[ĐM] Tôi thích mùi hương của cậu - Dẫn Lộ Tinh

Chương 9: Bệnh dị ứng.



Đoạn Gia Diễn mặc kệ anh, đang muốn nói biến, một cảm giác như điện giật lan khắp toàn thân.

Cái loại kích thích tràn ngập trong xương sống này khiến cậu ngứa ngáy, hô hấp của Đoạn Gia Diễn trở nên dồn dập, trên cổ đỏ ửng như hoa đào.

Pheromone trên người cậu không ngừng tràn ra, hương vị ngọt ngào lại tùy ý, như là một cái cây đột nhiên nở rộ.

Pheromone của Đoạn Gia Diễn quá mãnh liệt, Lộ Tinh Từ như bị khiêu khích, dục vọng chiếm hữu tồi tệ của Alpha không khỏi rục rịch. Ánh mắt anh vô ý lướt qua cổ Đoạn Gia Diễn.

Đường cổ trắng nõn sáng bóng.

Bản năng nói cho anh biết đó là một Omega chưa từng bị ký hiệu, đại não lại như đột nhiên bị nhấn nút.

Xúc động giữ chặt đối phương điên cuồng kêu gào trong mạch máu. Lộ Tinh Từ dời tầm nhìn, chần chờ nói: "Có phải cậu..."

Anh không nói gì còn tốt, hơi thở của Alpha tràn ngập cảm giác tồn tại. Đoạn Gia Diễn nhịn lại dục vọng muốn bổ nhào về phía anh.

"Tôi vào nhà vệ sinh."

Cậu ném lại một câu rồi nhanh chóng đi vào nhà vệ sinh.

"Chờ đã." Thấy Đoạn Gia Diễn dừng bước, Lộ Tinh Từ hơi ngập ngừng, giọng cũng khàn hơn trước kia mấy lần: "Tôi đi với cậu."

Đoạn Gia Diễn biết mình lúc này đang là giai đoạn nguy hiểm, đi một mình không chừng sẽ gặp chuyện ngoài ý muốn, có một Alpha đi cùng sẽ an toàn hơn nhiều. Cậu không quan tâm gì khác, nhanh chóng gật đầu.

Lộ Tinh Từ đi theo sau cậu, hai người duy trì khoảng cách một mét an toàn.

Nhưng dù là thế, pheromone của tất cả mọi người trên đường đi đều như không mang lại cảm giác tồn tại mãnh liệt như người phía sau cậu. Cái loại sức hấp dẫn kinh khủng không thể nào ngăn cản đó khiến đầu óc Đoạn Gia Diễn mơ màng, lúc đến cạnh nhà vệ sinh, bước chân của cậu còn hơi loạn, lúc đẩy cửa còn suýt nữa ngã nhào.

Cậu mới phân hóa, thời kỳ động dục còn chưa cố định, để phòng ngừa, chỉ cần có thời gian Phó Viện lại nhắc nhở cậu mang thuốc ức chế bên người.

Lúc Đoạn Gia Diễn mò được thuốc ức chế trong quần cũng thở phào, hiếm khi cảm thấy việc nghe lời mẹ có ích như vậy.

Đoạn Gia Diễn lấy cái thứ kia ra, đang nghĩ dùng cái này thế nào, tay trượt một cái, túi thuốc ức chế còn chưa mở không cẩn thận rơi lên mặt đất.

Đoạn Gia Diễn khẽ mắng một tiếng.

Cậu cúi người, nhặt thuốc ức chế lên. Lộ Tinh Từ đứng ngay ngoài vách ngăn, nghe tiếng động, anh thuận miệng hỏi.

Đoạn Gia Diễn mơ hồ nói tiếng không sao.

Lộ Tinh Từ chờ cậu dùng thuốc ức chế, nhưng đợi mãi, pheromone thuộc về Omega trong không khí vẫn chưa giảm bớt, ngược lại còn có khuynh hướng ngày càng nồng hơn, anh không nhịn được hỏi: "Cậu có ổn không?"

"Tôi không biết dùng cái này." Giọng Đoạn Gia Diễn mang theo nghi ngờ xen lẫn tuyệt vọng: "Sao không vặn được cái nắp này ra?"

Đó là vì cậu không còn sức nữa.

"Đưa thuốc ức chế cho tôi."

"Tôi đưa cho cậu bằng cách nào?"

"..." Lộ Tinh Từ vốn bị Pheromone của cậu kích thích cho không ổn định lắm, đột nhiên nghe thấy vấn đề ngớ ngẩn như vậy, anh cũng không nóng nảy. Lộ Tinh Từ buồn cười nói: "Kéo cửa ra, có thể vươn tay ra không? Mở một kẽ hở ra đưa cho tôi."

Đoạn Gia Diễn cũng ý thức được vấn đề của mình ngớ ngẩn đến mức nào, cậu kéo cửa ra, đưa thuốc ức chế cho đối phương.

Bàn tay đưa ra ngoài vô cùng xinh đẹp, có lẽ là vì phát tình, ngay cả đầu ngón tay cũng đỏ ửng.

Lộ Tinh Từ không nhìn lâu, mở thuốc ức chế ra rồi trả lại.

Thấy thuốc ức chế được mở ra, Đoạn Gia Diễn lập tức cắm đầu tiêm vào tay. Hiệu quả của thuốc vô cùng rõ rệt, nhiệt độ không bình thường trên người cậu nhanh chóng biến mất.

Đoạn Gia Diễn tỉnh táo lại, ném túi thuốc trống không vào thùng rác.

Cậu kéo cửa ra, báo một tiếng với Lộ Tinh Từ, đi thẳng đến bồn rửa mặt. Đến lúc nước lạnh rửa sạch những áng hồng trên mặt cậu, Đoạn Gia Diễn mới nghiêng đầu nhìn đối phương.

Cậu nhanh chóng nói tiếng cảm ơn, Lộ Tinh Từ nhìn chút ửng đỏ còn chưa biến mất trên tai cậu, thậm chí trong không gian còn sót lại pheromone của Đoạn Gia Diễn. Hai người đứng một mình trong này thì không ổn, anh chủ động nói: "Ra ngoài trước không?"

Đoạn Gia Diễn gật đầu.

Nhưng vừa ra khỏi cửa, Đoạn Gia Diễn đã thấy không đúng lắm.

Lúc này cậu vô cùng nhạy cảm với pheromone, trong không khí đủ loại pheromone Alpha lơ lửng trong không khí, những pheromone này đều khiến da đầu cậu tê dại, cảm giác đau đớn tràn ngập trong cơ thể.

Càng đến nơi nhiều người tụ tập, Đoạn Gia Diễn càng thấy khó chịu, ban đầu Lộ Tinh Từ thấy cậu không muốn ra khỏi nhà vệ sinh, còn tưởng cậu đang nói giỡn, nhưng sau đó, thậm chí da của Đoạn Gia Diễn còn bắt đầu đỏ ửng,

Cổ và hai má đều xuất hiện nhiều đốm hồng không bình thường, khác với vẻ đỏ ửng vì thời kỳ động tình trước đó, hiện tượng này giống như dị ứng.

"Cậu cần đi khám." Lộ Tinh Từ cũng ý thức được tình huống của Đoạn Gia Diễn không bình thường, anh vừa dứt lời, chỉ thấy Đoạn Gia Diễn ngơ ngác nhìn anh.

Vẻ mặt mơ màng.

Lộ Tinh Từ chần chờ vươn tay, muốn chạm thử mảnh đỏ trên mu bàn tay của Đoạn Gia Diễn, xem cậu có dấu hiện sưng phù không.

Anh vừa duỗi tay ra phía trước một chút, Đoạn Gia Diễn đã lập tức nắm lấy tay anh. Ngay lúc hai tay tiếp xúc, hai người đều sửng sốt.

Đoạn Gia Diễn chưa từng biết nắm tay người khác sẽ thoải mái như vậy.

Như là tìm thấy nguồn nước trong lúc khô hạn, lúc thanh máu sắp mất sạch thì được thêm một bình máu.

Càng khó tin chính là, biểu hiện dị ứng trên tay cậu nhanh chóng biến mất.

"Tôi đi khám." Đoạn Gia Diễn nói, trong lòng thật sự không muốn buông tay Lộ Tinh Từ ra, cậu thử dò xét hỏi: "...Nếu không, cậu đi chung với tôi?"

Hai người đều không rõ tình hình, cùng nhau đến khoa da liễu.

Bác sĩ khoa da liễu vừa thấy, nói tình huống của Đoạn Gia Diễn phải đến chuyên khoa ABO. Đến lúc xin khám gấp, bác sĩ nhìn cậu một cái đã lập tức đưa Đoạn Gia Diễn đi làm kiểm tra.

Lúc Đoạn Gia Diễn làm kiểm tra, Lộ Tinh Từ đứng bên ngoài chờ.

Trên đường bọn họ đi khám có thể nói là gió tanh mưa máu, nhiều lần Đoạn Gia Diễn đều vì người lạ đi qua mà trở nên vô cùng táo bạo, nếu không phải có Lộ Tinh Từ ở cạnh khống chế, có lẽ Đoạn Gia Diễn sẽ gây sự cả đường.

Càng về sau, Lộ Tinh Từ hơi bực mình, anh quét một vòng trên người cậu, hỏi: "Cậu có thể đàng hoàng chút không."

Đoạn Gia Diễn rất buồn rầu: "Tôi cũng muốn, nhưng những người này đi tới đi lui bên cạnh, tôi vừa thấy đã muốn đánh người."

Lộ Tinh Từ thấy cậu như vậy cũng bị chọc cười: "Tôi ở gần cậu như vậy, có phải cậu cũng muốn đánh tôi không?"

Anh không nghĩ tới, Đoạn Gia Diễn nháy mắt mấy cái, lần đầu tiên nói câu: "Tôi không muốn đánh cậu."

Trong quá trình chờ đợi, Lộ Tinh Từ nhàm chán chơi di động, anh nhận được di động của Khương Dao.

"Bà ngoại nói con ra ngoài hai tiếng rồi, sao còn chưa thấy con về nhà?" Giọng Khương Dao vô cùng dịu dàng: "Hôm nay dì Thư mua cá hồi, cá rất béo, bọn mẹ chưng cá lên, chờ con về."

"Gặp một người bạn." Lộ Tinh Từ lười nhác duỗi chân, hoạt động một chút rồi vẫn cúi đầu: "Cậu ấy xảy ra chút việc, con đưa cậu ấy đi khám."

"Nghiêm trọng không? Mấy đứa đang ở bệnh viện nào? Nếu ở Nam Sơn, con có muốn..."

"Không cần." Lộ Tinh Từ nói: "Cậu ấy sắp làm xong rồi."

"Vậy thì tốt rồi." Khương Dao nói: "Vậy mẹ cũng không giục con nữa, mấy đứa cứ từ từ."

Lộ Tinh Từ đáp vâng. Vừa cúp điện thoại, một nữ y tá đã đứng trước mặt anh.

"Chào cậu, xin hỏi cậu là Lộ Tinh Từ sao?"

Lộ Tinh Từ ngẩng đầu.

Thấy rõ mặt anh, giọng cô y tá mềm xuống: "Bạn cậu muốn cậu vào phòng chẩn bệnh một chút."

Trong phòng chẩn bệnh, Đoạn Gia Diễn và một bác sĩ nam đều đang đợi anh.

Thấy anh đi vào, bác sĩ hỏi Đoạn Gia Diễn: "Bạn học em đề cập trước đó là cậu ấy?"

Đoạn Gia Diễn gật đầu.

Sắc mặt cậu không tốt lắm, cơ thể như không xương nằm trên ghế, vết ửng đỏ trên người đã nhạt đi.

Nhìn Lộ Tinh Từ, bác sĩ ra hiệu anh ngồi xuống.

Bác sĩ nói với Lộ Tinh Từ: "Bạn học của em dị ứng với Alpha. Cậu bé phân hóa quá muộn, cơ thể nhịn sắp hỏng, chỉ cần đến kỳ động dục, cậu bé tiếp xúc với pheromone của Alpha sẽ thấy đau đớn, nếu có đụng chạm tứ chi có khả năng sẽ bị dị ứng phạm vi lớn."

Lộ Tinh Từ ngẩn người.

Bình thường kỳ động dục của một Omega xuất hiện một đến hai lần mỗi tháng, kéo dài từ ba bốn ngày đến một tuần, Omega mới phân hóa giống Đoạn Gia Diễn, thời kỳ vẫn chưa ổn định, có nghĩa là có thể xảy ra vấn đề bất cứ lúc nào.

Lộ Tinh Từ hỏi: "Có cách nào chữa không?"

"Trước mắt còn chưa có cách đối phó, bình thường chúng tôi thường đề nghị cách ly Omega trong thời kỳ đó, cho đến ba đến năm năm sau, Omega trưởng thành dần, bệnh tình sẽ từ từ biến mất."

"Cậu ấy còn phải đi học, cách ly sẽ không thực tế."

Đoạn Gia Diễn khẽ ừ một tiếng.

Lộ Tinh Từ nhìn cậu, người kia nói: "Tôi hơi cảm động rồi đó, cuối cùng cậu cũng biết nói tiếng người."

Lộ Tinh Từ không để ý tới cậu: "Không có cách khác sao?"

"Có một cách, cũng là lý do chúng tôi gọi cậu vào." Bác sĩ dùng ánh mắt hứng thú nhìn Lộ Tinh Từ, như đang nhìn nghiên cứu một tư liệu sống hiếm có: "Có lẽ chúng tôi cần xét nghiệm máu của cậu một chút."

"Căn cứ theo miêu tả của bạn học cậu, có lẽ cậu bé chỉ không dị ứng với pheromone của cậu. Tỷ lệ này vô cùng nhỏ, nhưng ở nước ngoài từng có tiền lệ, nếu pheromone của hai đứa đạt tỷ lệ xứng đôi trên 95%, vậy cậu có thể giúp cậu bé điều trị bệnh dị ứng."

Nếu có pheromone của anh là có thể điều trị bệnh dị ứng, sắc mặt của Đoạn Gia Diễn sẽ không thúi như vậy.

Lộ Tinh Từ có dự cảm không ổn: "Em giúp cậu ấy bằng cách nào?"

"Hôn môi, ôm lâu, dấu hiệu tạm thời..." Từng chữ bác sĩ nói, cảm xúc của nam sinh trước mặt càng nhạt đi, cuối cùng bác sĩ còn nói thẳng: "Hoặc là dấu hiệu trọn đời."

Dù đã nghe những lời này rồi, lúc này Đoạn Gia Diễn nghe lại lần nữa, hai tai vẫn cảm thấy nóng bừng.

CMN...

Đều mấy cái chuyện linh tinh gì.

Cậu ngẩng đầu, đúng lúc chạm mắt với Lộ Tinh Từ.

Đoạn Gia Diễn đang nghĩ mình nên làm gì để xóa bỏ không khí lúng túng này đã thấy đôi mắt xinh đẹp của Lộ Tinh Từ híp lại.

Cậu nghe thấy Lộ Tinh Từ nói: "Em đột nhiên cảm thấy cách ly cũng rất tốt."

*Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Mẹ cho con thêm một cơ hội, con nghĩ lại nên nói thế nào.


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật