Nô Lệ Ma Cà Rồng

Chương 21



  " Bây giờ anh ta không có ở đây, cậu hãy nói ra thật ra anh ta là ai và cậu có quan hệ gì với anh ta"
Minh Trúc thở dài thườn thượt rồi cũng đem toàn bộ câu chuyện ra kể lại cho Thái Trân nghe.
" Thật ra anh chàng kì lạ ấy chính là một Ma Cà Rồng"
" Ma Cà Rồng?"
Thái Trân kinh ngạc á lên một tiếng. Cô thậy không thể tin được Minh Trúc lại quen với một Ma Cà Rồng, một loài sinh vật cực kì đáng và còn là nỗi ám ảnh của con người. Không tin vào chính mình, Thái Trân hỏi lại một lần nữa để xác nhận thông tin mình vừa nghe là đúng hay sai.
" Cậu nói hoàn toàn là sự thật chứ?"
" Tất nhiên rồi. Tớ vừa mới trở về từ thế giới Ma Cà Rồng này, vì lo cậu sợ hãi nên tớ định giấu luôn chuyện này nào ngờ"
Minh Trúc nhướng mày nói.
Khác hẳn với thái độ chán nản của cô, Thái Trân bây giờ lại cảm thấy hưng phấn. Cũng giống như Minh Trúc, Thái Trân rất muốn trông thấy một anh chàng Ma Cà Rồng nào đó y như thần tượng của cô trong tiểu thuyết và giờ đây giấc mơ đó của cô đã trở thành sự thật.
Dù thế giới loài ngươi đang trong tình cảnh dầu sôi lửa bỏng với bọn Ma Cà Rồng khát máu nhưng từ khi gặp Mavis thì thaia độ Thái Trân lại thay đổi. Cô không còn kì thị Ma Cà Rồng nữa, trái lại cô còn thích Ma Cà Rồng nữa lại đằng khác.
" Anh ấy tên là gì thế?"
" Mavis. Mà cậu hỏi chỉ vậy?"
Minh Trúc nghe thấy Thái Trân hỏi tên Mavis thì liền đánh đôi mắt ngờ vực nhìn cô. Xấu hổ Thái Trân cười gượng rồi nói dăm ba câu vu vơ rồi bỏ vào trong nhà bếp.
Ở ngoài này, Minh Trúc cười phát lên như một kẻ bị tâm thần. Đúng lúc đó Mavis trở về và trông thấy bộ dạng vui quá mức của cô thì liền chau mày khó chịu.
" Anh đi đâu về vậy?"
Gặp Mavis trở về, Minh Trúc nhanh chóng kiềm chế cảm xúc của mình lại đứng dậy hỏi Mavis.
" Thế giới của cô quả thật khá là thú vị, đến cả rắn mà cũng có thể bay được thật là một điều kì diệu. À mà không, phải nói là loài người các cô khá nguy hiểm thì đúng hơn"
Mavis ngồi phịch xuống ghế sô pha bảo.
Lời nói của cậu chẳng hề hợp lí gì cả, rắn thì làm sao biết bay được. Minh Trúc trầm ngâm suy nghĩ và cố gắng liên tưởng đến một con rắn biết bay thật sự hoặc chí ít ra cũng là một thứ gì đó dài dài mà bay trên không.
" Anh gặp con rắn biết bay ở đâu thế?"
" Một chỗ rất đông người. Con rắn đó cứ trườn qua trườn lại làm cho biết bao nhiêu người ngồi trên nó phải la lên thất thanh"
Mavis vừa nói vừa cầm ly trà mà Minh Trúc mới rót ra lúc nãy uống từng ngụm. Trong khi đó, được sự gợi ý của Mavis thì Minh Trúc đã hiểu ra con rắn biết bay mà Mavis muốn nói đến là thứ gì rồi.
" Đó không phải là rắn đâu, đó là tàu lượn siêu tốc. Một loại trò chơi mao hiểm mà thôi"
Không muốn làm Mavis quê nên Minh Trúc chỉ dùng một thái độ từ tốn nói.
" Thế à?"
Mavis có vẻ hơi ngạc nhiên nhưng sau đó thì lại chẳng quan tâm đến nó nữa bởi vì mục đích lần này cậu đến đây không phải là tìm hiểu trò chơi đó mà là khảo sát quan niệm ngày và đêm của con người.
" Thôi được rồi, anh đi theo tôi vào đây"

Minh Trúc dẫn đầu đi trước rồi Mavis nối gót theo sau.
Chỉ vì đặc tính của Ma Cà Rồng mà bây giờ Mavis phải đặt chân đến thế giới loài người với mục tiêu là tìm ra cái thời gian nghỉ ngơi của loài Ma Cà Rồng là gì. Nếu theo bản năng của Ma Cà Rồng thì giờ giấc ngủ không rõ ràng như con người và điều đặc biệt hơn là thời gian ngủ của một Ma Cà Rồng tối thiểu là sáu tháng. Chính vì sự khác biệt quá lớn đó mà cậu muốn tìm hiểu thật hư như thế nào.
Ngoài nhiệm vụ ưu tiên đó bây giờ cậu còn phải lo thêm một chuyện cực kì quan trọng, đó là chỗ ngủ. Dù sao căn nhà của Minh Trúc cũng chỉ có mỗi một phòng thì làm sao có chỗ ngủ cho cậu, không những thế hôm nay còn có sự xuất hiện của Thái Trân nên việc chỗ ngủ lại càng trở nên khó khăn hơn.
" Cậu định cho anh ngủ chung với mình hả?"
Thái Trân lo lắng nói khẽ vào tai Minh Trúc.
" Tớ không biết nữa. Nếu tính ra anh ta là một vị vua nên tớ cũng không biết phải cho anh ta ngủ ở đâu nữa đây"
Minh Trúc suy ngẫm nói. Quả thật Mavis là một tộc chủ của một tộc Ma Cà Rồng cao quý nên chưa bao giờ cậu chịu khổ cả. Với lại Mavis lại chủ nhân của Minh Trúc nên cô cũng không biết phải xử sự như thế nào cho đúng cả.
" Không phải Ma Cà Rồng thường hoạt động vào ban đêm sao?"
Thái Trân thắc mắc hỏi Minh Trúc. Minh Trúc cười cười bảo.
" Có thể là thế nhưng Mavis không thuộc loại Ma Cà Rồng đó"
" Cô không cần lo cho tôi"
Mavis như hiểu được nỗi lòng của Minh Trúc nên lên tiếng nói. Nói xong cậu liền bay lên nằm lở lửng giữa chân không của căn phòng mà thiếp đi nhanh chóng. Ngạc nhiên, Thái Trân trố mắt nhìn Mavis rồi quay sang nhìn Minh Trúc như chờ đợi cô một lời gì đó. Tuy nhiên cô chỉ nhận được cái nhún vai của Minh Trúc mà thôi.
Đối với loài Ma Cà Rồng thì giấc ngủ là cực kì quan trọng, nếu như con người chỉ cần giấc ngủ để thư giản sau một ngày mệt mỏi thì loài Ma Cà Rồng lại tận dụng thời gian ngủ đó để tăng thêm ma lực của mình. Càng ngủ lâu thì ma lực của họ càng mạnh, tuy nhiên cái gì cũng có giới hạn của nó, để không bị mất cân bằng ma lực trong cơ thể thể thì trung bình thời gian ngủ của một Ma Cà Rồng là sáu tháng trên năm năm. Nếu Ma Cà Rồng nào cố ý vượt quá mức quy định thì có thể gây ra một hậu quả cực kì là nghiêm trọng.
Trong khi Mavis đang thử nghiệm với giấc ngủ ngắn hạn của con người thì Thanh Ngọc và Thanh Long đang chạy khắp nơi tìm kiếm cậu. Với tư cách là một nô lệ Ma Cà Rồng, hai người không thể nào để chủ nhân của mình gặp bắt cứ nguy hiểm gì cho dù Mavis là một Ma Cà Rồng cấp cao. Đó là trách nhiệm của một nô lệ Ma Cà Rồng phải có.
Khi biết được tin Mavis đã đến thế giới loài người thì hai người lập tức đi đến thế giới loài người và tiếo tục cuộc trung tìm Mavis cho đến khi mặt trời ló dạng. Đây là thời khắc mà tộc Ma Cà Rồng không hề thích vì ánh sáng mặt trời có thể đốt cháy cơ thể chúng chỉ trong vào vài giây ngắn ngủi. Bất đắc dĩ Thanh Long và Thanh Ngọc phải tạm tá tục tại một ngôi nhà. Đúng lúc đó đột nhiên Thanh Long ngửi thấy một mùi gì đó rất quen thuộc.
" Tớ ngửi thấy được mùi của tộc chủ. Ngài ấy đang ở trong căn nhà này"
" Tớ cũng thế"
Thanh Ngọc hít một hơi rồi gật gù đồng tình.
Không đâu xa, Thanh Ngọc và Thanh Long đang ở ngay trước cửa nhà của Minh Trúc nên hai người ngửi thấy mùi của Mavis chẳng có gì là lạ cả.
Biết được chủ nhân của mình có mặt trong căn nhà xa lạ này, Thanh Long lập tức đạp tung cửa chạy xông vào dáo dác nhìn xung quanh. Nghe tiếng động lạ, Minh Trúc và Thái Trân ngay lập tức tỉnh giấc.
" Chuyện gì? Chẳng lẽ là trộm sao?"
Thái Trân sợ hãi đoán mò. Nhắc đến trộm hai tay hai chân cô cứng đờ lại ôm chặt cứng Minh Trúc.
Trong khi đó, Minh Trúc vẫn bình tĩnh trấn an Thái Trân và bảo cô hãy ngồi yên trong phòng rồi tự mình bước ra khỏi phòng tìm hiểu nguyên nhân. Hóa ra tên trộm mà Thái Trân đoán mò chính là hai cô cậu Ma Cà Rồng mà cô đã quen ở thế giới Ma Cà Rồng.
" Minh Trúc?"
Thanh Ngọc nhìn thấy Minh Trúc thì không khỏi ngạc nhiên và nhanh chóng bay lại chỗ cô nhanh như cắt hỏi.  


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật