Em ấy là của tôi! Đừng hòng giành!

8. Đá vinh quang



"Ừm hửm... Stone à, em vẫn chưa cho chị biết tại làm sao mà phải thổi căng hết thảy số bóng bay này?"

Nhìn thành quả hì hục từ sáng đến giờ tràn ngập con tàu, thật sự chẳng còn nhìn thấy đâu là lối đi, bon chen lắm Luka mới đến được sofa để ngã lưng, cô chống cằm đánh ánh mắt nhìn tên nhóc đang thích thú nghịch tóc Ahim.

Lời Luka vừa dứt, ngoài cửa cũng vang lên giọng trầm cau có.

"Cả đống kẹo này nữa. Để làm gì?"

Marvelous đen kịt mặt mày thay luôn cho cả Joe và Hakase đứng phía sau, cả ba đồng loạt giương ra hai đôi tay sớm đã bị kẹo và kẹo treo sạch.

Chả là vừa mới trong cơn thổn thức đầu ngày, trời còn chưa tỏ mà nhóc nhỏ đã khua chiêng múa trống âm ỉ, thành công lôi toạt ba hồn bảy vía bọn họ khỏi giấc chiêm bao, sau đó thì hùng hùng hổ hổ lệnh cho ba người lập tức ra quét sạch kẹo ở các trung tâm mua sắm, với cái lý do đưa ra vỏn vẹn đúng ba chữ: vì kho báu.

Há, đúng là tức tím người mà chẳng thể cãi được thật chứ!

Bị chất vấn dồn dập, nhóc con lại tỏ ra vô cùng bình tĩnh, y như đã biết trước sẽ thế này, cũng đã có luôn trong đầu phương án chống đỡ.

"Đợi anh Gai đến thì ba và mọi người cùng đi phát quà nhé!"

"CÁI GÌ???"

Bất luận nam thanh hay nữ tú đều đồng lòng một loạt gào lên.

Sốc đến váng vất!

Nhóc nhỏ dẫu môi: "Muốn lấy kho báu thì mình phải đi phát quà chứ!"

"Marvelous, giải thích lời con trai cậu nói đi!!"

Bản thân Marvelous chẳng ngờ trong một giây không lường tới nhất lại bị lôi ra làm cái bia đỡ đạn cho chính phát ngôn của ông trẻ nhà mình, anh trợn to hai mắt, chẳng thể ngờ được đám người giây trước còn chung một chiến tuyến vậy mà chớp mắt một cái đã quay sang cắn mình.

Thứ đồng đội chỉ đáng ba xu này...

Lại đánh mắt sang nhìn tên nhóc quỷ, hai con ngươi Marvelous nheo lại, dứt khoát nhấc chân dài tiến đến.

"Này, mau nói rõ ràng cho ba."

Thấy Marvelous bày ra bộ dạng nghiêm túc, nhóc nhỏ cũng cố gắng chuyên tâm động não.

Nhưng mà khổ thay...

"Hì hì, ba đã từng nói nhưng dài quá Stone quên mất rồi!"

Thằng ranh con này!!!

"MỌI NGƯỜI! EM ĐẾN RỒI ĐÂY!!!"

Người còn chưa tỏ mà giọng đã rõ đến tứ phương.

Nếu không phải tên siêu nhân bạc thì chỉ có thể là cái loa của phường mà thôi.

Ngay khi tiếng chốt vừa mở, một túi đen khổng lồ từ đâu ập đến lấp đầy cả cửa, thậm chí còn không chui qua lọt.

Cái... gì... đây... trời???

Sáu người bọn họ cả kinh đến rớt cả quai hàm.

Dùng dằng mãi túi đen mới thành công vượt ải, lúc này mới thấy được bộ dạng của Ikari Gai.

Khoé môi đồng loạt giật giật, bọn họ chính là ngàn vạn lần cũng không muốn hiểu, rốt cục tên ôn thần kia đang làm cái gì vậy chứ?

Mà Ikari Gai khệ nệ ôm túi đồ to gấp ba lần cơ thể mình đang từng bước loạng choạng tiến lên cầu thang. Nếu suy đoán không sai, năm giây nữa tên kia chắc chắn sẽ ngã sổng soài.

Mà với cái độ cao ấy thì chỉ có thể từ đăng xuất tới liệt toàn thân thôi.

Ahim vừa định nhấc chân đến giúp thì đã bị Marvelous túm lại, sau đó không thương tiếc đạp Tiến sĩ đi thay.

Tiến sĩ toàn thân vô kháng chỉ biết rủa thầm họ tên Marvelous trong đầu, nhưng bản thân anh cũng có thể thấy chết không cứu sao? Thở dài một hơi bất đắc dĩ chạy đến đỡ phụ.

"Ikari Gai, bộ mi dọn nhà hả?"

Gai đặt được túi đồ xuống đất thì dốc sức thở phì phò, đúng là mệt chết anh rồi!

"Không phải, cái này Stone kêu em mang đến đấy!"

Ahim cũng là lần đầu thấy được túi đồ to đến thế, bản thân không kìm được sự tò mò bèn lặng lẽ đi đến khom người thử chọt chọt.

"Đây là gì nhỉ?"

"Đồ thú bông đấy chị Ahim!"

Stone cười toe toét, dáng vẻ đầy hào hứng trực tiếp bổ nhào đến kiểm tra.

Trước mặt họ là một mảnh mơ hồ, không hẹn mà lia mắt về phía nhau, song cùng lại đồng loạt đanh mày.

"Để làm gì?"

"Hì hì..."

Nhóc con không đáp, chỉ để lại một điệu cười rất sâu xa, rất đáng suy ngẫm.

Mọi người biết rồi mà cứ thích hỏi cơ!

Chiếc đầu mộng mị của Luka bỗng gõ ra một nhịp, lập tức đứng phắc dậy biểu tình gay gắt: "Ê ê! Đừng có mà bắt tụi này mặc cái đó nha!"

Nếu không phải vì ngoại hình hải tặc của bọn họ quá đỗi dọa người, cậu còn phải cất công nghĩ ra cách này sao?

"Không được, hôm nay mình phải đi phát quà cho các bạn mà! Chị mặc đi chị!"

Lại rồi lại rồi, nó lại giở cái giọng mè nheo huyền thoại, tâm lí không vững nghe vào thì có mà đồng ý ngay.

Píu píu!

Tín hiệu cầu cứu lập tức được phát đi.

Thẳng đến chỗ Marvelous...

Ai đó lười biếng đưa mắt sang: "Nhìn tôi làm gì? Tôi không thể."

Chỉ vỏn vẹn đúng một câu, Marvelous tức khắc có thể chuyển giao nam châm hút mắt từ bản thân sang cho Ahim.

Phải ha, ngoại trừ lúc đi ngủ thì có giây phút nào thằng nhóc này không dính Ahim đâu? Không nhờ cô thì còn nhờ ai?

Ahim thức thời hiểu rõ ngay nội hàm trong ý đồng đội, gật đầu một cái đầy hứa hẹn.

"Stone đừng năn nỉ nữa, mọi người sẽ mặc nó mà!"

"AHIM!!!"

Cô đã làm gì sai sao? Chẳng phải làm vậy Stone liền thôi nhõng nhẽo cơ à?

...

Cao ngạo chéo chân trên chiếc ghế thuyền trưởng vẫn là Marvelous duy ngã độc tôn của mọi ngày, giao diện bên trên thì đúng đấy nhưng mà...

Là thế lực chấn động cỡ nào mới khiến cho hắn chấp nhận ướm vào bộ đồ thú bông kia vậy???

Marvelous toàn thân đầy bất đắc dĩ, tay trái chống cằm, tay phải tùy ý vắt lên thành ghế, điểm nhấn ở đây hẳn phải nói chính là chiếc đầu thỏ bông cỡ đại đặt trên đùi hắn, Marvelous cau mày ghét bỏ, cũng là khó ở chờ đợi lũ người kia có mặt đông đủ.

Nom cái khuôn mặt thần chết phía trên với cái bộ đồ đáng yêu bên dưới đúng là hai thái cực âm dương rõ rệt mà!

"Marvelous, xong hết rồi!"

Vẻ mặt bất biến cuối cùng mới phá lệ, Marvelous thở ra một hơi chán nản, bất cần đời ôm lấy đầu thú bông đứng dậy.

"Đi thôi nào!"

"Chờ đã ba Marvelous."

Marvelous cảm giác chiếc "đuôi thỏ" của mình bị túm lấy, anh cúi xuống nhìn, quả nhiên trên đời chỉ có mỗi bàn tay nhỏ kia mới dám tày trời tóm đuôi của anh.

"Chuyện gì?"

"Ba giả bộ làm ông cụ chống đầu gối đi."

Marvelous nheo mắt: "Để làm gì?"

"Thì ba làm đi mà!"

Marvelous bất đắc dĩ khom người, thân hình to lớn cộng với bộ đồ quá khổ này khiến anh có chút chật vật, cũng chẳng biết nhóc nhỏ này muốn làm gì.

"Như này hả?"

Marvelous chờ nhóc nhỏ xác nhận, khỉ thật, tìm kho báu thì liên quan quái gì tới cái tư thế kì quặc này chứ?

Nhưng rồi chỉ thấy nhóc quỷ nở nụ cười ma mãnh, chưa đầy hai giây sau liền nhảy phóc lên lưng Marvelous, bấu chặt anh chẳng khác gì gấu koala.

"Xong rồi ta đi thôi!"

"..."

"Hahahaha!"

Xin thề rằng bọn họ không phải cố tình muốn cười vào mặt thuyền trưởng đáng kính đâu, nhưng cái tình huống củ chuối trăm năm có một này, thử hỏi có thần tiên nào nhịn được mà không cười đây hả?

"Marvelous, thật ra mắc mưu con trai mình không xấu hổ, nhưng Stone nó vẫn còn là một đứa trẻ thì cậu cần phải xem lại."

Marvelous...

Bạn anh đấy, thật sự là bạn anh đấy, chết tiệt chẳng thà hắn không an ủi, phán cái câu kia thì khác nào vừa xoa anh một cái sau đó đấm thêm một cú không?

Tức chết được!

Tình cảnh hiện tại có phần tốc biến ngoạn mục, đành giải thích sơ lược một chút như sau:

"Không được không được! Ngàn vạn lần không được!!!"

Luka đứng đứng ngồi ngồi, che tai lắc đầu muốn trở thành người điếc, bản thân cố tìm lí do để khước từ phải mặc bộ đồ cồng kềnh ấy.

'Màu xanh hợp với cậu đó Joe.'

Joe lắc đầu đổi trả: 'Cái này nên để cho Gai.'

"Sao chị Luka lại không chịu mặc? Dễ thương vậy mà!"

Hễ Luka nói một lời, hai cái đuôi theo sau lại lập tức chất vấn một lời.

Trên chiến tuyến hoàn toàn ngược với chị đẹp, Ahim và Stone nổ lực thuyết phục cô cho bằng được.

'Em nhường cái này cho anh Tiến sĩ, em mặc cái này cơ.'

'Nhưng mà anh lại không thích cái này cho lắm.'

"Đâu phải có mình chị không muốn, còn có cả... NÀY...!! CÁC NGƯỜI ĐANG LÀM CÁI VẸO GÌ THẾ? ĐÁNG NHẼ PHẢI NÓI GIÚP TÔI CHỨ?!?"

Luka gầm lên một tràn kinh khủng như quỷ khóc sói gào, sau khi phát hiện một mình bản thân nói cả nữa ngày, nói đến trẹo mồm, miệng cạn khô khốc, mà đám đực rựa kia thì lại thì lo làm chuyện không đâu.

Xem có điếng người sôi máu lên không?

"Chết chết!"

"Suýt nữa quên mất mình thuộc phe phản đối."

"Cũng tại hai người mà tôi..."

Không hẹn mà đồng loạt, họ chạy đến Luka, xếp thành một hàng ngay ngắn chống tay, hất cầm, hô to khẩu hiệu: "SẼ KHÔNG MẶC!! KHÔNG MẶC!!! KHÔNG MẶC!!!!"

Marvelous phì cười, nếu không làm hải tặc, bốn người này có lẽ nên lập thành một đội tuyên truyền chắc chắn sẽ rất phù hợp.

Ahim và Stone lúc này như bê con trước miệng hổ, hoàn toàn bị lép vế.

Thế lực bên kia quả thật là quá hùng hậu, cả về số lượng lẫn âm lượng!

Cô ngây người, còn chưa biết xoay sở ra sao thì nhóc con đã tích tắt nảy ra phương án.

"Ấy ấy, ba Marvelous mới là người quyết định mà!"

"Đúng vậy!"

Phe phản đối âm ỉ tự đắc, biết rằng nhóc con sắp sửa lại bày trò nhưng đã có ác chủ bài Marvelous cùng thuyền, bọn họ lại còn sợ chắc?

Để xem đến đường cùng tên lính oắt này còn có thể bày ra trò mèo mua vui gì?

"Và giờ là lúc ba Marvelous sẽ đưa ra quyết định."

Tên thỏ thỏ nở ra một nụ cười mờ ám, sau đó trước con mắt ngỡ ngàng của tất cả liền đẩy Ahim đến trước Marvelous.

Mà Ahim có vẻ cũng hiểu ý nhóc, nhanh chóng phối hợp ăn ý ngay.

"Anh Marvelous đồng ý mà phải không?"

"..."

Sẽ không có phản ứng tâm lý nào xảy ra nếu chị gái nhỏ này không biết bản thân mang tính sát thương cao độ thế nào.

Đúng, Ahim hoàn toàn không biết, vì vậy mới ngang nhiên giương đôi mắt tròn xoe long lanh đến chết người của mình, nhưng bản thân cô lại thấy chưa đủ, vậy nên lại bạo gan giật giật áo của Marvelous, mong rằng có thể lay động tia hồi tâm chuyển ý nào đó.

!!!

Gian lận, gian lận quá trắng trợn!!

Ánh mắt bọn họ chính là trực trào muốn thét ra như thế.

Hô hấp Marvelous tức khắc ngừng trệ.

Hoàn toàn vượt ngoài dự liệu, ở đâu cô công chúa này xuất hiện rồi làm mấy hành vi rúng động tâm can kia? Tức nước vỡ bờ đến nơi rồi!

Marvelous, cậu nhất định phải vững tâm điều tiết hô hấp, tuyệt đối không vì trò li gián của đối phương mà sao nhãn!

Marvelous biết rõ lắm chứ, nhưng cái nội tâm chết tiệt của hắn đang muốn phản chủ. Mà chính hắn cũng cảm nhận được sâu sắc bản thân mình lúc này như con hổ giấy, cái mã ngoài thì bậm trợn to lớn đấy, nhưng trong lòng hắn đã sớm tan chảy vì ngọt lịm rồi!

Ahim và Stone vẫn chưa hết công kích.

Còn niềm tin của bốn người bọn họ cũng mai một đến nơi.

"..."

Marvelous bị dồn vào thế tiến thoái lưỡng nan.

Một bên là đồng đội đang dành tặng ánh mắt "nếu cậu mà đồng ý, đừng trách tại sao biển xanh lại mặn!", hơn nữa đó cũng là quyết định ban đầu của anh.

Bên còn lại dù yếu về số lượng nhưng rất mạnh về tinh thần, rất giỏi đánh đòn tâm lý.

Làm sao đây? Chưa bao giờ bạn bè, gia đình và tình yêu lại trở thành bài toán khó nhằn như thế.

Marvelous cực kỳ sầu não, khóe môi mấp máy một lúc lâu.

"Tôi bỏ phiếu trống được không?"

"Cậu nói xem?"

Marvelous: "..."

Làm thế quái nào mới thỏa đáng đây? Marvelous vò đầu, ghét quá cái chức vị hiện tại, làm thuyền trưởng có khác nào nếm mật nằm gai đâu.

Quá khổ sợ oa oa..

"Như các cậu đã biết chúng ta là hải tặc..."

"Ừm ừm... rồi sao nữa?"

Bọn họ gật gù, đáp lời rất sảng khoái.

"Vậy nên mục tiêu lớn nhất của ta chính là kho báu vĩ đại nhất vũ trụ..."

"... Sau đó?"

"Sau đó chúng ta cùng băng qua rất nhiều hành tinh, rất nhiều nguy hiểm..."

Những con người bốc đồng hoàn toàn không giữ được kiêng nhẫn: "Aish, cậu nhanh chốt ý đi!"

"Chúng ta cộng tác với nhau cũng bốn, năm năm rồi nhỉ? Hoặc có lẽ hơn, hoặc là chưa đến..."

Luka tay vung thành đấm vỗ bàn bật dậy, nhịn thêm nửa chắc cô nổ lồng ngực mất!

"Arggg!!! Cái tên này từ lúc nào mà cậu trở nên dài dòng đến vậy!?"

Nhóc con chọt chọt Ahim, sau đó thủ thỉ một cách đầy thích chí: "Sắp rồi chị Ahim, ba sắp về phe ta rồi đấy!"

Ahim nhíu mày vô cùng nghi hoặc: "Sao em biết, chị đã thấy gì đâu?"

Stone khoanh tay, vênh đôi má bánh bao lên đầy tự đắc: "Đấy là chị Ahim không biết đã làm gì ba Stone thôi."

=  = Nghe cứ như Ahim đã kề dao uy hiếp anh không bằng, thuyền trưởng sẽ chẳng để tâm đến hành động ấu trĩ đó của cô đâu!

Nhóc nhỏ chỉ biết đưa tay đỡ trán, thở dài một hơi bất lực.

Chị gái ngốc ơi là ngốc!

"Các cậu là những người đã gắng bó với tôi rất lâu..."

"Đúng đúng, chính là như thế!"

Tám mắt bọn họ bỗng sáng lên như hai cái đèn pha, đi đến nữa vòng trái đất, tên này cuối cùng cũng quay về chính đạo rồi.

Chỉ cần nói thêm chút nữa thôi.

"Các cậu luôn luôn ủng hộ tôi..."

Ha ha, ba mươi chưa phải là tết, hai người kia mau vểnh tai lên nghe bọn họ lội ngược vòng đây này!

Mày nhỏ của Stone díu chặt, mà trái tim của Ahim cũng đập mạnh theo, Marvelous sao lại...

"Thế nên tôi sẽ đồng ý mong các cậu vẫn ủng hộ cho tôi!"

Marvelous xổ một tràng cuối mà nội tâm vẫn luôn kìm nén.

"..."

Kẻ cười người khóc.

Kẻ lại chẳng biết nên khóc hay nên cười. Mà có khi bây giờ Marvelous cười còn khó coi hơn khóc cũng nên.

Anh hùng xưa nay được mấy người qua ai mỹ nhân?

Nhưng mà Marvelous sống chết cũng không chịu thừa nhận, hắn không có lay động, hắn đây chỉ là cao cả muốn bênh vực người yếu thế hơn thôi!

[...]

"Con nặng thế Stone?"

Cách một lớp vải bông, Marvelous từ phía trong đầu thỏ trắng thuận miệng cảm thán.

Nhưng thật không ngờ chỉ vừa dứt lời, nhóc quỷ nhảy lên một nhịp sau đó liền víu chặt lấy cổ anh, làm Marvelous suýt thì chết ngạt luôn rồi.

"Ba có nói gì thì Stone cũng không xuống đâu!"

Vì sợ Marvelous sẽ thả xuống, nhóc nhỏ càng ra sức bám chặt anh hơn, nghĩ rằng với cái chiêu bạch tuột dính người này thì còn lâu anh mới được toại nguyện.

"..."

Thằng nhóc này đa nghi thật đấy!

Nhóc con đắc thắng muốn khoe chiến tích, nhưng rồi xoay trái xoay phải mới thấy trống trải làm sao, đúng hơn là cái đội hình này chưa như ý nguyện của nhóc.

Nghĩ là làm, nhóc nhỏ không nói hai lời liền ngoái đầu về sau gọi lớn: "Chị Ahim mau nhanh lên đây đi kế Stone này!"

"Được chứ chị đến ngay đây!"

Chễm chệ tối cao như một ông hoàng nhỏ thật thụ, vừa có người khuân đi, vừa có thể rảnh rỗi gọi chị gái xinh đẹp đến trò chuyện, hậu thuẩn này e rằng trần đời chỉ có mỗi mình Captain Stone mới có được mà thôi.

Thật là làm người ta phải ghen tị nổ mắt, trong đó có cả Marvelous!

"Ha ha, hai cha con các người giống nhau nhỉ?"

Luka bắt được một nhịp, lập tức huých vai Marvelous xiên xéo.

Marvelous trầm mặc, thừa sức hiểu nhưng lại muốn giả ngu ngơ: "Ý gì đây?"

Chuyện chẳng ngờ đến nhất chính là không chỉ có Marvelous mà cả ông nhỏ nhà anh cũng tích tắt hiểu ra.

"Thì chị Luka ý là a... a... đau... ba đừng nhéo con!"

"Con nít, không biết!"

Marvelous trừng mắt, hung dữ chặn miệng nhỏ.

Nhưng mà trớ trêu thay, Marvelous một mực muốn che đậy, còn con trai lại một mực muốn phanh nhui ba nó, ngay khi bị Marvelous phủ nhận thì mồm mép lại càng trở nên lanh lợi hơn.

"Stone có biết nhe, ý chị Luka chính là aaa..."

Nhóc con giãy nãy, bị Marvelous ngắt mông mấy lần liền thật sự đau chết đi được, thầm nghĩ đây mà là ba ruột của mình sao?

Là ông kẹ thì đúng hơn!

Phút chốc quên luôn chuyện phân bua, nhóc con giờ đây toàn thân chỉ còn là ấm ức và căm hờn mà thôi.

"Hức! Mau thả Stone xuống đất, không muốn ba cõng nữa!"

Marvelous hai mắt có chút lóe sáng, thật không ngờ một mũi tên lại trúng hai con nhạn, vừa mới định quăng cục nợ đi thì câu tiếp theo của oắt con lại khiến Marvelous phải nghĩ một đằng làm thành một nẽo.

"Chị Ahim chị bế Stone nhá?"

Bé con vui vẻ đưa tay sang Ahim, cô cũng nhanh chóng đưa tay mình ra bế lấy, nhưng... lại hụt mất.

"Oái oái! Sao tự dưng ba đi nhanh thế? Chị Ahim chưa bế được Stone mà!"

Nhóc con vô vàng hụt hẫng, yếu ớt chất vấn Marvelous.

"Con nặng vậy Ahim không bế nổi đâu!"

"Nổi mà, nổi mà, phải không chị?"

Marvelous miễn cưỡng đưa mắt sang, chỉ thấy Ahim gật như chưa từng được gật.

Cô gái ngốc này sao mãi cũng không biết hợp tác cùng anh vậy?

"Mặc kệ, bây giờ ba thích cõng con trai yêu dấu của ba cơ!"

Nhóc nhỏ xùy môi, lời Marvelous vừa dứt thì cũng lén lút lí nhí trong cổ họng: "Nói dối trắng trợn ghê! Ba rõ ràng ganh tị không muốn cho chị Ahim bế Stone thì có!"

=  =

Tưởng anh không nghe gì à?

Nhưng mà toàn văn của nhóc quỷ Marvelous chống chế cũng không thể cải được một câu.

Thằng ranh con chỉ tổ nói trúng tim đen người khác thôi!

...

"Ô! Bị chiếm chỗ rồi à?"

Đến nơi mới phát hiện không chỉ có họ mới giả làm thú bông, giữa công viên rộng lớn phía kia, cũng có một người đang mặc như thế.

Đúng là tư tưởng lớn gặp nhau mà!

"Về thôi."

Marvelous không nói hai lời dứt khoát quay lưng.

Nhóc nhỏ khẩn trương giật tít đôi tai dài của gấu bông thuyền trưởng, ngỡ như đang ghì dây cương của ngựa mà ra sức ngăn cản: "Đợi đã nào ba Marvelous!"

"Phép lịch sự tối thiểu trong giang hồ là không giành địa bàng của kẻ khác."

"..."

Hay cho ba chữ "phép lịch sự", hải tặc từ bao giờ chú ý đến mấy phép tắc cứng nhắc kiểu này?

Đây rõ ràng là âm mưu từ trước hòng trốn nhiệm vụ!

"Đằng đó!" Nhóc con chỉ tay: "Không phải là gấu bông đâu mà là Zangyack."

Luka bật cười: "Ôi chao, nhưng mà Zangyack cũng thật đáng yêu quá rồi! Và cũng quá vô hại nữa!"

"Đúng đúng!"

Nhóc con gật gật, hoàn toàn không lấy ra một tia trái ý.

"Thế thì về!"

Marvelous từ đầu đến cuối chỉ chung thủy với một đề tài duy nhất.

"Nhưng nó đang giữ 'viên đá của vinh quang' sẽ phát nổ và phá hủy toàn bộ thành phố này. Đâu còn kho báu cho mọi người tìm nữa chứ?"

*Chi tiết thú bông và viên đá (mặt chiếc nhẫn) được lấy từ tập 37 của siêu nhân sấm sét, mọi người nếu hứng thú có thể tìm hiểu tại đó!*

Bọn họ trầm ngâm.

Khó khăn lắm lời của nhóc nhỏ mới lọt tai những chiếc người lớn lười biếng này, thật là mừng đến muốn rơi nước mắt.

"Nghe nguy thật nhỉ?"

Joe cẩn trọng hỏi lại, vì muốn đảm bảo mọi chuyện diễn ra phải thật êm xuôi và nhanh chóng nhất: "Chỉ cần lấy chiếc nhẫn thôi phải không?"

Ngay khi nhóc nhỏ gật đầu, Marvelous một bộ không chờ đến giây thứ hai liền dứt khoát móc súng: "Vậy thì lên..."

"Không phải, không phải! Không phải cách này!!!"

Nhóc con cuống quýt trèo xuống, dang tay trước mặt Marvelous ngăn cản như chim non đang cố gắng bảo vệ mồi.

Marvelous có chút thở hắt, lại gì nữa đây?

Đợi khi Marvelous ngây người cất thứ hàng nóng bỏng tay kia, nhóc nhỏ trực tiếp chống hông, dõng dạc lên lớp bọn họ.

"Cấm bạo lực!!!"

Đến chán với ông con, cố bắt chước phong thái của thuyền trưởng đây mà!

Có điều, với khuôn mặt bé con này thì uy phong đâu không thấy, chỉ thấy buồn cười và dễ thương thôi!

Marvelous cười méo mó: "Thế con nói xem chúng ta phải làm gì?"

"Chính là thương thuyết, thương thuyết đấy!"

Một loạt sáu người nghe xong chỉ biết ngẩn ra, rốt cục là con trai Marvelous đến từ thời đại nào sao toàn nói những điều nghe chẳng hiểu mô tê gì thế?

Nhóc con thở một hơi ra toàn là bất lực, cảm thấy nói chuyện với bọn họ quả là tốn sức quá đi hà!

"Haizz, thì chính là..."

Sau đó nhóc nhỏ vận động bằng tất cả cơ miệng, tay chân liên tục phụ họa vô cùng sinh động để lý giải, thầm nhủ khi nào về nhất định vòi ba thêm tiền công mới được, vì bảo cậu nói cái từ khó quá đi mất!

"Thì ra là vậy!"

"Hiểu rồi thì mau chiến đấu cho thật hoành tráng nào!!!"

"..."

Nhóc nhà Captain vẫn chưa hết hứng thú với việc bắt chước người ba thủ lĩnh.

Muốn đại sự thành công, chiến lược vạch ra phải tuyệt đối tỉ mỉ!

Vậy nên kế hoạch A, B, C, D, E, F đều lần lượt được bày ra, càng phải nói đến vai trò và trách nhiệm của từng người, mấu chốt ở đây là phải đánh nhanh thắng nhanh, tránh giao tranh giữa hai bên càng xa càng tốt!

Bàn bạc năm phút, sáu người bọn họ rục rịch nhanh chóng tiến hành phi vụ.

Trong lúc đó Stone cũng gấp gáp không kém, đừng có mà xem thường, bản thân cậu cũng có nhiệm vụ riêng phải hoàn thành nha!

Marvelous lệnh cho cậu phải tìm một bóng râm thật an toàn, sau đó mở ba lô vũ khí, lắp ống hút vào hộp sữa, nhắm chuẩn thời cơ, và hút!

Người to làm việc lớn, người bé làm việc nhỏ.

Nhóc ngoan ngoãn uống sữa cũng là cực kỳ giúp ba rồi, ba Marvelous bảo thế đấy!

Stone nhỏ hai mắt tròn xoe vịn vào gốc cây chăm chú quan sát mọi người ở phía xa, đối tượng tiếp cận mỗi lúc một gần hơn, gần hơn...


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật