longfic. completed. chanhun. when i have two fathers

yayyyy



được đi chơi với ba đã là một điều hạnh phúc

vậy mà còn thêm cả bố sehun nữa thì có gì tuyệt vời bằng ư ư

con đang ngồi ở công viên, bên cạnh là bố sehun, còn ba con thì đã đi mua nước 15' rồi chưa thấy tăm hơi đâu, hiccc :'<

'bố ơi, bố gọi điện cho ba hỏi xem ba đang ở đâu đi!'

'chắc là ba con cũng sắp trở lại thôi mà'

hư... là bố tiếc tiền điện thoại hay nà hong thích nói chuyện với ba con??

mà kể cũng đúng, thực ra thì bố sehun có mặt ở đây cũng là vì con mè nheo đòi bố đi cho bằng được chứ đâu phải bố tự nguyện. may mà bố sehun hiền lành, chứ phải người khác là đánh con hong trượt phát nào mất.

đợi thêm mất 5' nữa thì cuối cùng cũng thấy cái dáng cao lênh khênh của ba con trở lại. ngó xuống túi nước trên tay ba đã tan hết đá, lại nhìn lên cái điệu cười cầu hoà của ổng, con ghét cũng chạ nổi cơ.

30 tuổi đầu rồi, có một cái công viên bé như lỗ mũi cũng bị lạc. hừ, mà con cũng xấu hổ vì ba con quen rồi...

cho nên là ba con có làm cái gì mất mặt hơn đi chăng nữa thì con cũng vẫn ổn mà.

giả dụ như lúc này đây, khi ba con đang ôm gốc cây để nôn thốc nôn tháo sau khi chơi tàu lượn siêu tốc mà con bằng mọi giá lôi ổng lên chơi cùng. vừa vuốt lưng cho ba, con vừa tự hối cải, chẳng để ý là bố sehun cứ đứng cười từ nãy giờ :)

huhu ba ơi con xin lỗi, ai biết ba monk mank đến thế TvT

áo của ba đã bị dính bẩn nên cả nhà con lại lôi nhau vào trung tâm mua sắm gần đó để mua áo cho ba.

khi đi qua gian bán đồ gia đình, con khẽ giật tay ba, trong đầu nảy lên một suy nghĩ nho nhỏ:

'ba ơi, mua đồ cho con điiii'

'khồngggg, chiều riết rồi sinh hư!'

'hư! jisung hết quần áo mặc rồi màaaaaa'

'chậc, lần sau không có chuyện đòi hỏi như này nữa đâu đấy!'

'cảm ơn anh park nhiều nhắm! hihi'

'cái thằng mất nết này...'

thế là con kéo tay ba với bố vào thẳng gian bán đồ gia đình kia.

'cô ơi! cả nhà con muốn mua đồ gia đình!'

cả ba với bố đều không hẹn mà cùng nhau trợn tròn mắt nhì con, cô bán hàng có vẻ ái ngại

'nhưng mà chỗ của cô chị có đồ của 'mẹ' thôi.'

'nhưng con muốn có cả đồ của hai ba cơ!!!'

'park jisung! không được làm loạn!'

'bố sehun nói gì đi chứ, ba con mắng con nè!'

'nhưng mà...jisung...con cũng...'

haizzzz, cứ tưởng bố sehun sẽ nói đỡ cho con, vậy mà thực tế thì bố còn chả nói nên câu.

may mà vẫn còn trời thương con, trong lúc cả nhà ba người đang tranh cãi thì cô bán hàng đã đi đâu đấy, lúc sau quay lại ôm theo mấy bộ quần áo nam.

'đây rồi đây rồi, giờ đã có đủ bộ theo yêu cầu của con rồi nhé!'

'ba ơii, mua đi ba. cô đã phải mất công đi tìm rồi, mình đừng phụ lòng cô mà...'

khá lâu sau đó, cả nhà con bước ra ngoài với ba người ba bộ đồ kiểu dáng y hệt nhau, đều in hình hoa lá cành lên cả quần lẫn áo. chỉ có điều trái ngược với vẻ mặt tươi rói không thấy mặt trời của con là hai gương mặt tối sầm trời đất của ba với bố...

mà thôi kệ đi, trong đầu con lúc này chỉ nhớ tới hành động của cô bán hàng vừa nãy, lúc chuẩn bị ra về, cô ấy khẽ cười rồi nói nhỏ với con

'lúc nào, con lại dẫn hai bố đến đây mua đồ gia đình của cô nhé!'

----------
đã viết và đã đăng: 15.4.19

còn ai nhớ mừn hơmmm? :)

chắc quên rồi nhỉ?


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật