sese | ngồi nghe em, hát bản tình ca.

9. ai rồi cũng phải đi



em chẳng thấy sehun đâu.

sejeong biết, gã không ở đây với em mãi. em cũng biết, sẽ chẳng ai dành mãi thời gian của mình cho em. em không nên đòi hỏi, cũng không nên hy vọng điều gì, như hai mươi năm qua em vẫn sống.

sehun vẫn chưa đến.

bản nhạc sejeong đã viết xong, em mong được nghe nó bằng tiếng đàn của sehun biết chừng nào...

ai rồi cũng phải đi, em biết chứ. nhưng hình như tim em đã ở lại đây mất rồi, ở lại đây vì gã, vì tiếng đàn gã chơi cho em nghe. đều đặn. quen thuộc. len lỏi thân em.

'sejeong?'

em thấy gã rồi. sehun đã chạy rất nhanh thì phải, em chưa bao giờ thấy bộ dạng hồng hộc thở của gã như thế kia.

'tôi có chút việc, xin lỗi em'

' ... '

'...đừng khóc...'

tay gã ấm nóng lau đi giọt nước lăn trên làn da buốt lạnh của em. làn da chạm phải làn da. và hình như có niềm thương chạm phải nỗi nhớ.

'...tôi thương em'

'hun này'

'ừ'

'cảm ơn hun, nhiều lắm'

và hun này, nếu có rời đi thì nhớ báo với em một tiếng, em sẽ ổn thôi. vì ai rồi cũng phải đi.

lila, lila

to be continued



Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật