Chủ Tử Cuồng Huyết

~ Chương 12: Không được phép gọi tên người khác! ~



[Không cần, cậu không biết huyết bộc sao? Cô ấy sẽ hầu hạ tôi hôm nay.] Lăng Y Thần kéo tay Bạch Hy khiến cô đứng không vựng, gã xuống thể này lại ngồi gọn đúng trên đùi anh, tay anh đỡ ở eo cô, tay còn lại vừa vặn cầm bàn tay trắng nõn của Bạch Hy.

Có thể nói đây là một cảnh lãng mạn mà nam chính và nữ chính rung động chúng ta thường thấy trên màn ảnh Hàn Quốc, trong một vài giây gì đó, âm nhạc êm dịu sẽ được mở lên, hai người mắt chạm mắt, chỉ là cảm giác không giống nhau, Bạch Hy đối với loại tiếp xúc thân mật thế này cô không quen, dưới anh đèn cấp nháy, khuôn mặt cô đã đỏ ửng, thân nhiệt nóng lên. Thường cảnh này sẽ được kết thúc bằng một cảnh ngượng giữa hai người bọn họ, chỉ là trong một vài bộ phim hài hước, nam chính sẽ nói.[Tôi chưa từng bị ai lấy gót gót giày nhẵm lên chân đâu.]

Cắt! cảnh tình cảm trong sáng tới đây là hết.

Bạch Hy chỉ vừa mới mê mẩn trong ánh mắt đó, lại phải rời xuống nhìn vào chân mình, là gót giày cao gót đang đạp phải chân Lăng Y Thần. Cô hốt hoảng đứng dậy rời khỏi đùi anh, sang ngay cạnh.[Giờ thì có rồi.] cô cố cười ngượng, chỉ là thấy anh không cười theo, cũng ngượng.[Xin lỗi.]

Giờ thì gượng gạo được rồi.

Lăng Y Thần thì như không có chuyện gì, vắt chân thoải mái nhấp một ngụm rượu. Bạch Hy vẫn còn thấy ngượng ngượng.[A, sao trong này nóng quá?.] Cô đem tay phẩy phẩy vài cái tạo gió, cốc nước màu cam trên bàn được cô nhìn thấy, cô đem một ngụm uống cạn hết sạch.

[Oa ~ tiểu tỉ tỉ, không ngờ tỉ lại có tựu lượng cao vậy nha, Rum Sunset Cocktail, tuyệt lắm ~.] Lăng Minh thấy cô táo bạo như vậy, có chút nể phục. Mọi người xung quanh cũng lấy làm thích thú, bắt đầu khuấy động bữa tiệc.

[Hả?.] Bạch Hy cầm ly rượu trên tay, cô một hơi đã uống cạn rồi, trên miệng cốc được trang trí lát cam, còn nói cứ tưởng là nước cam ép.[Không phải là nước cam sao?.] cô mơ màng, tửu lượng kém nên chưa bao giờ động tới rượu, huống chi là cocktail. [Thôi xong.] Với một ly đã làm cô choáng váng, mặt mũi lại càng thêm đỏ bừng, đầu óc quay cuống nhìn không rõ, gục luôn xuống người Lăng Y Thần cạnh đấy.

[Ấy? Gục rồi?.] Lăng Minh vừa rồi còn đang khâm phục giờ thấy hơi lạ.

Lúc Lăng Y Thần nhìn xuống, trên đùi anh là Bạch Hy đã ngủ ngoan, cô gái này lại mang phiền phức tới cho anh rồi. Anh đem hộp quà cạnh đó để lên bàn.[Này, quà sinh nhật, Bạch Hy chọn cho cậu đấy.]

[Oa ~.] Lăng Minh thích thú cầm lấy hộp quà định bóc ra.

[Đợi tôi đi rồi hãng mở.] Lăng Y Thần ẵm Bạch Hy đứng lên muốn rời đi.

Sau khi xác định hai người đã rời khỏi, Lăng Minh mới đem hộp quà mở ra, trước đó còn hồi hộp, giờ còn định vui mừng, cơ mà món quà...là một quyển sách hướng dẫn.["1001 Cách thoát ế"?. Hai người đùa tôi chắc?. Bảo sao kêu tôi để hai người đi rồi mới mở quà, đúng là cặp đôi lừa người.] Hai mỹ nữ ngồi bên cạnh cũng cười ồ theo.

Là món quà Bạch Hy đích thân chọn hộ Lăng Y Thần, phải nói cũng rất có ý nghĩa, "hòa thượng" như anh ta, cũng nên học hỏi chút ít.

Trên đường tới xe sao mà xa quá...

[Lăng Y Thần, anh là cái thá gì mà bắt tôi phải làm thư ký cho anh? Còn có, tài xế, quản lý, bộ anh đang nuôi lợn đất à? Có phải anh hút máu nhiều quá tới điên rồi không? Anh có biết tôi...] Bạch Hy trên người Lăng Y Thần la ó, mắng người, tay chân giãy giụa.[Lăng Y Thần, anh buông tôi ra, cho tôi xuống.]

[Nát rồi.] Lúc cô say không hè giống lúc thức chút nào, làm loạn đến anh cũng phát mệt.

[Buông tôi ra, tôi muốn...ọe!.] Bạch Hy vì thấy người khó chịu buồn nôn nên đã muốn xuống, cũng tại vì anh tưởng cô làm loạn nên mới để cô ở lại trên tay anh, lại không ngờ sự quan tâm lại giết chết anh, kết cục đành tròn mắt nhìn nguyên một mảng áo bị bẩn.[Bạch Hy, em!.]

Còn nói cô chưa có ăn gì, uống rượu vào quả thật rất khó chịu, quằn quại trên người anh.

Khó khăn lắm mới đưa được cô vào xe, để cô nằm ở ghế sau. Anh ngồi cạnh chưa kịp đứng dậy, cô lại nghiêng đầu gục vào vai anh, khuôn mặt nhỏ nhắn với hai bên má ửng hồng, môi khẽ trái tim khẽ mím lại, hình như đã ngủ vậy mà hai tay lại túm chặt lấy tay áo của anh không cho rời đi.

[Đúng là không thể giận được lâu.] Cô đã chinh phục được sự giận dữ của anh, chỉ mới hôm qua anh suýt nữa đã đấm vào mặt cô, còn bỏ đi, hôm nay đã bị cô cho đo ván rồi.

Lăng Y Thần nghĩ lúc nãy giãy dụa trên người anh đã thấm mệt, ngoan ngoãn gục vào vai anh ngủ, nhưng anh chưa biết được, đây mới chỉ là giai đoạn đầu thôi. Suốt dọc đường đi Bạch Hy ở ghế sau làm loạn, khiến anh lái xe cũng không yên, la, khóc, kêu khát nước, đòi xuống xe, chẳng có gì cô chưa làm qua, lúc hát mệt rồi lại gục xuống ghế ngủ, lúc lại thình lình bật dậy làm mái tóc đen xõa xuống mặt khiến Lăng Y Thần qua gương chiếu hậu suýt chửi thề.[Bạch Hy, từ lần sau em đừng hòng động tới rượu.]

Về tới nhà, lần này là đã ngủ thật rồi, anh có thể tưởng tượng được đêm nay giấc ngủ của mình có thể ngon tới mức nào sau khi chịu cô làm loạn. Anh ẵm cô như trước vào trong nhà, lần này ngoan ngoãn ở trên tay anh mà ngủ. Lúc anh đặt cô xuống giương, cả cơ thể cô trở mình cuộn lại trên giường, anh bước vào phòng tắm, để ý còn tới bãi nôn trên người anh, bẩn!. Chưa bao giờ anh lại bị người khác nôn trên người, coi như lần này cô may mắn. Một lúc sau Lăng Y Thần bước ra từ phòng tắm với áo khoác tắm, trên người còn vương vài giọt nước, cơ thể còn hơi ẩm, nhanh thôi đã trở nên lạnh ngắt.

Bạch Hy nằm ngửa trên giường, tứ chi dang rộng, chỉ là hình như hơi khó chịu, trên người đầy mồ hôi, tay tự động cởi cúc áo sơ mi trong khi mắt còn nhắm tịt, phát ra vài tiếng rên rỉ.[Nóng... nóng quá.]

Được một lúc chiếc áo đã cởi được phân nửa, Lăng Y Thần đứng ngay cạnh có thể thấy áo lót bên trong của cô, xương quai xanh quyến rũ, lồng ngực cô phập phồng, khi đã thoáng hơn, cô đem hay tay đặt lên bụng, ngủ tiếp.

[Em là đang tự dâng mình cho tôi sao?.] Anh không thể chịu thêm được, dục vọng đang chiếm lấy cơ thể anh, cả người rạo rực, ánh mắt đỏ sáng lên trong căn phòng tối om, nhanh chóng đã tới chống người trên người Bạch Hy, hai tay chống hai bên, bên dưới là cả một đại mỹ nữ đang ngoan ngoãn dưới thân anh, có thể không bị kích thích sao?.

Tự nhiên cô dâng cả cơ thể mình lên trước mặt anh, đêm nay không thể trôi qua dễ dàng như vậy được, anh nâng cằm, hôn lên đôi môi trái tim kia, một nụ hôn ấm nóng, cô tự động ôm lấy cổ anh, đáp lại nụ hôn bằng cách nồng nhiệt nhất, điều này khiến anh có hơi bất ngờ, nhưng lại khuất phục anh dễ dàng như vậy, cũng bõ lúc nãy vật lộn một hồi. Lúc nụ hôn kết thúc, anh để chân vào giữa hai chân cô, di chuyển dần lên trên, tay xâm nhập vào bên trong chiếc váy công sở, anh xé tung áo sơ mi của cô như một dã thú, vòng tay ra sau lưng cởi áo ngực của cô, khắp sàn nhà đều là y phục lộn xộn của hai người họ, Bạch Hy bất lự nằm ở giường, cơ thể vẫn khó chịu. Lăng Y Thần miên theo cần cổ cô dọc xuống, cô cũng rất phối hợp ngửa cổ lên, từng chỗ trên cơ thể được anh hôn lên, cần cổ, ngực, khắp nơi đều là vết hôn yêu dần tím, anh cầm chân cô khẽ nâng, cắn vào đùi cô một vết, lần này đau rất nhiều nhưng cô không tỉnh giấc, lúc đãn đỡ hơn lại ngủ thiếp đi, lúc anh nhả ra rõ ràng vết máu, lúc anh chạm vào từng chỗ mẫn cảm, cô hai tay nắm lấy chiếc chăn bên dưới, rên nhẹ.

Chỉ là chẳng hiểu sao giữa chừng cô lại khóc, dưới thân anh, cô gái nhỏ khóc lóc gọi lên thành tiếng.[Ninh...em xin lỗi.]

Từng giọt nước mắt men theo thái dương chảy xuống hai bên tai, rõ ràng còn nhắm mắt, nhưng lại khóc, rõ ràng là đang mơ thấy ngày mưa đó.

Lăng Y Thần dừng lại động tác, anh nhíu mày, thân ảnh phản chiếu lại trên người Bạch Hy. Cô không ngừng gọi tên anh trai cô và xin lỗi, vài lần còn như bị nghẹn ở cổ khiến cô ho khan.[Em xin lỗi, Ninh...hức.]

[Bạch Hy, nằm trên giường của tôi, dưới thân tôi, đều không được phép gọi tên người đàn ông khác!.] Lăng Y Thần quát lớn, lấy tay nện xuống giường.[Rầm!.]

Lực đánh lớn khiến nửa thân trên người Bạch Hy nảy nhẹ, cô cũng không tỉnh giấc, chỉ là còn chưa tỉnh rượu, môi kẽ mím lại rồi lại ngủ say, dường như cơn ác mộng đã qua rồi, trả lại giấc ngủ bình yên cho cô.

[Được, nếu em đã có người đàn ông khác, tôi nhất định phải tìm xem kẻ đó là ai.] Anh còn chưa hết giận, đây chỉ là giai đoạn đầu của ngững cảnh nộ khí xung thiên mà thôi.

Lăng Y Thần tới trước tủ quần áo, lấy ra vài bộ thay vào người, gấp rút mang điện thoại ra gọi cho ai đó.[Lăng Minh, Cậu theo dõi giúp tôi Bạch Hy, người thư ký của tôi ấy.] xong lại bá đạo không cần nghe câu trả lời, lập tức ra khỏi phòng ngủ không quay đầu lại, theo sau là tiếng động cơ xa dần.

Lúc tỉnh lại mới là tờ mờ sáng, Bạch Hy chống người ngồi dậy, với lấy chiếc điện thoại trên tủ đầu giường, giờ là 5 giờ sáng, đầu vẫn còn đau nhức, cô nhắm mắt thả lỏng người, hay tay day nhẹ thái dương, cô muốn xuống giường để uống nước, lại phát hiện trên người không mặc quần áo, luc bước xuống giường, dưới sàn bừa bộn đều là quần áo của cô bị xe rách, còn có chiếc áo khoác tắm mà Lăng Y Thần để lại.

Cô cảm xúc lẫn lộn, chạy tới gần chiếc giường đem vạch chăn lên, trên giường không có dấu vết, chứng tỏ đêm qua vẫn chưa có chuyện gì xảy ra, giờ cô có thể thở được rồi. Chỉ là lúc vào phòng tắm, thân ảnh trong gương trên người sao lại có nhiều vết hôn quá vậy?. Bạch Hy há hốc mồm, trên đùi rõ ràng là vết cắn hút máu, rốt cuộc đêm qua đã xảy ra chuyện gì?. Tại sao sáng nay Lăng Y Thần không có ở nhà? Có phải nhà anh ta lại có chuyện gì? Nhưng cũng không phải, hôm trước còn có người gọi tới nói là gấp lắm, anh ta còn vì cô mà bỏ được, huống chi là đã đem cô lên giường cởi hết y phục trên người?.

Dọc cần cổ cô đều là vết hôn thâm tím, chỉ lướt qua cuãng có thể nhìn thấy được là một trận mây mưa không nhỏ. Cô cố gắng nhớ lại, cũng chẳng nghĩ được gì, cả đêm qua cô đều ngủ, kí ức chỉ dừng lại sau khi cô uống cốc nước màu cam đó.

Cô tự trấn tĩnh lại mình bằng cách vỗ vào mặt mình vài cái, chỉ cần nghĩ là không có chuyện gì xảy ra, cứ đổ lỗi cho rượu là được, mình không nhớ tức là không biết, mà không biết thì không có tội. Sau khi chỉnh lại quần áo, ăn đồ giải rượu, mất thời gian cố lấy phấn nền che đi hết các vết "hôn" rồi mới tới công ty. Tới rồi, lại không thấy Lăng Y Thần ở đó, Bạch Hy nghĩ anh ta có đi hay không cũng chẳng sao, chỉ cần cô làm việc là được rồi. Cô ngồi một lúc ở bàn làm việc, lại cứ có thứ gì đó khiến cô bận tâm, nhất thời lại chẳng nhớ là chuyện gì.[Mình đã quên cái gì nhỉ? Mấy vụ Lăng Y Thần giao cũng đã làm xong rồi, ừm...hôm nay...] Cô đột nhiên hốt hoảng.[Thôi chết rồi, hôm nay có buổi họp báo công chiếu phim.] Bạch Hy vội lấy túi, vội rời văn phòng.

Trong căn phòng ngập đầy ánh đèn flash của phóng viên, tiếng nói qua mic vọng lại nơi hành lang người qua lại, trên chiếc bàn mà tất cả ánh đèn chiếu vào, tất cả diễn viên đều ngồi ở đó, đương nhiên ở giữa là Lăng Y Thần và Giai Kỳ, hai người họ ăn mặc chỉnh tề, thực sự rất xứng đôi khiến Bạch Hy đứng ngoài của cũng phải công nhận. Lúc anh lướt qua, sớm đã nhìn thấy cô đứng dưới, lẫn trong đống người.

[Vậy, dạo gần đây có tin đồn hai người đã có kế hoạch đính hôn, vậy hai người có muốn xác nhận tin đồn này không ạ?.] Một phóng viên ở dưới vừa được chấp nhận câu hỏi, ngay lập tức đã muốn thông tin mọi người rất chú ý, các phóng viên khác cũng hào hứng, chuẩn bị đánh máy cấp tốc.

Tất cả mọi người đều bối rối, trả trách tình huống này quá vội vàng khiến họ chưa kịp ứng biến, Giai Kỳ đối với chuyện này cũng có chút vui chỉ là vẫn đánh mắt để ý sang Lăng Y Thần ngồi cạnh.

[À...chuyện đó...] Người quản lí của Giai Kỳ kịp thời ngăn lại.

[Đúng vậy, chúng tôi sẽ chuẩn bị công bố lễ đính hôn vào dịp sớm nhất có thể tới mọi người.] Lăng Y Thần cầm mic trong tay chặn lời của quản lí của Giai Kỳ, tay còn lại đan lấy tay cô ta, anh đưa mắt sang lườm Bạch Hy đang đứng quan sát họ tại một góc. Tất cả những chuyện cô làm hôm qua đều không thể tha thứ được.

Cả căn phòng đều náo loạn, mọi người vì mong câu trả lời không thể hơn thế mà bàn tán, càng hào hứng sự hiếu kỳ, Giai Kỳ ngồi bên cũng không khỏi ngạc nhiên, hôm đó còn đuổi cô đi, còn định nói sẽ thông báo cho giới truyền thông về việc bọn họ sẽ chia tay, lại không ngờ việc hay lại mò tới tay.

Bạch Hy vẫn đứng ở đó, 4 con mắt chạm nhau, cô bình tĩnh không nói lời nào, mặt lạnh nhìn anh, trong một khoảnh khắc anh thốt lên lời nói này, cô chỉ còn biết câm nín không nói được gì, đôi mắt khẽ giao động, lời này từ chính miệng anh thốt ra còn tàn nhẫn hơn lúc Giai Kỳ tìm tới nói quan hệ giữa hai người họ với cô. Bạch Hy quay người đi ra ngoài, bỏ lại tiếng ồn ào muốn ỏi thêm câu hỏi của đám phóng viên, theo sau là tiếng thông báo kết thúc buổi họp báo, rất nhanh đã bị cô bỏ xa. Nếu không phải Giai Kỳ đã nói cô ta là vị hôn thê của anh ấy, có lẽ Bạch Hy sẽ phải chuẩn bị tinh thần thép như hôm nay.

Lăng Y Thần bị bỏ lại, phản ứng của cô không như anh mong đợi, lại không ngờ cô mặt lạnh quay bước như vậy, cứ tưởng sẽ như những nữ nhân khác làm càn, không chừng sẽ vào lôi anh đi vội chạy theo đi ra ngoài, chỉ là chưa may mắn qua được cửa ra vào, đám phóng viên ào tới, phải có tới hàng chục chiếc mic và máy quay đang chĩa thẳng vào người anh, cùng là tiếng Trung, tại sao một đống câu hỏi rót vào tai lại không thể nghe rõ?. Xung quanh hỗn độn vô cùng, lát sau vệ sĩ tới dẹp loạn, anh mới được hít thở không khí bên ngoài, chỉ là Bạch Hy không còn ở đây, thứ cô để lại là một dòng tin nhắn của cô.["Tôi có việc, lát sẽ có xe tới đón anh."]

Lúc vào trong xe ngồi, cô không biết phải làm thế nào, tứ chi bất lực, những lúc thế này, người cô có thể suy nghĩ đến, chỉ có thể là mẹ, cô tắt điện thoại, lái xe một mạch thẳng tới bệnh viện, tốc độ lao nhanh trên đường, lúc tới nơi cô cố bình tĩnh, trên đường tới còn mua đồ ăn mẹ cô thích, muốn mang theo niềm vui tới nơi phòng bệnh cô đơn.

[Lâm ca?.] Bạch Hy vừa vào phòng bệnh đã thấy Diệp Song Lâm ngồi bên giường bệnh, mẹ cô đang ngồi trên giường, hai người vẫn như lúc nào cười nói rất vui vẻ, rất giống mẹ và con trai.

[Tiểu Hy tới rồi, máu tới đây, Lâm có mua chút bánh nướng Tây An, mau tới đây ăn đi a.]

Sau khi xác định mẹ cô đã đi ngủ, lúc này Bạch Hy mới nhẹ nhàng khép cửa phòng bệnh, hai người họ ra ngoài nói chuyện. Bạch Hy nhớ rõ ràng lần đó là Lăng Y Thần chuyển viện cho mẹ cô, chỉ khi anh ta đến đón cô thì cô mới biết, cũng không phải cô nói, sao Diệp Song Lâm biết đường tới đây?.[Sao anh biết nơi này?.]


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật