sese | ngồi nghe em, hát bản tình ca.

10. xứ trăng lên, hai kẻ khờ đi lạc



'người ta bảo em là kẻ khờ hun ạ'

'ít ra thì em đâu khờ một mình'

'cũng phải...hun khờ lắm mới ngồi đây với em'

sehun nhìn em ngồi bó gối bên cạnh. bình thường sejeong chỉ cao đến ngực gã thôi, mà giờ em lại càng nhỏ bé như một đứa trẻ - chỉ trách gã không thể ôm lấy che chở em cả đời...

'mình là hai kẻ khờ'

chợt em lấy tay nâng cằm gã hướng mắt nhìn lên bầu trời, vừa đủ dịu dàng, vừa đủ nâng niu.

'hun nhìn kìa, trăng hôm nay đẹp hơn cả bình thường'

sejeong chăm chú nhìn bầu trời, ánh trăng của em, còn gã chăm chú nhìn em, bầu trời của gã. gã nói với em chưa nhỉ, rằng trăng trong mắt em tuyệt đẹp.

'mình đi ngắm trăng lên nhé?' gã đưa tay kéo em đứng dậy.

'hun định dẫn em đi đâu? khai mau.'

'cứ đi thôi'

'lạc thì sao?'

'lạc cũng được'

ở xứ trăng lên, có hai kẻ khờ đi lạc. đan lấy tay nhau, đủ đong đầy, đủ cả yêu thương..

lila, lila



to be continued

viết gì kì quá=)



Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật