậy mà đặt tên là Gorilla?

- Không có nha! Đây là đại diện của sức mạnh tuyệt đối đấy đồ yếu đuối, mau xin lỗi Gorilla nhanh! - Sayuri phản bác và chỉ thẳng vào mặt của Muta.

Cậu bé trước cái thái độ căng cực của cô bé đã hoàn toàn thua thế, cuối cùng là kết thúc trong tiếng xin lỗi như muỗi kêu của vị cận cấp 1 sau này

Cuộc đời mà đã dính phải con ất ơ này thì không khác nào dính phải nghiệp, thế nên là sau khi Gojou Sayuri bị xích lên Tokyo. Kokichi Muta đã khóc trong vui sướng, dưới ánh trăng đêm ấy, cậu đã cầu cho con "bạn" kia bị người ta mổ xẻ ở trên đấy, khỏi về đây làm phiền cậu làm gì.

Thế mà, giờ đây nó quay lại, có phải là định tiếp tục phá hủy cuộc đời cậu?

- Không, tao đến thăm mày! - Như đọc được suy nghĩ của Muta, Sayuri đưa về phía trước cậu một bông hoa dại ất ơ cô ngắt bừa tại một chỗ khỉ ho nào đó - Quà cho mày đây, quà của tao đâu?

- Mày đến đây chỉ để đòi quà và trấn tiền của tao thôi đúng không? - Muta hoàn toàn mất bình tĩnh khi đã thay đổi cách xưng hô. Làm sao mà cậu có thể quên được cái chiêu trò mà con này dùng để lừa tiền và sức lực của cậu được cơ chứ? Không bao giờ quên!!

- Haha... bị phát hiện rồi! Mày giỏi quá đi bạn của tao!

- Eo. Tởm quá! Đưa tài khoản của mày đây! Tao sẽ chuyển tiền cho mày sau nên là phắn hộ!

- Ây bạn hiền của tao, để im một lúc tao kể mày nghe cái này

- Tao không mướn! Về Tokyo của mày đi!

Ừm thì có thêm một điều thú vị nữa đây.

Rằng tất cả mọi mối quan hệ của Sayuri đều rất kì cục nhưng cô chưa bao giờ phủ nhận hay chối bỏ nó, bởi vì đó mới chính là con người cô, một kẻ nhớ dai đáng ghét, một đứa trọng tình cảm đến đáng thương.



------------------

Góc nhảm nhí

Olala. Có cô nào ở đây về nghỉ dịch phải dọn  nhà sml như tôi chưa? (⌒ω⌒)

Tự dưng nhớ trường nhớ lớp đến lạ (>_<)


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật