Chủ Tử Cuồng Huyết

~ Chương 29: Hãy trở thành quân cờ của tôi ~



Bạch Hy gấp gọn mấy bộ quần áo của mẹ để vào chiếc túi đựng.

Mẹ Bạch từ trong phòng tắm đã thay xong quần áo bệnh nhân từ lúc nào. Bà tới gần cô.[Dạo này mẹ và con lâu rồi không hẹn hò nhỉ? Ngày mai đi có được không?.]

Bạch Hy cũng vui mừng.[Được a.]

Bạch Hy khoác tay mẹ ra khỏi bệnh viện, ngay lúc đó một chiếc siêu xe lao tới, dừng ngay ở chỗ họ. Cửa kính ở phía bên ghế phụ dần hạ xuống, để lộ một khuôn mặt ngầu lòi cùng cặp kính oval.[Bác gái.]

Lăng Y Thần bước xuống xe, anh chạy sang đầu xe bên kia, ga lặng mở cửa sau.[Bác gái, cháu sẽ đưa hai người về.]

Cả hai người đều ngạc nhiên, mẹ Bạch quay sang nhìn Bạch Hy.[Tiểu Hy, đây là...?.]

[À...Là sếp của con.]Bạch Hy ấp úng một hồi mới nó được. Bạch Hy hỏi như thể đây là nơi đáng nhẽ anh không nên tới, vậy mà lại có mặt ở đây.[Sao anh lại tới đây?.]

[Ầy. Sao con có thể nói với cậu ấy như thế.] Mẹ Bạch lấy tay đánh Bạch Hy, bà lần đầu tiên không đứng về phía con gái, còn nói có thể tự mình lên xe ngồi.

[A?. Mẹ?.]Bạch Hy ngơ ngác. Thì ra cái cảm giác nhận ra mình là con nuôi chính là đây.

Lăng Y Thần cười rất tươi, còn ôn nhu hơn cả thường ngày. Anh đưa mắt lên nhìn Bạch Hy, ý muốn cô vào ngồi cùng mẹ.[Có bác gái ở đây, tôi không thể ẵm em vào xe được đâu.]

Bạch Hy đột nhiên giận đùng đùng.[Ai cần anh ẵm?. Thật là!.] Bạch Hy lại bị bẫy, cô bực mình, dùng đùng ngồi vào trong xe cùng mẹ.

Lăng Y Thần lại chơi cô một vố, anh đóng cửa lại, leo lên ghế lái ngồi.

Ở ghế sau mẹ Bạch không ngừng nhìn qua gương chiếu hậu nhìn Lăng Y Thần ở ghế lái, ánh mắt như đang dò xét. Bà thì thầm bên tai Bạch Hy.[Cậu ấy được.]

[Dạ?. Mẹ nói được là sao?.]

[Không phải hai đứa đang có gì đó sao?.]

[Hờ. Sao có thể?. Con nói anh ta là sếp của con mà, sao có thể có gì?.]Bạch Hy đột nhiên ngượng ngùng, còn không phải bị người khác nói chúng tim đen rồi hay sao.

[Vậy làm gì có cấp trên nào đích thân đi đón mẹ của cấp dưới. Còn nữa, con là cấp dưới, tại sao cậu ấy lại để mình lái xe cơ chứ?.]Mẹ Bạch tinh ý, từ trước tới nay bà chưa thấy con gái mình thân thiết với người đàn ông khác nào ngoài Diệp Song Lâm, đối với bà đây đúng là chuyện đại sự, đáng mừng, đáng mừng.

[Mẹ, anh ấy chỉ đang cố tỏ ra lịch sự thôi. Thực sự con với anh ta không có gì.]

[Bác gái, cháu mới là đang chủ động theo đuổi cô ấy.]Lăng Y Thần thấy đằng sau có vẻ bất ổn, anh can thiệp giải vây.

[Anh nói cái gì?.]Đối với Bạch Hy chắc chắn không phải là giải vây.

[Vậy sao?.]Mẹ Bạch nghe vậy càng mừng, cuối cùng Bạch Hy cũng có giá rồi. Bà nhìn sang Bạch Hy nham hiểm.

[Mẹ, đừng nhìn con như thế nữa. Hai người thật là...] Cãi không lại hai người họ.

Mẹ Bạch và Lăng Y Thần thì cười khúc khích, đúng là trông cái bộ dạng bất lực của Bạch Hy khiến họ rất buồn cười.

Đến cửa nhà Bạch Hy, Lăng Y Thần lại nổi hứng. [Bác gái, hôm nay có thể cho cháu mượn cô ấy một chút không?.]

Mẹ Bạch có chút ngạc nhiên, lại có chút hứng thú.[Được a, Lăng tổng cứ tự nhiên. Con bé này ấy à, giao cho cậu.]

[Được, bác gái cứ yên tâm.]Điều này thì Lăng Y Thần thực sự tự tin.

[Hai người quên mất có con cũng đi cùng đấy à?.]Bạch Hy đột nhiên bị giao lại như hàng hóa.

[Được rồi, đi đi.]

[Nhưng mà đồ đạc mẹ tự dọn không sao chứ?.]

[Không sao. Con phải đi làm mà. Mà đừng quá khắt khe với cậu ấy.]Mẹ Bạch nhìn Bạch Hy ra hiệu.

[Mẹ!.]Cô lại chẳng hiểu ý của bà.

[Được rồi, hai đứa đi đi, ta đi vào nhà.]

Bạch Hy vẫy tay chào tới khi trông thấy mẹ vào nhà, Lăng Y Thần mới đánh xe đi.

[Sao tôi vẫn chưa nhận được lịch trình của anh?.]

[Từ giờ em sẽ không phải làm chân sai vặt chạy lung tung nữa. Người của tôi, phải được đặt đúng chỗ.]

[Vậy từ trước tới giờ anh thực sự coi tôi là chân sai vặt cho anh nhỉ?.]Bạch Hy cười khinh.

[Không phải từ trước tới giờ em đều nghĩ tôi như thế sao?.]

Gì vậy?. Sao anh có thể đọc được ý nghĩ luôn vậy, chẳng nhẽ cái gì Bạch Hy cũng phải chịu lép vế trước Lăng Y Thần sao?.



[Cái này, cái này, cái này.] Lăng Y Thần đi trước, anh cầm từng bộ quần áo được treo trên giá, mãn nhãn thì ném ra đằng sau.

Bạch Hy đã ôm cã đống quần áo trên tay, nhiều tới mức lấp luôn cả người cô, chỉ còn hở ra khuôn mặt. Cô nhăn nhó khó chịu, hai tay ôm lấy đống quần áo trên tay xốc lên liên tục vì sợ rơi, còn vừa đi vừa nhìn xem có rơi xuống sàn không.[Không phải anh bảo không làm chân sai vặt cho anh sao? Anh đang làm cái gì thế?.]

Trên tay Bạch Hy và những bộ quần áo Lăng Y Thần chọn đều là quần áo nữ, chẳng nhẽ là mua cho anh mặc?.[Thì tôi đang làm vậy đây.]

[Tại sao tôi lại phải lẽo đẽo xách đồ cho anh nữa?.]

Lăng Y Thần quay lại, còn thản nhiên lắm.[Như vậy chắc là đủ rồi, mau đi thử đi.]Anh quay người Bạch Hy đẩy cô cào phòng thử đồ.

Một lúc sau Bạch Hy bước ra với bộ quần áo đầu tiên.

Lăng Y Thần ngồi chờ trước phòng thay đồ, anh đem chiếc kính oval trên mặt kéo xuống một chút, đưa mắt ra nhìn.[No.]

Cô quay lại vào trong thử lần nữa.

[No.]

Lăng Y Thần liên tục bắt Bạch Hy đi ra rồi lại đi vào trong phòng thay đồ.[No, no, no.]

Cuối cùng không nhịn được nữa.[Này, anh nói quần áo cho tôi mà. Tôi cảm thấy mãn nhãn là được, tại sao anh cứ bắt tôi phải thay hết đồ này tới đồ khác rồi không đồng ý?.]

[Giận rồi?. Nhưng mà tại sao em không phản lại từ đầu như bây giờ?.]

[Như vậy thì ngăn được anh làm bừa sao?.]

[Không.]

[Vậy mới nói. Cái tên cứng đầu.]Bạch Hy quay mặt nói đểu anh nhưng quay mặt, chính là nói xấu.

[Em nói tôi?.]Lăng Y Thần có thể nghe thấy có tiếng mắng người đâu đây.

[Không có.]Bạch Hy biết mình cãi không lại hắn.

[Được rồi không thử nữa. Dù sao tôi cảm thấy bộ quần áo trên người em đã rất đẹp rồi. Đi thôi.]

[Đi đâu?.]

[Đặt em vào đúng chỗ.]

Bên trong xe.

[Có một thứ tôi thực sự rất hiếu kỳ. Cái tên sáng nay gọi điện thoại là ai?.]Lăng Y Thần vẫn chưa thể nguôi ngoai cơn ghen.

Bạch Hy khoanh tay trước ngực.[Sao?. Không phải điều tra, theo dõi tôi anh cũng làm được sao, bây giờ làm tương tự với anh ấy là được.]

[Em cứ mở miệng ra nói với tôi là lại đá đểu nhỉ?. Tôi không quan tâm anh ta là ai, tôi chỉ cần biết hắn đối với em là gì.]Lăng Y Thần không thể bỏ nổi ý nghĩ về tên đó.

[Ừm...Anh trai?.]

[Tôi không tin vào cái khái niệm là anh trai. Đến bây giờ bạn trai bên cạnh em em còn chưa chấp nhận hoàn toàn thì đừng nói tới chuyện anh ta có thể chuyển từ mến sang yêu.]Lăng Y Thần không có khái niệm đó, anh chỉ độc quyền, độc chiếm, đã là của anh, thì sẽ không là của ai.

[Trước đây thì có thể gọi là đối tác. Tôi cùng anh ấy đã từng cùng nhau thành lập một công ty Do Anything.]

[Do Anything?.]Lăng Y Thần cười khinh.[Cái gì cũng làm?.]

[Ngoại trừ giết người. Nhưng anh ấy đối với tôi cũng chỉ là anh trai thôi.]Bạch Hy từ trước tới gì cũng vẫn chỉ coi Diệp Song Lâm là anh trai. Là một người có thể tin cậy mà thôi.

[Chẳng ai hiểu đàn ông bằng đàn ông đâu. Kể từ lúc hắn tới trước mặt tôi đòi dắt em đi tôi đã cảm thấy hắn đối với em sớm đã hơn cả tình anh em.]Đôi mắt đó, vẫn là tinh nhất, có thể thấu người với người.

[Vì thế nên anh đang ghen sao?.]Bạch Hy không nghĩ ngợi nhiều, định trêu Lăng Y Thần.

[Nếu tôi nói tôi đang ghen, vậy em có thể khiến cơn ghen trong tôi biến mất không?.]

Bạch Hy lại không ngờ là thật. Nhưng mà cho dù vậy...[Tôi đã vì anh mà mấy lần lôi co với Giai Kỳ chỉ vì cái tính ghen của cô ta. Vậy anh cũng chịu một chút đi.]

Đột nhiên chiếc BMW dừng gấp khiến cơ thế Bạch Hy theo quán tính mà nảy về phía trước, sau đó nảy lại về chiếc ghế.[A!. Sao thế?.]

Lăng Y Thần dừng xe, anh vươn người tới sát người Bạch Hy, hai tay chống sang hai bên người cô. Bạch Hy cũng bị giật mình mà co người lại. Anh đem khuôn mặt mình áp gần tới cô.[Không. Tôi sẽ không chịu. Tôi sẽ khiến em tự động là người của tôi để tôi không cần phải ghen nữa.]

[Anh...]Bạch Hy chỉ thấy ngượng, bàn tay phải cô đã tìm kiếm nút tháo dây an toàn và nút mở cửa.[Tạch.]

[Tới rồi nhỉ, đi xuống thôi.] Bạch Hy đánh trống lảng nhanh chóng chạy xuống xe.

[Trêu cô ấy thích thật.] Lăng Y Thần thích thú, cảm thấy Bạch Hy rất thú vị, chính là cái mặt ngượng ngùng ngơ ngác đó.



Lăng Y Thần để cô ngồi trước bàn trang điểm ở một phòng chờ. Anh cúi người, để khuôn mặt mình gần mặt Bạch Hy nhiều nhất có thể, hai người nhìn vào nhau qua chiếc gương trước mặt.[Sao lại đưa tôi tới đây?.]

[Từ giờ em sẽ là một diễn viên.]

[Hả?. Ý anh là sao?.]

[Nhưng mà tôi trước giờ chưa từng đóng phim, làm sao có thể trở thành diễn viên được?.]

[Trước đây em từng đóng một cảnh thay Giai Kỳ còn gì. Từ lúc đó tôi đã thấy em cũng không tồi, rất có thiên phú. Còn nữa, em quên người bên cạnh em là ai rồi?. Tôi hành nghề này cũng lâu lắm rồi đấy?.]Lăng Y Thần cao ngạo, đương nhiên điều anh nói không sai.

[Tự luyến.]

[Hiện giờ để tôi nói cho em biết tình hình. Em còn nhớ Như Ân không?.]

[Cái người Giai Kỳ cử tới đó?. Thì sao?.]

[Giai Kỳ cũng chính vì cái lần đó đã đưa em lên bia ngắm. Bạch Hy em nên biết để có can đảm làm việc đó Giai Kỳ cũng không có ít thứ chống lưng. Nếu như cô ấy đã muốn loại em, chắc chắn sẽ tìm đủ mọi cách. Hiện tại hãy nghĩ tới mẹ em, bà ấy hôm nay vừa mới ra viện, nếu như còn ở trong viện tôi có thể an bài nhưng hiện giờ tôi không thể giúp em nhiều, chính em phải là người bảo vệ bà ấy. Vì vậy nên...hãy trở thành một diễn viên được công chúng biết đến.]

[Tại sao?.]

[Hiện tại em chỉ là một người không thân không phận. Để xóa bỏ một người như em không khó với cô ấy. Để có thể ngang tầm với Giai Kỳ có thể em lại càng phải nổi tiếng, có như vậy Giai Kỳ mới không thể dễ dàng hạ bệ em được. Giai Kỳ là một diễn viên, hơn ai hết cô ấy là người chú ý tới hình tượng đã xây dựng trong suốt bao năm nay. Tính khí của Giai Kỳ cũng chính là mấu chốt để em có thể hạ cô ấy. Cô ấy cho dù muốn hèn thì cũng qua tay người khác, sẽ là khó khăn nếu cô ta tự ra tay. Đằng em còn có tôi chống lưng, tôi còn có thể đường đường chính chính đứng ra bảo vệ em nữa.]

[Đường đường chính chính?.]

[Hôm nay V Entertainment sẽ mở một cuộc họp báo về việc tôi và Giai Kỳ chia tay.]

[Tại sao?.]

[Tôi sớm đã muốn chấm dứt cái cuộc hôn nhân ấy từ lâu rồi. Bởi vì cô ấy là một diễn viên nên tôi cho cô ấy thời gian và lòng tự trọng để tìm một cái cớ nào đó để thông báo với giới truyền thông nhưng cô ấy đã kéo dài thời gian.]

[Giai Kỳ ngổ ngáo như vậy. Không nhẽ hôm nay có cuộc họp báo mà không biết?.]

[Bởi vậy nên từ mấy hôm trước tôi đã để cô ấy quay show ở nước ngoài. Trong một vài thời gian tới có nhẽ sẽ không quay về nước được. Cho tới khi có sự can thiệp của Giai gia thì em trong lúc đó phải trở thành diễn viên nổi tiếng, ít nhất là có thể sít sát Giai Kỳ.]

[Anh đang nói cái thứ gì.]Bạch Hy cười khinh, cô đúng là không thể hiểu nổi lại còn có cái lý lẽ này.

[Bạch Hy, nếu em biết điều, hãy nghĩ tới mẹ em. Hôm nay là mạng sống của em, ngày mai sẽ là mạng sống của bà ấy. Hãy trở nên cứng rắn, Bạch Hy. Nếu như có một ngày người khác tìm thấy điểm yếu của mình, ngày đó chính là ngày tàn của em. Em muốn khiến người khác quỳ trước mình, hay quỳ trước mặt người khác?.]Giai Kỳ đã từng khinh thường Bạch Hy thế nào anh giờ muốn cho cô ta một cú lội ngược dòng.

[Cho tôi chút thời gian.]Bạch Hy cần phải suy nghĩ, cô chưa bao giờ là người liều lĩnh dám thử thách bản thân. Ít nhất cũng phải nên suy nghĩ tới việc dọn dẹp của cục diện này.

Lăng Y Thần nhìn vào đôi mắt của Bạch Hy. Cô đang sợ hãi. Anh biết cho dù cô có vẻ bên ngoài mạnh mẽ như thế nào cũng không thể không nhát gan.[Được.]Anh ra hiệu, sau đó có một người chạy từ ngoài vào, khép nép tới trước cúi gập hai người.[Lăng tổng.]

[Bạch Hy, đây là Ngụy Uyển Khanh. Uyển Khanh, đây là Bạch Hy, sau này cô sẽ đi theo cô ấy, đảm nhiệm phần makeup, stylist và quản lý.]

[Vâng.]Ngụy Uyển Khanh trong sáng, còn cúi gập người khép nép.

[Cái đó quả thực không sao chứ?. Một người...làm tới tận 3 công việc sao?.]Bạch Hy nghi ngờ khả năng của Ngụy Uyển Khanh, cô gái này trông còn có vẻ non trẻ, cô cũng từng đảm nhiệm nhiều công việc như thế này, thực sự rất cực, cô nửa lo lắng lại nửa ngờ vực.

[Đừng coi thường cô ấy, Uyển Khanh tuy trông có vẻ trẻ nhưng lại có tuổi thọ hơn em tận mấy lần. Chúng tôi không có nhiều người, bởi vì chỉ tuyển chọn những ma cà rồng để có thể duy nhất tin tưởng vào một người. Nhân viên của V Entertainment đều là ma cà rồng nên người bên cạnh họ là huyết bộc đã trải qua huấn luyện ở Trại huấn luyện Huyết bộc. Cho tới giờ chỉ có em là trường hợp ngoại lệ. Để có thể phò tá con người như em nên cần tới một ma cà rồng giỏi tương đương tôi - Ngụy Uyển Khanh. Em có thể tin tưởng cô ấy.]Lăng Y Thần tự luyến, còn nói mình giỏi cơ đấy (cơ mà có chút đúng thật :)), anh giao cả Bạch Hy cho Ngụy Uyển Khanh có thể thấy sự tin tưởng anh sớm đã đặt vào cô gái trẻ tuổi này. Và đó cũng là lý do trước đây anh giao cho Bạch Hy một lúc nhiều công việc, chính là vì tin tưởng cô. Anh đứa tay trái lên nhìn đồng hồ.[Được rồi, tôi phải tới buổi họp báo. Uyển Khanh, chỗ này giao cho cô.]

[Lăng tổng, cứ giao cho tôi.]

[Nhưng mà không phải cho tôi chút thời gian sao?. Tại sao còn phải lên đồ rồi makeup nữa?.]

[Tôi đã giao chỗ này cho Uyển Khanh rồi, vì thế ngày hôm nay cô ấy sẽ bảo em những việc cần làm.] Lăng Y Thần nửa người đã ra tới cửa, chỉ căn dặn lần cuối, cũng không lo lắng, anh hoàn toàn tự tin để Bạch Hy ở lại.

Sau khi cánh cửa đóng lại anh liếc nhìn về phía sau lưng.[Chẳng phải là tôi giúp em trở thành thứ em muốn hay sao?.]

[Nhưng...] Bạch Hy chưa kịp nói tiếp Lăng Y Thần đã biến mất sau cánh cửa.[Cái tên đó!.]  

..........

6 năm trước tại lần đầu tiên gặp gỡ của hai người họ. Sân thượng.

Lăng Y Thần trở mình đôi mắt lim dim mở ra. Bạch Hy ngượng ngùng đem quyển sách che lên mặt trước khi anh kịp nhìn thấy khuôn mặt đỏ chót của cô, chắn đi tầm nhìn về phía cô của Lăng Y Thần. Anh chỉ liếc một cái, lúc anh quay đi, cô nhìn lại nếu Bạch Hy không nhầm, đôi mắt đó vừa chuyển ánh đỏ. Cô nhíu mày, nhìn lại lần nữa, màu đôi mắt là màu đen, thì ra là cô chỉ nhìn nhầm.

[Cầm ngược sách rồi kìa.]Lăng Y Thần nhìn xuống sân trường. Chỉ là lúc mở mắt lướt qua thì thấy, tiện nhắc nhở.

Anh nhớ lại, không nhầm, cuốn sách Bạch Hy cầm ngược đó có tiêu đề là "Ước mơ của tôi-Minh tình màn bạc". Chính từ lúc đó Lăng Y Thần đã nuôi ý nghĩ ước mơ của cô chính là trở thành diên viên nổi tiếng, cũng vì vậy, đó chính là động cơ để anh gây dựng công ty giải trí V Entertainment như ngày hôm nay. Để có thể được biến ước mơ của người anh thích thành sự thật. Kể từ đó anh cũng có ước mơ, đó chính là biến ước mơ của Bạch Hy trở thành sự thật.





Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật