Chủ Tử Cuồng Huyết

~ Chương 3: Truy tìm ~



Sau một tuần vẫn không tìm được một ít thông tin nào của nữ nhân to gan đêm đó vào nhà Lăng Y Thần, kì lạ là những dữ liệu của camera quanh đó đều đã không cánh mà bay, cô gái đó lại dám vì tiền mà trêu đùa anh.

Đêm đó Diệp Song Lâm đã sớm an bài, tất cả các camera đều bị anh hack, điện thoại của Phong Thần Dật cũng bị sao chép ra một cái áo khác, tức là một cái máy có hai người dùng, nhờ vậy mà cũng lấy được danh sách cuộc gọi bán cho Giai Kỳ. Song kết thúc phi vụ liền xóa đi bản sao chép, không để lại dấu vết gì.

[Tiểu Hy, qua đây.] Diệp Song Lâm ngồi trước bàn máy tính tay vẫn gõ bàn phím thành thạo.

Bạch Hy tới bên cạnh anh, cô nhìn vào màn hình máy tính một lượt, trên màn hình chính là nhiệm vụ lần này.[ Muốn em đi làm?.]

[Chúng ta cùng đi, lần này anh sẽ tiếp ứng ngay sau.] Diệp Song Lâm thương người em giá này như vậy, sao có thể dễ dàng giao cho một người đàn ông khác? Mặc dù chỉ vì tiền nhưng dù gì cũng là đàn ông, chắc chắn sẽ có thú tính, anh sợ khách hàng được nước lấn tới, làm hại cô.

Thực sự là muốn trêu ngươi, thấy Bạch Hy còn do dự liền đem con trỏ chuột chỉ xung quanh vào số tiền thưởng to lớn trên màn hình khiến cô chú ý.[Sao? Không thích?.]

Bạch Hy ngẫm nghĩ một hồi.[Chia như cũ đi, anh 3, em 7.] Bạch Hy nói như vậy, đương nhiên tức là đã đồng ý.

Sở dĩ cũng bởi vì chuyện lần trước, suýt nữa bị tên kia cưỡng bức, bản thân đã tự sợ hãi rồi.

[Duyệt.] Diệp Song Lâm lại gõ lên bàn phím, rất nhanh trả lời thư điện tử của khách hàng.


Màn đêm của thành phố Bắc Kinh vẫn vậy, lấp lánh ánh đèn, tòa nhà cao ốc sát cạnh nhau lên đèn. Tại trước cửa một khách sạn, Bạch Hy hôm nay diện một bộ váy đen xẻ tà quyến rũ, dài vừa chạm đến đất, bộ váy cúp ngực với họa tiết đơn giản, trẻ trung, dưới ánh đèn vàng trông càng ra dáng. Trên khuôn mặt nhỏ nhắn được trang điểm đậm hơn, còn có thể biến thành một khuôn mặt khác như là mang mặt nạ, tóc gợn sóng uốn cong thả xuống che đi toàn bộ phần lưng mảnh khảnh, trên đôi giày cao gót càng tôn thêm vẻ quý phái. Nhiều người qua lại nhìn cô với đủ loại sắc thái, bao gồm thèm thuồng, biến thái, ghen tỵ, không thiếu.

[ Cái tên đó, sao mãi chưa tới vậy?.] Bạch Hy gấp rút mở điện thoại ra nhìn đồng hồ, cô đã bị cho leo cây tầm 30 phút. Chân lâu không đi giày cao gót đã bắt đầu tê cứng, cô nhẹ giẫm cho đỡ mỏi.

Chiếc xe Limousine đen đỗ ngay trước mặt cô, cửa xe mở ra, cũng là một người đàn ông thôi mà, đâu cần phải trang trọng như vậy?. Người đàn ông từ trên xe bước xuống, trên người anh mặc bộ vest đắt tiền, không phải nói nhìn cũng biết là tài phiệt. Từ trên xuống dưới không lấy một thứ dưới mấy chục vạn.

Bạch Hy nhận ra ngay vị thần tài này, phối hợp rất tốt đến bên anh, ôm lấy cánh tay người đàn ông, chẳng qua là bám lấy, cố ý nói lớn hơn để mọi người chú ý.[A~ Minh, sao giờ anh mới tới, làm người ta nhớ anh muốn chết ~.] Chính bản thân cô cũng không đành lòng nói ra những lời này nhưng đã nhận tiền rồi, đương nhiên có chết cũng phải làm.

Lăng Minh cũng hốt, kèm theo chút sợ.

Cô nói nhỏ cảnh báo, cơ miệng giương lên cười cứng, để lưỡi nặn ra từng chữ.[ Sao bây giờ anh mới tới, nếu còn bắt tôi leo cây lần nữa, tôi nhất đinh sẽ bỏ về để anh một mình tới dự tiệc, xem ai nhục hơn ai.]

[Cô nhận tiền rồi thì cũng nên làm ăn chu đáo chút chứ.] Lăng Minh cũng đáp lại nhỏ giọng, để ý những người xung quanh.

Bạch Hy là người sống có quy tắc, công tư phân minh, nhận tiền rồi chính là phải làm nô lệ cho khách hàng.[Tôi không "bùng" của anh đâu mà sợ.]

Hai người họ tiến vào phòng tiệc, nơi đây đúng thật là thiên đường trần gian, đèn vàng trong phòng khiến mọi thứ ở đây thật lộng lẫy, phòng tiệc này quả thực rất rộng rãi, qua dòng người nhìn mãi cũng không thấy bức tường cùng là ở đâu, phục vụ lách qua đám người điêu luyện, trên tay còn cầm khay đựng những ly rượu mà có lẽ cả đời này họ cũng chưa được chạm đến, cẩn thận không làm nó bị sóng ra ngoài. Xung quanh đều có đôi có cặp, bảo sao Lăng Minh phải bỏ ra một số tiền lớn để thuê bạn gái, còn có âm nhạc du dương êm dịu. Những người ở đây có cuộc sống xa hoa vốn không phải ngày một ngày hai, người có tiền, chính là muốn làm gì cũng được.

Bạch Hy và Lăng Minh chào hỏi khách khứa, hai người họ thật sự đóng giả làm tình nhân rất giống. Cô cũng không để cô chịu miếng ủy khuất nào, chỉ cần có người tới chào hỏi, cô sẽ tự nhận mình là bạn gái của anh ta, cư xử cũng phải phép khiến nhiều người khen không ngớt, còn tự biến mình thành một con người khác, chua ngoa, quyền thế, cao lãnh. Vẻ đẹp của cô cũng khiến nhiều cô gái phải giẫm chân mà ghen tỵ. Không sai, nhiệm vụ lần này chính là giả làm bạn gái của Lăng Minh để anh ta được nở mày nở mặt, thật sự cũng không đến nỗi xấu xí nhưng lại có tính "thiếu muối", nói chuyện thì không đầu không đuôi, cư xử thì lỗ mãng, hơn nữa anh ta dường như là người ăn chay, không hề đụng đến tình dục, nam nhân như vậy mắc gì nữ nhân phải chui đầu vào?.

Vì anh ta sống như hòa thượng có tiếng, còn trả rất nhiều tiền để thuê cô làm bạn gái một tối của anh, cô mới nhận lời đồng ý. Sau khi thể hiện hết sức có thể trước mặt mọi người, dường như người trong phòng này chưa ai là chưa mời rượu qua, lúc này hai người mới tách nhau. Bạch Hy cảm thấy như sắp ngất tới nơi, hai gót chân cô đau nhức, mãi mới ra khỏi phòng tiệc, không khí bên ngoài rất tốt, căn phòng đó, vốn là không hợp với cô.

Sau khi ra ngoài cô liền cởi giày cao gót, hai bên gót chân đã sưng tấy, vết giày hằn vào da thịt làm chúng đỏ lên.

Điện thoại cô rung lên, trên màn hình hiện lên dòng tin nhắn, bên trên tên có ghi là khách hàng, là Lăng Minh gửi.[Ở đây không có chuyện của cô nữa, về đi, tôi sẽ gửi tiền vào tài khoản sau a.], bên dưới còn mặt dày gửi một tấm hình chung với bạn gái mới của anh ta.

Dòng tin nhắn này tới, rõ ràng là nói anh ta đã có thú vui khác rồi, liền có thể vứt cô sang một bên. [Được, để tôi xem hòa thượng như anh sẽ có gái bu được bao lâu.]

Cô đem số điện thoại của anh xóa khỏi danh bạ, xong rồi, không cần phải giữ lại làm gì. Bạch Hy chỉ lướt qua nhìn dòng tin nhắn, cũng không trả lời mà trực tiếp cất nó đi. Bước chân lang thang muốn ra về. Theo con đường sau của khách sạn, nơi này ít người ra vào, cô đi chân đất, hai tay cầm hai bên giày cao gót, chân đã phải đi khập khiễng.[Lúc đứng ngoài đợi tên khốn Lăng Minh đó thế nào, giờ ra về lại thê lương thế này đây.]

Trong một con hẻm nhỏ, đèn đường chập chờn như muốn hỏng, xung quanh đây hoang vu không bóng người qua lại. Bạch Hy nheo mắt lại nhìn, cũng không rõ, lúc sau mới biết là có người, là một đôi nam nữ đang hôn hít trong đó. Ánh đèn không chiếu tới họ, chỉ là cái bóng chuyển động, từ phía cô có thể thấy người phụ nữ bị ép sát vào vách tường, người đàn ông đem hai tay chống hai bên người cô, đầu rúc vào ngực người phụ nữ, cô ta rên lên vài tiếng gợi tình.

Bạch Hy trước giờ chưa hề muốn can thiệp vào chuyện người ngoài, rất nhanh muốn đi qua đó, chỉ là chẳng may chân đạp phải lon nước rỗng tên khốn nào đó đã vứt trên đường, khiến lon nước lăn đi thành tiếng. Đôi tình nhân kia theo vậy mà giật mình hoang mang, người đàn ông lên tiếng hỏi.[Ai?.]

Giọng nói thực sự mang lại cảm giác lạnh sống lưng, Bạch Hy không dám cự động, dường như bàn chân cô vừa dẫm phải đuôi cọp, nếu không phải đang quay lưng về phía hai người họ, chắc chắn sẽ đụng phải con mắt sắc lạnh của người đàn ông kia.

Người đàn ông dặn dò gì đó với người phụ nữ, cô ta chỉnh lại y phục trên người, cũng không dám ở lâu, hốt hải chạy trốn về phía sâu của con hẻm.

Thứ giác quan thứ sáu của người phụ nữ sẽ chẳng bao giờ sai, bây giờ nó đang mách bảo với Bạch Hy là nguy hiểm cận kề, nói rằng cô nên chạy, chỉ là phản xạ chậm, hơn nữa chân còn đau, chưa kịp nhấc chân lên chạy đã bị người đàn ông từ phía sau tóm được. Anh ta một tay bắt lấy tay cô, đem để trước bụng cô, tay còn lại vòng ra trước cô nắm lấy cổ Bạch Hy, không siết, chỉ mang tính đe dọa mà giữ lấy. Hai người ngực dán lưng, người đàn ông cúi người để miệng anh có thể chạm tới tai cô, giọng nói lạnh lùng.[ Cô cũng to gan lắm, dám nhìn trộm tôi.]

Giọng nói anh ta không ấm áp, ngược lại phả ra hơi lạnh, trực tiếp vào lỗ tai Bạch Hy, làm toàn thân cô run rẩy, làm rơi hai chiếc giày cao gót trên tay, nghĩ lại thì giọng nói này cảm thấy rất quen, như đã nghe đâu đó rồi nhưng lại mơ hồ chưa nhớ ra. Bàn tay to lớn kia bao trọn cần cổ cô, mặc dù không ảnh hưởng trực tiếp tới việc hô hấp nhưng nó làm cô không dám thở. Mặc dù tự nhủ mình không làm gì sai nhưng cơ thể không chịu nghe theo, tự động sợ hãi.[Tôi không nhìn trộm hai người, tôi chỉ là người qua đường thôi, nếu như có mạo phạm tới anh, tôi thực sự xin lỗi.]

Người đàn ông này tự mình tỏ ra đáng sợ, vốn là để dọa con mồi đây mà. Anh ta nhẹ siết cổ cô lại, sự hô hấp lúc này chính là không lưu thông nổi. Lúc nãy dục vọng bên trong còn chưa được phóng túng đã bị phá bĩnh, trước mặt lại là một con mồi tự mình dâng tới miệng, anh đương nhiên sẽ bắt trọn cơ hội này. Chỉ cần anh đưa mắt nhìn xuống, đương nhiên sẽ thấy bờ vai trắng nõn của cùng xương quai xanh quyến rũ, thậm chí còn có cả...rãnh vòng một của cô.

Người đàn ông này xúc giác không những rất tốt mà ngay cả khứu giác cũng không tồi, anh hít hà một lượt, không lầm vào đâu được, đây chính là mùi hương của nữ nhân đêm đó bước chân vào phòng anh, một mùi hương kích tình. Còn đột nhập vào điện thoại di động nữa, biết vậy Lăng Y Thần càng làm tới, anh nhẹ đưa mặt cô nghoảnh sang một bên khiến từ cần cổ tới bả vai đều bị anh bắt trọn, những lọn tóc đen dài đều bị xõa xuống lưng, không che được tí da nào trên bả vai. Bạch Hy cũng chỉ đành thuận theo, không ngờ anh ta làm tới, đem đầu gục vào vai cô, bắt đầu làm chuyện đồi bại.[Thì ra là cô, tôi tìm cô vất vả lắm đấy, tiểu yêu tinh ~.]

Biến thái!. Chỉ cần câu nói này đủ để cô nhớ lại tên khốn đêm đó, cộng thêm giọng nói này nữa, giờ thì nhớ ra rồi, chính là anh ta, Lăng Y Thần.

Anh ta đã không khách khí, vậy thì cô cũng không cần phải nhượng bộ, cô liền đem chân đạp ra sau một cái chúng chân anh, chẳng qua là chân đau, lực không đủ mạnh.[Buông tôi ra, buông...]

Anh buông cổ, lại đem lên bịt miệng cô, tay giữ tay cô càng siết chặt hơn.[Nếu cô còn làm loạn nữa, đừng có trách tôi.]

Bạch Hy vùng vẫy, người duy nhất cô có thể nghĩ tới lúc này chỉ có Diệp Song Lâm, hai người không thể ở cùng một chỗ nhưng anh ấy luôn đi theo cô, nhưng trong phòng tiệc nhiều người như vậy, cô ra ngoài không nói với anh, chắc chắn hai người đã lạc nhau mất rồi!.

Bạch Hy cắn lấy tay Lăng Y Thần, anh bất quá cũng đành buông ra, cô ngã xuống đất, tay nhanh chóng che từ mũi xuống hết miệng, chỉ hở ra cặp mắt sợ hãi. Nếu để anh ta biết được khuôn mặt thì cả đời này không chạy nổi mất. Cô còn chưa hoàn hồn, vội chống người ngồi dậy, 4 mắt chạm nhau, hô hấp còn gấp gáp trước mặt cô chính là người đàn ông đó, tự nhiên Bạch Hy tự mình run rẩy, trợn tròn mắt nhìn anh, hốc mắt bắt đầu đỏ. Qua những khe tay đang run rẩy có thể cảm nhận được hơi thở bất ổn của Bạch Hy.

Lăng Y Thần từ trước tới chưa từng bị ngược như vậy, chỉ có anh ngược người khác, người khác chính là phải thuận theo anh, không ngờ nữ nhân này cũng được lắm, dám cắn người.[Răng nanh của cô phải đem bẻ hết mới được.]

Chưa kịp lấy tinh thần, anh ta định tới gần cô, chỉ là bị Diệp Song Lâm tới phá bĩnh. Anh đem người đứng trước Bạch Hy, toàn thân to lớn khiến lấp luôn người phụ nữ đang ngồi trên đất. Lăng Y Thần vì vậy cũng dưng động tác, hai người đàn ông đối diện nhau.

Diệp Song Lâm lo lắng nghoảnh ra sau xem xét tình hình của Bạch Hy rồi mới dám lên tiếng.[Thật ngại quá, cô ấy là bạn gái của tôi, nếu có gì mạo phạm tới Lăng thiếu, xin ngài đại nhân đại lượng mà tha cho.]

[Bạn gái anh?.] Lăng Y Thần đem hai bên cúc ở cổ tay áo sơ mi cài lại, dục vọng dần tản đi, mắt vẫn cố nhìn vào khuôn mặt Bạch Hy.[ Vậy thì nên quản cho tốt, đừng để chạy lung tung vào nhà người khác, lần này còn nhìn thấy chuyện không nên thấy.]

Nói xong cũng chẳng thèm nghe câu trả lời, anh bí ẩn biến mất sau góc khuất, ánh đèn không chiếu tới. Đêm đó là tối quá không thấy mặt, chỉ với mùi hương anh có thể biết được 50%, còn lại thì đương nhiên phải xác định bằng thứ khác, nhưng hôm nay vờn thế là đủ rồi, liền đi.

Sau khi xác định tiếng động cơ xa dần, lúc này Diệp Song Lâm mới vội cởi áo khoác vest ra đem khoác lên người Bạch Hy, hai bên tay để lên hai bên bả vai cô để cô có cảm giác an toàn.[Tiểu Hy, em không sao chứ?.]

Bạch Hy lúc này mới đem bàn tay che miệng hạ xuống, trong miệng lẩm nhẩm, không biết từ bao giờ hai hàng nước mắt đã chảy dài. Bạch Hy như phát điên, hai tay túm lấy cánh tay của anh, ánh mắt chua xót.[ Anh... chính là người đó, Lăng Y Thần... chính là anh ta!.]

[Em đang nói tới người đó?.] Chẳng hiểu sao sắc mặt của hai người họ lại trở nên căng thẳng tới khó hiểu.[Không, không phải chứ?, chắc là em nhìn nhầm rồi, sao có thể như vậy?.]

Bạch Hy lắc lắc đầu phủ nhận.[Không, không, em sẽ không nhầm, kẻ đó, tên khốn đó đã khiến Bạch Ninh phải tự tử!...]

Bộ dạng của Bạch Hy bây giờ, chính là bộ dạng anh không bao giờ muốn nhìn thấy, cô ấy sợ hãi, trốn chạy, toàn thân run rẩy, khóc lóc, lầm nhẩm linh tinh và bắt đầu tự đổ lỗi cho bản thân mình, anh đoán mấy ngày tới sẽ là mấy ngày khó khăn với cô. Diệp Song Lâm ôm cô vào lòng, để đầu cô dựa vào lồng ngực anh, tay vuốt nhẹ mái tóc đen dài. [Được rồi, có anh ở đây, sẽ không sao hết, tiểu Hy ngoan, đừng khóc nữa a.]

Biểu hiện của hai người họ không giống việc gặp lại khách hàng cũ, mà chính là gặp lại nỗi sợ, con ác mộng không thể nào quên.

Sau một lúc Bạch Hy mới trấn tĩnh lại được, Diệp Song Lâm cõng cô, cô gái nhỏ này, luôn làm anh phải lo lắng, khóc mệt rồi, liền lăn ra ngủ trên lưng anh. Mặt cô lúc ngủ liền yên bình hơn bao giờ hết, không còn là người phụ nữ sắc xảo biết đánh võ, chỉ là một cô gái bình thường.

Trên đường đi, Diệp Song Lâm luôn khó hiểu, lời cô ấy nói, quả thật cũng không phải là nói đùa, xét lại thì khuôn mặt Lăng Y Thần có chút giống nhưng lại chưa thể khẳng định được điều gì. Nhưng nếu điều cô là sự thật, bọn họ thực sự sẽ biến thành kẻ thù không đội trời chung.

Lăng Y Thần năm đó gieo nghiệt, trêu đùa hai anh em họ, Bạch Hy chỉ là lại trót mang cả trái tim của một thiếu nữ dâng tặng lên anh ta nhưng lại từ chối bằng cách gián tiếp giết chết anh trai cô...


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật