longfic. completed. chanhun. when i have two fathers

một đêm say



lâu lâu mừn lại đăng một chiếc ngoại truyện cho vui nhà vui cửa he :)))

---------

hôm nay park chanyeol được nghỉ xả hơi một ngày, vì thế anh đã tống cổ thằng bé jisung sang nhà ông bà nội nó. bây giờ chỉ còn một mình anh thoải mái ở nhà nghỉ ngơi, thiên đường là đây chứ còn đâu nữa.

nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, không có thằng bé ở bên tai quấy nhiễu đòi hỏi cũng thấy không quen. giờ một mình ở nhà càng chán hơn nữa. thế là chanyeol quyết định ra ngoài đi dạo. tiện thể đến đón thằng bé luôn, dù gì cũng cách đây không xa lắm.

đi dọc bờ sông hóng gió, ai ngờ lại gặp được oh sehun cũng đang đi tập thể dục.

thế là hai người liền tiện đường đi cùng nhau, sau đó cũng lại tiện đường mà lôi nhau đi ăn uống nhậu nhẹt.

park jisung à...con chính thức bị bỏ quên rồi :)

mãi đến tối muộn hai người đàn ông mới say khướt cò bợ ôm vai bá cổ tập tễnh trở về.

có thể nói, quan hệ của hai người hiện tại đã cải thiện hơn rất nhiều so với quãng thời gian trước khi mà cứ hễ gặp nhau là chửi...

'ai mà lấy được cậu sehun thì phúc phận 70 đời ấy nhỉ?'-một anh say nói.

'anh park chanyeol đây cũng là một người bố tốt~~'-lại thêm một cậu xỉn tiếp lời.

'...vậy mà ngày xưa có người bảo tôi là một ông bố tồi a...'

'chắc nó bị điên rồi!'

'mới cả ba jisung này, tôi nhớ là lúc trước có người mắng tôi là đồ nhiều chuyện, hiccc'

'shit! mau nói thằng đó là ai, lần sau tôi gặp được nhất định sẽ đấm nó hộ cậu!'

'oke! nhưng mà tôi quên mất người đấy là ai rồi. hình như là trông gần giống anh đấy'

'bậy nào, một người kiệt xuất  như tôi sao có thể lỗ mãng như vậy haha...'

....

rất nhiều những câu nói linh tinh của hai kẻ say xỉn đều được tuôn ra ngoài. cả hai đều say tới mức không biết trời trăng gì sất, vậy mà thế quái nào vẫn tìm được về đúng chung cư, lên đúng tầng, lết về đúng hai căn phòng đối diện nhau. chỉ có điều, chưa kịp mở cửa vào nhà cho đàng hoàng đã nằm gục xuống nền hành lang mà ngủ ngon lành. 

sáng hôm sau, người ta thấy 'xác' hai người đàn ông cao to lực lưỡng nằm phủ phục trước hai cánh cửa, hình tượng không biết vứt ở đâu để mà tìm lại được.

rốt cuộc thì hôm qua hai người đã uống bao nhiêu thế?

---------
đã viết: heol, tớ không nhớ rõ mình bắt đầu viết chap này khi nào :) nhưng nhớ rất rõ là hoàn thành nó vào hôm nay

đã đăng: 25.4.19

thực ra tớ sẽ chả nhớ hôm nay là ngày bao nhiêu đâu nếu Chanyeol không ra mv :D

đôi ba điều về cái chap này: chời má, vì nó được viết trong quá nhiều ngày nên nó thực sự lủng củng và giống một mớ hỗn độn :(((

nhưng vì để diễn biến của câu chuyện trở nên rõ ràng hơn thì tớ vẫn phải viết nốt và đăng. cơ bản là vì bây giờ tớ chả có ý tưởng gì mới mẻ hơn :'<

với cả tớ đang định hỏi ý kiến của các cậu là liệu tớ có nên public một fic mà tớ đã ươm mầm được khoảng gần một năm về trước? một textfic với nội dung khá xàm xí và dĩ nhiên main chính vẫn là ChanHun rồi. suốt một năm vừa rồi tớ vẫn cứ mông lung không biết có nên đăng hay không hoặc là cứ giữ trong mớ bản thảo có gì thỉnh thoảng lôi ra đọc cho đỡ buồn.

các cậu có thể cho ý kiến chứ?


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật