Nô Lệ Ma Cà Rồng

Chương 8



  " Vậy còn kẻ gọi là killer thì sao ạ?"
Minh Trúc hỏi khi không nghe bà đề cập đến kẻ thứ ba, kẻ được gọi là killer.
Nhắc đến killer bà cụ tặc lưỡi và thở dài ngao ngán, có lẽ vị Ma Cà Rồng này có gì đó rất ghê sợ nên bà không muốn nói đến nhưng vì nhận lệnh từ Mavis là phải dạy lễ nghĩa và những thứ liên quan nên bà không ngần ngại kể lại.
" Killer là một Ma Cà Rồng tàn ác nhất trong lịch sử Ma Cà Rồng. Hắn và đồng bọn chuyên đi hút máu các Ma Cà Rồng khác để tăng sức mạnh lên vì họ cho rằng chỉ có máu của Ma Cà Rồng mới giúp họ có sức mạnh độc bá giới Ma Cà Rồng và họ đã nghĩ đúng. Killer lúc bây giờ được xem là chúa tể của các Ma Cà Rồng. Để ngăn chặn killer nên ngài Reef đã dùng thân mình phong ấn killer lại và từ đó giới Ma Cà Rồng trở nên yên ổn và đồng bọn của hắn không biết đi về đâu"
" Reef là ai thế ạ?"
" Ngài chính là thuộc hạ của ngài Mafor"
' Mafor, hình như mình nghe ở đâu rồi thì phải?'
Minh Trúc chống cằm nhíu đôi mày suy nghĩ. Một cái tên có vẻ rất quen thuộc đối với cô nhưng hiện tại cô chưa thể nhớ ra được đó là ai.
" Ma Cà Rồng không biết ăn đúng không ạ?"
Minh Trúc đột nhiên hỏi một câu vô cùng lạ lùng. Bà cụ trố mắt ngạc nhiên trước câu hỏi đó nhưng rồi sau đó bà cũng gật đầu đáp trả câu hỏi của Minh Trúc.
" Vậy tại sao mọi người trong làng lại ra đồng để..."
Nói tới đây bỗng bà cụ phát lên cười như thể câu nói của Minh Trúc khôi hài lắm. Trước nụ cười kì lạ của bà cụ, Minh Trúc có phần ngượng ngùng hơn.
" Đó không phải đồng ruộng lương thực như cháu nghĩ đâu, mọi người chỉ ra ngoài đấy để thu hoạch những giọt sương từ lá cây mà thôi"
Bà thôi cười nói.
" sương?"
Cô ngạc nhiên hỏi.
Giọt sương từ những lá cây non là nguồn thức ăn chính của tộc Kang. Do không thể hút máu người để tồn tại nên Ma Cà Rồng của Hoàng Triều đều uống những cốc sương này để sống. Mỗi ngày, mỗi cây chỉ có thể cho vài giọt sương, người trong làng Ma Cà Rồng này sẽ hứng lấy những giọt sương ấy và giao nộp lại cho Hoàng Triều một phần, một phần nhỏ còn lại làng sẽ giữ lại để dùng.
Vậy tại sao loài cây này có sức mạnh như vậy? Đó là do loài cây này chỉ có ở thế giới Ma Cà Rồng và được đích thân nữ hoàng Etiolia tạo ra nhằm tạo ra được những giọt sương trong lành nhất để cung cấp năng lượng cho các Ma Cà Rồng thuần chủng. Tuy gọi là giọt sương nhưng thật chất nó chính là tinh dầu được tiết ra từ loại cây này. Để mang lại một giống cây tốt như vậy nữ hoàng đã phải mất đi một nửa sức mạnh của mình cũng như một nửa lượng máu của ngài để tạo ra giống cây này. Để tưởng nhớ đến công ơn của ngài mà đức ngài tộc chủ Kang Mafor đã đặt tên cho cây này là Etiolia.
" Nữ hoàng thật cao cả"
Biết được sự tích về cây Etiolia này theo lời bà cụ, Minh Trúc vô cùng cảm phục trước sự hy sinh của nữ hoàng. Cô cũng ao ước mình cũng được trở nên cao cả như vậy nhưng sẽ không bao giờ cô thực hiện được điều đó, bởi vì Minh Trúc là một người vừa lười biếng vừa không có tính cầu tiến nên cô cũng có cảm giác hơi xấu hổ trước nữ hoàng mặc dù ngài không hiện diện nơi đây.
Dưới ánh sáng yếu ớt lòng Minh Trúc bỗng có chút buồn man mác. Cô tự hỏi liệu mình sẽ ra sao khi phải sống ở nơi đất khách xa lạ này? Một tương lai mịt mù đang chờ cô phía trước.
Ọt....Ọt...
Tiếng kêu của cái bụng đang đói meo của Minh Trúc đã phá vỡ cái suy nghĩ tiêu cực của cô. Tuy rằng cô đang ở thế giới của Ma Cà Rồng nhưng cô vẫn là con người bằng xương bằng thịt, vẫn biết đói và vẫn còn tri giác để hiểu rõ cái gì gọi là đói. Đã hai ngày nay cô chưa ăn gì vào bụng, cô cũng quên đi cái nhiệm vụ thiên liêng của bao tử, nó đã thiếu một khối năng lượng to đùng và nó cần bổ sung ngay lập tức.

Minh Trúc nhăn mặt thắt chặt cái bụng đang đánh trống của mình, giờ đây cô chỉ mơ ước một điều là có thể trở về ngôi nhà thân yêu của mình để thưởng thức một tô mì gói nóng hổi. Nói đến đây miệng cô không ngừng nhóp nhép, cái bao tử cứ co rồi thắt, thắt rồi lại co khiến Minh Trúc không tài nào chịu đựng được nữa.
Đang trong tình cảnh đói meo, bỗng từ đâu phất phơi tới một mùi hương vô cùng lạ lùng nhưng rất kích thích. Không cưỡng lại được hương vị đậm đà đó, Minh Trúc nhắm tịt đôi mắt lại và hít một hơi thật sâu. Dù không được tận miệng thưởng thức, nhưng Minh Trúc cũng cảm thấy đã dạ hơn lúc nãy. Tuy nhiên, nếu mùi hương này cứ tiếp tục lan tỏa như thế thì không biết chừng nào Minh Trúc chết vì đói đây.
" Chị ăn đi"
Giật mình bởi tiếng nói của đứa bé nào đó, Minh Trúc mở mắt ra quay lại hướng của tiếng nói và phát hiện ra một cậu bé vô cùng dễ thương đang cầm một lọ thuốc gì đó trên tay đưa cho cô.
" Cho chị sao?"
" Dạ. Hồi sáng ngài tộc trưởng đã nhờ em đưa cái này cho chị và bảo chị khi nào đói thì hãy dùng một viên này nè"
Cậu bé đặt lọ thức ăn vào tay Minh Trúc và thuật lại những lời mà Mavis đã dặn dò rồi chạy đi mất. Hơi rối nhưng Minh Trúc cũng chẳng để ý gì nhiều, trước mắt cô quan trọng hơn cả chính là nạp năng lượng vào bộ máy sinh học trước đã. Cô lập tức mở nắp lọ và lấy ra một viên thức ăn rồi nuốt ngay vào bụng.
Không biết có phải là thức ăn ở thế giới Ma Cà Rồng điều chế hay không mà vừa ăn vào Minh Trúc lập tức không còn đói mà còn tận hưởng được hương vị rất tuyệt của món cá nướng. Thật là kì diệu.
Nhờ những giọt sương Etiolia mà Lufer Sick đã bình phục một cách nhanh chóng, hiện sức mạnh của ông đã hồi phục hơn một nửa và tất nhiên ông sẽ tiếp tục dùng nó cho đến khi vết nội thương khỏi hẳn.
Sick đang ngồi một mình trong căn phòng chỉ được thấp sánh bằng ánh sáng của những ngọn nến yếu ớt, có vẻ ông đang đăm chiêu suy nghĩ điều gì.
" Ông sao rồi?"
Lufer Sick giật mình khi nhận ra tiếng nói vừa hỏi thăm ông rất quen thuộc. Ông tằng hắng rồi cất giọng.
" Ngươi mau ra đây ta có chuyện muốn nói với ngươi"
Sau tiếng cười đầy bí ẩn của kẻ giấu mặt là hình dạng của một Ma Cà Rồng với chiếc áo đen che khuất mặt bước ra từ bóng đêm. Hắn từ từ tháo chiếc nón xuống lộ rõ gương mặt gân xanh của hắn với ánh mắt đỏ chót đầy ghê sợ. Hắn đưa tay lên ngực cúi đầu chào như một nghi lễ với bậc trưởng lão.
" Đừng làm ba cái chuyện linh tinh đấy"
Sick lớn tiếng quát khi cảm thấy chướng mắt trước cái hành động của anh chàng Ma Cà Rồng này. Nghe Sick nhắc nhở, anh chỉ biết nhuếch miệng cười nhẹ rồi ngồi xuống chiếc ghế phía sau mình, anh nói.
" Chuyện gì?"
" Ngươi có biết vì sao ta bị trọng thương không, Mayor?"
Sick hỏi đầy ẩn ý nhưng Mayor không thèm suy nghĩ liền trả lời ngay.
" Ngoài những Ma Cà Rồng ngoại lai và người cha đáng kính của tôi ra thì trên đời này tôi không nghĩ ai lại có thể làm hại đến ông được nữa cả"  


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật