The Antihero don't have a cheat

Chap 8: Hắc long chiến đoàn



Ngáp dài một tiếng, tôi nhìn về phía trước.

Một dòng quái vật đang ồ ạt kéo và dẫn đầu không ai khác ngoài Maria, cô ta đang cưỡi một con hắc long bay thẳng về phía này.

Tôi hiện đang đứng giữa một con đường lớn nằm giữa hai ngọn núi, đây là cầu nối duy nhất giữa lục địa của nhân loại và quỷ tộc.

Ngồi xuống một mỏm đá, tôi cắm xuống một lá cờ có in hoa văn của một ngọn thương được một con rắn cuốn quanh.

Well, đây chính là lá cờ của thương hội, Yuru. Một thứ rất rất là hiếm để có thể có được.

Nhìn thấy lá cờ, Maria mỉm cười nhìn tôi trong khi bay xuống.

"Em chậm quá đấy, Maria, anh chờ mãi à"

Cô ta nhảy xuống khỏi con hắc long trong khi mỉm cười đáp:

"Bây giờ anh phải gọi em là ma vương của quỷ tộc mới đúng"

"Mặc xác em là ai, trong mắt anh, em vẫn là em thôi"

"Thật kì lạ, anh vẫn có thể bình tĩnh như vậy sau những gì mà em đã làm, anh không hận em sao"

Nhìn lên bầu trời, tôi thấy một đám mây đen đang kéo đến.

"Tôi không thể hận ai cả, cô biết rõ điều đó mà Maria"

Cô ta làm một vẻ mặt buồn rầu trong khi nhìn tôi nói:

"Thật đáng thương thay cho một kẻ sinh ra chỉ có thể nhận được sự đau khổ mà không thể hận thù, đúng là thảm thương nhỉ"

"Em đang thương hại tôi sao, Maria, một người điên cuồng vì tình yêu như em mà cũng đủ tư cách nói ra câu đó sao, thật đáng thương thay cho kẻ một lầm đường lạc lối"

Maria mỉm cười trong khi ngồi xuống mỏm đá trước mặt tôi, đội quân quái vật của cô ta cũng đá tiến tới.

"Anh cũng không khác gì đâu, Hiki, anh mới là kẻ điên cuồng vì tình yêu đó"

"Vậy sao"

Lấy thánh kiếm từ trong túi đồ ra, tôi chĩa vào Maria hét lên:

"Maria, ma vương của quỷ tộc, ta thánh đấu cô trong một trận thánh chiến với tư cách là anh hùng cuối cùng"

"Ta chấp nhận lời thách thức của người"(Hỡi người anh hùng sa đọa, người chồng, chàng trai mà em yêu nhất, đến đi)

Tôi hạ thanh kiếm xuống nhìn về phía bàn tay của Maria, cô ta vẫn đeo chiếc nhẫn cưới mà tôi tặng.

"Maria, nếu cô thực sự nhắm vào [Hòn đá ma thuật] thì hẳn đã có nó rồi, tại sao cô không sử dụng nó"

"Vì định mệnh đã không cho phép nữa rồi, giết"

Lũ quái vật sau lưng cô ta bắt đầu lao đến trong khi hét lên một cách đầy khí thế.

Dẫn đầu là một con Golem khổng lồ cũng với một con Ore trắng.

Nắm chặt lấy chuối kiếm, tôi dẫm mạnh chân xuống đất trong khi vung thanh kiếm về phía trước hét lên:

"Võ kỹ: Hủy diệt"

Đập mạnh thánh kiếm xuống mặt đất, tôi gào lên.

Một cơn địa chấn vang lên, cả mắt đấu bắt đầu rung chuyển, từng vết nứt toác lần lượt xuất hiện trên mặt đất trong khi nuốt chửng những con quái vật, từng cột lửa bắn lên trời cao thiêu đốt vạn vật, mây đen lập tức bị đánh dạt sang 2 bên, những tiếng gào thét bắt đầu vang lên, một địa ngục trần gian là đây.

Đây là 1 trong số 3 chiêu võ kỹ duy nhất mà anh trai đã dạy cho tôi.

Uy lực thực sự là khó tin, vì đây chỉ là 3 chiêu yếu nhất trong số 27 chiêu thức thực sự.

Nhìn vào thánh kiếm, tôi có thể thấy những vết nứt đang lan rộng, thật sự là quá kinh khủng mà.

"Maria, bước ra đi, đừng trốn nữa"

"Thật không ngờ, anh vẫn còn giấu một thứ sức mạnh đáng sợ như vậy"

Bước ra từ trong ngọn lửa, Maria mỉm cười, cô ta nhìn quanh nói:

"Hơn 10 nghìn con quái vật mà anh chỉ mất đúng 1 đòn, giấu nghề quá rồi đấy"

"Cô mới giấu ấy, giữa biển lửa như vậy mà vẫn lành lặn bước ra, tôi cũng không làm nổi đâu"

"Ăn may thôi, giờ thì cảm phiền anh chết đi, Hiki"

*Phập*

Một lưỡi kiếm đâm xuyên qua bụng tôi ngay sau đó, một khối thiên thạch khổng lồ đang bay từ trên trời xuống lao thẳng về phía tôi.

Gắt.

.

.

.

.

1/3 đại lục quỷ vừa biến mất khỏi bản đồ thế giới rồi, dạo này, đất đai bị phá nhiều thật.

"Sao anh vẫn còn sống nhỉ, Hiki, đòn đó đủ sức san bằng cả một lục địa đấy"

Chúng tôi đang đứng trên bầu trời, tôi hiện có một lỗ thủng lớn trên bụng, máu đang chảy khá nhiều.

Tệ một điểm nữa là bé Lo và Kelvin đang đứng trước mặt tôi, bọn họ đương nhiên là đã chết.

"Maria, em dám tước đoạt đi tự do của người chết sao, quá đáng rồi đó"

Cô ta mỉm cười trong khi nhìn về phía tôi nói:

"Nếu phải đấu một cách công bằng thì đến cả tôi cũng không thắng nổi anh đâu, nhưng nếu thêm cả tên kelvin và con mụ Lo thì còn có thể"

Nghiến chặt răng, tôi lườm Maria trong khi chĩa thanh kiếm nói:

"Tước đoạt đi tự do của người chết đồng nghĩa với việc không thể bước vào vòng luân hồi, hồn xiêu phách tán, vĩnh viễn không thể đầu thai, em quá độc ác rồi đó, Maria"

"Thì sao, làm như em quan tâm ấy, lên"

Bé Lo lao đến trong khi Kelvin đưa quyền trượng lên niệm phép.

"Hơi lửa, hãy quy tụ lại đây và thiêu đốt vạn vật, mở ra quỷ ngục môn"

Một làn khí nòng lan ra, bầu trời liền biến thành màu đỏ sẫm. Một cánh cửa lớn xuất hiện ngay phía sau Kelvin.

Một tiếng thét oán gầm lên vang dội:

"Gyaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa"

Cánh cửa mở bung ra, một khối lửa khổng lồ màu đen bay ra, bao trùm cả bầu trời, hàng loạt những tiếng thét u ám bắt đầu vang lên, từng oan hồn bắt đầu bay ra trong khi thét ra lửa.

Cái này không phải là sát chiêu của Kelvin sao, đến cả bé Lo mà cũng phải dừng lại để quan sát sao.

Cái này xứng đáng gọi là địa ngục trần gian đây.

Hướng quyền trượng xuống, Kelvin chỉ về phía tôi.

Đám oan hồn lao đến, ồ ạt kéo về phía tôi.

Vung thánh kiếm lên, tôi chém, chém và chém.

Rất nhiều oan hồn đã bị tôi chẻ đôi thành nhiều mảnh nhưng vấn đề là quá đông, chém 1 con thì 10 con bu vào.

Nâng thánh kiếm lên, tôi đỡ cú chém từ song đao từ bé Lo và bé liền đổi hướng vòng ra phía sau tôi tung ra 2 nhát chém.

"Aghhh"

Vung thánh kiếm ra tôi đẩy lùi bé rồi thi triển "Hồi phục" trong khi kìm nén nỗi đau thì lũ oan hồn liền bu tới.

Chúng bắt lấy cánh tay trái của tôi và bắt đầu gặm nhấm, xâu xé từng miếng thịt một.

Con mẹ nó, đau vãi đạn mà.

"Thánh hộ"

Một luồng sáng màu trắng xóa toát ra từ thánh kiếm đẩy lui lũ oan hồn tạo thành một kết giới nhỏ giam giữ tôi và bé Lo lại.

10 phút là khoảng thời gian [Thánh hộ] sẽ biến mất, tôi sẽ phải hạ bé Lo trước lúc đó, sẽ rất thú vị đây.

"Sensei đao kĩ: Song đao diệt thần"

Nắm chặt chuỗi kiếm, tôi lao đến trong khi vung thánh kiếm chém xuống.

Bé Lo liền đưa thanh đao bên trái lên đỡ trong khi vung thanh đao bên phải lên chém.

Né cú chém của bé Lo, tôi ném thánh kiếm về phía trước trong khi tốc biến ra phía sau bắt lấy thánh kiếm chém xuống thì một tiếng *Keng* Vang dài, đá chân về phía trước tôi lui về phía sau vào thế thủ.

Bé Lo liền lao tới vung 2 thánh đao chém liên hoan.

Vung thánh lên tôi kiếm.

*Keng*

*Keng*

*Keng*

Tiếng va chạm của kim loại vang lên dữ dội trong đầu tôi không ngừng.

Chúng tôi đã trao đổi cho nhau ít nhất mấy nghìn đường kiếm.

Vung thánh kiếm lên tôi bổ thẳng vào đầu bé Lo những bé đã xoay mình sang phải để né thì đúng lúc đó, tôi bẻ cong đường kiếm 90 độ chém về bên phải.

Bé Lo liền đưa thanh đao bên phải ra đỡ rồi gạt đi đòn tấn công của tôi và đâm thanh đao bên trái vào bụng tôi.

*Phốc*

Máu trào ra, lại một lỗ thủng nữa trên bụng tôi.

Đưa tay tôi nắm chặt bàn tay của bé Lo mỉm cười nói:

"Giờ thì khỏi tránh nhé"

Bé Lo nghiêng đầu nhìn tôi trong khi làm vẻ mặt khó hiểu đâm thanh đao bên phải lên bụng tôi.

*Phốc*

Máu lại chảy nhiều thêm, lỗ lại thêm lỗ, bụng tao là cái bia tập đâm cho mày chắc.

"Võ kỹ: Kiếm khí"

Một luồng sáng trắng liền bao trùm lấy tôi.

Khuôn mặt bé Lo liền biến sắc, cố vùng vẫy để thoát ra những đã quá muộn rồi.

Vung thánh kiếm lên tôi chém xuống

*Xoẹt*

Một đường kiếm cắt đôi bé Lo làm hai mảnh cùng với đó là cả mắt đất ở phía xa kia.

Hai mảnh thân thể bé Lo liền hóa thành những làn khí sang hòa tan vào hư không trong khi mỉm môi cười với tôi nói nhẩm:

"Cảm ơn nhóc, Hikari"

Xiết chặt thánh kiếm, tôi hướng đôi mắt lên bầu trời trong khi tự nhủ:

[Vẫn chưa được, đây không phải là lúc để khóc]

*Rắc*

*Rắc*

*Rắc*

[Thánh hộ] xem ra cũng hết trụ nổi rồi mà thánh kiếm cũng vậy thôi, đã nát tới mức này thì miễn cưỡng dùng được một lần nữa.

Hít một hơi thật sâu, tôi hét lên thật to:

"Kelvin, hãy tung ra đòn mạnh nhất mà anh có đi, tôi sẽ dồn hết tất cả vào đòn này"

Đạp chân, tôi lao ra khỏi [Thánh hộ] mặc cho lũ oan hồn lao tới cắn xé, tôi lao thẳng về phía Kelvin trong khi nâng thánh kiếm lên hét:

"Võ kỹ: Hủy diệt"

Trời đất rung chuyển, gió lạnh ùa đến bao trùm tứ phía, một luồng sáng trắng bao bọc lên thánh kiếm.

Kelvin liền lùi về phía sau nâng quyền trượng lên, lũ oan hồn liền lao đến hóa thành một bàn tay khổng lồ vỗ về phía tôi.

Chém thánh kiếm về phía trước tôi gào lên:

"Aghhhhhhhhhhhhhhh"

*Uỳnh*

Một sự va chạm mạnh liệt vang lên, đường kiếm của tôi chém xuyên qua bàn tay kia nhưng đồng thời thánh kiếm cũng vỡ nát thành nhiều mảnh ngay sau đó.

Ném chuôi kiếm đi, tôi vung tay đấm thẳng vào mặt Kelvin thì anh ta liền dựng lên một kết giới bảo vệ đồng thời thi triển 20 loại phép khác nhau nhắm thẳng vào tôi.

"Anh thua rồi Kelvin, tạm biệt"

Xiết chặt bàn tay trái tôi hét lên:

"Võ kỹ: Hủy diệt"

Một đấm này hạ xuống, kết giới tan vỡ, toàn thân Kelvin liền tan biến vào hư không, mây bị đánh dạt sang tứ phía để lại 1 cái đầu và 1 lổ thủng xâu không đáy ở dưới kia, trên nền đất của lục địa quỷ.

Bàn tay trái tôi liền vỡ nát, cả bắp tay trái tôi nổ tung tóe, máu bắn lênh láng khắp nơi, một cơn đau dữ dội lan tỏa khắp cơ thể tôi.

Đỡ lấy chiếc đầu của Kelvin bằng tay phải, tôi ôm nó vào lòng trong khi rơi nước mắt kìm nén nỗi đau.

"Cảm ơn em, Hikari, vì đã giải thoát cho anh, tạm biệt"

Giọng nói biến mất, chiếc đầu cũng hóa thành một luồng khí trắng tan biến vào hư vô.

*Clap*

*Clap*

*Clap*

"Tuyệt vời, anh đúng là phi thường a nha Hiki, đúng là một trận chiến đặc sắc đúng không"

Quay người, tôi lườm Maria trong khi bẻ khớp tay phải nói:

"Vậy em muốn chết như thế nào đây, vợ yêu"


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật