Nô Lệ Ma Cà Rồng

Chương 9



  " Ngươi quá đề cao ta rồi. Ma Cà Rồng đánh ta bị thương chính là Mafor, người cha đáng kính của ngươi đấy"
" Đùa à..."
Mayor không kiềm được cảm xúc của mình liền cười lên. Không thể tin được khi một người quá cố có thể xuất hiện và còn tấn công Sick đến trọng thương như vậy, thật là một câu chuyện hy hữu. Tuy nhiên khi bắt gặp ánh mắt đầy bực bội của Sick cậu đành im miệng lại và chờ Sick nói tiếp.
" Chính ta cũng không tin nổi Mafor lại còn sống. Tuy nhiên khi ta giao đấu với hắn, ta mới nhận ra đó chỉ là linh hồn của hắn mà thôi"
Nhìn Sick nghiêm túc nói Mayor cho đó là sự thật, không có lí do gì ông lại lừa cậu và cũng như cậu nói ngoài tộc Ma Cà Rồng ngoại lai ra thì chỉ có duy nhất cha cậu là có thể đánh bại Sick.
" Ngươi nghĩ sao về điều này?"
Lufer Sick hỏi đầy vẻ lo lắng, nhìn ông Mayor cũng một phần lo lắng theo. Mayor tặc lưỡi vẻ nghĩ ngợi rồi sau đó cũng cất tiếng đáp.
" Ngài không cần phải sợ gì cả, cũng như ngài nói đấy ông ấy chỉ còn mỗi linh hồn thì làm sao ông ấy có thể làm hại đến ngài được nữa chứ"
" Ngươi nói nghe hay nhỉ? Nếu như hắn không nương với ta thì không chừng giờ đây ta đã nằm trong quan tài từ lâu rồi"
" Mà này, nói đến đây tôi mới có chút thắc mắc ấy nha"
Mayor rít lên một tiếng rồi chống cằm nói. Trông thấy cái bộ dạng thẫn thờ của Mayor khiến Sick hơi nhíu đôi mày tướng quân của mình lại cọc cằn nói.
"Ngươi thắc mắc chuyện gì?"
" Làm sao mà linh hồn của ông già đó có thể tồn tại được trong khi thân thể của ông ta đã bị phân hủy chứ? Ông nghĩ đúng không?"
Mayor ngồi thẳng lưng dậy nói.
" Ngươi nói ta mới để ý, không những linh hồn Mafor có thể tồn tại được mà còn có thể đả thương ta nữa. Nếu đối với một Ma Cà Rồng thì không lí nào lại xảy ra trường hợp đó được"
Sick đồng tình với ý kiến của Mayor. Đối với nữ hoàng Ma Cà Rồng còn không thể làm được điều đó thì huống chi một Ma Cà Rồng như Mafor. Đó là điểm mà gây ra sự mâu thuẫn trong chuyện này.
" Hay là ông ta đã bí mật luyện Thuật Lưu Giữ linh hồn chăng?"
" Ngươi nghĩ đơn giản quá nhỉ? Mà thôi ngươi đi đi, ta muốn nghỉ ngơi một tí"
Sick chán nản vẫy tay ra lệnh cho Mayor rời khỏi phòng của ông. Bị chủ nhà đuổi cổ, Mayor nhún vai liền đứng dậy đi ra khỏi phòng ngay lập tức. Ở một mình trong phòng, Sick lại bắt đầu suy nghĩ về vụ việc của Mafor.
" Tại sao Mafor lại lên thế giới loài người, không lẽ hắn có ý đồ gì chăng...?"
Ánh mắt của Sick liền chuyển sang vẻ lo lắng. Đầu óc của ông bây giờ cứ như là ngã ba đường không biết chọn hướng nào mà đi vậy. Sự xuất hiện của Mafor không những ảnh hưởng nghiêm trọng đến sự an toàn của Sick mà còn có thể gây nên một mối đe dọa khôn lường đến tộc Lufer.
Ngoài Kang Mafor ra thì trong thế giới Ma Cà Rồng này không một tộc chủ nào có thể dám ra mặt trực tiếp đối đầu với Sick, một thế lực mạnh nhất xứ sở răng nanh. Chính vì thế sự tồn tại của Mafor sẽ là mối lo ngại lớn nhất cho Sick nhưng có vẻ chuyện này sẽ không xảy ra khi một linh hồn Ma Cà Rồng đã bị tan biến vào không trung mãi mãi.

Trước những ngọn nến đang cố thắp sáng cho căn phòng là một Mavis thơ thẩn, ngồi một mình chống cằm trên chiếc ghế tộc chủ. Nhìn Mavis có vẻ hơi buồn buồn chuyện gì đó nhưng cũng không thiếu tiếng cười khe khẽ của cậu. Ai mà trông thấy bộ dạng này của cậu, chắc có lẽ người đó cũng đã ru bảy kiếp rồi mới có diễm phúc như thế.
" Chuyện gì đã xảy ra với em thế?"
Mavis bất chợt nghe thấy tiếng nói của ai đó, cậu xoay mình ngồi thẳng lại và nhìn về hướng phát ra tiếng đó. Một anh chàng vẻ điềm tĩnh với khuôn mặt sáng ngời tựa như thiên thần bước vào.

" Anh Lafic"
Mavis gặp Lafic vui vẻ chào hỏi và nở một nụ cười. Trong thấy hiện tượng lạ, Lafic ngạc nhiên cười khẩy bởi vì anh chưa bao giờ trong thấy nụ cười rạng rỡ đó của Mavis, theo suy đoán của anh chắc có lẽ đã có chuyện gì đó vừa mới xảy ra. Anh đi đến chiếc ghế phía bên trái Mavis và ngồi phịt xuống đó một cách tao nhã.
" Con bé loài người đâu? Không phải nó là nô lệ của em sao?"
" Em đã cho cô ta đến nô lệ làng rồi"
" Sao thế?"
" Em chỉ muốn cô ta có một ít kiến thức về thế giới Ma Cà Rồng thôi"
" Sao em lại nhận con người làm nô lệ thế?"
Lafic không hiểu cho lắm về hành động của Mavis lên cơ thể Minh Trúc. Nếu phải lựa chọn nô lệ Ma Cà Rồng thì cả thế giới Ma Cà Rồng này thiếu gì những Ma Cà Rồng cao cấp để Mavis lựa chọn, sao lại phải chọn đúng ngay còn người không có chút tài năng gì chứ. Vốn dĩ trong mắt Mavis, con người chỉ là hạt cát trong sa mạc, là một con chuột bạch thí nghiệm vậy tại sao cậu lại phải buộc mình gắn chặt mối quan hệ đó với con người? Đó là điều mà Lafic đang quan tâm.
Nghe xong câu hỏi, Mavis như đi vào trạng thái suy tư. Cậu chống cằm ngồi bắt chéo chân lại trầm ngầm suy nghĩ. Cậu tự đặt ra câu hỏi cho mình là tại sao cậu lại phải thắt chặt mối quan hệ với Minh Trúc? Tại sao cậu lại giao tiếp với con người? Không lẽ số phận đã đẩy cậu với Minh Trúc gặp nhau?
Hàng loạt câu hỏi cứ đua nhau xuất hiện, trông khi Mavis đang cố tìm ra nguyên nhân thì Lafic lại làm một chuyện khác.
Lafic đưa tay phải ra trước nắm hờ lại như đang cầm một thanh kiếm rồi một cuốn sách từ từ hiện ra trong tay anh. Cầm cuốn sách trên tay, Lafic nhẹ nhàng lật từng trang sách ra và xem sơ qua những trang đầu. Bất chợt Mavis nhìn thấy một cuốn sách lạ nên bèn hỏi.
" Gì thế?"
Lafic không trả lời ngay mà từ tốn lật từng trang sách ra đọc và đáp trả câu hỏi của cậu.
" Đây là sách của thế giới loài người, những kí tự trên sách cũng là chữ của loài người nên em không biết là phải"
" Hả?"
Mavis trố mắt ngạc nhiên khi một Ma Cà Rồng lại đọc sách của loài người. Tuy Lafic rất hiền lành nhưng dẫu sao anh cũng là loài Ma Cà Rồng, một loài trên cả con người vậy tại sao anh lại đọc những tri thức của con người chứ? Thật không thể tin được. Mavis cứ lầm bầm trong miệng và nhìn Lafic đang chăm chú vào từng dòng chữ trên trang giấy.
Tò mò về cuốn sách của Lafic lắm nhưng Mavis không thể đọc hiểu nó vì ngôn ngữ của Ma Cà Rồng và ngôn ngữ của con người là hoàn toàn khác nhau. Nghĩ đến đây Mavis chợt nghĩ tới Minh Trúc, cô cũng là con người vậy tại sao cô lại có thể giao tiếp được với Ma Cà Rồng? Đối với Lafic cũng thế, anh là Ma Cà Rồng lại đọc được ngôn ngữ của con người, đây thật sự là điều khiến Mavis chau mày điên đảo.
Tuy mắt Lafic không rời khỏi trang giấy nhưng anh có thể thấy được cậu em trai của mình đang thắc mắc về anh nên anh cất lời giải thích.
" Loài Ma Cà Rồng chúng ta tuy có hơn hẳn con người về nhiều mặt nhưng có vài thứ chúng ta không thể nào bì lại loài người"
Lại một lần nữa Lafic làm cho Mavis ngạc nhiên, nhưng lần này ngoài vẻ ngạc nhiên ra Mavis còn cảm thấy khó chịu khi anh mình lại đề cao con người. Bức xúc Mavis liền lên tiếng phản bác.
" Vô lí, không thể nào có chuyện con người mà lại hơn tộc Ma Cà Rồng chúng ta được. Không bao giờ có chuyện đó"
" Em đúng là ếch ngồi đáy giếng"
" Hả?"
Đang bực tức Mavis đột nhiêm nghe câu nói lạ lùng từ Lafic " Ếch ngồi đáy giếng" là gì? Lời nói đó chứa hàm ý gì nhỉ? Thế giới Ma Cà Rồng có cái gì gọi là giếng chăng? Một loạt câu hỏi nảy ra trong đầu của Mavis chỉ vì một câu nói của Lafic. Đôi lông mày đậm của cậu bỗng nhíu lại, ánh mắt nhìn xa xăm như đang có một nỗi niềm gì khó tả lắm. Đúng lúc đó, cô gái tóc dài hôm bữa đã bắt Minh Trúc xuống đây bước vào cúi đầu kính cẩn thưa.  


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật