[DROP][EDIT]Mộ Thiếu! Vợ ngài lại trọng sinh

Chương 43+44




Chương 43: Muốn xoay người

::::: Cún béo lười :::::

Phòng khách Mộ gia vàng son lộng lẫy, Mộ Linh ngồi ở trên sô pha, đối diện Mộ Tắc Ninh cùng Kiều Tĩnh Gia khóc lóc kể lể.

"Cháu thật sự không phải cố ý, cháu không biết Mộ Tử sẽ ngã xuống...... dì Kiều, dì làm trong viện kiểm sát, dì nhất định phải giúp cháu! Cháu không muốn ngồi tù!" Đôi mắt cô ta sưng đỏ cả lên, có thể thấy được cả đêm hôm qua liền khóc không dừng.

Mộ Linh bị việc Mộ Tử rơi xuống nước làm cho sợ hãi.

Kiều Tĩnh Gia an ủi cô ta: "Tiểu Linh, cháu đừng sợ, trường hợp như thế này thường dùng kết quả để phân xử, chỉ cần Mộ Tử không có việc gì, cùng lắm xem như một án trị an, thậm chí cảnh sát sẽ không lập án."

Mộ Tắc Ninh đối với việc trong nhà xảy ra loại sự tình này cảm thấy vô cùng bực bội, ngữ khí nói với Kiều Tĩnh Gia có phần nghiêm khắc: "Lần này do may mắn mới không đùa ra mạng người, bằng không ai cũng đều không giúp được cháu! Tiểu Linh, cháu tại sao không thể cùng Mộ Tử hòa thuận? Cháu đã mười bảy tuổi, không phải con nít, cho dù là đùa giỡn cũng phải biết nặng nhẹ!"

Mộ Linh cúi đầu khụt khịt không ngừng.

Kiều Tĩnh Gia liền trở thành người hòa giải, cười nói: "Được rồi, anh cũng đừng mắng nó, em nói thật, rào chắn trên cây cầu đó xác thật quá thấp, lúc đùa giỡn có thể dễ dàng ngã xuống, việc này cũng không thể trách một mình Tiểu Linh......"

Cô vừa nói, vừa cầm khăn giấy giúp Mộ Linh lau nước mắt, "Đừng khóc, Tam thúc mắng cháu cũng là vì muốn tốt cho cháu, về sau đừng hấp tấp bộp chộp như vậy,biết chưa?"

Mộ Linh khóc lóc gật đầu.

Mấy người đang nói chuyện, Mộ Vinh Hiên từ bên ngoài trở về.

Vì chuyện của con gái, hắn cố ý xin nghỉ một ngày.

Mộ Linh lập tức đứng lên, khẩn trương nhìn về phía Mộ Vinh Hiên, "Ba ba! Mộ Tử có đồng ý giải hòa không?"

Mộ Vinh Hiên không nghĩ tới Mộ Tắc Ninh cùng Kiều Tĩnh Gia cũng ở đây, lập tức sửng sốt, sau đó lộ ra tươi cười: "Tĩnh Gia đến à, nghe nói em thăng chức thành kiểm sát trưởng, vẫn chưa có dịp chúc mừng em, đã đãi tiệc ăn mừng chưa đấy?"

Kiều Tĩnh Gia nhấp môi cười, nhìn Mộ Tắc Ninh bên cạnh, nói: "Vẫn chưa, dạo gần đây bận quá......"

"Ra vậy." Mộ Vinh Hiên hiểu rõ gật đầu, không tiếp tục hỏi nhiều.

Hắn biết rõ Mộ Tắc Ninh cùng Kiều Tĩnh Gia quan hệ mập mờ, chắc là Tô Tử vừa mới chết không lâu, Kiều Tĩnh Gia không dám thể hiện quá mức, miễn làm cho Mộ Tắc Ninh suy nghĩ.

Mộ Tắc Ninh nói: "Anh hai, anh nên đem Tiểu Linh đến, giáp mặt nói lời xin lỗi, có mâu thuẫn gì thì liền gỡ bỏ, hiện tại anh lại như vậy chạy tới yêu cầu giải hòa, chỉ sợ dì Bạch sẽ cảm thấy chúng ta ỷ thế hiếp người."

Mộ Vinh Hiên nghe vậy mặt trầm xuống tới, "Anh ỷ thế hiếp người? Chú ba, chú quá coi thường một nhà ba người bọn họ rồi!"

"Bọn họ không đồng ý giải hòa sao?!" Mộ Linh không kiềm được bén nhọn hô lên, cực kì khẩn trương nhìn chằm chằm cha cô.

Kiều Tĩnh Gia có nhiều kinh nghiệm hơn, trực tiếp hỏi: "Bọn họ đưa ra điều kiện gì?"

"Mộ Tử muốn đi Gerry học." Mộ Vinh Hiên ngữ khí khinh thường, phảng phất đang kể một câu chuyện cười.

Người trong phòng khách, tất cả đều cứng họng không nói nên lời.

Mộ Tắc Ninh chau mày, phun ra hai chữ: "Hồ nháo."

Kiều Tĩnh Gia ước chừng cũng sửng sốt một lúc lâu, sau đó bất đắc dĩ cười rộ lên, "Này cũng quá tùy hứng......"

Tất cả mọi người cảm thấy Mộ Tử si tâm vọng tưởng.

Duy độc Mộ Linh không rõ nội tình, đau khổ cầu xin nói: "Ba ba, ngươi liền đưa Mộ Tử đi Gerry đi! Chỉ cần cô ta chịu bỏ qua......"

"Con thì biết cái gì?!" Mộ Vinh Hiên đột nhiên hét to, "Con biết vào Gerry học tốn bao nhiêu tiền sao?!"

Mộ Linh bị rống liền run run, khụt khịt không ngừng rớt nước mắt.

Mộ Vinh Hiên một bụng hỏa khí, "Giờ cũng chỉ biết khóc! Sao con không thể học hỏi chị con? Thành tích học tập đã không được, còn suốt ngày đem phiền toái đến cho cha! Lần này nếu Mộ Tử kiên trì không chịu hòa giải, cha xem con sẽ làm gì!"

Kiều Tĩnh Gia ôn nhu lên tiếng: "Anh đừng hù dọa Tiểu Linh, con bé cũng đã hối cải, bình tĩnh lại, chuyện này để em giải quyết giúp cho."

::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::;;

Chương 44: Hối hận

::::: Cún béo lười :::::

"Dì Kiều." Mộ Linh nhào vào trong lòng ngực cô, hệt như người chết đuối bắt được cái cọc.

Mộ Vinh Hiên theo lẽ liền nói lời cảm tạ, biểu tình lại có chút không cho là đúng.

Hắn cảm thấy chuyện này chỉ vì bọn trẻ bướng bỉnh, cho dù không có Kiều Tĩnh Gia, hắn cũng hoàn toàn có thể giải quyết. Đương nhiên, nếu có Kiều Tĩnh Gia ra mặt, mọi chuyện lại càng thoả đáng.

Mộ Vinh Hiên trong lòng nghĩ: Tô Tử đã chết, hiện tại Kiều Tĩnh Gia vội vàng lấy lòng người trong Mộ gia như vậy, là muốn xoay người một phát lên làm Mộ tam phu nhân.

......

Trấn an tốt Mộ Linh, Kiều Tĩnh Gia đi theo Mộ Tắc Ninh lên lầu trở về phòng.

Trong phòng vẫn như cũ.

Ảnh chụp Tô Tử đặt trên bàn trang điểm, nụ cười nhẹ nhàng, ánh mắt tự tin mà kiên định.

Kiều Tĩnh Gia trầm mặc nhìn tấm hình kia.

Mộ Tắc Ninh kéo ngăn tủ ra, lấy ra mấy cái USB đưa cho cô, "Tất cả ở chỗ này."

"Cảm ơn." Kiều Tĩnh Gia phục hồi tinh thần lại, vội cầm vào trong tay.

Cô lấy laptop ra từ trong túi xách, cắm USB vào, nhíu mày xem xét nội dung bên trong.

Mộ Tắc Ninh hỏi cô: "Rốt cuộc mấy ngày nay em đang tìm cái gì?"

"À, một vài tư liệu công việc mà thôi......" Kiều Tĩnh Gia không phát hiện thứ gì hữu dụng, có chút thất vọng, rút USB trả Mộ Tắc Ninh.

"USB cũng không có sao?" Mộ Tắc Ninh đem USB đặt về chỗ cũ, "Cô ấy ngày thường có thói quen dùng laptop, tư liệu dùng mail lưu lại, USB thật sự rất ít khi dùng."

"Máy tính có chút vấn đề." Kiều Tĩnh Gia ngưng thần nghĩ nghĩ, hỏi hắn, "Tắc Ninh, máy tính của chị Tô trừ anh ra, còn có ai chạm qua sao?"

Mộ Tắc Ninh nhíu mày, "Không có, vì cái gì muốn hỏi như vậy? Trong máy tính có cái gì rất quan trọng sao?"

"Không......" Kiều Tĩnh Gia miễn cưỡng cười cười, thuận miệng đáp, "Chỉ là hồ sơ đồng nghiệp bên kia muốn đưa đơn, em lo lắng sợ để sót."

Mộ Tắc Ninh liền không có hỏi lại.

Kiều Tĩnh Gia thu thập một ít túi văn kiện cũ của Tô Tử, chuẩn bị đưa về viện kiểm sát.

Mộ Tắc Ninh tiễn cô rời đi, hai người ở cửa trùng hợp gặp được Mộ Dung Thừa, Mộ Tử cùng Bạch Vi trở về.

Tận mắt trông thấy chồng mình cùng người phụ nữ khác ra vào có đôi, Mộ Tử cảm thấy cay mắt, lập tức cúi đầu.

Người nào đó lại không chịu buông tha cô.

Mộ Dung Thừa cúi người ở bên tai cô nói: "Chị dâu vừa mới chết chưa được mấy ngày, bên cạnh anh ba liền có hồng nhan tri kỷ mới, em nói xem, chị ba nếu biết được, có thể tức giận đến mức từ dưới nền đất nhảy dựng lên hay không?"

Mộ Tử tức giận liếc hắn chằm chằm, "Chị dâu là chết đuối, muốn nhảy cũng nên từ trong nước nhảy dựng lên."

Cô lại nhớ tới việc chính mình trôi nổi ở dưới sông, trong lòng rốt cuộc không thể bình tĩnh nổi, cố ý làm cho âm thanh lớn hơn một chút: "Đã lâu như vậy vẫn chưa tìm được chị dâu, không thể yên nghỉ dưới mồ, chị dâu thật là đáng thương!"

Sắc mặt Mộ Tắc Ninh nháy mắt liền tái nhợt.

Kiều Tĩnh Gia bên cạnh hắn, sắc mặt cũng không tốt hơn là bao.

"Không phải không tìm được, mà là không có thời gian đi tìm. Anh ba là muốn cứu lại tập đoàn Mộ thị, bận vô cùng." Mộ Dung Thừa tiếp lời. Ngữ khí có chút ác liệt chế nhạo, tươi cười càng mang theo tà khí.

Hắn đối phản ứng của Mộ Tử thực vừa lòng.

Mộ Tử đối với Mộ Tắc Ninh, không có thương tâm muốn chết, không có bi phẫn đan xen, chỉ có tràn đầy ghét bỏ, điểm này, làm Mộ Dung Thừa phi thường sung sướng.

Bạch Vi nhíu mi lại, cảm thấy con gái nghị luận như vậy, đối người chết thực không tôn trọng.

Bà nhỏ giọng niệm một câu: "Bồ Tát phù hộ, quỷ thần chớ trách." Sau đó thúc giục Mộ Dung Thừa cùng Mộ Tử: "Mau trở về đi thôi."

Chờ ba người rời đi, Kiều Tĩnh Gia cầm tay Mộ Tắc Ninh, trấn an nói: "Tắc Ninh, ngươi không cần tự trách, sông Thanh Giang nước chảy xiết, hạ mạch nước ngầm lại nhiều, thi thể bị trôi tới nơi nào, căn bản rất khó biết, anh đã tận lực, chị Tô trên trời có linh sẽ không trách anh."

Mộ Tắc Ninh cứng người đứng đấy, thất thần lẩm bẩm: "Cô ấy thật sự sẽ không trách anh sao?...... Khi kết hôn anh đã thề sẽ chăm sóc cô ấy thật tốt, nhưng mà hiện tại, ngay cả việc để cô ấy an nghỉ dưới mồ anh cũng làm không được, Tĩnh Gia, anh...... anh thật sự hối hận......"


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật